Vũ Trụ Vô Địch Nửa Nông Dân

chương 145: hỗn loạn và kinh khủng khu bãi rác

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Nơi đây cũng giống như một thành phố tổ ong thu nhỏ nhưng hỗn loạn hơn, những tòa nhà chắp vá rách nát thấp bé là tầng dưới chót nhất, cũng có những tòa tháp cao trong bãi rác này.

Chúng là các tòa tháp của những ông chủ giàu có và quyền lực, trong những tòa tháp này là một nơi xa hoa lãng phí, mặc dù so ra kém với Đỉnh hive hay Thượng hive nhưng cũng là không đến nỗi.

Ở nơi đây không có khái niệm tiền tệ, tất cả chính là vật đổi vật, nếu có đơn vị đo lường giá trị thì chính là nước và thực phẩm.

Chỉ các ông chủ lớn mới sử dụng tiền tệ để mua sắm buôn bán hoặc vận chuyển với thành phố tổ ong hoặc vùng ngoại ô, còn lại bất kì ai cũng đều là dùng biện pháp vật đổi vật mà thôi.

Nơi đây người ta sử dụng tất cả mọi thứ có thể để làm thực phẩm, từ một mảnh lá cây từ Đỉnh hive, những thức ăn thừa cho đến thịt các sinh vật quái dị có thể coi là quái vật ở nơi đây.

Cho đến nỗi thịt người cũng không phải là món ăn quá kì lạ, người chết ở đây hoặc là bị quái vật ăn thịt hoặc là bị chính đồng loại ăn thịt, không có bất cứ thứ gì ở bãi rác này bị vứt đi cả.

Không chỉ riêng người chết, người sống cũng là phải cảnh giác kể cả khi ngủ, bởi vì chỉ một cái chớp mắt lơ là, bất kỳ ai cũng có thể lấy mạng kể cả những đứa trẻ, và một cái xác chết chắc chắn kết quả sẽ là bị xẻ thịt tranh đoạt mà thôi.

Nếu chú ý một số nhà sẽ có những đống lửa thiêu đốt khói cuồn cuộn, bên trên treo một số khối thịt để xông khói.

Không chú ý cũng chỉ biết đó là làm thịt xông khói hoặc thịt khô để làm thực phẩm dự trữ, nhưng nếu nhìn kỹ có khi đó sẽ là một phần cơ thể người.

Có thể là người chết vì các loại nguyên nhân, hoặc chính là người sống hoặc người biến dị bị săn giết.

Lộc Động Đình cùng ông cháu nhà Rick Sanchez không muốn di chuyển theo những con đường nhỏ hẹp len lỏi qua hàng dãy núi rác rưởi khổng lồ, cho nên lần theo bên ngoài bãi rác để tìm kiếm đường tàu và men theo nó.

Đường tàu chính còn con đường của những đoàn tàu khổng lồ chở người hoặc hàng hóa vận chuyển qua lại giữa các thành phố tổ ong.

Những đường tàu này với đường ray cũng khổng lồ không kém, rộng hàng chục mét và mỗi thanh ray đều to lớn như một bức tường.

Bên dưới đường ray vô số huyết khối và thịt mạt dính chặt, cứng như đá, thậm chí là hóa thạch đủ có thể thấy đường tàu này mai táng biết bao nhiêu sinh mệnh.

Đến nỗi nói vì sao bên ngoài hoang dã hoặc lại không ai thu thập những mảnh thịt hay huyết khối này.

Bởi vì những con tàu này với kích thước khổng lồ cùng tốc độ cực nhanh, khi di chuyển sẽ tạo ra những dòng khí khổng lồ.

Những dòng khí này trở thành dòng khí xoáy cuồn cuộn, và biến thành những vòi rồng khổng lồ, với sức mạnh có thể xé nát bất kỳ sinh vật nào nếu chẳng may bị hút vào trong chúng.

Những vòi rồng này tàn phá cả một vùng hoang dã cả tuần terra sau đó, nếu chúng gặp một luồng không khí ấm khác sẽ có thể trở thành những cơn bão lớn phải mất vài tháng mới có thể biến mất, hoặc là bị một đoàn tàu tạo ra những vòi rồng khác xé nát.

Phần lớn những huyết khối thịt mạt hoặc chính là bị những đoàn tàu nghiền nát hoặc chính là bị những vòi rồng xé nát.

Có thể tưởng tượng đến được cảnh tượng là như thế nào kinh khủng.

Cho dù vào trong khu bãi rác đoàn tàu cũng không hề giảm tốc độ, bởi vậy bên cạnh đường tàu chính là một khu vực chân không sạch sẽ gần như không có rác rưởi.

Và chắc chắn không có huyết khối thịt mạt, bởi vì đừng nói là huyết khối thịt mạt chỉ là một nắm đất dính máu cùng bị người hoặc sinh vật khác ăn sạch sẽ, ở đây một giọt máu đều sẽ không lãng phí.

Chỉ khi đoàn tàu sắp tiến vào khu vực ngoại ô mới bắt đầu giảm tốc dần dần, không phải vì an toàn của khu vực ngoại ô mà là vì đoàn tàu quá lớn, tốc độ quá nhanh, phải giảm tốc từ rất xa trước khi đi vào thành phố tổ ong.

Nhóm của Lộc Động Đình men theo đường tàu mà đi, cũng không biết là may mắn hay xui xẻo, mà gần đây cũng không có một đoàn tàu đi qua đây, cho nên không có những vòi rồng tàn sát bữa bãi.

Nhưng cũng là không có dấu hiệu nào của một đoàn tàu sắp đi ngang qua để cả ba người có thể “đi ké” để vào thành phố tổ ong.

Những đoàn tàu vận chuyển giữa các thành phố tổ ong không có thời gian chạy cố định, chúng có thể chạy vào bất kì khi nào có nhu cầu chạy, có khi sẽ là vài đoàn tàu liên tiếp trong một thời gian ngắn, có đôi khi là hàng năm trời terra.

Bởi vì thành các thành phố tổ ong thường ở gần nhau thành cụm, cho nên những đoàn tàu di chuyển qua lại giữa các thành phố tổ ong trong mỗi cụm sẽ là thường xuyên hơn.

Nhưng với những đoàn tàu di chuyển qua lại giữa các cụm thành phố tổ ong với nhau thông thường có thể sẽ mất hàng năm trời terra, bởi vì khoảng các giữa các cụm thành phố tổ ong trên hành tinh này là cực kỳ xa.

Chưa nói đến việc có khi sẽ có những băng đảng hải tặc không gian có thể đột nhập được vào mặt đất, hay các sinh vật cường đại trên hành tinh này, cướp đoạt hoặc phá hoại các đoàn tàu và đường ray di chuyển giữa các cụm thành phố tổ ong.

Lộc Động Đình cùng Rick Sanchez và Morty Smith vượt qua khỏi khu vực hoang dã, chính thức tiến vào bên trong khu vực bãi rác.

Chỉ mới đi được một khoảng cách bởi vì trên người cả ba người đều là hoa lệ quần áo, cho nên bị vô số con mắt theo dõi.

Đúng vậy, ở nơi này quần áo lành lặn sạch sẽ chính là vô cùng xa hoa hoa lệ vật phẩm.

.

Bởi vì nơi này nguồn nước khan hiếm, nước sạch lại càng khan hiếm, liền nước uống còn không đủ, cho dù các ông chủ lớn cũng chưa chắc dám sử dụng nước để tắm rửa giặt quần áo.

Bởi vậy, da thịt non mịn sạch sẽ như cả ba người chính là sẽ bị hiểu nhầm thành quý tộc trong thành phố tổ ong đi ra ngoài, việc này tuy hiếm thấy nhưng không phải không có.

Từng có không ít lần con cháu quý tộc chạy ra bên ngoài chơi, hoặc bất kỳ nguyên nhân gì chết ở nơi đây hoặc bên ngoài hoang dã, thậm chí chỉ là tự mình làm mình rơi một cọng lông.

Xui xẻo sẽ chính là khu vực bãi rác này, mỗi lần đều sẽ có vô số đế quốc binh lính, và các loại người máy, xe tăng, cùng vũ khí hạng nặng mở đường, vô khác biệt diện rộng công kích để phát tiết phẫn nộ cho quý tộc người nhà.

Đối với phần lớn người sống trong thành phố tổ ong và vùng ngoại ô, từ quý tộc cho đến bình dân, tất cả đều không cho rằng những người sống ở khu vực bãi rác và under hive là người.

Thấy nhóm người của Lộc Động Đình chỉ có ba người, có phỏng đoán là đại quan quý nhân người nhà lạc đường, có phỏng đoán là tự tin thực lực cường đại, đi ra chơi và săn giết.

Còn họ săn giết ai đều không quan trọng, có thể là người, có thể là người biến dị, hay các loại quái vật, tất cả đều là tùy thuộc vào sở thích hay tâm trạng của quý tộc người nhà.

Không hề hiếm thấy, hàng thiên niên kỷ qua, vô số trường hợp quý tộc người nhà chạy đến khu vực bãi rác tàn sát, hay đi ngang qua để tiến vào hoang dã.

Có đi bộ, có cưỡi các loại xe cộ hay cơ giáp, cũng có sử dụng máy bay phi thuyền để di chuyển.

Thông thường là dẫn theo một đội hộ vệ đông nghìn nghịt với trang bị đầy đủ, thậm chí là vũ khí hạng nặng sát thương quy mô lớn.

Cũng có không ít tự tin vào thực lực hoặc đơn độc hoặc tạo thành nhóm nhỏ cùng nhau đi ra săn giết.

Đối với trường hợp trên đừng nói là người ở khu vực bãi rác, liền các loại không hề có trí tuệ quái vật đều theo bản năng bỏ trốn mất dạng.

Còn chuyện trốn rồi có hay không sống sót thì phải cầu nguyện cho tâm trạng của quý tộc người nhà, xui xẻo sẽ bị vũ khí sát thương quy mô lớn hỏa lực bao trùm, đến chết như thế nào cũng không biết.

Đối với trường hợp dưới, trốn được liền trốn, không trốn được liền phản kháng, thông thường đều sẽ lấy cư dân của bãi rác thất bại sau đó bị tàn sát chấm dứt.

Nhưng có một vài lần hoặc là vì kinh nghiệm không đủ, hoặc là vì xui xẻo mà quý tộc người nhà bị phản sát.

Có những kẻ điên, hay quá mức tham lam đến không sợ hãi cũng tính kế săn giết quý tộc người nhà, thành công hay không thành công chưa nói đến.

Nhưng chỉ cần quý tộc người nhà bị tấn công cuối cùng chịu tai họa đều là dân cư ở bãi rác.

Bởi vậy mỗi lần thấy được những người mặc hoa lệ xa hoa quần áo, phần lớn cư dân của bãi rác đều tìm cách chạy trốn, chạy trốn càng xa càng tốt.

Bởi vì một khi xong việc quân đội đàn áp tàn sát đều là việc nhỏ, chỉ cần trốn sâu vào trong núi rác đều có hi vọng sống sót.

Nhưng nếu như bị vũ khí sát thương quy mô lớn bao trùm hỏa lực, thì cả một khu vực lớn của bãi rác sẽ trở thành vùng đất chết theo đúng nghĩa đen, không một sinh vật nào có thể sống sót, kể cả quái vật.

Nếu có lựa chọn ở lại, hoặc là người sắp chết, hoặc là kẻ điên, cũng có khi là kẻ tham lam muốn, giết và cướp đoạt tài vật của quý tộc sau đó trốn được càng xa càng tốt.

Nếu có thể sống sót, bán được tài vật cướp đoạt được trên người quý tộc, thậm chí là thịt của quý tộc, cũng đủ tài nguyên để trở thành một ông chủ trong bãi rác.

Thậm chí nếu may mắn có thể đủ rời đi bãi rác vào sống trong trong truyền thuyết thiên đường vùng ngoại ô, đối với phần lớn người ở bãi rác, vùng ngoại ô chính là thiên đường trong truyền thuyết.

Một nơi không cần phải lo lắng bị giết chết bất kỳ lúc nào, một nơi có nguồn cung cấp đồ ăn ổn định, có nước uống, có điện, có trong truyền thuyết cái gọi là giải trí! vô số truyền thuyết về vùng ngoại ô biến nó trở thành thiên đường.

.

Truyện Chữ Hay