- Vương Hạo, ta thật sự có chuyện muốn nói với ngươi.
Hi Dung Hiên mỉm cười nói.
- Chuyện gì?
Vương Hạo cảnh giác nhìn Hi Dung Hiên.
Khóe miệng của Hi Dung Hiên nở nụ cười ấm áp, nói:
- Ta là người của tổ chức DY, muốn chiêu mộ ngươi.
- Tổ chức khủng bố DY?
Vương Hạo cảnh giác lùi về sau một bước, bày ra tư thế công kích, đối với tổ chức làm mọi chuyến xấu xa này, chỉ cần là người của liên bang Tinh Tế chắc chắn đều đã nghe nói qua.
- Ngươi không cần sợ hãi, ta chưa từng nghĩ sẽ tổn thương tới ngươi, chỉ cần ngươi bằng lòng thì bất cứ lúc nào cũng có thể gia nhập tổ chức DY.
Hi Dung Hiên đưa cho Vương Hạo một tờ danh thiếp, trên đó viết cách thức liên lạc.
Vương Hạo híp mắt quan sát Hi Dung Hiên từ trên xuống dưới, tục ngữ nói đúng người cùng nghề là oan gia, tổ chức khủng bố DY làm chuyện xấu, hắn cũng làm chuyện xấu, vậy nếu như tất cả những chuyện xấu bị tổ chức DY làm hết thì hắn còn mặt mũi nào làm ông trùm phản diện cấp vũ trụ nữa chứ.
Con mắt của Vương Hạo đảo một vòng, hỏi:
- Ngươi hy vọng ta gia nhập tổ chức DY như vậy sao?
Hi Dung Hiên gật đầu, lại cười nói:
- Cá tính của ngươi là cả gan làm loạn, ở bên trong lồng giam pháp luật của liên bang Tinh Tế này, ngươi căn bản không thể nào làm theo ý mình được. Nhưng tổ chức DY của ta lại có thể khiến cho ngươi được làm theo ý mình
Vương Hạo bĩu môi. Nói còn hay hơn hát, nếu như liên bang Tinh Tế là một lồng giam pháp luật thì tổ chức DY chính là một khu rừng rậm nguyên thủy cá lớn nuốt cá bé.
Chỉ có điều, so với việc ở tổ chức DY lúc nào cũng phải đề phòng giữ cái mạng nhỏ, hắn càng muốn ở trong lồng giam pháp luật này tìm chỗ sơ hở hơn.
- Muốn ta gia nhập tổ chức DY cũng không phải là không thể được.
Vương Hạo mở miệng nói:
- Nhưng ta có một điều kiện.
- Ngươi nói đi!
Hi Dung Hiên vô cùng kích động, hiện giờ đừng nói là một điều kiện, cho dù tám cái, mười cái hắn cũng sẽ không do dự, bởi vì một khi thiên tài Vương Hạo gia nhập vào tổ chức DY chắc chắn sẽ là đối tượng bồi dưỡng quan trọng, mà phần thưởng hắn nhận được chắc sẽ vô cùng khủng khiếp.
Ôi!
Vương Hạo thở dài nói:
- Ta có một đại ca, nhưng trước đây không lâu vì một chút chuyện nhỏ lại bị nhốt vào Cục cảnh sát, ta hy vọng ngươi có thể phái người đến Cục cảnh sát dẫn đại ca của ta ra.
- Cướp cục cảnh sát!
Khóe miệng của Hi Dung Hiên giật giật, tiểu tử này cũng xem trọng hắn quá rồi.
- Có giúp hay không thì trả lời một câu dứt khoát.
Vương Hạo bày ra dáng vẻ không kiên nhẫn, trong lòng hắn lại đang suy nghĩ, hiện tại lão già hiệu trưởng Chung Ly kia chắc hẳn bị những học sinh giận dữ dẫn đến Cục cảnh sát rồi chứ?
Hi Dung Hiên cắn răng nói:
- Được, ta bất chấp mọi giá điên cùng với ngươi một lần này.
Nói xong, Hi Dung Hiên mở ra vòng tay thông minh ra bắt đầu truyền tin đi, triệu tập thành viên của tổ chức khủng bố DY ở Địa Cầu.
Không bao lâu, lúc Vương Hạo và Hi Dung Hiên đi đến cửa của cục cảnh sát đã thấy có mấy chục người đang tụ tập ở nơi đây.
- Chào lão đại!
Mấy chục người vội vàng tiến lên phía trước hỏi thăm.
Hi Dung Hiên khoát tay, nhìn Vương Hạo nói khẽ:
- Ngươi có biết đại ca của ngươi bị nhốt ở đâu không?
Vương Hạo nhún vai:
- Ta lại không phải là cảnh sát, làm sao biết được, các ngươi đợi ở đây ta vào bên trong xem trước.
Hi Dung Hiên gật đầu, vung tay lên ra hiệu cho toàn bộ thủ hạ ẩn núp.
Sau khi Vương Hạo nghênh ngang đi vào Cục cảnh sát, một tiểu đệ thủ hạ của Hi Dung Hiên không nhịn được hỏi:
- Đại ca, tiểu tử này chính là đứa học sinh cấp ba rất có tiền đồ mà đại ca nói sao?
- Không sai, chính là hắn, đừng nhìn bộ dạng của hắn chẳng ra làm sao, nhưng khi làm chuyện xấu có thể nói là đủ ngoan độc, hơn nữa hắn đã lĩnh ngộ được bộ pháp đạt tới Đăng Phong Tạo Cực, sau này các ngươi phải chú ý cho kỹ, tuyệt đối không được trêu chọc hắn biết không?
Hi Dung Hiên dặn dò.
Đám tiểu đệ gật đầu vâng dạ, nhưng vẫn không nhịn được hỏi:
- Không chọc hắn thì không thành vấn đề, nhưng đại ca chúng ta thật sự đi cướp Cục cảnh sát như vậy sao? Lỡ như người này liên thủ với Cục cảnh sát, không phải toàn quân của chúng ta sẽ bị tiêu diệt hết sao?
Hi Dung Hiên cười thất thanh nói:
- Nếu các ngươi biết tiểu tử này đã làm những chuyện gì, các ngươi sẽ không nghĩ như vậy đâu.
- Hắn đã làm chuyện gì?
Đám tiểu đệ tò mò hỏi.
Hi Dung Hiên cười tủm tỉm nói:
- Hắn đã bán Lâm Thính Bạch của khoa học kỹ thuật Lâm Thị cho Cao Đại Mai của tập đoàn khoa học kỹ thuật điện tử Cao Hùng. Còn đá vỡ trứng của thiếu gia Triệu gia Triệu Tầm Văn. Hơn nữa lúc nãy hắn còn đắc tội hiệu trưởng Chung Ly của trường THPT số , vì vậy Địa Cầu đã không còn chỗ cho hắn dung thân nữa rồi, hắn chỉ có thể đến chỗ tổ chức DY của chúng ta.
- Hít…
Đám tiểu đệ hít một hơi lạnh, má ơi, thật nhìn không ra bản lĩnh gây chuyện của tên tiểu tử này lại mạnh như vậy.
Nhớ lần trước bọn họ có điều tra qua Vương Hạo, hắn chỉ là một thường dân. Nhưng hiện tại, hắn lại một lần đắc tội nhiều nhân vật lớn như vậy, quả thật là không có chỗ để đi rồi.
- Đúng rồi, chuyện gần đây ta bảo các người điều tra, các người điều tra thế nào rồi?
Hi Dung Hiên đột nhiên hỏi.
Đám tiểu đệ vội vàng nói:
- Đại ca, chúng ta điều tra qua, sở dĩ tất cả chín mươi chín hiệu trưởng của các trường THPT lớn đều đến trường THPT số , vì hình như có một nhân vật lớn đến trường THPT số vậy.
- Nhân vật lớn?
Hi Dung Hiên nhíu mày, suy nghĩ phải là nhân vật lớn như thế nào mới có thể khiến cho tất cả chín mươi chín hiệu trưởng của các trường THPT lớn đều đến đây.
Đáng tiếc Địa Cầu làm mẫu tinh có hệ thống phòng ngự rất mạnh, khiến cho bọn họ căn bản không thâm nhập vào tầng lớp cao cấp được, không cách nào trong thời gian ngắn điều tra ra được đó là nhân vật lớn nào.
Bên trong Cục cảnh sát.
Hiệu trưởng Chung Ly thậm chí cũng muốn chết rồi. Hắn sống một đời có chuyện gì mà chưa trải qua, nhưng bị học sinh của mình đưa đến Cục cảnh sát, hắn thật sự vẫn chưa bao giờ trải qua.
- Chú cảnh sát, hiệu trưởng của chúng ta nhận hối lộ, các chú nhất định trừng phạt thật nặng vào.
- Chú cảnh sát, hai lọ thuốc Kích Tình Tứ Xạ này là chứng cứ.
- Đây là hiệu trưởng nhận hối lộ của Vương Hạo, để cho hắn có thể thuận lợi tham gia cuộc thi Trăm Trường Tranh Bá.
- Đáng tiếc lại để cho Vương Hạo chạy rồi, hắn có chạy đằng trời cũng không thoát, sớm muộn gì cũng bắt được hắn.
Cảnh sát phụ trách ghi biên bản bên cạnh không nhịn được muốn cười ra tiếng, hắn mới gặp loại chuyện này đầu tiên.
Tuy rằng bọn họ cũng không tin hai lọ Kích Tình Tứ Xạ lại có thể thu mua loại hiệu trưởng cấp bậc như Chung Ly, chỉ có điều học sinh đã bắt hiệu trưởng đến Cục cảnh sát, cho dù như thế nào bọn họ cũng phải làm cho ra dáng một chút, coi như là mang đến một chút niềm vui cho cuộc sống tẻ nhạt này.
- Ai nói ta chạy rồi, ta không phải đến rồi sao?
Một giọng nói lười nhác vang lên, mọi người quay đầu lại chỉ nhìn thấy Vương Hạo đang đi đến.
- Vương Hạo, ngươi còn dám đến?
Một học sinh tiến lên chặn ngay cửa.
Thấy thế, một đám học sinh cũng nhanh chóng chạy đến bao vây Vương Hạo.
- Vương Hạo, mau khai ra ngươi làm thế nào hối lội hiệu trưởng để đạt được chức quán quân.
- Nơi này là Cục cảnh sát, nếu như không mau khai ra, ta sẽ khiến cho ngươi lãnh đủ.
Vương Hạo không để ý đám học sinh này, hắn rất không khách sáo đẩy đám người ra, đi đến trước mặt hiệu trưởng Chung Ly mỉm cười nói:
- Hiệu trưởng thân mến, chúng ta thật sự có duyên lại gặp mặt rồi.
Có duyên cái rắm, còn giống nghiệt duyên hơn.
Hiệu trưởng Chung Ly tức đến nỗi râu mép run run, trợn trừng mắt, nếu như không phải có Tô Mộc ở phía sau chống lưng cho Vương Hạo hắn nhất định sẽ chém tên tiểu tử khốn kiếp này.
Thật ra, Vương Hạo vẫn rất bội phục hiệu trưởng Chung Ly, rõ ràng có thực lực Võ Tông nhưng lại bị một đám học sinh tu vi Vũ Đồ bắt đến Cục cảnh sát, chuyện này cũng nói rõ hiệu trưởng Chung Ly là hiệu trưởng lấy giáo dục dạy người mà không phải là cao nhân tiền bối lấy tu vi để đè người…