Trong lúc tôi thuần phục Rizir, cuộc chiến bên ngoài vẫn đang tiếp diễn.
Nó chỉ thực sự dừng lại khi tôi đưa Rizir ra ngoài và để cô ấy trực ra lệnh ngưng chiến.
Nhóm Raksal hầu như còn nguyên vẹn, thậm chí còn đã lên được một cơ số cấp sau trận chiến.
Thiệt hại của phe Rizir chủ yếu là do tôi gây ra, nhưng không ai bị thương quá nặng đến mức không thể chữa trị được, do đó hầu như không có mâu thuẫn nào quá lớn nảy ra.
Sau khi kiểm tra thiệt hai, chúng tôi bay về Kinh đô của Northmore để báo tin.
Ngay khi trở về lâu đài, tôi vội vàng kéo Gaspar vào để gặp riêng.
Nếu công khai, chắc là sẽ lại có một màn chào mừng hoành tráng như hôm trước mất, nên thế này sẽ nhanh hơn.
Sau khi nghe xong những gì tôi kể, Gaspar cúi đầu với vẻ thành kính.
-Nếu được như vậy…quả thực phải cảm ơn Vine-sama rất nhiều…
-Thôi được rồi..
Tôi mỉm cười.
-Giờ ông đã trở lại làm vua, đừng tùy tiện cúi đầu trước một người khách vãng lai.
-Chuyện đó đâu có được…nhờ có Vine-sama mà Northmore mới có thể lại được hòa bình. Lời cảm ơn này của tôi, coi như với tư cách một người bạn đi vậy.
-Nếu vậy thì được.
Những lời đó vô thức thoát ra từ miệng tôi.
Có vẻ mối quan hệ bạn bè này không quá tệ.
-Nhân tiện, Vine-sama. Sau đây cậu có định vượt biển để sang lục địa phía tây không?
Trước câu hỏi đó, tôi gật đầu.
Được tôi trả lại viên ma thạch, pháo đài trên biển của Rizir đã có thể lấy lại khả năng tự động di chuyển, vì thế tôi quyết định sẽ dùng nó để vượt biển.
Với mục tiêu là có thể đi xa nhất có thể trong thế giới này.
-Ra là vậy….dù Northmore này cũng còn rất nhiều nơi thú vị ngoài Kinh đô, nhưng có vẻ Vine-sama lại muốn một chuyến ngao du thanh bình hơn.
-Tôi sẽ không thay đổi lý tưởng sống của mình. Nhưng nếu có thể, tôi sẽ quay lại đây một ngày nào đó.
-Nếu vậy, hãy nhớ ghé lại lâu đài này. Tôi và Shinfa sẽ luôn sẵn sàng chào đón mọi người.
-À phải nhỉ. Đặc biệt, Shinfa chắc là sẽ phấn khích lắm nếu thấy Raksal quay lại.
Tôi lắc đầu cười, nhưng cuộc nói chuyện bị cắt ngang bởi những tiếng kim loại va chạm và cọ xát vọng vào từ bên ngoài.
Bước ra mở cửa, trong lòng tôi chợt nảy ra một dự cảm sắp có chuyện xảy ra.
-Raksal…..có vẻ tôi đã thua….nhưng hãy đánh thêm một trận nữa đi.
Như dự đoán, bên ngoài hành lang là Shinfa với bộ giáp và thanh kiếm đã tan tành đang ngồi dưới đất cười lớn.
Khỏi phải hỏi lý do, chắc là lại gạ kèo Raksal và bị đánh cho nát người rồi.
-Nếu không bỏ cái thói quen hiếu chiến ấy, ngày nào đó con gái ông có thể sẽ mất mạng đấy.
-Ahahaha….biết sao được, tôi làm sao nỡ giáo huấn nó nghiêm khắc như thế.
Gaspar gãi đầu ngượng ngùng trước lời khuyên của tôi. Thôi thì tùy, cha con ông muốn ra sao thì ra.
========
Sau khi kết thúc phần báo tin, chúng tôi quay lại Pháo đài của Rizir.
Phía quân đội Quỷ vương cũng có nhiều người dùng được ma thuật triệu hồi, do đó hầu hết những thành viên bị thương đều đã được chữa khỏi khi tôi quay lại.
Rizir có vẻ cũng đã nói chuyện với thuộc cấp của mình trong thời gian đó và chúng tôi không hề gặp phải bất kì sự thù địch nào dù trước đó tôi đã hành chúng sấp mặt và còn ôm luôn chủ nhân của chúng nữa.
Giờ thì chuyến đi của chúng tôi có thể sẵn sàng bắt đầu, vì thế tôi nhờ Rizir dẫn đến nơi có thể được xem là “phòng điều khiển” của toàn bộ Pháo đồi.
Phần động lực chính giúp pháo đài khổng lồ này di chuyển được chính là một món ma cụ khổng lồ được viên ma thạch mà tôi đã trả lại cung cấp năng lượng, nó nằm ở nơi sâu nhất của Pháo đài.
Rizir vui vẻ chỉ cho tôi mọi thứ cần biết để điều khiển nơi này. Đồng thời, tôi thấy cô ấy giơ một ngón tay ra, chĩa vào viên đá kia.
-Ánh sáng này là gì vậy?
Tôi thắc mắc, nhưng Rizir không đáp, chỉ tiếp tục truyền một thứ Ánh sáng gì đó vào viên đá kia.
-Quỷ vương-sama đang chuyển sức mạnh ma thuật của bản thân để nạp lại sức mạnh cho viên đá đó, Rosa.
-Đúng thế, động lực chính của viên đá chính là sức mạnh của Quỷ vương-sama, Lisa.
Câu trả lời cho câu hỏi của tôi lại đến từ sau lưng, từ hai gương mặt mà tôi đã quá quen thuộc, hai chị em Succubus, Rosa và Lisa.
Thông thường, nhắc đến Succubus, hẳn là ai cũng sẽ liên tưởng đến những con quỷ khát tình điên cuồng, nhưng tôi lại rất ngạc nhiên khi biết rằng cả hai chị em này hóa ra lại cực kì thông thái và còn có vị trí rất cao trong quân đội của Rizir, có lẽ chỉ dưới em ấy.
-Ara, người đàn ông đó lại nhìn chằm chằm vào chúng ta kìa, Rosa.
-Anh ta là một con quỷ mới đúng, thậm chí anh ta còn chưa thỏa mãn sau khi lừa được Rizir-sama, Lisa.
-Này hai người…có thể bớt cái thói quen phớt lờ xung quanh và chỉ nói chuyện với nhau không?
Nếu không có chuyện đó, tôi sẽ rất mừng vì tìm được hai trợ lý vừa xinh đẹp vừa tài giỏi.
============
Sau khi được chỉ hết mọi thứ về bộ phận quan trọng nhất của pháo đài nổi, tôi quyết định ra ngoài để hít thở không khí trong lành một chút.
Trời cũng đã sắp tối.
Pháo đài tiếp tục di chuyển giữa những con sóng, giương buồm hướng về lục địa phía tây.
Theo lời hai chị em Succubus, chuyến đi này sẽ kéo dài khoảng 10 ngày.
-Ah, là Vine-kun.
Đột nhiên có tiếng gọi tôi từ bên trên đầu, không cần ngẩng đầu lên, tôi cũng đoán ra, đó là tiếng Tamara.
-Tamara….Kia, hai người đang làm trò gì?
Tamara đang được Kia giữ từ phía sau trong khi vỗ cánh đáp xuống.
-Kia đang luyện tập bay với Tama-chan.
-Um…thực ra chỉ có Kia bay thôi, cô chỉ có thể lướt một chút với cái áo choàng này.
-Làm gì có chứ, Tama-chan nhất định có thể bay được nếu chăm chỉ luyện tập.
-Uhh…nhưng…
Không như đôi cánh cấu tạo sinh học vốn có của Kia, thứ có thể đập chết mẹ hết định luật vật lí để bay lên, cái áo choàng của Tamara về cơ bản chỉ là một tấm vải rộng có thể tự do di chuyển mặc dù đúng là cô ấy có thể thao túng độ cứng của nó.
Có lẽ dù rất muốn được bay lượn trên trời như Kia, nhưng Tamara cũng hiểu rằng bản thân không thể làm được.
-Nhưng Tama-chan thật sự rất ham học hỏi đó…
-Haaa….hoài cổ thật đó. Không ngờ đến giờ cô lại được trải nghiệm cảm giác như một học sinh.
Nhìn vào hai người họ, Tamara giờ trông giống một học sinh hơn là giáo viên.
Còn Kia, khi nghiêm túc, cô nàng cũng ra dáng một giáo viên đó chứ.
Nghĩ vậy, tôi hướng ánh mắt về phía Kia.
-Hm? Có chuyện gì thế? Không lẽ Vine lại muốn giao phối với Kia?
-Sao lần nào em cũng có thể nghĩ ngay tới vụ đó vậy?
-Không phải sao?
-Đương nhiên không phải!!
Đúng là có hơi bị nhu cầu cao một chút, nhưng tôi chưa bí đến mức lúc nào cũng chỉ nghĩ đến chuyện đó.
Tuy nhiên Kia có vẻ vẫn không tin chuyện đó, cô nàng đi vòng ra sau lưng và đẩy nhẹ Tamara vào lòng tôi.
-Nhưng không phải Vine đã làm nó với cả Zerus-sama và Kia sao? Tại sao lại không làm với Tama-chan? Thứ tự là quan trọng lắm đó.
-Cho...chờ đã…
Tamara thốt lên kinh ngạc trước lời đề nghị táo bạo của Kia.
-Tamara…cô đã nói điều đó cho Kia à?
-K…Không phải thế….Cô chỉ nói với Kia-chan rằng không nên nói về chuyện làm tình một cách dễ dàng như thế….ugh….đừng nhìn cô bằng ánh mắt kì lạ đó nữa mà…
Tôi trêu chọc Tamara, người đang bối rối kiếm cớ.
-Được rồi, cô không cần hoảng sợ như vậy. Em không bao giờ coi thường cô vì chuyện đó. Thay vào đó, cô có thể cho em biết vì sao chuyện lại thành như vậy không?
-Có thật là Vine-kun sẽ không ghét cô chứ?
Tại sao tôi lại ghét cô ấy vì chuyện này? Tôi không hiểu vì sao phụ nữ có thể suy diễn mọi chuyện nhanh như vậy.
Trong lúc đang lắc đầu ngán ngẩm, tôi nghe thấy thêm hai tiếng bước chân nữa từ đằng sau.
-Chào buổi chiều, Vine-sama…mọi người đang chơi trò gì vậy? Cho em tham gia với..
-Mấy người…ồn ào quá đó..
Như tôi đoán, đó là Raksal và Zerus.
Raksal vẫn vui vẻ như thường lệ, nhưng vì lý do nào đó, Zerus đang dụi mắt như vừa mới ngủ dậy.
-Chỉ là đang tán dóc thôi. Zerus, trời còn chưa tối đâu đó, em đã buồn ngủ rồi à?
-Fufufu, lâu rồi Zel-chan chưa được gối lên đùi em nên hôm nay em đã chiều cậu ấy đó. Này nhé, gương mặt khi đang ngủ của Zel-chan dễ thương lắm đó…
-Wa….cái đó….
Raksal vừa cười vừa mô tả, khiến hai má của Zerus đỏ bừng ngay cả dưới ánh hoàng hôn.
-Gối đùi à….
Sau chuyện mây thuẫn trong nhà tắm hôm đó, giữa Zerus và Raksal đã có một chút mâu thuẫn, nhưng giờ thì cả hai đã lại thân thiết như xưa.
Tôi cũng không cần phải che giấu mối quan hệ với Raksal nữa sau đêm hôm qua, nên có thể nói mọi chuyện đã ổn.
Khi tôi đang gật đầu hài lòng, Zerus ôm lấy Raksal rồi nhìn sang tôi.
-Em sẽ không cho anh gối đùi Raksal nữa. Nó là của em.
-Eh…Zel-chan…nhưng mọi thứ của mình đều đã thuộc về Vine-sama…
-Không…nếu vậy thì anh ấy sẽ không được dùng nó thường xuyên.
Tôi cảm thấy cô nàng Quỷ vương kia lại đang bộc lộ ra một chút ích kỉ dễ thương rồi đó.
Trước câu chuyện tào lao đó, Raksal lại đang nhíu mày như nghiêm túc nghĩ cách giải quyết, nhưng có vẻ lần này cô ấy đã nghĩ nhanh hơn.
-Nếu cả hai đều thích như thế, vậy thì mỗi người một bên nhé. Nào…Zel-chan, cả Vine-sama nữa…lại đây nào.
Raksal ngồi xuống đó và vỗ nhẹ lên hai bên đùi của mình. Zerus lập tức chạy đến gối lên cả hai bên đùi của cô ấy luôn.
-Zel-chan, xích ra một chút nào. Vine-sama cũng muốn nữa mà.
-T..Từ chối….Hôm nay Raksal là của mình…
-Nào, đừng ích kỉ như vậy chứ? Nhé…
-…..
Với một chút miễn cưỡng, Zerus nhích đầu ra một chút.
Khoảng trống còn lại là giành cho tôi, nhưng có vẻ không dễ dàng gì khi phải kê đầu vào chỗ nhỏ như vậy.
-Khó quá nhỉ?
-Ah, phải rồi, nếu vậy thì sao Vine-sama không ôm lấy Zel-chan luôn.
-C…Cái gì? Sao lại.
Chưa kịp cho Zerus đồng ý, tôi đã vươn tay kéo luôn cô nàng vào lòng.
-Hiya….
Sau một chút chống cự…thật ngạc nhiên, cô nàng lại dụi đầu vào ngực tôi.
-Vậy là bình tĩnh rồi chứ gì?
Trên gương mặt đang úp vào ngực mình, tôi thấy đôi môi Zerus khẽ mỉm cười.
Không biết cô nàng có nghe thấy tiếng tim tôi đang đập thình thịch vì ngại không nhỉ?
Nhưng trong lúc đó…
-Uwa….Raksal-sama…Zerus-sama…Kia cũng muốn nữa…
-Cô cũng muốn cùng với Kia…
Tamara và Kia cũng nhào vào ôm tôi.
Hai bộ ngực màu mỡ áp vào thắt lưng và chân. Thế này cũng phê đấy, cơ mà…hình như hơi quá thì phải.
Raksal đang để tôi gối đùi cũng cười khó khăn.
-Ah…chân em bị tê luôn rồi. Mọi người, nếu đã vậy, sao tối nay chúng ta không ngủ chung nhỉ?
Một đề nghị táo bạo khiến cả đám đơ ra.
Zerus và Tamara đã đỏ bừng mặt.
Kia thì không biểu cảm gì lắm, nhưng nhìn vào đôi mắt sáng rực kia là hiểu…
-Nếu chúng ta không có giường lớn, có thể ghép ba chiếc lại với nhau cũng được. Như vậy cũng hay mà, nhỉ?
-Raksal-sama…Kia đồng ý. Kia muốn ngủ cùng mọi người.
Kia đã lên tiếng, nên hai người kia có vẻ không thể im lặng nữa.
-H…Hết cách rồi nhỉ, dù sao thì em cũng không muốn làm Raksal buồn, nên nếu cô ấy đã muốn vậy, thì không còn cách nào khác.
-Ah…c…cô cũng muốn. Nhưng mà chỉ là ngủ thôi đó nhé, không được làm gì bậy bạ đâu đó. Cô là giáo viên của em đó.
Tất cả đều ngoan ngoãn đồng ý. Kuu…thật là dễ thương.
Trong lúc còn đang mỉm cười vì câu chuyện đó, tôi lại nghe thêm một tiếng bước chân rụt rè lại gần.
-M…Mọi người đang nói chuyện gì vậy? C..có thể cho em tham gia không?
Với sự tham gia của Rizir, có vẻ Raksal và tôi không thể chịu nổi thêm nữa, cả đám đổ xuống và lăn ra xung quanh.
Dừng lại trên mặt đất và ngửa mặt lên trời, tôi mỉm cười.
Ở phía chân trời, mặt trời đã dần chìm xuống, báo hiệu một ngày nữa sắp kết thúc.
Mười ngày trên pháo đài này, và tôi sẽ có thể tiếp tục cuộc phiêu lưu của mình trên một vùng đất mới, thêm một lần nữa, chắc chắn sẽ có thêm rất nhiều cuộc gặp gỡ và những điều kì thú đang chờ đợi.
Trong lúc nghe những lời càu nhàu của Zerus, tiếng phân bua của Rizir và những tiếng cười của các cô gái khác, tôi nằm đó, ngắm nhìn cảnh hoàng hôn cho đến khi nó kết thúc hoàn toàn.
==========
Trans: Đến đây là hết nội dung của vol 2 LN, còn 4 chap của bản WN nữa nhé ( ͡° ͜ʖ ͡°)