Vũ Nương Thập Phu

chương 36: sau ba tháng

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Vũ Tuyết Cơ cuối cùng vẫn không thể thông cảm Nhan Nguyệt, đêm đó cáo biệt Tư Đồ Dật, thừa dịp bầu trời tối đen, Liễu Tinh Kim ôm nàng trở về tiểu viện của mình, từ nay về sau Cơ nhi không có tái xuất hiện trước mặt người khác, ngoại trừ Hồng ma ma thỉnh thoảng sẽ đến nhìn nàng, trên cơ bản không ai biết nàng ở trong Tuyết Viện, chỉ biết là nàng đắc tội Long Khiếu Thiên thì không thấy bóng dáng.

Mà trên thực tế, Cơ nhi trở lại tiểu viện được nửa tháng thì thương thế phục hồi như cũ, bắt đầu chăm chỉ luyện vũ, thuận tiện nhờ Liễu Tinh Kim dạy nàng một ít võ công, kiên trì cùng nghị lực của nàng khiến Liễu Tinh Kim càng thương tiếc, sau ba tháng, Cơ nhi học xong khinh công cơ bản nhất cùng với kỹ năng sử dụng phi đao(phóng dao), bởi vì nàng biết nếu mình muốn đạt được võ công cao cường như Liễu Tinh Kim thì trừ phi xuất hiện kỳ tích, nếu chỉ mô phỏng thì cũng vô ích, cho nên nàng lựa một con đường ngắn, khinh công dùng để chạy trốn, phi đao dùng để đả thương người. Tuy rằng không cao siêu nhưng đối phó người bình thường cũng dư dả.

Lúc này nàng đang tung bay trên giá gỗ trong sân, khinh công của nàng không giống người thường, bởi vì thân thể kia đã được nàng luyện tập trọn vẹn, cho nên có thể tung bay ở cọc gỗ cao thấp khác nhau, linh hoạt như một cô khỉ nhỏ, đẹp như một nàng bướm.

Liễu Tinh Kim lúc này đứng ở dưới mái hiên nhìn Cơ nhi mặc quần áo luyện công bay tới bay lui, khóe miệng hơi nhếch lên, tâm tình thả lỏng, không giống lúc mới bắt đầu dọa hắn sợ phải đón lấy người khắp nơi, điểm này làm cho hắn rất vui mừng.

Phi đao của nàng cũng không giống người khác, là hắn dựa theo ý muốn của nàng rồi đưa người chế tạo đặc biệt, mỏng như cánh tằm, mang theo thuận tiện, nàng nói là trên người nữ hài tử giấu đao xấu xí nặng nề rất lộ liễu. Phi đao có khoảng bốn mươi cái, hai bên cổ tay buộc khoảng mười cái mỗi bên, lúc luyện tập nàng dùng tốc độ nhanh nhất phóng ra ngoài, trong viện có ba bia ngắm hồng tâm hắn chế tác cho nàng, trên bề mặt đầy vết loang lổ bởi vì mỗi ngày ngoại trừ ngủ thì chính là luyện tập, so với Liễu Tinh Kim luyện công năm đó còn chăm chỉ hơn.

“Tinh Kim, xem đao!” Cơ nhi quát to một tiếng, trong khi cơ thể đang tung bay thì một cái phi đao bay rất nhanh về phía Tinh Kim, vị trí là bộ phận trọng điểm ở giữa hai chân.

Khóe miệng Liễu Tinh Kim vừa kéo, nữ nhân này sẽ không bắn trái tim hay huyệt thái dương sao? Về vấn đề của vị trí này, hắn đã cùng nàng thảo luận riêng, kết quả Cơ nhi trả lời “Một đao giết một người không tốt, bắn vào mắt thì quá tàn nhẫn, chỗ khác thì cao thủ vẫn có thể phản kích, chỉ có vị trí này là quý giá nhất với nam nhân, không tránh không được, mà đối phó nữ nhân chính là bộ ngực.” Lúc đó hắn nghe xong thì choáng váng, nhưng mà quả thật không sai! Cho nên hiện tại hắn phải tránh, tuy rằng hắn có thể dùng hai ngón tay kẹp lấy nhưng không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.

“Ha ha, Tinh Kim, thế nào, ta có tiến bộ sao?” Lúc này Cơ nhi luyện tập chính là xuất đao giữa không trung thật thành thạo.

“Ừm, tiểu thư có thể nghỉ ngơi” Liễu Tinh Kim thấy trán nàng đẫm mồ hôi, lập tức cầm lấy khăn mặt cạnh đó đi qua lau cho nàng, đây đã thành động tác quen thuộc của hắn.

“Ha ha, có tiến bộ là tốt rồi, chỉ sợ chính mình dậm chân tại chỗ, ta luyện tiếp đây, khi nào mệt sẽ nghỉ” Cơ nhi vui vẻ nhìn khuôn mặt đẹp trai kia một chút, xoay người lộn một vòng nhảy lên xà ngang, giống như phía sau có thêm một con mắt.

“Tiểu thư, ngươi cẩn thận một chút” Liễu Tinh Kim thường bị nàng dọa toát mồ hôi.

“Có ngươi bên cạnh, ta không sợ” Mỗi lần như vầy Cơ nhi luôn nói câu này, nhưng mà Liễu Tinh Kim nghe xong thì tim luôn đập mạnh hơn.

……

Vào lúc chạng vạng, Cơ nhi, Tinh Kim, tiểu Lục đang ngồi ăn cơm trong tiểu viện thì Hồng ma ma tới.

“Ma ma, xảy ra chuyện gì sao?” Cơ nhi thấy nàng vội vàng đi tới thì buông chén đũa hỏi thăm.

“Ha ha, tin tốt, Cửu vương gia gởi thư! Ma ma còn không vội vã đưa tới cho ngươi sao, ha ha!” Hồng ma ma cười tươi đưa lá thư vừa nhận được cho Cơ nhi, Hồng ma ma thấy Cơ nhi trong mấy tháng lớn lên thật nhanh, phong thái toả sáng, vóc người càng thêm xinh đẹp quyến rũ, nàng biết Cơ nhi nhất định sẽ kiếm rất nhiều tiền cho Phiêu Vũ Viện. Điều này sao có thể khiến nàng không thương yêu Cơ nhi chứ.

“Thật sao? Cảm tạ Ma ma” Cơ nhi vô cùng thật là cao hứng, trong lòng nàng quả thật thường xuyên nghĩ đến tiểu thụ Vương gia tuấn mỹ động lòng người kia, đặc biệt trước khi ngủ, dù sao mình đã bị hắn hôn rồi sờ. Vội vã tiếp thư rồi mở ra, nhưng đọc qua thì tươi cười trên mặt đã biến mất không dấu vết.

“Thế nào? Vương gia không có việc gì chứ?” Hồng ma ma lập tức hỏi, nàng cũng lo lắng nha.

“Không có việc gì, chỉ là trong tháng tới trong cung có việc nên không sẽ tới chậm hơn” Cơ nhi đưa thư cho Hồng ma ma.

Hồng ma ma vừa nhìn lập tức cười nói “Cơ nhi đang nhớ Vương gia chứ gì, Vương gia không phải đã nói sẽ tới trước khi ngươi tròn mười lăm tuổi ssao, đừng lo lắng, còn hơn một tháng nữa thôi, qua nhanh lắm, ha ha. Vương gia đã giải thích với ngươi rồi, tiểu nha đầu đừng tức giận nữa” Hồng ma ma thấy cuối thư ký tên Cửu vương gia còn viết hai chữ nhỏ ‘nhớ nàng’. Điều này khiến nàng nhếch miệng cười to, Vương gia này thật đúng là trọng tình.

Mặt Cơ nhi đỏ hẳn lên nói “Ma ma, người đừng đoán mò, hắn là Vương gia, biết đâu lúc về kinh thành thì có người khác, thế nào sẽ nhớ kỹ Cơ nhi.”

“Ha ha, tiểu nha đầu, ngươi từ lúc nào lại không tự tin như thế?” Hồng ma ma trêu đùa nàng.

“Cũng đúng, nếu hắn dám di tình biệt luyến (có mới quên cũ), Cơ nhi lập tức tìm mười tám nam nhân tức chết hắn, hừ!” Cơ nhi hếch cằm lên, bộ dáng không ai bì nổi.

“Hà hà, vậy là tốt rồi. Đúng rồi, việc ngươi muốn tìm nhạc công cũng hơi khó, nhưng mà ba ngày sau Cơ nhi có thể đi Cẩm Tú hoa phố ở thành tây Dương Châu, nghe nói tri huyện đại nhân muốn chọn tám vị nhạc công diễn tấu Dương Châu phong tình ca khúc,vì chúc mừng sinh nhật Hoàng hậu nương nương cuối năm. Đến lúc đó âm luật giai nhân tài tử ở Dương Châu nhất định đều đi tham gia, ngươi nghĩ xem ai không muốn trở thành nhạc công cung đình chứ, đó là chuyện làm rạng rỡ tổ tông mà.

“Thật vậy sao, thế thì quá tốt, cảm ơn Ma ma, Cơ nhi nhất định sẽ tìm được nhạc công thích hợp, thời gian kế tiếp Cơ nhi cần phải luyện tập vũ khúc để lên đài, không có một gã nhạc công tốt thì không làm được gì” Ý tứ Cơ nhi là nàng có ca khúc của mình, chỉ cần tìm một nhạc công có thể diễn tấu là được, nàng đã tìm mấy tên nhạc công trong viện nhưng không ai có thể diễn tấu hoàn chỉnh như nàng muốn, khiến trong nàng phiền muộn đã lâu.

Hồng ma ma đi rồi, Liễu Tinh Kim buông chén đũa lạnh lùng nói “Ta ăn no”. Để lại chén đũa đi vào phòng, Cơ nhi vừa nhìn trong chén cơm của hắn chưa từng động đũa, không khỏi thắc mắc nam nhân này lại bị sao thế?

Truyện Chữ Hay