Editor: Yue
Nhìn thấy Roger vội vàng rời đi cùng lũ chó săn của hắn ta, Kỷ Nhiễm có chút nghi ngờ.
Vừa rồi nhìn tư thế của Roger, còn tưởng rằng hôm nay bọn chúng thực sự muốn cắn chết không thả bọn họ nữa kìa. Nào biết được đối phương sau khi tiếp cái tin tức qua quang não liên lạc liền rời đi mà không nói một lời. Điều này cũng quá mâu thuẫn với hành vi của cặn bã.
"Tỷ tỷ, chúng ta về nhà thôi." Solan nói.
Kỷ Nhiễm định thần lại, cùng hắn bước ra khỏi cửa bệnh viện, có chút kỳ quái nói: "Tên cặn bã kia làm vậy là có ý gì?"
"Hẳn là bị người của Dong binh đoàn Liệt Diễm gọi về." Solan thuận miệng đáp.
Có ý gì?
Kỷ Nhiễm ngạc nhiên nhìn hắn, luôn cảm thấy có chuyện gì đó trong lời nói của hắn.
Cô cũng không ngốc, sau khi liên hệ với cuộc nói chuyện trước đó giữa hắn và bác sĩ Lăng, cô nhanh chóng hiểu ra đại khái vấn đề, "Tên cặn bã đó là người của dong binh đoàn Liệt Diễm?"
"Đúng vậy, hắn ta là con trai của La Liệt, đoàn trưởng của Dong binh đoàn Liệt Diễm. Sáu tháng trước, bởi vì đẳng cấp gene của hắn ta tụt xuống cấp C, vì sợ hắn ta không chịu nổi đả kích, La Liệt đã rủ hắn đến Thị trấn Gal để giải sầu... "
Kỷ Nhiễm nhíu mày, rốt cuộc cũng biết tại sao Roger có thể kiêu ngạo như vậy.
Có một số dong binh đoàn lớn đóng quân tại thị trấn Gal. Trong số đó, dong binh đoàn Liệt Diễm và dong binh đoàn Hilde là mạnh nhất. Nghe nói họ là dong binh đoàn hàng đầu trong Tinh Tế, thực lực tổng thể của họ không tồi. Là con trai của đoàn trưởng dong binh đoàn, Roger, cho dù đẳng cấp gene không mạnh, cũng không ai dám trêu chọc, chẳng trách dưỡng thành bộ dáng khó ưa đến như vậy.
"Sao nhóc biết thân phận của hắn ta?" Kỷ Nhiễm nhìn hắn đầy nghi ngờ, chẳng lẽ Solan đã biết hắn từ trước.
Solan bình tĩnh nói: "Lần trước trong rừng, sau khi tỷ dùng bom hạt để xua đuổi hắn ta, hắn ta đã phái lính đánh thuê từ Dong binh đoàn Liệt Diễm đến nhà vào đêm hôm đó, bị ta và Tiểu A bắt được, sau đó thẩm vấn ra. "
Kỷ Nhiễm lông tơ kém chút dựng đứng lên, hai mắt mở to," Tại sao ta không biết? "
"Thời gian đó ngươi bận rèn luyện, ngày nào cũng mệt đến mức lên giường là ngủ thiếp đi. Tiểu A cùng ta không nhẫn tâm đánh thức ngươi. Sau khi bắt được người, chúng ta liền nhốt ở dưới tầng hầm." Solan khéo léo trả lời, một bộ dáng không có gì giấu diếm.
Kỷ Nhiễm mặt không thay đổi nhìn hắn, nếu không giấu giếm, thì cũng sẽ không đến bây giờ cô mới biết được việc này.
"Tỷ tỷ, ta không cố ý giấu tỷ đâu. Tỷ đừng tức giận." Solan cẩn thận từng li từng tí lôi kéo tay của cô, đôi mắt xanh tuyệt đẹp kia như ngấn nước, ánh lên những làn sóng ánh sáng nhìn rất dễ thương.
Kỷ Nhiễm nói: "Trước đừng nhắc đến chuyện này, lời bác sĩ Lăng nói với ngươi vừa rồi là có ý gì?"
Solan nhìn quanh một chút, nói ra: "Tỷ tỷ, chúng ta hãy nói chuyện này khi về nhà đi."
Nơi này ở gần cổng bệnh viện, người đến người đi, Kỷ Nhiễm cũng nhận ra nơi này quả thật không thích hợp để nói chuyện, thế là gật đầu đồng ý.
Cả hai lập tức lên xe bay về nhà.
Trên đường đi, Solan luôn cẩn thận quan sát sắc mặt của cô, như thể lo lắng cô sẽ tức giận.
Thật ra Kỷ Nhiễm không tức giận, cô hiểu lý do mà họ không nói cho cô biết, còn không phải do cô quá yếu sao, kẻ yếu không có quyền được biết. Hơn nữa, bọn họ đã giải quyết xong chuyện rồi, không cần phải nói cho cô biết những điều kinh khủng kia, khiến cô lo lắng vô ích.
Lúc này Solan chủ động nói cho cô biết, cũng là vì cô trùng hợp gặp được, nên hắn liền thuận thế nói ra.
Nhưng cảm giác bị giấu diếm vẫn không tốt đẹp mấy.
Điều này khiến cô cảm thấy mất mát khi bị bài xích, đồng thời khiến cô nhận ra rằng mình thực sự là một kẻ yếu đuối trong thời đại Tinh Tế này, vì vậy bọn họ sẽ chỉ muốn bảo vệ cô thay vì chia sẻ với cô.
Xe bay dừng trước cửa nhà.
Kỷ Nhiễm và Solan cùng nhau bước vào trong nhà, Tiểu A đứng ở cửa, đã đặt sẵn đôi dép đi trong nhà, tươi cười đón họ về nhà, rồi vào bếp mang nước trái cây ướp lạnh cho họ giải nhiệt.
Hai người ngồi trên ghế sô pha uống nước trái cây.
Solan vừa uống vừa lén nhìn Kỷ Nhiễm, thấy vẻ mặt cô rất bình tĩnh, nhưng quan tâm ắc loạn, nhất thời không rõ đến cùng là cô có tức giận hay không.
Tiểu A nhận thấy bầu không khí giữa hai vị chủ nhân có chút kỳ lạ, cảm thấy bọn họ hẳn là cần giao lưu câu thông, nên rất thức thời đi vào bếp chuẩn bị bữa tối cho họ.
Sau khi nhìn thấy hắn uống xong ly nước trái cây, Kỷ Nhiễm cuối cùng mở miệng: "Bây giờ có thể nói rồi chứ?"
"Tất nhiên rồi." Solan bày tư thế ngay ngắn, nghiêm mặt nói, "Tỷ tỷ, chúng ta cũng không muốn giấu tỷ chuyện này đâu. Vương tử Trùng tinh đến Thị trấn Gal là vì tìm một vật, vật đó ở trong rừng dị thực gần đó, nơi gần Thị trấn Gal nhất. "
"Thứ gì? "
"Hẳn là Tinh Nguyên thạch. "
(Continue)