Nguồn: .
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.
…
Trên sa mạc.
Sau khi Vương Hạo được điểm, nụ cười luôn hiện trên gương mặt, có thể thấy tâm trạng của cậu rất vui.
– Vương Hạo, cậu được điểm rồi, bây giờ có thể nói cho tôi biết biện pháp của cậu rồi chứ!?
Hy Dung Hiên hỏi.
Vương Hạo gật đầu, mắt nhìn vào Tân Trình, cười nói:
– Hy Dung Hiên, người đứng đầu này rất giàu có, mối quan hệ của gia đình cũng nhất định không đơn giản, nếu như anh bắt thêm vài người là con của những gia đình giàu có này, tôi tin rằng: Bốn trường Đại học trọng điểm lớn chắc chắn sẽ thoả hiệp.
Vừa dứt lời, trong lòng Tân Trình như hàng vạn con ngựa đất đang phi nhanh, quả nhiên Vương Hạo là một tên khốn nạn, không chỉ cấu kết với đám tù nhân làm điều sai trái, hơn nữa còn bán đứng lợi ích của bạn bè.
Hy Dung Hiên nhếch mép, biện pháp này của Vương Hạo thật đặc biệt!
Nhưng mà những học sinh này đều đeo vòng vận chuyển, nếu như không thể một chiêu giết chết người, thì chúng nhất định sẽ chạy về khu an toàn.
Làm thế nào bắt được những học sinh này!? Lẽ nào bắt cóc xác của chúng sao!?
– Vương Hạo, bây giờ không phải là lúc để đùa cợt.
Hy Dung Hiên hơi thất vọng.
Vương Hạo nhún vai, nhảy lên Cơ Giáp Cự Lang,
– Có phải là trò đùa hay không, sau này anh sẽ biết, bây giờ hãy tiếp tục lôi kéo người vào hội cho tôi, tôi muốn có nhiều điểm hơn nữa.
– Việc này…
Hy Dung Hiên trong lòng rối bời, bây giờ anh không biết có nên tin Vương Hạo không.
– Được, tôi sẽ lôi kéo thêm một ít tù nhân vào hội.
Hy Dung Hiên cắn răng đồng ý, bây giờ anh không có con đường nào khác để đi, ngoài việc tin tưởng Vương Hạo ra, thì không có cách nào khác.
Vương Hạo, cậu muốn đi, hãy đưa chúng tôi đi cùng!
Tân Trình nhìn Vương Hạo đầy vẻ đáng thương, nếu như Vương Hạo không đưa họ đi, thì họ chỉ có thể lựa chọn quay về khu an toàn, điều này đồng nghĩa với việc bị đào thải.
Vương Hạo nhìn Tân Trình lực bất tòng tâm, sau đó điều khiển Cơ Giáp Cự Lang bay lên trời.
– Vương Hạo, chúng ta còn chưa xong đâu!!
Tân Trình tức giận hét lên, cuối cùng đành phải đập vỡ vòng tay trở về khu an toàn.
Leng keng,
– Chúc mừng chủ nhân đưa ra kế hoạch vượt ngục cho đám tù nhân tội ác tày trời, đạt được điểm phản diện.
– Như vậy mà cũng được điểm sao, nếu như bọn chúng thật sự vượt ngục, thì không phải lại có thêm một khoản tiền bất chính nữa sao!?
Đôi mắt Vương Hạo sáng lên, vừa nãy anh giết nhiều tù nhân như vậy cũng được , điểm, cộng thêm điểm anh có lúc đầu, tổng số điểm bây giờ là ,, điểm.
– Lần trước đổi lấy đá Sức Mạnh và đá Tinh Thần cấp hai, lần này lại có thể đổi lấy thứ khác.
Vương Hạo không chút do dự, đổi lấy mười viên đá Tốc Độ cấp hai, tổng cộng mất , điểm.
– Chỉ còn , điểm, phải tìm cách kiếm thêm điểm mới được, vẫn còn chưa đổi được đá Thể Lực cấp hai.
Vương Hạo mở vòng tay trí năng, vào website của cuộc thi lần này, theo dõi tình hình gần đây.
Hử!!
Mắt Vương Hạo sáng lên, hai trăm nghìn tên tù nhân hợp thành đại quân, chỉ cần đi một vòng trong đó, là đã có được toàn bộ đá Thể Lực cấp hai.
Nghĩ đến đây, Vương Hạo điều khiển Cơ Giáp Cự Lang, bay về phía đại quân tù nhân hai trăm nghìn người.
Lúc này, Hạ Vi Vi vác Cự Kiếm, đứng trước mười mấy học sinh.
– Cô, cô định làm gì!?
– Đám học sinh răng va vào nhau cập cập, sợ hãi nhìn tiểu la ly đầy sức mạnh.
Hạ Vi Vi chĩa Cự Kiếm, lạnh lùng nói:
– Kể từ bây giờ, các người chính là thuộc hạ của tôi, tôi muốn các người làm gì thì các người làm cái đó, nếu như dám chống đối, hoặc bỏ trốn…
Rầm rập!!
Một giây sau, Cự Kiếm vừa đánh lên mặt đất, một vết nứt khổng lồ lan rộng ra.
Vèo…
Đám học sinh hít một hơi mát lạnh, liều mạng gật đầu, cúi đầu nghe theo tiểu la ly ngoại hình dễ thương này.
Ôi,
– Như vậy có được không!?
Nhạc Huyên khẽ vuốt trán, cô cảm thấy đau đầu.
…
Buổi tối, tại hành tinh Gia Đạt.
Vương Hạo điều khiển Cơ Giáp Cự Lang đến khu an toàn gần đại quân hai trăm nghìn tù nhân nhất, dự định nghỉ ngơi một đêm ở đây, tiện thể ăn chút đồ, bổ sung thể lực.
Dừng xong Cơ Giáp Cự Lang, Vương Hạo đi vào khu an toàn.
Binh lính canh gác ở đây, nhìn thấy Cơ Giáp Cự Lang của Vương Hạo đều rất ngưỡng mộ.
– Nếu như tôi cũng có thể điểu khiển Cơ Giáp thì tốt biết mấy.
– Đừng nằm mơ giữa ban ngày nữa, chỉ với năng lực tinh thần đáng thương của anh, căn bản không có cách nào khởi động Cơ Giáp.
– Trong số những học sinh lần này, chỉ có cậu học sinh lúc nãy lợi hại, trẻ tuổi đã có thể điều khiển Cơ Giáp hình thú cấp ba.
– Thiếu niên này, trong tương lai chắc chắn sẽ trở thành một chiến sỹ Cơ Giáp lợi hại trong quân đội.
– Bây giờ tù nhân hợp thành đại quân, lần này các học sinh gặp rắc rồi rồi.
– Muốn đánh thắng được chúng, nhất định phải liên kết với nhau, nhưng chỉ với năm trăm người, nếu không có bản lĩnh thật sự thì không thể trúng tuyển.
– Cho nên, khu an toàn cách đại quân tù nhân gần nhất này, chút nữa thôi sẽ trở nên náo nhiệt.
…
Sau khi vào đại sảnh của khu an toàn, Vương Hạo nhìn thấy khắp nơi đều là học sinh.
Có những học sinh đang bàn bạc với nhau coi ngày mai cần phải làm như thế nào, cũng có học sinh nam đang bốc phét, hôm nay mình đã dũng cảm như thế nào với các bạn nữ, còn một số học sinh cũng đang lôi kéo người nhập hội, chuẩn bị cho cuộc chiến ngày mai.
Một hotgirl mặc đồng phục tiến đến, lễ phép hỏi:
– Bạn học sinh này, muốn ăn cơm trước hay muốn nghỉ ngơi trước, hoặc là ở lại đại sảnh nói chuyện cùng với mọi người một lúc.
– Vương Hạo đang định trả lời, thì cậu nghe thấy tiếng Nhạc Huyên,
– Vương Hạo, ở đây!!
Nghe thấy tiếng, Vương Hạo quay đầu nhìn, cậu thấy Nhạc Huyên đang ngồi trên ghế xô– pha, vẫy cậu.
– Phiền anh, mang đồ ăn qua đây giúp tôi, tôi ăn ở đây.
– Vương Hạo vỗ nhẹ cánh tay hotgirl đồng phục, sau đó đi về phía Nhạc Huyên.
– Vương Hạo? Anh ta chính là Vương Hạo!?
– Hotgirl đồng phục ngẩn người, ngơ ngác nhìn theo bóng dáng Vương Hạo.
Bây giờ cả hành tinh Gia Đạt chắc không có ai không biết đến cái tên Vương Hạo, trong ngày thi tuyển thứ nhất đã đạt được điểm. Hơn vị trí thứ hai mấy chục lần.
Khí chất ngang ngược chỉ có Vương Hạo mới có này, khiến cho tất cả mọi người phải quỳ lạy.
Lúc này, các học sinh ở xung quanh nghe thấy Nhạc Huyên gọi tên Vương Hạo, cũng quay đầu nhìn.
– Tại sao chỉ có mình cô? Hạ Vi Vi đâu!?
Vương Hạo ngồi xuống chiếc xô– pha trước mặt Nhạc Huyên, hiếu kỳ hỏi.
Nhạc Huyên bĩu môi nhìn về phía xa, chỉ nhìn thấy Hạ Vi Vi cầm Cự Kiếm, dẫn mấy trăm học sinh đi tuần tra quanh đại sảnh, chỉ cần thấy học sinh nào có tu vi tốt, không cần nói nhiều lập tức đánh cho một trận.
Sau đó đe dọa dụ dỗ, thu nạp người đó về làm đàn em dưới trướng.
Việc này…
Vương Hạo nhếch mép, việc này còn khoa trương hơn cả xã hội đen thu nhận đàn em.
– Này, anh mau nói cho tôi biết, tại sao hôm nay điểm của anh có thể tăng năm trăm ngàn?
Nhạc Huyên đứng dậy, tiến đến ngồi cạnh Vương Hạo, đôi mắt nhấp nháy đầy thắc mắc, giống như một em bé tò mò.
Vương Hạo nhún vai,
– Hôm nay, tôi gặp được người đứng đầu đám tù nhân, anh ta muốn tôi giúp anh ta vượt ngục, sau đó sẽ bắt đầu cho tôi điểm.
– Vượt ngục!!
Nhạc Huyên tròn mắt,
– Vậy anh đồng ý chưa!?