Quá trình ấy kết thúc, hắn bị đẩy ra khỏi không gian hệ thống.
Mở mắt ra khiến hắn càng không thể tin nổi những gì mình vừa trải qua.
- Tiểu Nguyệt, đã trải qua bao lâu rồi?
Hắn quay qua hỏi Tiểu Nguyệt với khuôn mặt đầy hưng phấn.
- Công tử tiến hành tiếp nhận công pháp được giờ rồi.
Bất quá, công tử...hình như đã có Hồn Nguyên rồi a.
Khoan đã, thân thể của công tử...!chẳng lẽ...!
Tiểu Nguyệt đáp lời, đồng thời như nhận ra được cái gì, nàng há hốc miệng nói lắp bắp.
- Đúng vậy, ta đã tiếp nhận thành công Thiên Địa Bất Diệt Quyết.
Linh hồn đã xuất hiện Hồn Nguyên, đã đạt tới Ngưng Linh Viên Mãn, thân thể cũng đạt tới Tam Giai Sơ Kì tiêu chuẩn.
Hắn mỉm cười thoả mãn, sau khi thân thể và linh hồn hắn hoá thành mưa máu, những phù văn màu vàng nhạt bao phủ, xâm nhập và tiến hành chữa trị thân thể và linh hồn hắn.
Đồng thời thông tin về Thiên Địa Bất Diệt Quyết tầng cũng được ghi tạc vào đầu hắn.
- Ting, kích hoạt nhiệm vụ chính tuyến: Đại Cường Giả.
Chú thích: Trong vòng năm ký chủ trở thành cường giả vang dội khắp Tiên Ẩn Tinh Cầu.
Thành công thu được phần thưởng bí ẩn.
Thất bại, chết, hệ thống biến mất.
- Ting, phát động nhiệm vụ chi nhánh: Quân Tử Báo Thù.
Chú thích: Thanh Dương Môn bây giờ đã trở thành kẻ thù lớn nhất của ký chủ, trong vòng năm ký chủ phải quay về báo thù, diệt Thanh Dương Môn.
Thành công nhận được lần Triệu hoán Công Pháp, lần triệu hoán Bí Thuật, lần triệu hoán Địa Cấp Nguyên Kỹ, lần triệu hoán Lục Cấp Linh Bảo.
Thất bại: Thanh Dương Môn bỗng trở thành Thất Cấp thế lực và ký chủ bị toàn thể Thanh Dương Môn phát hiện và truy sát.
- Ting, phát động nhiệm vụ phụ: Thoát Thân.
Chú thích: Ký chủ tuy bị bỏ nơi rừng hoang nhưng Vô Lượng Cổ Tâm vẫn cho người theo dõi, ký chủ cần phát trong ngày thoát khỏi bán kính dặm quanh sơn động này.
Thành công thu được lần Triệu hoán Hoàng cấp Linh Kỹ, lần Triệu hoán Tứ phẩm Nguyên Bảo.
Thất bại: bị Thanh Dương Môn từ Linh Đan kì trở xuống truy sát trong năm.
Liên tục là những âm thanh cơ giới vang lên, khiến hắn giật mình, quay sang hỏi Tiểu Nguyệt.
- Cái quỷ gì a.
- Công tử bình tĩnh, đây là chức năng của hệ thống.
Hệ thống sẽ đưa ra nhiệm vụ trợ giúp chủ nhân phát triển, mỗi khi hoàn thành chủ nhân sẽ nhận được một phần thưởng xứng đáng, thất bại cũng sẽ tương đương phần thưởng mà xử phạt.
Tiểu Nguyệt tận tình giải thích, hắn cũng gật gật đầu lắng nghe.
- Được rồi, vấn đề tiếp theo là quần áo a.
Cổ Âm than thở, từ lúc trước tiếp nhận truyền thừa đến bây giờ hắn còn chưa có đồ mặc nữa nha.
- Công tử phải tự xử lý rồi.
Tiểu Nguyệt bĩu môi, tuy nàng nhìn vào thân thẻ trần truồng của Cổ Âm nhưng không có xấu hổ, dù sao đây cũng là chủ nhân của nàng.
Cổ Âm bất đắc dĩ, hắn bước ra khỏi Cổ Giới Phương, nó lập tức thu nhỏ thành một sợi dây chuyền, liền đeo nó lên cổ.
Sau đó Cổ Âm lại gom lại từng mảnh vải quần áo của mình, đem nó giặt giũ rồi quấn quanh hông.
Tạm thời là vậy.
Vô Lượng Cổ Âm lại chui trở vào Cổ Giới Phương, lấy ra một viên Dưỡng Hồn Đan rồi nuốt vào, trước tăng thực lực rồi tính.
.......!
Hai ngày sau....!
Cổ Âm nhẹ nhàng chạy đi không một tiếng động, bỗng cảm nhận được gì đó, hắn dừng lại, núp sau một cái cây to lớn.
Hai thanh niên bước ngang qua mặt Vô Lượng Cổ Âm, cả hai đều mặc áo bào màu trắng, trên thêu mặt trời màu xanh, chính là tiêu chí của Thanh Dương Môn.
Hắn mượn nhờ linh lực cảm nhận, cả hai thanh niên này vậy mà là Nguyên Phủ trung kì.
- Hừ, trước giết các ngươi, đòi lại một chút công đạo cho ta của trước kia cái đã.
Cổ Âm thầm nghĩ, khuôn mặt âm trầm như băng, hiển nhiên hắn nhận ra hai tên này là hai kẻ đã đánh đập sau đó lôi hắn đến đây.
Hiện bây giờ đang đến “thăm” hắn, phòng ngừa Cổ Âm đột nhiên chạy mất.
- Cẩm Mạc, về thôi.
Đã hai, ba ngày rồi, hẳn tên đó đã bị yêu thú ăn mất rồi a.
Một thanh niên gầy gầy, trên cằm có chòm râu dê mở lời.
- Cáp Ân, thiếu chủ đã nói chúng ta phải cẩn trọng.
Trước đến chỗ đó xem xét rồi nói.
Thanh niển gọi Cẩm Mạc đáp lời, sau đó hướng vào rừng sâu đi tới.
Cáp Ân cũng lẽo đẽo theo sau, dù gì tên này cũng có bối cảnh hơn hắn rất nhiều.
Bỗng....!
- Cẩn thận.
Cẩm Mạc la lớn, Nguyên Lực vận chuyển nhanh chóng nhảy lên cao, thoát được một kiếp.
Chỉ là Cáp Ân bên dưới không kịp phản ứng, đột nhiên ôm đầu rồi ngã xuống đất, trực tiếp lìa đời.
- Là ai? Mau ra đây, có biết chúng ta là ai không hả?
Cẩm Mạc quát lớn, trong giọng nói run run thấy rõ.
Hiển nhiên một người có thể vô thanh vô tức diệt sát một Nguyên Phủ trung kì như Cáp Ân đã khiến tâm hắn run sợ.
Cẩm Mạc quát xong liền đem Thổ Nguyên Lực bao phủ tầng tầng trên thân, ngay cả phòng ngự Nguyên Bảo cũng lấy ra cái.
Chỉ là....!vô ích mà thôi....!
Một thanh châm vô hình từ sau cái cây to lớn phóng tới, xuyên qua lớp phòng ngự của Cẩm Mạc.
Tuy có chút chậm lại nhưng giằng co chẳng bao lâu đã xuyên qua Thổ Nguyên Tráo, tấm khiên kiên cố, hung hăng đâm vào linh hồn Cẩm Mạc rồi bạo tạc.
Cẩm Mạc vừa cảm nhận được thanh châm vô hình cũng lập tức lìa đời.
Châm, vốn là vô hình vô ảnh, vô cùng âm độc....!
Cổ Âm triệt tiêu Ẩn Tức Phù bước ra sau gốc cây, khí tức thình lình là Linh Phủ sơ kì.
Đây là kết quả sau khi hắn luyện hoá hai viên Dưỡng Hồn Đan, cộng thêm sự thần kì của Thiên Địa Bất Diệt Quyết, nếu không khó mà lên được Linh Phủ.
Sau khi đạt tới Linh Phủ, hắn lại tu tập Bách Hồn Châm, vừa vặn làm thủ đoạn đối chiến.
Tuy mới học không lâu, nhưng với linh hồn của hắn hiện giờ, khu sử một hai cây linh châm vẫn có thể.
Hắn phi nhanh đến hai cái xác, lục lọi trên thân bọn hắn, lấy đi hai cái nhẫn trữ vật rồi lấy ra một tấm Hoả Cầu Phù trong nhẫn trữ vật của Cẩm Mạc.
Kích hoạt một chút liền phóng tới hai cái xác, đốt trụi.
- Thật phiền phức, nếu có Hoả Linh Căn liền tốt rồi.
Cổ Âm bực mình nói, sau đó lấy ra Na Di Phù vuốt vuốt.
- Công tử không cần phải lo, ngày sau chắc chắn sẽ có mà.
- Ừm.
Hắn đáp lời, sau đó nhắm mắt lại cảm nhận phương hướng.
Đột nhiên hắn lao nhanh về một phía rồi bóp nát Na Di Phù.
Na Di Phù vỡ vụn, tinh quang xuất hiện bao bọc thân thể Cổ Âm rồi loé lên biến mất, thân ảnh hắn cũng theo đó biến mất theo.
Na Di Phù: phù lục Ngũ cấp có thể cho người sử dụng dịch chuyển tuỳ cơ trong khoảng - dặm.
Có thể định hướng nhưng không thể định vị khoảng cách.
.......!
- Ting, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ Thoát Thân.
Thành công thu được lần Triệu hoán Hoàng cấp Linh Kỹ, lần Triệu hoán Tứ phẩm Nguyên Bảo.
- Đậu xanh rau má, cái quần què gì dị?
Vô Lượng Cổ Âm vừa bị dịch chuyển lập tức la lên.
Hai mắt không ngừng liếc qua lại đánh giá hoàn cảnh, sau đó lại vận chuyển lực lượng thân thể, xung quanh vang lên tiếng răng rắc.
Thì ra khi dịch chuyển, Cổ Âm vừa vặn bị dịch chuyển dính cả thân vào một cây Thiết Mộc to lớn, cứng rắn cực kì.
Cũng may hắn là Thể Tu, nhanh chóng vận chuyển lực lượng cơ thể, thoát khỏi cái cây Thiết Mộc.
Chỉ là chưa kịp vui mừng, trực tiếp bị rớt xuống đất.
- A aaaaaaaa
Một tiếng la vang lên, nhưng không phải của hắn.
Cổ Âm nhìn lại, lập tức máu nóng xông lên đầu.
Chỉ thấy chỗ một gốc cây, tên đàn ông cao to vây quanh một cô gái quần áo xộc xệch, trên tay cầm theo một cây đao nhỏ bất phàm, ánh mắt tuyệt vọng.
Cô gái vừa la lên vì bị một tên đàn ông cao lớn giật lấy cây đao, là vật tự vệ duy nhất trên người nàng.
- Khà khà, Thiên Anh, mau phục vụ thiếu chủ của ta, thiếu chủ chắc chắn sẽ khiến ngươi dục tiên dục tử.
- Đúng đúng, Thiên Anh, muội mau đến đây, muội trúng Tử Trinh Độc rồi, đến cho thiếu chủ chúng ta giải độc giúp muội.
Hai tên khác cười tà, luôn miệng dụ dỗ, buông lời dâm dục đối với nàng.
- Ta có chết cũng sẽ không làm chuyện ghê tởm đó với các ngươi, ya....!
- Mau giữ nàng lại cho bổn thiếu, không cho nàng ta chết.
Thiếu niên tuổi hơn , tu vi mới là Ngưng Nguyên trung kì ra lệnh, hẳn là người có thân phận lớn nhất.
Nữ nhân gọi Thiên Anh kháng cự, nước mắt giàn giụa đâm đầu vào cổ thụ.
Đáng tiếc, nàng bị hai tên Nguyên Phủ sơ kì giữ lại, Mộc, Kim Nguyên Lực tuôn trào cố định nàng một chỗ, sau đó bị đánh ngất xỉu.
- Khà khà, các ngươi mau canh giữ, cây đao đó cũng thu lại, vừa vặn làm quà cho tỷ tỷ ta.
Tên thiếu chủ cười dâm dục, cởi đi quần áo của chính mình sau đó tiến lại gần Thiên Anh.
Chỉ là....!
- Aaaaaaaaaaa
- Ai, dám tập....aaaaa
- Chạ....aaaa
tiếng la rống vang lên sau đó liền im bặt, thân ảnh Cổ Âm hiển hiện, tay cầm Ẩn Tức Phù.
Hắn bước tới cái xác thu lấy Trữ Vật Chỉ rồi đốt trụi, tiện tay đem cô gái tên Thiên Anh thu vào Cổ Giới Phương rồi sử dụng Na Di Phù dịch chuyển đi mất.
.......!
Ầm......!
- Quan hệ nãi nãi nó, ngày gì mà xui dữ vậy.
Nước bắn tung toé, Cổ Âm vừa xuất hiện liền rơi vào giữa dòng sông, hắn bắn ra một câu chửi tục rồi ngoi lên.
Hắn quan sát xung quanh, quyết đoán lặn sâu xuống đáy sông, đồng thời chui vào Cổ Giới Phương.
Bên trong, Thiên Anh nằm một chỗ, hơi thở gấp rút, quần áo xộc xệch, cơ thể mĩ miều rỉ máu.
Ngực tròn không ngừng phập phồng lên xuống, hiển nhiên nàng trúng độc rất nặng.
- Tiểu Nguyệt, có cách nào cứu nàng hay không.
- Cô nương Thiên Anh này trúng là Tử Trinh Độc.
Đây là một loại độc kì dị, nếu là phụ nữ đã mất đi trinh tiết trúng sẽ không sao, nhưng với trinh nữ, trong vòng ngày trúng độc mà không bị phá trinh sẽ bị dục hoả đốt chết.
Hơn nữa người phá trinh còn phải là nam tử dương khí thịnh, còn là đồng tử thân mới được.
Hơn nữa cô gái này còn là một Ngưng Linh kì Linh Giả bị Linh Giả khác công kích linh hồn, công tử nên cho cô gái này phục dụng Dưỡng Hồn Đan trước.
- Được, cô nương, xin lỗi, vì cứu người a.
- Công tử, không cần áy náy.
Bỗng Thiên Anh mở miệng thều thào, tựa hồ chấp nhận trao thân cho hắn.
Cổ Âm lòng đầy hoang mang, như hiểu rõ, Tiểu Nguyệt lên tiếng.
- Công tử yên tâm, nàng không phải bị dâm dược giày vò đến vậy đâu, trước giúp nàng rồi Tiểu Nguyệt sẽ giải thích cho công tử hiểu.
........!
Chuẩn bị ăn:))))).