Đến khi có thể thở lại bình thường, khuôn mặt nhỏ bé đang ửng hồng của Zerus đã ở ngay bên cạnh, những tiếng thở đều đều của cô ấy có thể nghe thấy rõ.
Vì vẫn còn chưa hết phê sau màn footjob vừa rồi nên tôi không để ý thấy cô ấy đã rúc vào ngực mình từ khi nào. Đưa bàn tay lên ôm gọn thân hình nhỏ bé vào lòng, tôi xoa nhẹ lên đầu Zerus.
Cô nàng mỉm cười khiêu khích và chọc nhẹ vào má tôi bằng ngón trỏ.
-Không ngờ một tên thích bạo dâm như anh khi rơi vào thế bị động cũng dễ thương đó chứ? Nếu anh như vậy từ đầu, có lẽ thái độ của em với anh đã nhẹ nhàng hơn nhiều rồi.
-Thì tại em tự nhiên trói anh lại chứ sao?
Nghe tôi thở dài, Zerus cười khúc khích rồi rướn người lên tận sát mặt tôi.
Cô ấy nhìn vào tôi, như để xem những cảm xúc tôi đang thể hiện trong ánh mắt là gì.
-Em biết anh đang suy nghĩ điều gì lúc này đó. Là về chuyện phải làm gì khi gặp “Người kia”, đúng chứ?
-À…ừm…Còn cả chuyện đối phó với đám Rồng khải huyền và cái rào chắn của quả cầu kia nữa. Anh đang lo lắng không biết những gì chúng ta đang tính toán có được thực sự như vậy hay không, nhưng vì mọi người đều đang cố gắng hết sức nên….
-Nên anh đang lo rằng mình sẽ phụ lòng mọi người đúng không? Vậy nếu gặp cô ấy thì anh tính sao?
Zerus hỏi tôi với ánh mắt chân thành.
Nó khiến tôi thực sự cảm thấy an lòng và nhanh chóng quyết định thành thật nói ra tất cả.
-Em hẳn là đã nghe mọi chuyện từ Ena nhỉ? Anh đã có thể giết cô ấy trước khi hấp thụ Raksal khi đó. Nhưng anh lại không làm được….Cũng vì thế mà mới dẫn tới tình cảnh này…
-Không. Anh làm vậy cũng là vì muốn bảo vệ em và mọi người. Nhưng em lại quá vô trách nhiệm khi lập tức tỏ thái độ coi cô ấy như kẻ giả danh và thậm chí còn phản ứng quá dữ dội nữa. Cô ấy thành ra như vậy cũng là tại em. Nên chuyện này em cũng có lỗi.
Zerus dường như cũng đang tự trách mình, nhưng phản ứng của cô ấy cũng không có gì là lạ trong tình huống khi đó, nên tôi xoa nhẹ đầu cô nàng như để an ủi.
Sau một quãng dừng, Zerus tiếp tục.
-Em đã nghe hết mọi chuyện. Về kịch bản thực sự của thế giới này. Về tình huống em bị giết và gây ra sự hận thù của Raksal. Và cả về kịch bản tồi tệ nhất.
-Oh, vậy là em biết hết rồi nhỉ?
Thật khó để nói Zerus hiểu được bao nhiêu phần những lời Ena giải thích, nhưng nghe thì có vẻ đã đủ những điều cơ bản.
-Nhưng em cũng đồng ý với anh. “Người kia” thực ra chỉ là nạn nhân của kịch bản tồi tệ nhất. Vì thế, hành động khi đó của anh là đúng đắn.
-Nhưng cũng tại vì thế mà…
-Từ khi gặp anh đến giờ, anh đối với em là một người có lối sống tự do, phóng khoáng, không quan tâm đến lẽ thường. Nhờ có nó mà anh không bao giờ phải quan tâm đến những thứ khác để chọn ra con đường riêng của mình. Nên, dù quyết định của anh có là gì, em…à không, mọi người đều tin tưởng vào quyết định của anh.
Zerus động viên tôi. Mặc dù với một người chủ động như cô ấy, tôi cảm thấy nó thật kì lạ.
Thấy tôi tủm tỉm cười, Zerus phồng má.
-Nhưng mà, em sẽ không để anh muốn làm gì thì làm khi chỉ có hai chúng ta đâu. Anh không được quên là em đã và sẽ luôn tin tưởng anh nên mới thể hiện ra cái dáng vẻ xấu hổ này trước mặt mọi người đâu. Vì thế, khi chỉ có hai chúng ta, em sẽ là người chủ động. Anh không được quyền tự quyết.
Nhìn Zerus đang nói như thể ra lệnh, tôi vô thức bật cười.
Chắc chắn, như cô ấy nói, tôi không thể cứ mãi mãi ủ rũ như thế này.
Đúng thế, tôi chỉ cần cố gắng làm mọi thứ như mình vẫn hay làm mà thôi.
Kịch bản vốn có của thế giới này đã bị xóa bỏ hoàn toàn sau khi tôi tái sinh và cùng lúc có được cả Raksal và Zerus ngay từ đâu.
Vì thế, bất kể thế giới này có ra sao, tôi cũng sẽ vẫn làm theo những gì mình muốn.
Không chỉ Raksal, tôi muốn cứu cả “người kia” bằng chính đôi tay này.
-Cơ mà, trước khi lo đến chuyện đó…anh muốn trả thù cái đã…
Tôi đưa tay kéo Zerus vào lòng trước sự bối rối của cô nàng.
-Eh…anh làm gì thế? Cho..chờ đã…em đang nói chuyện nghiêm túc mà.
-Không phải em bảo anh cứ làm bất kì điều gì anh muốn sao?
-Ý của em là…eh…Không…chờ đã….um….
Dù liên tục càu nhàu và trách móc tôi, nhưng cô nàng cũng nhanh chóng nằm ngoan như con mèo trong lòng tôi sau khi bị kích thích những vùng nhạy cảm.
Sau đó, suốt cả đêm, tôi “báo thù” bằng nhiều “phương pháp” khác nhau, đến mức khiến cho cơ thể cả hai không còn chút sức lực nào mới chịu dừng lại.