Vũ Trụ Cấp Sủng Ái

chương 10-1: kiếm tiền

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Editor: Yue

Thứ đầu tiên có thể thu hoạch được từ thực vật hoàn toàn tự nhiên trong sân là rau quả.

Rau gồm xà lách, bắp cải, cải thìa, đậu đũa, dưa leo.

Khi trồng tất cả các hạt giống này, Kỷ Nhiễm đã lên kế hoạch cho chúng, dưa leo và đậu đũa được trồng dọc theo bức tường để chúng có thể làm dây leo.

Nhìn cây cối xanh tươi trong sân, Kỷ Nhiễm thật sự có cảm giác mình đạt được thành tựu.

Công nghệ cao của Tinh Tế thật tốt, có thể rút ngắn thời gian sinh trưởng của cây trồng, chỉ chưa đầy nửa tháng nữa là có thể thu hoạch được rồi.

Có lẽ là do rất khó để loại bỏ hoàn toàn năng lượng cuồng bạo chứa trong động/thực vật ở Tinh Tế, nên trong quá trình các nhà khoa học kỹ thuật công nghệ cao nghiên cứu cách loại bỏ năng lượng cuồng bạo chứa trong động/thực vật, cũng đã nghiên cứu ra nhiều phương pháp có thể thúc đẩy sự phát triển của thực vật một cách nhanh chóng và lành mạnh ví dụ như: Dung dịch dinh dưỡng.

Kỳ thật, dung dịch dinh dưỡng thích hợp để trồng không cần đất, nhưng Kỷ Nhiễm thích trồng trực tiếp trên đất hơn.

Lần này chỉ là thử trồng, để coi hiệu quả như thế nào, cho nên cô cũng không có gan trồng quá nhiều.

Kỷ Nhiễm đến bên bức tường trồng dưa leo xanh um tươi tốt, bẻ hai quả dưa leo, rửa sạch bằng nước, tự mình gặm một quả, đưa quả còn lại cho Solan bên cạnh.

Vì đã bị đột biến nên quả dưa leo ăn ngon hơn lúc cô ăn ở Trái Đất, vừa giòn vừa ngọt, có thể ăn như một loại trái cây, hoàn toàn có thể trở thành một loại trái cây để ăn, không tệ hơn mấy loại trái cây khác là bao.

Ngay cả Solan-người không thích ăn chay, cũng nhanh chóng ăn xong một quả dưa leo.

Kỷ Nhiễm thấy thế, mang theo tiểu shota đến kệ dưa leo cùng nhau hái một rổ dưa vàng nhạt.

Loại dưa leo này nghe nói có thể dài đến một mét, lúc Kỷ Nhiễm xem phần giới thiệu chỉ có thể cảm khái: Không hổ là chủng loại đã trải qua đột biến phóng xạ, dưa leo trong sân hiện chỉ dài cm, đang trong thời kỳ sinh trưởng, nhưng hương vị của quả dưa leo này quá ngon đi, Kỷ Nhiễm nhịn không được mà hái trước một mớ.

Không chỉ cho cô cùng Solan ăn, còn hái riêng một ít chứa vào chiếc giỏ tinh xảo, đóng gói chúng thành kiểu dáng giỏ quà, để người máy Tiểu A gửi đến bệnh viện cho bác sĩ Lăng.

Bác sĩ Lăng vẫn luôn âm thầm chăm sóc cô, có món gì ngon đương nhiên không thể quên phần của bác sĩ Lăng.

Về việc liệu bác sĩ Lăng có phát hiện ra điều gì hay không, Kỷ Nhiễm tạm thời chưa tìm được lý do phù hợp, đành phải cái gì cũng không nói.

Thực ra, người thông minh như bác sĩ Lăng, cũng đã biết được gì đó, nhưng y không lắm miệng nói quá nhiều, hoặc thậm chí đề cập đến nó, như thể y không biết gì.

Buổi trưa, bác sĩ Lăng cuối cùng cũng đã hoàn thành xong công việc bận rộn của mình vào buổi sáng, đang chuẩn bị nghỉ ngơi thì trợ lý người máy đến nói với y có khách đến thăm.

"Là ai?" Bác sĩ Lăng thuận miệng hỏi một câu.

Có quá nhiều người muốn gặp y, không phải ai cũng gặp được, nói chung là phải hỏi xem y có tâm tình để gặp đối phương hay không.

"Là quản gia người máy của nhà Kỷ tiểu thư."

Bác sĩ Lăng hơi ngạc nhiên, nghĩ Kỷ Nhiễm có chuyện gì, liền nói: "Để nó vào đi."

Ngay sau đó, người máy Tiểu A đi đến phòng khách của bác sĩ Lăng.

"Bác sĩ Lăng, đây là dưa leo do chủ nhân trồng. Hương vị rất ngon. Chủ nhân nói gửi một ít cho ngài nếm thử." Người máy Tiểu A đặt giỏ trái cây lên bàn.

Bác sĩ Lăng liếc nhìn dưa leo còn non trong giỏ, hỏi: "Sao đột nhiên nàng muốn trồng chúng?"

Tiểu A trả lời: "Chủ nhân nói muốn kiếm tiền nuôi trẻ, không thể miệng ăn núi lở."

Bác sĩ Lăng khẽ nhếch miệng, kiếm tiền nuôi trẻ? Còn không biết ai sẽ nuôi ai trong tương lai đây.

Sau khi Tiểu A rời đi, bác sĩ Lăng đích thân đi rửa một ít dưa leo, cầm lên cắn một miếng, vị ngọt lan tỏa khắp vị giác, không hề có chút vị chát chát hay mùi khác thường.

Vẻ mặt y rất bình tĩnh, không có mấy ngạc nhiên khi chất lượng của toàn bộ giỏ dưa leo đều là thực phẩm hoàn toàn tự nhiên.

Chủng tộc cao đẳng đẳng cấp gene càng cao, năm giác quan càng xuất sắc, phàm là một tia mùi vị khác thường có thể nếm được, điều này khiến bọn họ chỉ chấp nhận thức ăn hoàn toàn tự nhiên, nếu không, thì thà bị đói tạm thời.

Do đó, thức ăn hoàn toàn tự nhiên trong thời đại Tinh Tế thường được cung cấp cho các chủng tộc cao đẳng, cũng chỉ có chủng tộc cao đẳng mới có thể thanh toán nổi giá tiền đắt đỏ trên trời đó.

Bác sĩ Lăng chậm rãi ăn một quả dưa leo, rồi lấy quả thứ hai và thứ ba.

Trong vòng nửa giờ, y đã ăn hết một giỏ dưa leo, chỉ chừa lại một cái giỏ trống không.

Dưa leo vẫn đang phát triển, đậu đũa cũng còn rất non, có vị vừa phải.

Đậu đũa chưa chín hẳn nhưng dùng để luộc hoặc xào đều ăn rất ngon.

Sau giờ nghỉ trưa, Kỷ Nhiễm đưa Solan đi hái đậu đũa, hái dưa leo trải nghiệm nông gia nhạc, đồng thời chỉ đạo người máy Tiểu A thu hoạch những loại rau xà lách, bắp cải đang phát triển tốt nhất trong sân.

(Yue: Nông gia nhạc: Du lịch nông thôn tập trung vào việc tích cực tham gia vào một lối sống nông thôn. – nguồn fb)

Sân nhà của lão Burt không hề nhỏ, dù chỉ dùng một nửa để trồng cây nhưng vẫn thu hoạch được rất nhiều.

Kỷ Nhiễm để lại một phần rau cho nhà bọn họ ăn, sau đó đưa một phần cho bác sĩ Lăng, quyết định bán phần còn dư lại.

Những loại rau sạch và tự nhiên này được cô bán trực tiếp trên Tinh Võng.

Mặc dù có thể bán cho thị trấn Gal, nhưng giao dịch trên Tinh Võng an toàn hơn, hoàn toàn không cần ra mặt, chỉ cần treo hàng lên là được.

Tinh Võng bảo vệ quyền riêng tư cá nhân rất nghiêm ngặt, nghe nói khi Tinh Võng ra đời, các chủng tộc của Tinh Tế và chủ não Tinh Võng đã ký một hợp đồng. Trừ phi có hơn bảy vị lãnh chúa của Tinh hệ cùng nộp đơn xin, nếu không chủ não Tinh Võng sẽ không dễ dàng tiết lộ thông tin của bất kỳ ai. Điều này cũng bảo vệ rất tốt sự an toàn của cư dân mạng trên Tinh Võng.

Kỷ Nhiễm đã đăng ký tài khoản tạm thời của Tự Do tinh, để bán những loại rau quả này.

Cô chỉ bán những loại rau quả này cho Tự Do tinh, lý do là vì Tự Do có các phương tiện chuyển phát nhanh trải khắp Tinh cầu, có thể nhận hàng nhanh chóng, tiết kiệm được nhiều trạm trung chuyển và thời gian.

Hơn nữa, số lượng những rau quả này cũng không nhiều, không cần bán khắp Tinh Tế.

Rau quả hoàn toàn tự nhiên không có năng lượng cuồng bạo vô cùng được hoan nghênh ở Tinh Tế, khi Kỷ Nhiễm vừa treo lên, liền bị cướp sạch.

Cư dân mạng đổ xô đi mua cũng không lo bên kia bán hàng giả, trừ khi không muốn lăn lộn ở Tự Do tinh.

Tuy nhiên, họ vẫn có chút ngạc nhiên, nên biết rằng tất cả các loại rau quả hoàn toàn tự nhiên nói chung đều có cửa hàng cung cấp đặc biệt, cung cấp cho đối tượng được chỉ định, chúng hiếm khi được bán trên Tinh Võng, cũng không biết viện nghiên cứu thực vật hoàn toàn tự nhiên nào lại rãnh như vậy, dám phá vỡ thế độc quyền của thị trường, thậm chí còn bán online rau quả hoàn toàn tự nhiên.

Tuy không biết kẻ ngu ngốc nào đã làm ra chuyện ngu ngốc này, nhưng có tiện nghi không chiếm là Vương bát đản , đoạt trước rồi nói.

(Yue: Vương bát đản=kẻ khốn nạn)

Kỷ Nhiễm nhìn mớ rau vừa treo lên đã bị cướp ngay lập tức, một lần nữa ý thức được trình độ được hoan nghênh của rau quả hoàn toàn tự nhiên không có năng lượng cuồng bạo ở Tinh Tế.

(Continue)

Truyện Chữ Hay