Sau khi rời Northmore bằng pháo đài trên biển, cuối cùng chúng tôi cũng tới được đích đến tiếp theo, lục địa phía tây, một cách an toàn/
Quân đội của Rizir dường như đang là lực lượng chính kiểm soát bờ đông của lục địa này, dù xét về khả năng của hai người lãnh đạo thì Rizir có vẻ mạnh hơn, nhưng quy mô quân đội của Zerus lại áp đảo hơn nhiều.
Rizir có đề nghị tuyên bố việc đã trở thành của tôi và đưa tôi lên làm tân Quỷ vương, nhưng tất nhiên là tôi từ chối, bởi mùi vị của vị trí nhà vua thế nào, tôi đã nếm đủ ở Northmore.
Sau cùng, chúng tôi cũng được chọn vài phòng tốt nhất trong lâu đài Quỷ vương của Rizir mà nghỉ lại cùng với vài người hầu sẵn sàng phục vụ mọi lúc.
Mọi thứ cứ thế trôi đi, êm đềm và thoải mái, nhưng tôi đột nhiên nhận ra một chuyện…
-Thế này…liệu có phải là những gì mình thực sự muốn không nhỉ?
Ngay lập tức, một giọng nói đáp lại tiếng lẩm bẩm vu vơ đó của tôi.
-Có chuyện vì vậy Vine-sama? Anh cảm thấy không vừa lòng sao ạ?
Trong vòng tay tôi là một khuôn mặt xinh đẹp đang tỏ rõ sự lo lắng.
Đương nhiên, đó là Raksal, cô nàng quỷ ngoan ngoãn, trung thành và yêu thương tôi hơn bất kì thứ gì khác trên đời.
-Raksal-sama…Kia không nghĩ vậy đâu…Thứ đó của Vine-san vẫn đang rất sung sức như mọi khi.
Còn một người nữa đang ở trên bụng tôi.
Đó là cô nàng sát thủ ngố tàu đã bị tôi đè ra quất sau khi đe dọa lấy mạng chúng tôi ở suối nước nóng.
Và hiện tại, tôi đang bị cả hai người họ đè xuống giường từ sáng sớm.
-Này…anh đang cố nói chuyện nghiêm túc đó…sao em lại tụt quần anh ra vậy?
-Raksal-sama bảo rằng nhiệm vụ của một nô lệ là phải làm dịu thứ mạnh mẽ này của chủ nhân mình vào mỗi buổi sáng.
-Đúng vậy đó. Vậy nên em mới cảm thấy lo lắng khi anh đột nhiên tỏ ra căng thẳng như vậy….Nó khác hẳn mọi ngày.
-Mỗi ngày thì có hơi…
Vấn đề là tôi không thể từ chối nổi mỗi lần bị Raksal đè xuống.
Ngược lại, từ khi tới đây, mỗi ngày tôi có thể làm đủ trò với Raksal và Kia, hoặc bất chấp những lời trách mắng của Zerus mà đè cô nàng xuống, hay thay đổi khẩu vị một chút với sự ngây thơ của Tamara và Rizir.
Thời gian còn lại…chỉ toàn ăn với ngủ.
Nhìn lại, nó chẳng khác gì thời điểm tôi còn là vua ở Northmore.
-Nếu cứ sống thế này, anh sẽ trở thành một tên lười biếng tồi tệ mất…
-Không phải Vine-san vốn dĩ đã là người xấu sao?
-….
Tôi thở dài trước câu hỏi có phần ngây thơ của Kia.
Mặc kệ điều đó, Raksal vẫn quấn lấy tôi bằng một giọng mời gọi.
-Chuyện đó…cứ để sau hãy nói. Giờ thì…Vine-sama…Nn…
Dứt lời, Raksal hạ hông xuống.
Lập tức tôi bị một cơn sướng khoái ấm áp tấn công từ bên dưới.
Dù không biết đã làm với Raksal bao nhiêu lần, tôi vẫn cảm nhận được sự nóng bỏng và khít chặt của cô ấy.
-Ahhh…Vi..Vine-sama….đang ở sâu trong em.
Raksal đang mặc bộ đồ ngủ hầu như không để lộ chút da thịt nào, nhưng bên dưới cô nàng không có lấy một mảnh đồ lót.
Những thứ ẩn giấu dưới lớp vải mỏng, bao gồm cả chỗ mà cả hai đang kết nối không được nhìn thấy trực tiếp khiến sự kích thích từ đủ thứ tưởng tượng càng tăng lên.
Hơn nữa, tôi còn cảm thấy cái sự nóng ran kia đang bắt đầu di chuyển.
-Raksal…..em…từ khi nào em biết trò này??
-Ah….em đã cố gắng học nó để thỏa mãn Vine-sama….ahh…cảm giác tuyệt quá…ahhh…
Raksal đang nhấp hông liên tục kết hợp với việc đảo hông qua lại và uốn éo cơ thể khiến những tiếng va chạm giữa hai bộ phận càng trở nên dâm đãng hơn.
Tôi giơ tay ra, định hãm cái cối xay bằng thịt kia lại để ngăn khoái cảm tuôn trào, nhưng ngay trước đó, một thứ khác đã bị ấn vào trước mũi khiến tôi không thể cử động.
-Nn…Kia?
-Hai người đừng chỉ biết vui vẻ với nhau như thế chứ…Còn cả Kia nữa…
Một cách vội vàng, Kia lột hết quần áo trong khi lộ rõ sự ghen tị trên mặt.
Bộ ngực phình ra đầy thu hút, dù không lớn như Raksal hay Tamara nhưng vẫn đủ lớn, cộng thêm làn da trắng như tuyết và cái núm hồng hồng đầy quyến rũ.
-Đây là bộ ngực mà Vine luôn thèm muốn này….Hãy chú ý đến Kia một chút đi nào…
Một lần nữa, Kia đẩy bộ ngực trắng nõn của mình vào mặt tôi.
Một mùi thơm ngọt kì lạ tỏa ra từ đó khiến bản năng của tôi như bị đánh thức.
-K…Kia…Không cần phải lo lắng như vậy…ahhh…Chúng ta đều là nô lệ của Vine-sama mà…
-Un…Bởi vì chỉ có một Vine-san, nên Kia không thể nào có được tình yêu của anh ấy nếu Kia không chủ động. Để được Vine-san yêu mến, Kia sẽ không chịu thua đâu, dù đối thủ có là Raksal-sama…
-Ahh…nếu vậy…tôi cũng sẽ không thua…tôi sẽ khiến cho Vine-sama cảm thấy sướng hơn nữa….
Raksal, người đột nhiên tìm được một đối thủ cạnh tranh, siết chặt âm đạo hơn nữa trong khi vẫn điên cuồng nhấp. Dù không thể nhìn thấy tình trạng của cô nàng do đang bị bộ ngực màu mỡ của Kia che mất, nhưng tôi cũng có thể cảm nhận rõ từng nhịp nhấp, từng cái lắc hông và cảm giác kích thích khủng khiếp bên trong âm đạo cô nàng.
Về phần Kia, trong khi vẫn ấn ngực vào miệng tôi, háng cô nàng cũng bắt đầu trượt qua lại trên mu bàn tay tôi.
-Vine…anh thấy sướng không? Hãy ra bằng ngực của Kia đi nào…
-Không phải…anh ấy cảm thấy sướng là bởi tôi…ahhh…ahhh..
Những tiếng rên gợi cảm của hai cô gái, mùi thơm của da thịt và sức ép từ khoái cảm.
Tất cả khiến não tôi xoay tròn, bàn tay theo bản năng bắt đầu di chuyển.
Những ngón tay bắt đầu lướt trên cặp mông căng mẩy của Kia, vuốt ve cặp đùi căng mọng trước khi trượt vào cái khe không ngừng rỉ ra mật ngọt.
-Nya….
Kia ưỡn người lên, bộ ngực cũng áp chặt vào mặt tôi hơn trong khi cái núm vú ấn sát vào miệng.
Sử dụng môi và cái lưỡi của mình, tôi mút mạnh núm vú đồng thời đưa ngón tay ra vào âm đạo của Kia. Mỗi lần như vậy, cơ thể cô nàng lại giật lên liên hồi.
-Uwa…đ…đợi đã…V…Vine…dừng lại, dừng lại đi…Hôm nay…hôm nay Kia muốn…chủ động…Ah…tuyệt quá….
-Haa….ahhh…ahhhh, Vine-sama tuyệt quá…Thứ đó của anh thật cứng và nóng…em sẽ điên lên mất…
Kia rướn người lên rên lớn trong khi Raksal cũng đang nhấp hông liên tục khiến cho sự kiên nhẫn của tôi cũng bắt đầu bị thách thức.
Rất nhanh, cả hai cô gái lên đỉnh, kéo theo sức chịu đựng của tôi cũng không còn.
-Hya….ahhh….ahhhh….
-Vi…Vine-sama…em ra….nóng quá…ahhhh….
Không thể rên nổi vì đang bị bộ ngực che kín cả miệng, tôi chỉ biết ú ớ mấy tiếng rồi phun ra một đám mây trắng đục vào bên trong Raksal.
Kia, người đang bám trên ngực tôi dường như cũng tới giới hạn, cô nàng lăn xuống và nằm ngửa ra trên giường.
Tầm nhìn được giải phóng, tôi mới được chứng kiến tận mắt cảnh Raksal từ từ nâng tà váy lên, kéo dương vật đang bị phủ kín bởi tinh dịch của tôi ra ngoài rồi vội nằm xuống đưa nó vào miệng và mút đều đặn.
-Nn…un….
-Đừng…
Đã không biết bao nhiêu lần tôi bị Raksal kích thích ngay khi chỉ vừa mới ra, dù đã nhắc nhở nhưng sự say mê của cô nàng đã cuốn phăng đi mọi thứ.
-Ah….kuuhhh…Raksal-sama…đừng độc chiếm nó chứ…
-Um…nhiệm vụ của tôi là dọn sạch mọi thứ….
Mặc kệ sự ghen tị của Kia, Raksal bình thản nuốt hết chỗ tinh dịch còn sót lại và mỉm cười rạng rỡ.
-Vine-sama…giờ em sẽ chuẩn bị bữa sáng. Anh hãy chuẩn bị ra ăn sáng nhé.
-Oi, chẳng phải anh đã nói là có chuyện quan trọng cần nói sao?
Dù tôi cố gắng phàn nàn, nhưng Raksal bỏ qua tất cả vì tâm trạng vui vẻ của mình.
Cô ấy mỉm cười quay lại tôi.
-Chuyện đó để lát nữa ăn sáng nói nhé anh. CÓ cả Zel-chan, Tamara-chan và mọi người nữa, như thế sẽ tốt hơn.
-Ugh…thôi được rồi…
Raksal nói cũng không sai, nếu muốn thảo luận về tương lai, chuyện để mọi người thống nhất có lẽ sẽ là cần thiết.
Trong khi tôi đang nhìn theo bóng lưng Raksal rời khỏi phòng, dường như đã hồi tỉnh, đến lượt Kia quấn vào tôi.
-Vậy thì…trong lúc chờ Raksal-sama làm bữa sáng….
-Đành v….
Đang định ôm lấy cô nàng để quần tiếp tập hai, tôi chợt bị cắt ngang bởi tiếng thứ gì đó đập xuống mặt sàn.
Vội quay lại theo hướng đó, tôi giật nảy mình.
-Raksal!!
Raksal đột nhiên ngã xuống sàn.
Không hề giống như cô ấy đang đùa.
Tôi vội nhảy khỏi giường, lao đến ôm chầm lấy cô ấy. Ở cự ly gần, có thể thấy rõ hơi thở nặng nhọc của Raksal.
-V…Vine-sama…em…
Đôi mắt đang lim dim kia nhìn tôi một cách khó hiểu và bối rối.
Có vẻ chính Raksal cũng không hiểu mình đang có vấn đề gì.
Cái này không phải là chuyện nhỏ.
-Kia…Đi gọi Zerus mau. Nếu là cô ấy, chắc sẽ rõ bạn thuở nhỏ của mình bị làm sao. NHANH!!!
-Wa…Kia hiểu rồi.
Theo lệnh tôi, Kia giang cánh và đúng theo nghĩa đen, chạy như bay ra ngoài hành lang.
Quay lại với Raksal, tôi thấy giống như ý thức của cô ấy đang dần mờ đi và không còn đủ sức đáp lời tôi nữa.
Tôi chỉ còn biết cầu nguyện trong lo lắng mà không hề biết rằng, chuyện này không hề đơn giản giống như mình nghĩ.