Vũ Trụ Chí Tôn

chương 9: chiến

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tốn gần điểm tích luỹ, Cổ Âm làm mới một lần nữa mua được một bộ Bạch Linh Y và một thanh Linh Bảo dạng kiếm cho Thiên Anh rồi dứt khoát đóng lại cửa hàng sau đó xoa đầu Thiên Anh, đưa cho nàng Bạch Linh Bào nói.

- Thiên Anh, nàng mặc Bạch Linh Bào này vào đi, chuẩn bị chiến đấu, chúng ta sắp có cơ hội thử nghiệm nó rồi.

- Cảm ơn chàng, nó đẹp lắm, thiếp cũng chờ mong, không biết uy lực của Thiên Địa Giao Hoà sẽ lớn đến đâu.

.......!

- Các ngươi nhớ chú ý động tĩnh của bọn hắn, ta đã đem theo tấm Hộ Hồn Phù, đối phó với hai tên Linh Phủ sơ kì là dư sức.

Lâm Thạch ngồi trên giường trong khách điếm, hai bên có thị nữ theo hầu hạ, dưới sàn lại có tên nam tử quỳ một gối, khí tức là Nguyên Phủ hậu kì và Linh Phủ trung kì, hiển nhiên là hai tên hộ vệ của Lâm Thạch.

- Vâng, chủ nhân.

Hai tên mam tử vừa đứng dậy, bên ngoài lập tức vang lên âm thanh khác.

- Công tử, bọn chúng vừa đi rồi, xuất hành bằng cửa thành Đông.

- Tốt, chúng ta hành động.

Lâm Thạch vỗ bàn đứng lên đeo mặt nạ đen vào, dẫn đầu một bọn đạo tặc hành sự.

.......!

- Cổ Âm, chàng xem, không ngờ bọn họ nhanh ngư vậy liền đánh hơi được chúng ta rời thành.

Thiên Anh ngồi trong xe ngựa mở mắt ra, lông mày nhíu lại, nét mặt lại thả ý cười.

Nàng là Thông Linh Thánh Thể, khả năng cảm nhận hoàn cảnh xung quanh so với Linh Giả đồng cấp lớn hơn rất nhiều, ít nhất là mét xung quanh, thậm chí còn xa hơn nữa.

Không những khả năng cảm ứng xa mà còn cực kì nhạy bén, phạm vi trăm mét quanh thân nàng cho dù là con kiến bò ngang cũng có thể biết nó gãy mấy cái chân nên việc bọn Lâm Thạch tới gần không cách mào thoát khỏi tầm mắt nàng.

Đến Cổ Âm là người tu luyện Vô Thượng công pháp cũng phải chào thua.

- Vậy thì càng tốt, trước xuống xe ngựa lại hành động.

- Được.

Chừng phút sau...!

Cổ Âm đứng trên gò đất cao, xung quanh là rừng cây rậm rạp, thân mặc Bạch Ẩn Bào trắng muốt không gió mà lay, tay cầm Trảm Linh Đao của Thiên Anh, chân mang Phiêu Mộc Hài.

Một tay cầm Khốn Nguyên Trận Phù chủ trận phù.

Thiên Anh đứng cạnh bên, thân mặc Bạch Linh Y, tay cầm Xích Linh Kiếm đỏ chói, khuôn mặt âm trầm bị che lại.

Vù...vút...!vút...!

- Nam giết nữ bắt, hành động nhanh gọn.

Mấy tiếng vút truyền đến, kèm theo đó là một giọng nói băng lãnh truyền đến.

Trong phạm vi trăm trượng xuất hiện thân ảnh hắc bào, mỗi người cầm vũ khí khác nhau.

- Thiên Anh, phòng ngự.

Cổ Âm đột nhiên hét lên, hai tay kết ấn, mơ hồ hình thành một chữ “Thiên” kì quái màu đen.

Thiên Anh không chậm trễ, linh lực tuôn trào, tay kết ấn chữ “Địa” tối như mực.

- Bí thuật Huyền Giáp Ô Quang

Cả hai thì thầm trong miệng, rồi dựa sát vào nhau, hai ấn ký “Thiên” “Địa” đột nhiên bay ra hoá thành màn sáng màu đen ngập trời bao khoả đôi vợ chồng trong vòng bán kính mét.

Màn sáng vừa thành, đột nhiên trên màn sáng Huyền Giáp Ô Quang đột nhiên gợn sóng, hiển hiện mũi phi châm đen nhánh đang giằng co.

- Xem ra Huyền Giáp Ô Quang có thể chịu đựng cả Linh Phủ, Nguyên Phủ hậu kì thậm chí là viên mãn oanh kích.

Cổ Âm thầm nói, linh lực như vô tận tuôn trào, trong Thượng Đan Điền, Linh Phủ to lớn chiếm hơn / cả đan điền.

Linh lực như biển rộng dũng động.

Nếu có Linh Giả ở đây quan sát sẽ cực kì kinh ngạc, Linh Phủ này so với đồng cấp đã lớn gần gấp lần Linh Phủ sơ kì bình thường rồi a.

- Đúng vậy, Cổ Âm, chúng ta kết thúc nhanh nhé.

Thi triển Huyền Lực Bạch Quang lên thiếp, Liệt Linh Tam Kiếm thiếp đã tu luyện tới Tiểu Thành rồi.

- Được, tốt nhất là giết từng tên một, trước dụ bọn chúng tới rồi vây khốn lại cái đã.

Cổ Âm lên tiếng, đồng thời phía xa tên áo đen đã tiếp cận lại gần.

Đột nhiên....!

- Khốn Nguyên Trận, lên.

Hắn đột nhiên quát lên, trên tay cầm Khốn Nguyên Trận Phù chủ trận phù bỗng nát bấy.

Trận trận tinh quang bay ra hoá thành bầu trời đầy sao, bay tán loạn trên không trung.

Phía xa hướng cũng phát ra một cột sáng, chúng nối liền lại với nhau rồi phóng đến chỗ Cổ Âm, hội tụ thành cái lồng sáng cự đại bao phủ trượng xung quanh.

tên áo đen biết không ổn muốn lao ra, chỉ là khi tinh quang tán loạn, bọn họ như bị cấm chế, tên tốc độ chậm lại, Nguyên lực ba động bỗng biến mất.

Chỉ có một tên dáng người mập cao vẫn còn chạy, thì ra là một tên Linh Phủ trung kì.

- Phù Lục: Khốn Nguyên Trận Phù

+Cấp bậc: Tam cấp cực phẩm

+Công năng: Gồm cái trận phù, bố trí theo phương vị bát quái.

Một khi kích hoạt có thể vây khốn đối phương dưới Nguyên Phủ viên mãn trong vòng phút và phạm vi tối đa là trượng, nếu là Nguyên Giả thì Nguyên Lực sẽ bị suy giảm thành, chủ trận và người được chỉ định sẽ không bị cấm chế nguyên lực.

Còn có công năng che dấu khí tức.

- Là Trận Phù, có thể cấm chế Nguyên Lực.

Tô Cầu, nhanh chóng giải quyết tên nam tử kia đi.

Một tên áo đen Nguyên Phủ sơ kì ra lệnh, hiển nhiên chính là Lâm Thạch.

Tên gọi Tô Cầu gật đầu, vận chuyển Linh Lực phóng tới chỗ Cổ Âm.

Lâm Thạch cũng không rảnh rỗi, lấy ra một viên bạch châu trắng nõn, hắn cùng tren còn lại truyền vào từng đạo Nguyên Lực ít ỏi....!

Hắn tự nhiên không phải ăn chay, Phiêu Mộc Hài dưới chân phát động, Hạ Long thi triển kích phát tốc độ tới tận cùng.

Tên Tô Cầu không thể tin nổi nhìn xuống chân Cổ Âm, môi mấy máy đứng hình.

- Đánh với ta mà dám phân tâm sao.

Cổ Âm lướt tới như tử thần, Trảm Linh Đao hạ xuống.

Cũng may Tô Cầu kịp thời hoàn hồn, lấy trong Trữ Vật Chỉ ra một tấm khiên lục giác to lớn che chắn thân mình.

Trên chân hắn hiện ra một đôi cánh bạch sắc phun trào linh lực.

Tốc độ của Tô Cầu đột nhiên tăng mạnh, lui về phía sau mấy chục mét.

- Huyền Lực Bạch Quang.

Cổ Âm thét lên, khí tức Linh Giả đột ngột giảm xuống, nhưng khí tức Thiên Anh ở ngoài trăm mét đột nhiên tăng mạnh, chạm ngưỡng Linh Phủ hậu kì đỉnh.

- Hoàng Cấp Cực Phẩm Linh Kỹ- Liệt Linh Tam Kiếm.

Thiên Anh thì thào, Linh Lực cấp tốc hội tụ, hoá thành thanh kiếm trắng nõn, bên trong còn bao khoả bạch quang kì dị, lính khí bức người đột nhiên lao đi.

Cả ba không bay theo phương vị nhất định, đột nhiên lao tới chỗ bọn Lâm Thạch.

Lâm Thạch đương nhiên nhận ra, trên tay xuất hiện một cái bát màu vàng, nó bay lên cấp tốc biến lớn, hoá thành một cái lồng bao khoả cả người lại.

Liệt Linh Kiếm đâm tới, nó giằng co một lúc lâu, bát vàng cũng ảm đạm quang mang, thậm chí còn có vết rạn nhỏ, dù gì nó là Nguyên Bảo Tam Cấp Trung Phẩm, có được chức năng phòng ngự Linh Lực chỉ là phụ mà thôi.

Liệt Linh Kiếm cũng dần biến mất, Lâm Thạch bên dưới thở phào, chỉ là....!

- Liệt Linh Tam Kiếm, đi.

- Liệt Linh Tam Kiếm, đi.

- Liệt Linh Tam Kiếm, đi.

- Liệt Linh Tam Kiếm, đi.

Liên tục âm thanh vang lên, trước mặt Thiên Anh đột nhiên ngưng tụ thanh Liệt Linh Kiếm, chúng bay ra hoá thành một đoàn dài đâm thẳng vào kim bát khiến bọn Lâm Thạch hoảng sợ.

- Cái quỷ gì dị? Cô ta là quỷ hay sao, lấy đâu ra nhiều Linh Lực mà thi triển Linh Kỹ này chứ.

Liệt Linh Tam Kiếm là Hoàng Cấp Cực Phẩm Linh Kỹ, với Linh Phủ Sơ Kì mới đột phá như nàng khó mà ghi triển liên tục - lần.

Tuy nhiên nàng không đủ linh lực không có nghĩa là Cổ Âm không đủ, thông qua Bí thuật Huyền Lực Bạch Quang có thể chuyển linh lực từ Cổ Âm qua nàng trong chốc lát, nên nàng mới thi triển được Liệt Linh Tam Kiếm nhiều lần như thế.

Nói đến càng khiến nàng cảm thấy sự thần kì của Thiên Địa Giao Hoà.

Hai loại Bí thuật Huyền Giáp Ô Quang và Huyền Lực Bạch Quang đều đến từ nó.

Huyền Giáp Ô Quang giúp tạo ra một màn chắn màu đen, kết hợp linh lực giữa hai người giúp tăng khả năng phòng ngự.

Huyền Lực Bạch Quang thì có thể cấp tốc chuyển lực lượng của mình qua đối phương, và tăng cường khả năng tấn công.

Rắc...!phốc, phốc....!

Kim bát vỡ vụn, hai tiếng phốc vang lên, máu đỏ phún dũng.

Hai tên Nguyên Phủ sơ kì và trung kì bị đâm trúng mà chết, dù trên thân đã hiện ra một quang tráo bao bọc chúng lại.

Lâm Thạch cũng bị đâm, chỉ là trên thân cấp tốc sáng lên, đột nhiên một màng sáng nhu hoà hiển hiện bao khoả lấy Lâm Thạch.

Nguyên Phủ hậu kì còn lại cũng được một tấm Hộ Hồn Phù Tam Cấp Cực Phẩm Bảo vệ.

Dị biến, đột nhiên phát sinh...!

Hạt châu màu trắng trước mặt Lâm Thạch đột nhiên phát sáng, khuôn mặt hắn nhăn lại, pha chút nuối tiếc, đẩy bạch châu va chạm với màn sáng trận pháp.

Hạt châu vừa va chạm vào trận pháp lập tức bạo tạc, chỉ là nó không oanh kích ra ngoài mà thẩm thấu vào trận pháp.

Khốn Nguyên Trận đột nhiên biến mất một lỗ lớn, phần còn lại cũng tan rã dần rồi sụp đổ.

- Là Tam Cấp Phá Trận Châu, không ngờ đạo tặc như ngươi cũng chuẩn bị chu đáo đến vậy.

Nhưng hãy ăn một quả này của ta thử xem.

Thiên Anh mỉm cười nói, trên tay xuất hiện một quả cầu sắt màu đỏ nhỏ xíu, tản ra một tia nguy hiểm.

Nàng niệm chú ngữ, lắp vào một viên Nguyên Thạch trên thân nó rồi ném tới chỗ Lâm Thạch.

Lâm Thạch định né tránh, đột nhiên một bả kiếm ảnh màu đỏ và thanh Liệt Linh Kiếm khắp bố phía đâm tới.

Hắn quyết đoán quát lên:

- Đại Du, mau bảo vệ ta, sống sót trở về ta sẽ thả tự do cho đệ đệ và mẹ ngươi.

Nếu ta chết họ cũng sẽ chết theo, ngươi nỡ sao?

Lâm Thạch hoảng sợ uy hiếp tên Nguyên Phủ hậu kì còn sống.

Tên gọi Đại Du đó cắn răng, độ nhiên bay ra trước mũi Xích Linh Kiếm đang đến gần....!

Phập...!

Xích Linh Kiếm đâm xuyên hộ thể tráo của hắn, xuyên qua tim hắn mới chịu ngừng lại.

Thiên Anh định rút kiếm về nhưng bị Đại Du nắm chặt.

Nàng cắn răng, linh lực ẩn trong Xích Linh Kiếm bạo tạc phá huỷ linh hồn Đại Du.

Lâm Thạch thì tận lực kích hoạt Hộ Hồn Phù, hi vọng kéo dài mạng sống.

Chỉ là....!

- Không.....!

Châu tử màu đỏ bay tới, đột nhiên bạo tạc, hoá thành đầy trời hoả liên thiêu đốt nóng bức, bao khoả Lâm Thạch vào trong.

Khu vực mấy mươi mét xung quanh hoá thành mớ hỗn độn, lửa nóng thiêu cháy cả đất và bụi.

Đây chính là uy lực của Hoả Liên Phích Lịch Tử, bạo tạc ra có thể sánh với Nguyên Đan sơ kì tự bạo.

Thiên Anh vừa kích hoạt Hoả Liên Phích Lịch cầu liền nhảy ra xa, Bạch Linh Y phát ra màn sáng bao khoả nàng, giúp nàng tránh đi nhiệt độ cao.

Bên kia, vụ nổ làm Tô Cầu đứng hình, lập tức bị Cổ Âm bắt tới cơ hội, trực tiếp đánh ngã hắn bằng tay không rồi thu vào Cổ Giới Phương giam cầm.

Dù gì cơ thể Cổ Âm đã là Tam Giai sơ kì Thể Tu nha.

Đợi vụ nổ qua đi, hắn và Thiên Anh bay tới, Lâm Thạch máu thịt mơ hồ bị oanh kích chỉ là không có chết, vẫn còn một chút hơi thở trực tiếp bị Cổ Âm thu vào Cổ Giới Phương với Thiên Anh rồi thẳng đông mà phóng đi.

Phiêu Mộc Hài kích hoạt, Hạ Long thi triển lao đi cun vút vào rừng sâu......

Truyện Chữ Hay