Ngay khi nghe tin pháo đài của Rizir đang tới, chúng tôi vội vàng trở lại phòng thiết triều, nơi Gaspar và những tướng lĩnh quân đội đã chờ sẵn.
Người biết rõ mọi chuyện nhất ở đây chỉ có Kia.
-Hôm qua, sau khi bữa tiệc kết thúc, Kia quyết định đi tuần ven biển vì Jenna có nói rằng Quỷ vương Rizir đang tới.
-Và em thấy nó sao?
Nghe tôi hỏi, Kia gật đầu.
-Một hòn đảo di chuyển trên biển, bên trên có một tòa lâu đài cao. Kia đã lại gần kiểm tra, nhưng bị một đám quỷ ngăn chặn và đánh đuổi.
-Em không sao đó chứ?
-Un…Kia không sao vì đã bỏ chạy trước. Nhưng hòn đảo đó đã ở rất gần. Có lẽ chỉ trưa hôm nay, nó sẽ tiếp cận Northmore.
Dự đoán của Kia khiến cả căn phòng trở nên ồn ào.
Như thường lệ, Gaspar là người giữ trật tự và nhìn tôi chờ đợi quyết định.
-Vine Bệ hạ. Quân đội của chúng ta có lẽ đủ khả năng ngăn chặn…nhưng cơn bão tuyết chỉ vừa kết thúc, việc dọn tuyết vẫn chưa hoàn thành, nên sẽ mất chút thời gian để chuẩn bị.
-Ừm….ta cũng nghĩ đám quỷ sẽ gặp khó khăn tương tự, kể cả có đổ bộ xuống đây. Nhưng vẫn là quá liều lĩnh khi đem quân chống lại những kẻ có khả năng kháng lạnh mạnh như chúng.
Cầm lấy chiếc vương miện được đặt cạnh ngai vàng, tôi bước xuống, đến gần Gaspar và đặt nó lên đầu ông ta.
-Ta sẽ lo chuyện này. Nếu có chuyện gì xảy ra với ta, nhờ ông tiếp tục cai quản đất nước này.
-Vine Bệ hạ…
-Ông cũng biết ý nghĩa của việc trao vương miện mà, đúng chứ? Giờ ta đã không còn là Vua nữa rồi.
Đi qua đám đông, tôi tiến thẳng về phía cánh cửa dẫn ra hành lang, theo sau là nhóm Raksal.
Ngay trước khi ra khỏi cửa, tôi nghe thấy những tiếng thì thầm kèm sụt sùi như đang khóc.
-Ngài ấy…đúng là một Anh hùng…dù không còn là Vua nữa, nhưng vẫn là một Anh hùng.
-Chúng ta phải lưu truyền việc này như những nhân chứng sống của lịch sử. Rằng có một người Anh hùng trẻ tuổi đã hi sinh mạng sống của mình để cứu lấy Northmore…!
Vì lý do nào đó, tôi mặc kệ những lời nói đó, đôi chân cũng tự nhiên bước nhanh hơn hẳn.
-Đám đó không ngần ngại xem như mình đã chết….
-Thông cảm cho họ đi mà Vine-kun…Bởi theo thông tin của Jenna, Rizir thậm chí còn mạnh hơn cả Zerus nữa.
Tamara bên cạnh tôi an ủi.
Chuyện đó thì tôi cũng biết, nhưng thành thực mà nói, tôi không hề muốn bị coi như đã chết vậy.
-Mà, dù sao thì mình cũng chẳng còn nợ đất nước này cái gì khác nữa.
Mục đích của tôi trong chuyện này cũng chỉ có một. Đó là chinh phục Quỷ vương Rizir.
Có lẽ cô nàng là một trong những con boss khủng nhất trong Crossout Saber.
Đó là kiểu phụ nữ nào đây nhỉ? Trưởng thành và khêu gợi hay đáng yêu và nhí nhảnh đây?
Vì vài lý do, Jenna không chịu nói ra chuyện đó, nhưng dù có thế nào thì tôi cũng sẽ phải chinh phục Rizir bằng đôi tay này.
-Nhìn anh có vẻ căng thẳng…nhưng hình như cũng rất háo hức nhỉ?
-Tất nhiên rồi.
Tôi đáp lại câu hỏi của Zerus một cách ngắn gọn và sẵn sàng chuẩn bị cho cuộc chiến.
Lần này, có thể sẽ là một cuộc đối đầu khốc liệt nhất mà tôi phải trải qua, vì thế, hãy kiểm tra trang bị trước một cách thật cẩn thận.
Tôi rút thanh kiếm đã lấy được từ phòng thí nghiệm của Noisette ra.
-T…Thanh kiếm đó…
Khoảnh khắc nhìn thấy nó, Tamara run rẩy, tỏ rõ sự sợ hãi.
Có rất nhiều chuyện đã xảy ra, bao gồm cả việc Tamara bị dính phải lời nguyền, tôi mới lấy được nó.
Lời nguyền đã bị phá giải khi tôi cầm nó lên, nhưng những kí ức về chuyện đó chắc chắn không hề dễ chịu gì với Tamara.
-Không biết còn thứ gì khác mình dùng được không nhỉ?
Đột nhiên, tôi nhớ ra một thứ.
Một viên ma thạch. Viên ma thạch lớn nhất trong số những viên ma thạch được cài khắp quanh căn cứ của Jenna để thực hiện việc thao túng thời tiết.
-Zerus. Em quen với những phép thuật nguyền rủa. Xem giúp anh viên đá này có vấn đề gì không?
-C…Cái này…là một viên ma thạch…anh lấy nó ở đâu vậy?
Nhắc lại thì khi tôi lấy nó ở chỗ Jenna, Zerus không ở bên cạnh.
Sau khi nghe tôi giải thích, cô nàng mới gật gù.
-Ra là thế, viên đá này là trung tâm của ma thuật thao túng thời tiết của Jenna. Nhưng trên nó, em không thấy bất kì cái bẫy hay lời nguyền nào cả. Đừng lo.
-Vậy thì tốt quá. Anh muốn hỏi thêm, nếu đeo thêm viên đá này, sức mạnh của anh có thể tăng lên hay nhận được hiệu ứng gì không?
Tôi hỏi với một sự kì vọng đáng kể, nhưng Zerus chỉ cau mày.
-Dù ma lực trong ma thạch là rất lớn, nhưng cần rất nhiều công cụ và sự chuẩn bị để nó phát huy được ra bên ngoài. Dù có thể khi đeo nó anh sẽ nhận được một số hiệu ứng có lợi, nhưng dùng theo cách đó thật không hiệu quả.
Zerus nói vậy, nhưng Raksal đã giơ tay lên tiếng.
-Về chuyện mang theo nó, cứ để em lo. Lúc nào em cũng mang theo dây gai bên mình.
-O…Oh…vậy nhờ em. Cơ mà sao em lại mang theo dây gai vậy?
-Cái đó….là để phòng có lúc nào đó Vine-sama muốn trói em lại chẳng hạn…… Em đã được nghe những người giúp việc trong lâu đài nói rằng, nam giới có vài sở thích tình dục hơi kì quặc như vậy…Ah, xong rồi đây ạ…
Raksal trả lời tôi với một nụ cười trong khi giơ ra sợi dây gai được đan xung quanh viên ma thạch.
Bất kể có nhìn thế nào, kiểu đan này chẳng khác gì trói mai rùa.
-Được rồi, chúng ta đi chứ?
Quyết định bỏ qua chi tiết đó, tôi đeo cái “dây chuyền” kì quặc kia lên cổ.
Lập tức, một cảm giác kì lạ dâng lên trong tôi. Sự căng thẳng như đã được giảm bớt rất nhiều, tôi thậm chí còn cảm thấy như mình đang hừng hực khí thế, sẵn sàng để lao vào cuộc chiến trước mắt.