Vũ Trụ Vô Địch Nửa Nông Dân

chương 198: gặp lại sindragosa

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Mèo Con từ trong ngực của Sindragosa hơi ngẩng đầu lên híp mắt nhìn cả ba người vừa xuất hiện, đột nhiên nhận ra chủ nhân của mình, Mèo Con muốn dãy dụa đứng lên.

Nhưng chính là nằm trong lòng ngực của Sindragosa quá thoải mái, lại đàn hồi lại mềm mại, còn có khe hẹp để lọt cả người vào trong nữa.

Ở đây phải nhắc rằng mèo rất thích hộp hoặc những nơi kín đáo và hẹp, mèo có cảm giác vui vẻ và an tâm khi cả người nằm vào một nơi nhỏ hẹp, nếu có một chút áp lực lên người thì càng tốt.

Mấy ngày hôm nay, được Sindragosa và Nguyễn Linh Trúc thay nhau ôm nằm ngủ, Mèo Con cảm thấy mình không bao giờ có thể nằm trên bộ ngực phẳng lỳ cứng ngắc của chủ nhân nữa.

Bất cứ lúc nào nằm trên ngực hai sinh vật nhân loại giống cái này vẫn thoải mái hơn nằm trên ngực của chủ nhân.

Chính là Mèo Con chỉ hơi rối rắm một chút, cuối cùng vẫn lự chọn đứng dậy từ trong ngực của Sindragosa nhảy xuống đất, sau đó uyển chuyển bước miêu bộ đi tới dưới chân chủ nhân, và bắt đầu cong đuôi cà vào ống quần và chân của Lộc Động Đình.

Cảm nhân được Mèo Con tỏ vè nhớ nhung và yêu thích, Lộc Động Đình nhẹ nhàng buông hai cái cạp lồng xuống đất, cúi người định ôm lấy Mèo Con hít một hồi.

Nhưng lúc này Mèo To với tính tình hay ganh tị làm sao có thể chấp nhận để Mèo Con được chủ nhân ôm lấy hít.

Bởi vậy “GÓC!!!!” một tiếng, Mèo To bật dậy lao đến làm như muốn tấn công Mèo Con với mục đích đuổi Mèo Con ra khỏi chủ nhân.

Mèo To vẫn thường xấu tính như vậy, mỗi lần đều chỉ muốn chủ nhân chơi với chính mình, nếu chủ nhân chạm vào Mèo Nhỏ hoặc Mèo Con liền gầm ghè để đuổi Mèo Nhỏ và Mèo Con đi.

Mèo Con thật ra cũng không sợ Mèo To, vì có nhiều lần Mèo Con còn đánh đuổi cả Mèo To lẫn Mèo Nhỏ, hay lúc nào nhàm chán một chút Mèo Con sẽ gây sự bằng cách rình và đánh Mèo Nhỏ và Mèo To rồi chạy, để cả hai đứa đuổi theo như một trò chơi.

Không sợ là không sợ, nhưng bởi vì Mèo To bất ngờ hù dọa, làm cho Mèo Con bị giật mình, theo bản năng chạy trốn lao nhanh vào nhà.

Lộc Động Đình cười cười không để ý, bởi vì hắn biết Mèo To cũng sẽ không thật sự cắn Mèo Con, nếu không Mèo Con cũng không phải là ăn chay, đôi lúc chơi quá trớn Mèo Con dùng tát đánh ra tiếng, chỉ dùng đệm thịt đánh ra tiếng nếu dùng móng vuốt là sẽ đau đến cỡ nào.

Sindragosa vẫn cười cười nhìn theo biểu hiện của ba con mèo, lại nhìn theo Mèo Con chạy vào trong nhà, xoay đi xoay lại cà vào cánh cửa, mắt thì nhìn ra chủ nhân, đuôi dựng lên cong sang một bên, đầu đuôi hơi phe phẩy,

Đối với đuôi của mèo, phải nói là Lộc Động Đình cảm thấy đây là một loại thần kỳ sinh vật, đuôi của mèo và mèo đôi khi chính là hai sinh vật khác nhau.

Mỗi khi mèo nhàn rỗi nằm lười nghỉ ngơi, hoặc là không tập trung để điều khiển đuôi, thì đuôi của mèo sẽ tự do hoạt động, lắc qua lắc lại, hoặc đầu cuối đuôi sẽ ngoắc bên này ngoắc bên kia.

Chính là mèo cũng thường không điều khiển được cái đuôi hiếu động của mình, hành động bắt đuôi của mèo không chỉ là trò chơi mà thực sự chính là mèo muốn bắt lấy cái đuôi nghịch ngợm không nghe lời.

Ngoài việc không thể chạy thoát khỏi mông của mèo, Lộc Động Đình cho rằng đuôi mèo chắc chắn là một sinh vật riêng biệt, hẳn là vật ký sinh trên cơ thể mèo vậy.

“Quả thật là một loại thần kỳ sinh vật” Lộc Động Đình trong lòng cười thầm nói.

Sau đó gật đầu với Sindragosa và chỉ vào Rick Sanchez và Morty Smith giới thiệu cho Sindragosa.

“Đây là Rick Sanchez, ông ấy là một nhà khoa học thiên tài, với bộ óc thông minh hàng đầu vũ trụ.

Mặc dù ông ta bị điên và nghiện rượu...”

Rick Sanchez hừ một tiếng đối với Sindragosa gật đầu một cái coi như chào hỏi, nhưng cũng không ra tiếng phản đối Lộc Động Đình, thứ nhất là vì phản đối không có tác dụng, thứ hai chính là Lộc Động Đình nói là sự thật.

Sindragosa cười gật đầu với Rick Sanchez, Lộc Động Đình lại chỉ vào Morty Smith nói.

“Đây là Morty Smith, cháu ngoại của Rick, cậu ấy là một học sinh trung học.”

Sindragosa gật đầu chào hỏi Morty Smith, Lộc Động Đình lại chỉ vào Sindragosa nói.

“Đây là Sindragosa, cô ấy là ...!Ừm !....!Người nhà của tôi.

Sindragosa thực chất là một con rồng, một con vong linh cự long, cô ấy vốn dĩ đã chết vào ngàn năm trước, sau đó được hồi sinh lại bằng ma pháp gần đây.

Sindragosa cũng giống như ông, đến từ một thế giới khác gọi là Great Dark Beyond còn chúng tôi gọi là World of Warcraft, chỉ là thế giới này là thế giới ma pháp, toàn bộ hệ thống đều dựa trên ma pháp, kể cả khoa học kỹ thuật, với bối cảnh châu âu trung cổ.”

Rick Sanchez nghe xong gật gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, sau đó xuất thần không biết nghĩ gì.

Lộc Động Đình sở dĩ ngập ngừng một chút khi giới thiệu Sindragosa là bởi vì không biết định nghĩa thế nào mối quan hệ của mình với Sindragosa.

Lúc đầu Sindragosa đối với Lộc Động Đình chỉ là thú cưỡi, hoặc nói đúng ra như là một món sưu tập.

Bởi vì đối với người chơi World of Warcraft, có ai lại không muốn sở hữu Sindragosa làm thú cưỡi sau khi xem đoạn phim Sự phẫn nộ của vua Lich (Wrath of Lich King).

Sindragosa to lớn và đẹp tuyệt vời từ bên dưới mặt băng phá vỡ băng để trèo lên, sau đó sải cánh bay về phía xa, gầm thét tràn đầy căm hận với thế giới này.

Có ai có thể cưỡng lại vẻ đẹp của một con vong linh cự long?

Và như trong trò chơi, Sindragosa còn có thể biến thành dạng người, một người phụ nữ xinh đẹp và quyền năng.

Chỉ tiếc là chỉ có một Sindragosa duy nhất cho toàn bộ World of Warcraft, bởi vậy không có ai có thể có được Sindragosa, chỉ có thể có được một con vong linh cự long làm thú cưỡi là “Reins of the Icebound Frostbrood Vanquisher”, tất nhiên nó nhỏ hơn và xấu hơn Sindragosa nhiều lần.

Tóm lại, đã chơi World of Warcraft, không ai là không muốn có được Sindragosa, thậm chí rất nhiều người không chơi World of Warcraft cũng cực kỳ yêu thích những đoạn phim mà Blizzard chế tác, bởi vậy chỉ cần xem Sự phẫn nộ của vua Lich ai cũng thích Sindragosa.

Lộc Động Đình cũng vậy, bởi vì đến World of Warcraft đúng lúc và đúng chỗ, khi mà Arthas Lich King vừa hồi sinh Sindragosa, và đứng ngay trên đầu Sindragosa.

Bởi vậy Lộc Động Đình ý nghĩ đầu tiên là bắt lấy Sindragosa, còn bắt lấy xong sẽ như thế nào cũng không suy nghĩ nhiều.

Cũng như vậy, sau khi bắt lấy Sindragosa làm thú cưỡi, sở dĩ Lộc Động Đình trợ giúp Sindragosa đi tìm Deathwing để báo thù là bởi vì lúc này Sindragosa là thú cưỡi của Lộc Động Đình.

Lộc Động Đình cho rằng thú cưỡi cũng như vật nuôi trong nhà, tất cả đều là thành viên của gia đình.

Chú ý đây là thành viên của gia đình chứ không phải người thân, Lộc Động Đình chưa bao giờ cho rằng chó mèo là người thân của mình, rồng cũng vậy.

Tất nhiên nếu có thể biến thành người, lại còn là một người phụ nữ quyến rũ xinh đẹp lại là chuyện khác.

Bởi vậy Sindragosa từng bị Deathwing bắt nạt, thật ra là đánh chết Sindragosa, cho nên Lộc Động Đình cho rằng thành viên của gia đình chỉ có thể do người trong gia đình bắt nạt, cho dù đã là quá khứ cũng không ai có thể bắt nạt được.

Hơn nữa, Lộc Động Đình cũng có ý định đem Deathwing về địa cầu, bởi vậy cần phải giúp Sindragosa giải quyết thù hận, cũng là gột rửa lệ khí trong lòng của Sindragosa.

Rốt cuộc ai biết rằng một con rồng, lại không phải là rồng bình thường mà là tràn đầy bất tường, kẹt ở giữa sự sống và cái chết vong linh cự long.

Khô chỉ như vậy, vong linh cự long này lại có thực lực cực kỳ mạnh mẽ, trong lòng lại tràn đầy thù hận, không chỉ là thù hận với kẻ phản bội.

Với bản chất là vong linh, Sindragosa cũng giống như mọi vong linh khác, có một sự thù địch bản năng đối với mọi sinh vật sống.

Bởi vậy Lộc Động Đình cho rằng cho dù không thể loại bỏ sự thù địch với sinh vật sống, cũng phải loại bỏ sự thù hận trong lòng của Sindragosa.

Rốt cuộc sự thù địch bản năng, với ý chí mạnh mẽ của Sindragosa có thể dễ dàng khống chế, nhưng sự thù hận thì cho dù là ý chí mạnh mẽ đến đâu, cũng khó lòng áp chế được.

Không giống như bản năng, chỉ cần thích hợp phóng thích liền có thể dễ dàng khống chế, như sự thù hận, cho dù là với bất kỳ ai, nó cũng sẽ dần dần lớn lên, cuối cùng sẽ bùng nổ.

Sự bùng nổ của thù hận sẽ là sự bùng nổ hủy diệt, hoặc chính là hủy diệt kẻ thù hoặc là hủy diệt chính mình, mà thông thường chính là đồng quy vu tận.

Hơn nữa, thù hận chính là luôn làm cho người ta mù quáng, mất hết lý trí, thông thường những kẻ mà có nỗi thù hận quá lớn thường sẽ nổi điên sau đó điên cuồng trả thù, kể cả những người không liên quan.

Lộc Động Đình lo sợ chính là điều này, ai biết Sindragosa với mối thù hận ngàn năm, mà không phải thù hận thông thường, chính là rất nhiều sự thù hận hỗn tạp lại với nhau.

Đầu tiên là sự thù hận với Neltharion, bị Neltharion lừa gạt và phản bội, sau đó bị đánh trọng thương sắp chết.

Tiếp đến chính là sự thù hận với Malygos, kẻ đã bỏ rơi Sindragosa trong lúc cô ấy kiệt sức và rơi xuống miền đất băng giá Icecrow.

Cuối cùng là sự thù hận với toàn bộ thế giới, khi mà Sindragosa cố gắng bảo vệ thế giới cuối cùng lại phải chịu một kết cục bi thảm, một cái chết đầy đau đớn cô đơn và lạnh lẽo, thậm chí linh hồn của Sindragosa còn không thể siêu thoát vì cô không thể trở về nghĩa địa rồng.

Đến đừng nói là Sindragosa, một con rồng quyền lực và kiêu ngạo, đến như người bình thường nếu gặp trường hợp này cũng là oán khí ngập trời, nói không chừng còn có thể hóa thành lệ quỷ ăn người cũng nên.

Còn chưa nói đến thù hận...!các thứ linh tinh được ấp ủ ngàn năm, linh hồn của Sindragosa bị khóa chặt trong thân thể đang dần thối rữa, và chịu nỗi đau đớn khó có thể tưởng tượng được khi từng miếng thịt trên người tan biến và thối rữa..

Truyện Chữ Hay