Editor: Yue
Kỷ Nhiễm kéo Solan nhanh chóng rời khỏi màn cầu hôn lúng túng này.
Sau khi siêu năng lực được thăng cấp, thể chất của cô cũng được cải thiện. Cô kéo Solan một đường ra khỏi khu rừng mà không hề cảm thấy mệt mỏi, nếu là trước đó thì cô đã ngồi trên mặt đất thở hổn hển rồi.
Điều này khiến cô rất hạnh phúc.
Cô có thể cảm giác được mình đang trở nên mạnh mẽ hơn, mặc dù loại sức mạnh này không là gì so với những chủng tộc cao đẳng được sinh ra liền có gene cấp S kia, nhưng cô có rất nhiều không gian để phát triển.
Vừa lên tàu bay về nhà, Kỷ Nhiễm đột nhiên nói: "Vị vương tử Trùng tinh kia nhất định là não có vấn đề nên mới thản nhiên cầu hôn một người xa lạ. Nhìn là biết không đáng tin cậy."
Solan mỉm cười lắng nghe, đột nhiên cảm thấy tâm tình rất tốt.
"Tỷ tỷ nói đúng!" Hắn tỏ vẻ tán thành, "Nghe nói Trùng tộc đều là một đám đầu óc có vấn đề, rất ít kẻ trong số đó bình thường."
Kỷ Nhiễm quay đầu lại nhìn hắn, ngập ngừng hỏi, "Solan, ngôn ngữ giữa Tinh Tế của ta có khả năng lý giải không rõ lắm, Trùng tộc mà các người nói, là loại như ta nghĩ sao?"
Solan chớp chớp đôi mắt xanh, nghiêng đầu, rất đáng yêu hỏi: "Tỷ tỷ đang nghĩ gì vậy?"
"Thì Trùng tộc, là cái loại côn trùng đáng sợ kia sao.."
Solan: "..."
Nhìn cô muốn nói lại thôi, cũng không biết đã bổ não đến cái gì.
Solan khẽ ho một tiếng, "Tỷ tỷ, Trùng tộc cũng là một loại chủng tộc có trí tuệ, cũng không phải loài côn trùng nhỏ ngoài tự nhiên. Tuy nhiên, hình dáng ban đầu của Trùng tộc, quả thực rất giống những con côn trùng kia, thói quen sinh hoạt và bản năng di truyền cũng tương tự."
Kỷ Nhiễm chậm rãi a một tiếng, tự nhủ với lòng mình rằng cũng giống như cô nghĩ nha.
Khi còn ở Trái Đất, cô từng xem một số bộ phim khoa học viễn tưởng trên TV, Trùng tộc luôn xuất hiện với tư cách là nhân vật phản diện, chúng tham ăn vô độ, có thể ăn thịt tất cả mọi thứ trong một hành tinh, là một nỗi lo lớn đối với nhân loại.
Chỉ là Trùng tộc ở thời đại Tinh Tế lại là bộ tộc có trí tuệ, chúng có hình dạng con người, có thể biến đổi thành hình dáng con người tùy thích, dù trong hình dạng con người thì chúng vẫn giữ nguyên đặc điểm của mấy loài côn trùng.
Hình thù như thế nào đi nữa, vẫn là Trùng tộc.
Cuối cùng Kỷ Nhiễm khẳng định, dù vị vương tử Gade kia có đẹp trai đến đâu cũng không phải là khẩu vị của cô.
Cô không thích côn trùng.
Sau đó, Kỷ Nhiễm nói: "Nếu chúng ta gặp lại vị vương tử Trùng tinh kia trong tương lai, chúng ta đừng để ý đến hắn."
"Được." Tiểu shota nở một nụ cười dễ thương, lưu quang trong mắt khẽ động.
Xem ra cô không thích Trùng tộc, hắn phải nhớ kỹ.
Dù phát sinh cái nhạc đệm vương tử Gade này, nhưng điều đó vẫn không ảnh hưởng đến tâm tình tốt của Kỷ Nhiễm.
Sau khi trở về nhà, cô đã đem vị vương tử Trùng tinh kia ném ra sau đầu.
"Tiểu A, chúng ta đã trở lại!" Kỷ Nhiễm vô cùng vui vẻ nói với Tiểu A, cười tươi như mặt trời nhỏ, "Tinh thần lực của ta rốt cục cũng đã được thăng cấp nha, đã là cấp E rồi."
Tiểu A vui vẻ nói: "Chúc mừng chủ nhân, hôm nay chúng ta nhất định phải ăn mừng."(Truyện được đăng tại dembuon.vn và themoonyue.wordpress.com. Xem trang chính chủ để ủng hộ tinh thần cho Editor. Thanks!)
Cũng không biết liệu Solan có nhập vào một loại chỉ lệnh nào đó để nâng cấp hệ thống trí năng của Tiểu A hay không, mà nó như đạt được chân truyền từ Kỷ Nhiễm, phàm là gặp được chuyện gì tốt, liền muốn ăn một bữa cơm no đủ để chúc mừng.
Buổi tối, Solan và Tiểu A cùng nhau hợp tác, làm một bữa tối thịnh soạn.
Kỷ Nhiễm cùng Solan đang ngồi vào bàn, Tiểu A đang dọn bữa cho họ, hai người đang chuẩn bị ăn thì đột nhiên có tiếng chuông cửa vang lên.
Tiểu A nhìn về phía cửa, con mắt lấp lóe lên, nói: "Chủ nhân, tiểu chủ nhân, là Adelaide tiên sinh."
Kỷ Nhiễm có chút kinh ngạc, nghĩ đến cảnh tượng trong rừng hôm nay, trực giác của cô cho rằng Adelaide hẳn là có việc, nói với Tiểu A: "Ngươi mời hắn vào đi."
Tiểu A đáp một tiếng.
Một lúc sau, Tiểu A đưa Adelaide đến.
"Ai nha, có vẻ như ta đến rất đúng lúc, không ngại mời ta ăn bữa cơm tối chứ?" Adelaide da mặt dày hỏi, đặc biệt là khi y nhìn thấy những món ăn ngon đầy sắc hương vị trên bàn, nước bọt đều muốn chảy ra.
Chỉ cần ngửi mùi thôi cũng đã kích thích vị giác.
Solan không nói, chỉ lãnh đạm nhìn y.
Người tới là khách, Kỷ Nhiễm cũng không muốn đuổi người, nói ra: "Nếu Adelaide tiên sinh không phiền, chúng ta ăn cùng đi."
"Không phiền, sao lại phiền chớ?" Adelaide ngạc nhiên nói, nhanh chóng ngồi vào chỗ ngồi, cầm lấy bát đũa mà Tiểu A đưa cho, trực tiếp gắp một miếng bít tết trước mặt, há miệng cắn một cái.
Sau đó, Adelaide không có thời gian để nói chuyện, cắm đầu ăn điên cuồng.
Kỷ Nhiễm phát hiện, sức ăn của Adelaide không bằng Solan.
Cô có chút sững sờ, về sau rốt cục nhớ ra sức ăn của người Tinh Tế cùng đẳng cấp gene có mối liên hệ với nhau, không liên quan đến tuổi tác. Cho nên, đẳng cấp gene của Solan cao hơn Adelaide?
Adelaide cũng chú ý tới điều này, nhưng y không quan tâm.
Cấp bậc gene là bẩm sinh, ngày này qua ngày khác khó có thể cải thiện, cũng không thể luôn ghen ghét khi gặp phải người có đẳng cấp gene cao hơn mình đi? Nên chăm chỉ tập luyện để nâng cao sức mạnh của bản thân thì tốt hơn.
Cho đến khi ăn gần hết, Adelaide cuối cùng mới nói ra ý đồ của mình khi đến đây, "Solan tiên sinh, ngươi đã gặp vương tử Gade của Trùng tinh bao giờ chưa?"
"Chưa thấy qua!" Solan thản nhiên nói.
Adelaide không hỏi thêm, nói với họ phản ứng của vương tử Gade sau khi họ rời đi hôm nay.
Kỷ Nhiễm đột nhiên cảm thấy có chút xoắn xuýt, cho dù là ai, khi biết một phút trước, người còn đang cầu hôn mình, đột nhiên quay đầu lại hỏi thăm về em trai mới sáu tuổi nhà mình, đều sẽ xoắn xuýt. Cô lo lắng liệu vị vương tử Gade kia có phải có sở thích đặc biệt với trẻ em như tên cặn bã mà cô gặp hôm qua hay không.
Nếu vậy...
Khuôn mặt tựa thiên tiên của vương tử Gade kia bỗng trở nên đáng ghét.
Adelaide tiếp tục: "Nhưng vương tử Gade thực sự là một mảnh tình si với Kỷ tiểu thư, hắn nói chờ hắn trở lại thị trấn Gal, sẽ đích thân đến và tiếp tục cầu hôn ngươi."
Kỷ Nhiễm cau mày trong vô thức, ấn tượng của cô về vương tử Gade giảm xuống mức tiêu cực.
Solan mặt đen lại ngay lập tức, lạnh lùng nhìn Adelaide.
Adelaide bị hắn nhìn tự nhiên chột dạ, cũng không phải y cầu hôn Kỷ Nhiễm, tại sao tiểu shota này lại nhìn y như vậy?
Chẳng lẽ giận chó đánh mèo?
Thực ra lúc đến đây, y cũng muốn bán cái tốt cho Solan. Hành vi của vương tử Gade, bất kể là vì lý do gì, đều không đáng tin cậy, Solan lại coi trọng Kỷ Nhiễm nhiều như vậy, đương nhiên sẽ không vui.
Mặc dù thân phận của vương tử Trùng tinh rất cao quý, nhưng nếu Kỷ Nhiễm chỉ là một nhân loại thuần chủng không nơi nương tựa, được vương tử Trùng tinh ưu ái, tự nhiên sẽ tốt cho tương lai của cô.
Nhưng Kỷ Nhiễm có Solan bên cạnh, còn được bác sĩ Lăng che chở.
Cùng là chủng tộc cao đẳng, địa vị không có ý nghĩa gì, chỉ có thực lực cường hãn mới là nền tảng. Solan hiển nhiên cũng là chủng tộc cao đẳng, tuy rằng không biết đẳng cấp gene của hắn và vương tử Gade ai cao hơn, nhưng thực lực hắn thể hiện hiện tại, làm người ta không dám xem thường.
Vương tử Gade thật sự muốn ôm mỹ nhân về, còn phải xem thái độ của Solan.
Kỷ Nhiễm suy nghĩ một hồi rồi hỏi: "Adelaide tiên sinh, gần đây vương tử Gade đến thị trấn Gal phải không? Hắn tới nơi này làm gì?"
Mặc dù quy tắc của Thị trấn Gal không chấp nhận kẻ ngoại lai, nhưng điều này chỉ nhằm cho những người không đủ năng lực, trên thực tế, sơ hở ở đây rất dễ bị lợi dụng, có rất nhiều chỗ để thao túng.
Vì vậy, cô không ngạc nhiên khi có kẻ ngoại lai ở Thị trấn Gal, hơn nữa còn là người thân phận tôn quý như thế.
"Ta đây cũng không biết." Adelaide nhún nhún vai, "Nghe nói vương tử Gade cùng La Liệt - đoàn trưởng dong binh đoàn Liệt Diễm có giao tình, lần này hắn đến thị trấn Gal là muốn tìm thứ gì đó, dong binh đoàn Liệt Diễm đã tiếp nhận nhiệm vụ của hắn, đi cùng hắn vào rừng dị thực."
"Hắn muốn tìm thứ gì trong rừng dị thực sao?" Solan hỏi.
Adelaide gật đầu, chợt nghĩ ra điều gì đó, nói: "Thật ra trước đây ta cũng là thành viên của dong binh đoàn Liệt Diễm, về sau không làm, chuyển sang dong binh đoàn Hilde.. Ờ thì, bây giờ ta là lính đánh thuê tự do..."
Đây coi như là thẳng thắn với họ.
Kỷ Nhiễm sửng sốt, "Thì ra là như vậy, chẳng trách ngươi cùng phó đoàn trưởng dong binh đoàn Liệt Diễm bất hòa."
Hôm nay ở trong rừng, lúc Owen - phó đoàn trưởng dong binh đoàn Liệt Diễm ở bên cạnh vương tử Gade nhìn thấy Adelaide, sắc mặt liền không tốt, thậm chí có thể nói là đối chọi gay gắt.
Nhưng mà kinh nghiệm của người này cũng khá phong phú, nghe ý của y là sau khi đi ăn mấy cái máng dong binh đoàn khác nhau, bây giờ y trở thành lính đánh thuê tự do, mọi việc đều thuận lợi.
Solan trên mặt lộ ra vẻ hiểu rõ, "Ngươi cũng có hứng thú với thứ đó?"
"Tất nhiên rồi." Adelaide cười toe toét nói, "Ai lại không quan tâm đến những thứ mà vương tử Trùng tinh của Tinh hệ thứ mười đặc biệt đến đây tìm kiếm? Tuy nói lãnh chúa Tinh hệ thứ chín của chúng ta yếu đuối và bất tài, vô dụng đến mức có thể để lũ Trùng tộc của Tinh hệ thứ mười nghênh ngang chạy đến Tinh hệ thứ chín như thế, vẫn làm cho người ta khó chịu."
Y nói cứ như thanh niên đại diện cho chính nghĩa, Kỷ Nhiễm kém chút tin vào điều đó.
"Ngươi mà cũng là lĩnh dân của Tinh hệ thứ chín sao?" Solan sắc bén hỏi một câu.
Adelaide dừng lại, sau đó cười nói: "Hiện tại ta đang sống ở thị trấn Gal, có được thân phận là cư dân của thị trấn Gal, thì coi như ta chính là lĩnh dân của Tinh hệ thứ chín!"
Tự do tinh - nơi thị trấn Gal tọa lạc, nằm trong Tinh hệ thứ chín và là một tinh dị thực được nhiều người biết đến.
Người này da mặt quả nhiên dày!
Kỷ Nhiễm cũng có một số hiểu biết về tình hình ở Tinh Tế. Tổng cộng có Đại Tinh hệ, mỗi Tinh hệ có một vị lãnh chúa, mười ba Đại Tinh hệ tạo thành một liên minh. Tuy nhiên, liên minh này chỉ kêu cho êm tai, thực chất nó chỉ tồn tại trên danh nghĩa, quyền lực của mỗi Tinh hệ đều nằm trong tay lãnh chúa, cộng thêm chủng tộc đông đảo, các Tinh hệ đều cướp đoạt tài nguyên cùng nhân khẩu lẫn nhau, có rất nhiều người có khả năng có được nhiều thân phận, thậm chí một số người có quyền lực, có thể có được thân phận lĩnh dân của mười ba Tinh hệ.
Đây mới là đại lão thật sự.
Sau bữa tối thịnh soạn, Adelaide mãn nguyện rời đi.
Lúc đi qua sân, y đột nhiên nhìn về thứ dựa vào tường trong sân, quay đầu lại hỏi quản gia người máy đang tiễn y đi, "Tiểu A tiên sinh, lần trước tới ta liền muốn hỏi, cái lều kia để làm gì?"
Lều được che bằng lớp kính mờ đục, hễ có khách thì lại nổi lên, thật khó nhìn ra đó là cái gì.
Tiểu A nói thật: "Đó là hoa Clematis florida."
Adelaide hiểu ra, chỉ vào những mầm non trong sân, "Những cái này thì sao?"
"Hoa của chủ nhân."
"Đều là thực vật hoàn toàn tự nhiên?"
"Đúng thế."
Adelaide sờ sờ cằm, trong lòng nghĩ đến dụng ý của Kỷ Nhiễm, nào có ai ở trong sân trồng nhiều hoa như vậy, trồng xong không lo biến dị? Một khi nó biến dị, liền không còn giá trị thưởng thức, thậm chí còn phải dọn sạch chúng nó, biết bao nhiêu rắc rối.
"Adelaide tiên sinh, còn chuyện gì nữa không?" Tiểu A lịch sự hỏi.
"Không có." Adelaide cười nói, lơ đãng hỏi, "Kỷ tiểu thư trồng nhiều hoa như vậy để thưởng thức sao?"
Nghe nói nhân loại thuần chủng rất có tế bào nghệ thuật, rất nhiều thiếu nữ nhân loại thuần chủng thích loại hình nghệ thuật hoa hoa cỏ cỏ này, Kỷ Nhiễm đam mê nghệ thuật như thế cũng là chuyện bình thường.
Tiểu A nói: "Không phải, chủ nhân trồng để bán."
"Bán?" Adelaide nghi ngờ nhìn nó.
Tuy nhiên, quản gia người máy đã không còn để ý tới y, lịch sự đưa y ra ngoài.
Về đến nhà, Adelaide lên Tinh Võng để tìm kiếm tin tức về việc mua bán thực vật hoàn toàn tự nhiên.
Sau một thời gian dài tìm kiếm, chỉ tìm được một số ít thông tin mua bán thực vật hoàn toàn tự nhiên, đa phần đều không có, thậm chí đến tin rao bán của viện nghiên cứu thực vật hoàn toàn tự nhiên nổi tiếng trong giới, cũng không liên quan gì đến thị trấn Gal.
Sau khi rời khỏi Tinh Võng, Adelaide nhịn không được cười tự giễu.
Y nhất định là bị ảnh hưởng của vương tử Gade, thực sự nghĩ rằng Kỷ Nhiễm - một nhân loại thuần chủng yếu đuối có được những khả năng bí ẩn, mới có thể khiến vương tử Gade không kịp chờ đợi mà cầu hôn nàng.
Có lẽ chính vương tử Gade đã yêu nàng ngay từ cái nhìn đầu tiên?
Mặc dù tình yêu sét đánh có vẻ không đáng tin cậy, nhưng đó cũng là một trải nghiệm lãng mạn, xét cho cùng, mạch não của các chủng tộc cao đẳng không phải người bình thường có thể hiểu được. Vương tử Gade với tư cách là Trùng vương cao quý, có lẽ cũng vậy.
(Continue)
Yue có lời muốn nói:
Sau một thời gian quay lại edit truyện này, tui lại lẫn lộn xưng hô của nhân vật trong truyện. Ahuhu. Mọi người ơi! Ai thấy sai xưng hô chỗ nào cmt tui biết để tui sửa nha. Best thanks!