Nhìn chằm chằm vào Raksal kia đang từ tự hạ xuống, tôi rút kiếm ra và chuẩn bị sẵn sàng.
-Đến rồi. Gaspar, Shinfa. Mau cho di tản quân lính và thường dân. Raksal màu đen kia chính là kẻ thù của chúng ta.
-V…Vâng, tôi hiểu rồi. Mọi người, lập tức di tản khỏi thị trấn. Nhanh lên!!
Theo lời chỉ huy của Gaspar, những người lính bắt đầu di tản dân thường.
Nhưng Shinfa lại lắc đầu.
-Cha, con sẽ ở lại. Kẻ thù của Vine-dono cũng là kẻ thù của chúng ta. Tôi cũng sẽ chiến đấu.
-Không được, cô mau đi đi. Kẻ này….có lẽ mạnh hơn cả Raksal nữa…
Tôi gắt lên khi nhìn vào biểu cảm bướng bỉnh của Shinfa.
-Dù là vậy. Tôi cũng đâu thể đứng nhìn trước mối đe dọa đến an nguy của đất nước…
Vừa nói, Shinfa giơ kiếm ra sẵn sàng chiến đấu. Thường thì cô nàng này chỉ khoái đánh nhau cho vui, nhưng giờ thì khác.
Quyết định chấp nhận đó như là một biểu hiện của sự trưởng thành, tôi thở dài. Nhưng Kia và Tamara đột nhiên lên tiếng.
-Đó có phải là người mạo danh mà Vine-kun đã gặp trước đây không?
-Kia cũng sẽ chiến đấu. Tama-chan và mọi người mau chạy đi.
-Đừng làm thế. Mọi người, đứng ra đằng sau tôi, bảo vệ Raksal.
Tôi trả lời ngay.
Nếu đưa Raksal rời khỏi đây, “người kia” có lẽ sẽ lại bỏ đi để đuổi theo cô ấy chứ không quan tâm đến tôi. Và thậm chí cô ta còn dùng được cả ma thuật gió, nên tôi hơi nghi ngờ về việc mình có thể chạy được.
Mải nghĩ, tôi quên mất phải chú ý vào Shinfa.
-Đỡ lấy, đồ mạo danh đối thủ truyền kiếp của ta!!!
Shinfa rầm rầm chạy tới trong khi cầm thanh kiếm của mình vung lên.
Trái lại, bên kia, “Người kia” chỉ khẽ nhíu mày rồi vung tay lên gạt kiếm của Shinfa chỉ trong nháy mắt.
-Đối thủ truyền kiếp? Mạo danh? Ta không hiểu ý ngươi.
-Raksal là đối thủ truyền kiếp đáng ngưỡng mộ của ta. Ta không biết cô là ai, nhưng đừng có bắt chước cô ấy.
-Ta cũng là Raksal. Và …thật khó chịu khi phải đứng ngang hàng với một con người thấp kém như ngươi.
Dứt lời, cô ta vung kiếm phản công, nhưng Shinfa vẫn có thể đỡ gạt được một cách nhanh chóng.
Có vẻ sau khi ăn hành khá nhiều của Raksal thì cô ấy cũng có tập luyện thêm nhiều rồi.
Tuy nhiên nhiêu đó là chưa đủ để đánh bại được “Người kia”.
-Shinfa, cô đang cản đường đó. Lùi lại đi.
-Không sao đâu, Vine-dono. Tôi sẽ không thua một kẻ sử dụng kiếm theo cách trống rỗng như cô ta đâu.
-Trống rỗng?
Dường như lưu ý gì đó đến câu nói của Shinfa, “Người kia” ngừng tay và nhíu mày hỏi lại.
-Đường kiếm của ngươi đúng là sắc bén và nguy hiểm hơn Raksal. Nhưng ta không cảm thấy được sự mạnh mẽ từ kiếm thuật của Raksal. Nó giống như một sự trống rỗng và bắt chước vô hồn vậy.
CÓ lẽ đứng trên lập trường của một kiếm sĩ, cách nhìn của Shinfa khá đơn giản và trực quan.
Tuy nhiên, những lời đó của cô ấy lại giống từng nhát dao đâm vào tim “Người kia”, người đã mất tất cả…
Sự đau đớn đó hiện rõ trên nét mặt cô ta.
-Các ngươi…..chính con người các ngươi đã lấy đi tất cả mọi thứ từ ta. Giờ vẫn còn tư cách nói điều đó sao?
Dứt lời, cô ta lao tới, từng đường kiếm dường như đã mạnh lên theo một cấp độ không thể tin được, rồi chỉ với một đường kiếm, cô ta đồng thời chặt gãy thanh kiếm của Shinfa, thậm chí còn khiến da cổ của cô ấy tứa máu.
Ngay lúc đó, cánh tay, chân và toàn bộ cơ thể của “Người kia”, đột nhiên bị rất nhiều sợi dây lóng lánh như sợi chỉ quấn quanh.
Zerus gào lên trong khi cố gắng hết sức duy trì những sợi tơ trên tay.
-Tóm được cô ta rôi. Vine, mau tấn công.
Không nghi ngờ gì nữa, đó là cơ hội rất tốt cho tôi để hạ gục “Người kia”.
Giờ, chỉ cần tôi vung kiếm chém xuống, cô ta sẽ mất mạng lập tức mà không thể làm được gì. Sau đó, Raksal sẽ khỏe lại. Nhưng…..
-[Trọng trường]!!!
Thay vì vung kiếm chém, tôi giơ tay ra, sử dụng ma thuật trọng lực cấp độ cao nhất có thể.
Một lực hấp dẫn khủng khiếp xuất hiện, đè Raksal “đen” đang bị trói xuống sát đất, nó mạnh đến mức khiến mặt đất lún hẳn xuống.
-GuahhhhHH!!!!!!!!
Cùng với tiếng hét chói tai của Raksal “đen”, Zerus bắt đầu mất kiểm soát.
-Kuh….Sao…Vine….Em sắp không chịu được nữa rồi….Mau làm đi….
-Anh xin lỗi…
Tôi xin lỗi rồi cúi xuống nhìn vào “Người kia”.
Nếu cô ta chỉ là một kẻ giả mạo đơn thuần, tôi có lẽ sẽ không do dự mà xuống tay. Nhưng vì đã biết rằng “Người kia” đã phải trải qua một thảm kịch thực sự, tôi không thể ra tay được.
Dù biết rằng sẽ phải giết cô ấy để khiến mọi thứ trở lại bình thường, tôi cũng không nghĩ đó là cách duy nhất, có thể là với hiểu biết của Ena, chúng tôi sẽ có cách nào đó ngăn chặn lỗi này mà không cần giết Raksal này…
-Guuuuhhhhh….
Đột nhiên, từ Raksal đang bị đè dưới đất vang lên một loạt tiếng gầm gừ.
Mặc cho đang bị đè sát xuống đất, cô ta vẫn cố gắng gượng ngẩng đầu lên và nhìn tôi bằng ánh mắt căm thù.
-Bị trói bằng sợi tơ của Zerus….bằng chính bàn tay của Zerus….Con người….ngươi thậm chí còn cướp đi Zerus của ta và ép cô ấy nghe theo lời mình…..Ta….ta nhất định sẽ lấy lại tất cả!!!!!
Dứt câu, cô ta hít một hơi thật sâu rồi đột nhiên hét lớn.
-Ta sẽ không bao giờ tha thứ cho ngươi!!!!
Đồng thời với tiếng hét, một thứ gì đó giống như một trường vô hình, với trung tâm là Raksal “đen” bắt đầu xuất hiện và lan rộng ra xung quanh, bao phủ lên cả chúng tôi.
Ngay sau đó, đột nhiên cơ thể tôi không còn chút sức lực và khuỵu xuống.
-Guahhhh!!!!
Những âm thanh và tiếng hét vang lại từ khắp nơi.
Một dòng thông báo màu đỏ nhảy lên dưới dòng trạng thái của tôi.
========
[Hệ thống] Lệnh gỡ lỗi “khống chế cưỡng chế” đã được thực hiện.
[Hệ thống] Tất cả nhân vật ngoại trừ [Raksal] ở khu vực xung quanh rơi vào trạng thái bất lợi “không thể hành động” (vĩnh viễn)
========
Không thể hành động??
Tôi thậm chí không thể di chuyển nổi một đầu ngón tay.
Ngay cả tầm nhìn cũng không còn nghe lệnh tôi, nó như đang cưỡng chế tôi phải nhìn về phía trước.
Có vẻ cũng giống như tôi, tất cả mọi người khác xung quanh đều trở nên bất động.
Thoát khỏi khống chế bằng trọng lực, Raksal “đen” từ từ đứng dậy, cầm theo thanh kiếm, tiến về phía tôi.
-GIẾT!! TA SẼ GIẾT NGƯƠI!! KHÔNG CHỈ NGƯƠI MÀ CÒN LÀ TẤT CON NGƯỜI. ĐỂ KHIẾN ZERUS TỈNH LẠI.
Như dòng thông báo kia, có lẽ chỉ mình “Người kia” là không chịu sự ảnh hưởng của thứ khống chế kia.
Cô ta đã thoát khỏi khống chế, tôi thì không còn khả năng hành động.
-Khốn kiếp….Di chuyển đi….Di chuyển đi….cái cơ thể chết tiệt này!!!!
Tôi gắng hết sức để cử động, dù biết rằng nó vô dụng.
Trạng thái bất thường như đã thông báo, kéo dài vô hạn. Nó sẽ không thể bị giải bỏ một khi trận chiến kết thúc, hoặc được “người kia” tự giải bỏ nó.
Tuy nhiên, trước đó có lẽ tôi sẽ bị giết mà chẳng kịp làm gì.
-Vine-sama…..Em sẽ bảo vệ anh….
Đột nhiên, một bóng đen xuất hiện đứng chắn trước mặt tôi, với giọng nói khó khăn trong từng tiếng thở nặng nhọc.
Cô ấy nhặt thanh kiếm của tôi, giơ nó lên và hướng về phía “Người kia” như một vị thần chết đang từ từ tiến lại.
Nhìn vào đối thủ của mình, “Người kia” mỉm cười khinh bỉ.
-Ngươi vẫn chưa chết sao? Bản thể khác của ta.
Người đang đứng giữa tôi và “người kia”, chính là Raksal. Hai người họ đứng đó, giống như hình ảnh của cả hai được phản chiếu qua một tấm gương.
Dù “Người kia” đã sử dụng quyền cưỡng chế gỡ lỗi của Thần quản trị lên tất cả chúng tôi, nhưng chỉ trừ Raksal, người cũng có cùng tên nhận diện như cô ta.
Đối diện với “Người kia” đang ngùn ngụt sát khí, Raksal ngẩng đầu trả lời bằng giọng trầm lặng nhưng đầy kiên quyết.
-Sẽ không bao giờ có chuyện đó…..Sinh mạng của ta gắn liền với Vine-sama. Còn nếu ngươi muốn giết anh ấy….HÃY BƯỚC QUA XÁC CỦA TA TRƯỚC!!!