Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
------------------------
Vương Hạo có phần sững sờ, chẳng nhẽ thời đại đã thực sự thay đổi rồi sao?
Trong trí nhớ, khi hắn còn nhỏ, phụ thân hắn đã từng dạy qua hắn, dù là trận quyết đấu gì đều cấm sử dụng vũ khí khoa học kỹ thuật, nhưng mới mấy năm không gặp, quy củ đã thay đổi rồi sao?
- Đã như vậy, thì cũng đừng trách ta không khách sáo.
Khóe miệng Vương Hạo hơi nhếch lên, người ta đều đã nói thời đại thay đổi rồi, vậy hắn còn sợ cái gì nữa!
Đòng thời, hiện tại hắn vô cùng tức giận, nếu như vừa rồi hắn không nhanh chóng né tránh, thì chắc chắn sẽ phải nằm trên giường hơn nửa năm mới có thể bình phục, hơn nữa bây giờ tiền chữa bệnh đắt như vậy, hắn sao có tiền đi khám bệnh được?
Lâm Thính Bạch làm như vậy chẳng khác nào ép hắn đi vào con đường chết, nếu như hắn còn không ra tay, vậy hắn không còn gọi là Vương Hạo nữa.
Lâm Thính Bạch phục hồi lại tinh thần, nhẹ nhàng chuyển động chiếc nhẫn Điện Từ trên ngón tay, lạnh lùng nói:
- Cho dù ngươi đã lĩnh ngộ được bộ pháp đạt tới Đăng Phong Tạo Cực, nhưng đây là lôi đài, phạm vi hoạt động của ngươi có hạn, tuyệt đối không thể thoát được diện tích công kích của chiếc nhẫn Điện Từ.
- Vậy sao?
Vương Hạo hừ lạnh một tiếng, cho tay vào trong túi.
- Thật không biết sống chết!
Lâm Thính Bạch vô cùng khó chịu, không ngờ một tên nghèo như vậy lại dám có vẻ mặt như vậy.
Một giây tiếp theo, nắm đấm của Lâm Thính Bạch bạo phát, đánh ra một lực lượng đáng sợ, kình khí bắn ra bốn phía, giống như Thái Sơn ép xuống đỉnh đầu vậy, thậm chí hắn còn phối hợp với điện quang phóng ra từ chiếc nhẫn Điện Từ, khiến cho cú đấm này có thể so sánh với lực công kích của Vũ Sư.
Nhìn vào một quyền này, học sinh phía dưới lôi đài có thể cảm nhận rất rõ ràng sự khủng khiếp của cú đấm này, sức mạnh của cú đấm vô cùng cứng rắn, lại thêm vào diện tích bao trùm của điện từ, căn bản không có nơi nào có thể trốn được. Nó đã trực tiếp phủ kín toàn bộ lôi đài.
- Thật đáng sợ. Cho dù không có chiếc nhẫn Điện Từ này, một quyền này đánh ra cũng có thể đánh cho một con voi trưởng thành biến thành đống thịt nát.
- Quả thật đáng sợ, nhưng bây giờ còn thêm cả chiếc nhẫn Điện Từ, uy lực của quyền này tối thiếu cũng mạnh lên gấp ba lần.
- Kết hợp giữa khoa học kỹ thuật và võ đạo, quả nhiên khủng khiếp.
- Tiểu tử Vương Hạo này chết chắc rồi, các ngươi nhìn hắn sợ đến nỗi không thể nhúc nhích kìa.
Trong khu vực khách quý.
Tô Mộc nheo mắt lại, thì thào khe khẽ nói:
- Vương Hạo, nếu như là phụ thân của ngươi đối mặt với tình huống này, cho dù biết rõ là cái chết, hắn cũng vẫn sẽ xông thẳng về phía trước, lấy dũng khí và lực ý chí của chính mình phá tan cục diện chắc chắn thất bại này, nhưng ta không muốn nhìn thấy ngươi đi theo con đường giống như phụ thân của ngươi.
Sau khi Vương Thiên Dật mất tích, Tô Mộc vẫn luôn tự hỏi chính mình, làm người chính trực có thạt sự tốt hay không?
Kết quả đáp án hắn nhận được là, người chính trực không có gì là không tốt, nhưng thời đại đang thay đổi, làm người không thể quá chính trực, không thì sẽ dễ dàng bị người khác lừa gạt, cũng dễ dàng bị tổn hại.
Cũng giống như Vương Thiên Dật vậy, hắn là người chính trực, lòng dạ ngay thẳng, không có chút tâm địa gian xảo nào, cũng không biết đề phòng tính toán của người khác, nhưng kết cục lại thế nào? Sau khi xảy ra chuyện, còn liên lụy đến cả con cái của mình.
Đối diện với ví dụ trước đây của Vương Thiên Dật, Tô Mộc thật lòng không muốn Vương Hạo chọn con đường cũ của phụ thân hắn, nhưng cho dù là không tốt, cũng phải có giới hạn của không tốt, không thể không có giới hạn được.
Mà bây giờ hắn không có chút nghi ngờ nào về thiên phú của Vương Hạo, đây là thiên tài còn mạnh hơn cả Vương Thiên Dật.
Bây giờ, điều hắn muốn biết nhất chính là Vương Hạo hư hỏng đến mức độ nào, nếu như hư hỏng đến mức không có thuốc nào chữa nổi, không có giới hạn, vậy thì không quan tâm Vương Hạo ưu tú như thế nào, hắn cũng sẽ không cho Vương Hạo tiến vào bốn trường đại học trọng điểm lớn.
Hắn tuyệt đối không cho phép bốn trường đại học trọng điểm lớn bồi dưỡng ra một ác ma không có chuyện ác nào là không làm.
Trên lôi đài.
Vương Hạo vẫn đứng nguyên chỗ, không hề nhúc nhích, hắn lấy từ túi ra ba lọ thuốc phát ra ánh sáng màu đỏ yếu ớt, đây là Kích Tình Tứ Xạ do gã xui xẻo này chuyên tâm điều chế ra.
Hắn vốn dự định trốn học ra ngoài, bán thuốc này đi, cũng sẽ có tiền ăn cơm, nhưng kết quả hắn bị Hạ Vi Vi quấy rối.
Chỉ có điều cũng may, hiệu trưởng Chung Ly cũng rất có lòng, một bức tượng đổi lấy tiền ăn ba ngày, còn là thức ăn rất đắt tiền, việc này khiến hắn cũng không còn tâm tư đi bán Kích Tình Tứ Xạ nữa.
Hiện tại người ta đã nói thời đại thay đổi rồi, không cần dùng vũ khí lạnh, vậy hắn sử dụng vũ khí hóa học cũng không quá đáng chứ!
- Ầm...
Sau khi ba lọ Kích Tình Tứ Xạ vỡ vụn dưới chân của Lâm Thính Bạch,
Trong nháy mắt một luồng sương mù màu đỏ lan tràn trong không khí.
Trong phút chốc, sắc mặt Lâm Thính Bạch đỏ lên, chiếc lều nhỏ phía dưới dựng lên, gân xanh trên trán nổi lên, mắt hắn cũng dần dần biến màu đỏ.
Một nam học sinh phía dưới kinh ngạc kêu lên một tiếng:
- Đây là Kích Tình Tứ Xạ, là mị dược!
- Đậu xanh rau má!
- Có nhầm hay không, không ngờ có người dùng mị dược công kích?
- Đồ vô liêm sỉ, không ngờ mang theo loại thuốc này bên người.
- Quả thật là đệ nhất nam nhân cặn bã của trường THPT số , ta nghi ngờ Hạ Vi Vi và Mạch Manh Manh chính vì vậy mà bị trúng chiêu.
Thảo nào lúc đó Hạ Vi Vi gào thét, dâm tặc vô liêm sỉ.
- Ta nghi ngờ, nam tử đê tiện Vương Hạo này nhất định đã chụp ảnh, uy hiếp Hạ Vi Vi và Mạch Manh Manh không được nói ra.
- Nhất định là như vậy, không thì nữ thần trong lòng ta làm sao có thể ở cùng với loại nam tử đê tiện này.
- Trời ạ, trả lại sự thuần khiết cho nữ thần trong lòng ta!
- Ta vốn dĩ còn không tin, nhưng bây giờ nhìn thấy mị dược, ta làm sao có thể không tin được.
- Nam tử đê tiện, nam tử đê tiện đệ nhất trong lịch sử của trường THPT số !
Còn Vương Hạo lại mặt mày hớn hở, dường như hắn không nghe thấy tiếng mắng chửi phía dưới, mà hắn chỉ cẩn thận nghe những âm thanh hệ thống truyền đến bên tai.
- Đinh đinh, chúc mừng ký chủ đã sử dụng mị dược khi thi đấu, thật sự quá hạ lưu, đạt được điểm phản diện.
- Đinh đinh, chúc mừng ký chủ mạo phạm nữ thần trong lòng người khác, đạt được điểm phản diện.
- Đinh đinh, chúc mừng ký chủ bị người ta nhận định là nam nhân cặn bã, đạt được điểm phản diện.
- Đinh đinh, chúc mừng ký chủ bị người ta nhận định là nam tử đê tiện, đạt được điểm phản diện.
- …
- Đinh đinh, chúc mừng ký chủ tổng cộng đạt được điểm phản diện.
Sau khi Vương Hạo nghe thấy điểm số, hắn hưng phấn đến mức thiếu chút nữa ngửa mặt lên trời cười to ba tiếng, một lần thi đấu lôi đài khiến hắn nhận được điểm, lại cộng thêm điểm ban đầu, hắn đã có điểm rồi, trong nháy mắt hắn trở nên giàu có.
Vương Hạo liếc mắt nhìn Lâm Thính Bạch đã sắp không chịu đựng nổi, hắn cảm giác buông tha cho Lâm Thính Bạch như vậy thật sự quá nhân từ, không thể hiện hết được cá tính Trùm Phản Diện cấp vũ trụ của hắn.
- Các nữ học sinh, phía dưới thêm vào một đoạn quảng cáo, hiện tại tên mặt trắng Lâm Thính Bạch này cần một vị nữ tử, các nàng có muốn tới không?
Vương Hạo nhíu nhíu mày.
- Vương Hạo vô liêm sỉ, không ngờ dám làm như vậy với nam thần của ta.
- Nam tử đê tiện Vương Hạo, ngươi quả thật quá ghê tởm, trong thi đấu lôi đài lại có thể dùng mị dược.
- Ngươi chính là sự sỉ nhục của trường THCS số , chúng ta khinh thường ngươi, chỉ có điều bây giờ Lâm Thính Bạch của ta đang gặp nguy hiểm, đợi sau khi ta khiến chàng hồi phục, sẽ đến tìm ngươi tính sổ.
- Nói bậy, cái gì mà Thính Bạch nhà ngươi, rõ rằng là của nhà ta.
- Cái gì mà của nhà ngươi với nhà nàng, là của nhà ta có được hay không.
- …
Vương Hạo nhìn các nữ học sinh phía dưới đang tranh cãi, lộ ra thần sắc sớm đã đoán trước. Tuy rằng tính tình Lâm Thính Bạch có chút kiêu ngạo, nhưng dù sao cũng là nhân vật hot boy của trường THPT số , hắn không chỉ có vóc dáng đẹp trai, gia đình cũng rất là giàu có.
Trên Địa Cầu tinh cầu cấp một này, hắn thuộc vào tầng lớp phú hào cao cấp.
Bây giờ những nữ học sinh này chỉ cần có một đêm phong lưu cùng Lâm Thính Bạch, may mắn trúng giải, mang thai hài tử, như vậy sau khi tốt nghiệp sẽ lập tức được bước vào hào môn, không cần giống những học sinh khác, không phải đi làm, cũng tìm người gả rồi ở nhà trông con, hoặc sẽ đi học những trường đại học không có tiền đồ...