Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương .: Táo ăn ngon. [Đã Beta]
Editor: Yue
Kỷ Nhiễm dò hỏi lai lịch cậu nhóc.
Theo dự định của cô là, sau khi tìm hiểu lai lịch của đứa nhỏ này, liền có thể thông báo cho gia đình đến đón. Tuy nhiên, nghĩ đến sự xuất hiện của đứa trẻ khi tìm thấy nó trong rừng dị thực bên ngoài thị trấn, Kỷ Nhiễm không khỏi 'bổ não' ra một vở kịch yêu hận tình thù của hào môn vô cùng máu chó .
(Yue: Cẩu huyết = máu chó: Những tình huống lặp đi lặp lại đến phát ngán hoặc quá nhàm chán)
Không biết hào môn ở thời đại Tinh Tế trông như thế nào, có phải cũng có loại vở kịch hào môn máu chó như vậy hay không.
Cậu nhóc cũng không nói mà cứ lặng lẽ nhìn cô bằng đôi mắt xanh tuyệt đẹp kia khiến Kỷ Nhiễm không tự chủ được quay đầu qua chỗ khác.
Cô không có sức phản kháng với loại thiên thần xinh đẹp như thế này.
Nhưng cô biết rất rõ rằng đây là con của gia đình người khác, cô có thích cũng không thể táy máy tay chân được.
Kỷ Nhiễm thử cùng tiểu shota bắt trúng tần số, "Cậu bạn nhỏ Solan này, gia đình của ngươi ở đâu? Ngươi có thông tin liên hệ của họ không? Một đứa bé như ngươi ở bên ngoài mà không có người nhà bên cạnh tóm lại cũng không tốt, bọn ta có thể giúp ngươi báo cho người nhà đến đón.."
(Yue: Tiểu chính thái = shotaro hay còn gọi là shota = những chàng trai/ bé trai ngây thơ. Mình để nguyên không dịch ra nha)
"Không có." Hắn nói, nhìn vào mắt Kỷ Nhiễm, "Ta không có gia đình."
Kỷ Nhiễm giật mình, "Vậy ngươi.."
Hắn lại ngậm miệng, im lặng nhìn cô.
Kỷ Nhiễm rất muốn hỏi hắn chuyện gì đã xảy ra và tại sao hắn lại bị thương nặng còn bị bỏ rơi trong rừng dị thực.
Nhưng nhìn bộ dạng im lặng của hắn, cô không đành lòng.
Người đẹp luôn có thể nhận được sự bao dung hơn từ thế giới, tiểu shota này đẹp trai đến mức Kỷ Nhiễm cảm thấy tội nghiệp không thể chịu đựng được.
Dù không thể chịu đựng được nhưng cô vẫn quyết định hỏi rõ ràng "Ngươi có nơi nào để đi không?"
Cậu nhóc im lặng lắc đầu, vẫn nhìn cô bằng đôi mắt trong xanh ấy.
Kỷ Nhiễm gần như không kìm được ôm ngực, không chịu nổi ánh mắt như một con thú nhỏ cầu người nhận nuôi của tiểu shota.
Phát hiện ra sự im lặng quá mức của cậu nhóc, Kỷ Nhiễm phỏng chừng có khả năng thân thế của nó có lẽ không tốt lắm, có lẽ những gì trải qua trước đây đã để lại vết thương trong lòng nó rồi.
Nghĩ đi nghĩ lại cũng đúng, dù sao đứa nhỏ này vẫn còn nhỏ, đứa nhỏ này trải qua những chuyện như vậy nên để lại cái bóng tâm lý là chuyện bình thường.
Cô quyết định tạm thời từ bỏ, lấy trong ba lô ra một quả táo, cười hỏi: "Cậu bạn nhỏ Solan, muốn ăn táo không nè?"
Cậu nhóc thản nhiên gật đầu.
Kỷ Nhiễm vào phòng vệ sinh rửa táo, nhân tiện dùng siêu năng lực Thanh tẩy năng lượng cuồng bạo còn sót lại trong táo, gọt vỏ cắt thành từng miếng nhỏ, cho vào đĩa hoa quả sạch đưa cho cậu nhóc.
Vết thương trên cơ thể cậu nhóc gần như đã lành và không ảnh hưởng đến việc ăn uống bình thường.
Miếng táo được cắm cẩn thận bằng tăm, cậu nhóc vươn bàn tay trắng nõn non nớt gắp một miếng cho vào miệng.
Táo vừa giòn vừa ngọt, vị rất thanh, khi ăn vào miệng chỉ có mùi thơm trái cây nồng chứ không có vị chua không mong muốn.
Cậu nhóc cụp mắt nhìn những miếng táo trong đĩa hoa quả.
"Sao vậy? Ăn không ngon sao?" Kỷ Nhiễm hỏi, tưởng táo dại có gì đó không ổn nên gắp một miếng cho vào miệng nhai.
Táo vừa ngọt vừa thơm, ăn ngon hơn những loại táo cô đã ăn khi còn ở Trái Đất, đoán chừng táo dại đã trải qua đột biến bức xạ vũ trụ, hương vị cũng tiến hóa theo. Dù không thích ăn táo thì cũng nhịn không được mà yêu thích mùi vị này.
Đột nhiên, động tác nhấm nuốt của Kỷ Nhiễm dừng lại.
Cô dường như đã hiểu ra vấn đề.
Mùi vị của quả táo này quá ngon, quá ngon đến mức không bình thường.
Bởi vì bức xạ của vũ trụ, rất nhiều động thực vật biến dị, ẩn chứa năng lượng cuồng bạo, loại năng lượng cuồng bạo này có tác dụng hủy diệt gen của cơ thể con người, nhưng nếu chỉ là một lượng nhỏ thì không có vấn đề. Mặc dù các chủng tộc khác nhau của Tinh Tế đã cam kết sử dụng các phương tiện công nghệ để loại bỏ những năng lượng cuồng bạo này, nhưng vẫn không thể bị loại bỏ hoàn toàn, để lại một số tàn dư, có thể xem nhẹ
Giống như ăn thực vật linh tinh còn ẩn chứa một ít năng lượng cuồng bạo, bởi vì lượng quá ít, không gây nhiều tổn thương cho cơ thể con người, có thể ăn được. Chỉ là khi ăn vào miệng sẽ có chút cảm giác chát chát cùng mùi vị khác thường, nhưng quá yếu ớt, có thể bỏ qua không tính.
Kỷ Nhiễm tuy biết rằng thời đại Tinh Tế khác với thời đại Trái Đất an toàn, nhưng vì cô đi tới đây không lâu, hai tháng đầu cô được lão Burt bảo vệ quá tốt, tiếp xúc cũng không nhiều lắm, nên quên mất.
Đang buồn bực vì mình bất cẩn, Kỷ Nhiễm nghe thấy tiểu shota bên cạnh nói: "Không có gì đâu, ăn rất ngon."
Kỷ Nhiễm nhìn thần sắc bình tĩnh của tiểu shota, phí công giải thích: "Táo này là ta mua ở thị trấn, ngươi thích thì tốt."
Trong thị trấn cũng có bán táo, về mùi vị thì Kỷ Nhiễm chưa ăn, bởi vì nó quá đắt nên cô ngại mua. Cô cảm thấy, những trái cây hoàn toàn không có năng lượng cuồng bạo vẫn phải có, nhưng không phải là thứ thường dân dễ ăn được.
Tiểu shota an tĩnh nhìn cô, không có biểu hiện gì khác thường.
Kỷ Nhiễm và hắn nhìn nhau một hồi, thấy bên ngoài đã muộn quá, liền nói: "Solan, ngươi phải ở bệnh viện quan sát một đêm. Ngươi nghỉ ngơi thật tốt. Ngày mai gặp lại."
Vừa đứng dậy, tay áo của cô bị xiết chặt, lúc quay đầu lại đã thấy cậu nhóc ngồi trên giường vươn tay kéo ống tay áo của cô.
Cậu nhóc ngẩng khuôn mặt nhỏ xinh đẹp lên nhìn cô, ánh hoàng hôn màu cam tràn ra từ cửa sổ, rơi xuống trên người cậu, mái tóc vàng bạch kim mềm mại, khuôn mặt trắng nõn dịu dàng không tì vết, khiến cậu trông vô cùng xinh đẹp, như một thiên thần sa ngã.
Kỷ Nhiễm lại quắn quéo.
Cô có chút chân tay luống cuống, hỏi: "Làm sao vậy?"
Giờ khắc này, cô đã quên mất rằng lần đầu gặp mặt trong rừng dị thực, ánh mắt đứa trẻ này giống như một chú sói con, đem hắn xem như một đứa trẻ bình thường.
"Ngày mai ngươi có đến không?" Hắn hỏi, giữa hai hàng lông mày hơi bất an vì sợ cô sẽ bỏ hắn lại.
Trái tim của Kỷ Nhiễm bỗng nhiên như ngâm trong nước ấm, lông mày khẽ nhíu lại, cười nói: "Đương nhiên, từ khi ta cứu ngươi, đương nhiên phải an bài cho ngươi thật tốt."
Nếu là người lớn, sau khi đem người cứu về, cô đương nhiên sẽ không tọc mạch, nhưng đây là một đứa trẻ..
Tư tưởng của Kỷ Nhiễm vẫn còn bế tắc trong thời đại Trái Đất, không cách nào bỏ rơi một đứa trẻ bơ vơ vừa thoát chết.
Đạt được sự đảm bảo của cô, cậu nhóc mới chậm rãi buông tay ra.
Kỷ Nhiễm chào tạm biệt hắn, lúc cô bước ra khỏi phòng vẫn thấy cậu nhóc đang ngồi trên giường nhìn sang, giống như một con thú nhỏ sợ bị bỏ rơi, vì vậy cô suýt chút nữa đã chạy lại ôm hắn để đảm bảo rằng cô sẽ không rời đi.
Cô lấy lại bình tĩnh, chọn rời đi.
Khi bước ra khỏi cổng bệnh viện, Kỷ Nhiễm đã gặp bác sĩ Lăng.
Bác sĩ Lăng hơi mệt mỏi dựa vào tường, trong ánh hoàng hôn đôi lông mày thanh tú và tao nhã tăng thêm chút ấm áp, chiếc áo khoác màu trắng càng làm tăng thêm khí chất ngọc thụ lâm phong của y.
(Yue: Ngọc thụ lâm phong tiếng Trung thực ra viết là 玉树临风, dịch nghĩa là Cây ngọc đón gió, ý chỉ người con trai có cốt cách tao nhã như cây ngọc, hiên ngang đứng trước gió để lộ phong thái tiêu sái. -fb)
Người ta nói rằng bác sĩ Lăng có rất nhiều người theo đuổi ở thị trấn Gal, giá thị trường vô cùng tốt.
Khi nhìn thấy hình ảnh này, Kỷ Nhiễm chợt hiểu tại sao những người đó lại si mê y đến vậy.
"Bác sĩ Lăng, ngươi còn chưa có tan tầm sao?" Kỷ Nhiễm lịch sự chào.
Bác sĩ Lăng mở mắt ra, không trả lời mà hỏi lại: "Ngươi có biết lai lịch của đứa trẻ không?"
Kỷ Nhiễm không ngạc nhiên khi y sẽ như vậy hỏi như vậy, trong thâm tâm cô biết rằng bác sĩ Lăng sẽ chăm sóc cô đặc biệt vì lão Burt, đối xử tốt với cô cũng là do phần nhân tình này, cô nói ngay: "Không có, nó không chịu nói."
Cô nói với bác sĩ Lăng về thái độ của tiểu shota Solan. Theo lời cậu bé, giờ hắn không còn cha mẹ để nương tựa và không còn nơi nào để đi.
Bác sĩ Lăng nghe xong không nói gì, chỉ nói: "Lai lịch của nó không bình thường, chuyện này ngươi hẳn phải biết rõ."
Kỷ Nhiễm gật đầu.
"Tuy nhiên, nhìn tình huống hiện tại của nó, chỉ cần nó vẫn ở thị trấn Gal, tạm thời vẫn an toàn.."
(Yue: Solan sau khi lớn chăng) Nhìn hình S&M ghê xD