Võng Luyến Lật Xe Chỉ Nam

chương 8: ngày kết hôn, tâm hướng vãng chi dẫn người mới bỏ trốn, tiểu điềm cảnh ôm sính lễ bỏ chạy

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Hai đương sự chưa kịp phản ứng, kênh thế giới đã bùng nổ trước rồi, tốc độ nhảy chữ cực kỳ kinh khủng, không giữ yên màn hình khung chat là chẳng tài nào đọc kịp.

[Thế Giới] Anh Đây Bự Không:?

[Thế Giới] Đừng Hỏi Ngày Về:???

[Thế Giới] Gió Tự Do Hơn Ta: Tôi thức trắng đêm nên bị ảo giác à??

[Thế Giới] Ta Như Bụi Trần: Tâm Hướng Vãng Chi và Tiểu Điềm Cảnh? Khốn nạn x lừa đảo? Cao thủ so chiêu? Cường cường đối đầu?? Quyết chiến đỉnh Tử Cấm Thành???

[Thế Giới] Ngủ Sớm Đi: Khoan?? Cơn Giận Của Yêu Vương là tình tiết ẩn gì vậy?!

[Thế Giới] OTP JohnJae: Chuyện này quan trọng không? Tôi chỉ muốn hỏi hai người này là tổ hợp quái đản gì đây? Tôi chỉ ra ngoài ăn bữa cơm thôi, một tiếng thôi mà sao thành tối cổ trong thế giới drama này rồi?

[Thế Giới] Thích Ăn Sủi Cảo: Mẹ, acc của ả lừa đảo may mắn thật đấy, ra được Tàng Bảo Đồ, còn ra luôn nhiệm vụ ẩn, phần thưởng chắc lên trời luôn nhỉ?

[Thế Giới] Lạc Lạc Không Biết Xấu Hổ: Ha ha. Người biết chuyện ra vạch trần đây. Tàng Bảo Đồ này là của Tâm Hướng Vãng Chi tặng cho Tiểu Điềm Cảnh đấy.

[Thế Giới] Đừng Hỏi Ngày Về:???

[Thế Giới] Ngủ Sớm Đi: (thắc mắc)

[Thế Giới] Ngủ Ngon Nhé Thế Giới: (không hiểu mô tê gì) Tuy là nhưng mà chẳng phải Tàng Bảo Đồ là vật phẩm khóa à? Sao tặng được?

[Thế Giới] Siêu Thích Lộ Lộ: Chắc tổ đội nhau đánh chứ gì. Tâm Hướng Vãng Chi cũng gớm thật, phải làm đi làm lại nhiệm vụ bao nhiêu lần mới rớt được Tàng Bảo Đồ chứ? Đúng là tấm gương của bọn đàn ông khốn nạn luôn.

[Thế Giới] Thích Ăn Sủi Cảo: Đối tượng còn là Tiểu Điềm Cảnh, sưởi ấm cho trời cho đất cho kẻ lừa đảo, tôi yêu đàn ông khốn nạn rồi.

[Thế Giới] OTP JohnJae: @Phần Thưởng Gây Hoang Mang Hôm Nay

Cảnh Hoan kinh ngạc lắm, cậu trợn tròn mắt nhìn người chơi trên kênh thế giới viết tiếp chuyện tình giữa cậu và Tâm Hướng Vãng Chi đến chương thứ : Ngày kết hôn, Tâm Hướng Vãng Chi dẫn người mới bỏ trốn, Tiểu Điềm Cảnh ôm sính lễ bỏ chạy.

Mẹ, vậy cũng viết ra được luôn?

Cậu dời chuột lên bảng nhiệm vụ, muốn xem nhắc nhở nhiệm vụ.

Nhiệm vụ ẩn là một thiết lập đặc biệt trong Cửu Hiệp, thường được người chơi kích hoạt trúng hồi vừa open Beta, nhưng sau này rất hiếm.

Dù sao thì Cảnh Hoan chơi lâu thế rồi, đừng nói kích hoạt, cậu còn chưa nhìn thấy bao giờ kia kìa, gần như chẳng am hiểu gì về loại nhiệm vụ này cả.

Mục nhắc nhở nhiệm vụ chỉ có một câu đơn giản: “Đến Núi Lạc Già . phong ấn Yêu Vương”

Thôi được.

[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Anh ơi… có phải em gây họa rồi không (khóc)

Hướng Hoài Chi không trả lời ngay.

Anh sắp điếc tai bởi tiếng gào thét của Lộ Hàng rồi.

“Mẹ nó! Nhiệm vụ ẩn!!” Lộ Hàng kích động suýt quăng luôn điện thoại: “Tàng Bảo Đồ cũng có nhiệm vụ ẩn nữa á? Lần này cậu hời to rồi! Phần thưởng vốn đã ghê gớm, giờ thêm cái ẩn nữa, thế thì cần Phụ Ma Linh Châu làm gì chứ?! Không chừng còn rớt thẳng cây thần binh ra luôn đấy!”

“Không thể nào, xưa nay nhiệm vụ ẩn không tặng phần thưởng là trang bị.” Hướng Hoài Chi cắt ngang những hoang tưởng của anh ta.

“Thôi được, thần binh thì hơi khoa trương…” Lộ Hàng kề sát đến: “Cậu mau hỏi Tiểu Điềm Cảnh xem lời cô ấy nói trước đó còn tính không?”

“Lời gì?”

“Còn lời gì nữa? Chẳng phải cô ấy đã đồng ý là đào ra gì cũng tặng cho cậu à?”

Hướng Hoài Chi không đáp.

Bây giờ anh chẳng có hứng thú với những thứ ngoài Phụ Ma Linh Châu, đi theo Tiểu Điềm Cảnh đến đào cũng vì nghĩ rằng nhỡ thật sự đào ra được Phụ Ma Linh Châu, anh sẽ có thể trở thành người mua đầu tiên theo giá thị trường.

“Anh Chiến Thần ơi?” Giọng của Tiểu Điềm Cảnh vang lên lần nữa trong tai nghe: “… Em gây họa thật rồi.”

Hướng Hoài Chi đặt tay lên bàn phím, vừa gõ được hai chữ thì xóa.

Anh nhấn nút tự do trò chuyện: “Không có.”

Cảnh Hoan sửng sốt.

… Giọng của người này nghe hay thế?

Không cố ý gằn hay hạ thấp, nói cực kỳ bình thường, nhưng lại khiến người nghe thấy thoải mái.

Cũng đúng thôi, không có ưu điểm này thì sao làm được đàn ông khốn nạn chứ.

Cảnh Hoan ấm ức: “Nhưng người trên kênh thế giới đều đang mắng em.”

Hướng Hoài Chi không bật kênh thế giới nên tất nhiên chẳng biết trên ấy đã rối nùi đến mức nào: “Tắt đi là được.”

Cảnh Hoan: “Vâng, tắt đi rồi… Vậy bây giờ chúng ta làm sao đây, có cần làm nhiệm vụ này không?”

Hướng Hoài Chi cũng xem bảng nhiệm vụ: “Chờ trước đã.”

“Nhưng thời gian nhiệm vụ chỉ giới hạn trong bốn mươi tám tiếng thôi.”

Hướng Hoài Chi mở trang mạng nhà phát hành: “Hạn giờ của nhiệm vụ ẩn luôn là bốn mươi tám tiếng, tôi tra thông tin trước đã. Tử vong khi làm nhiệm vụ ẩn cũng được tính như tử vong bình thường, nếu cứ đi bừa có thể sẽ bị giết rớt cấp.”

“Boss đáng sợ vậy sao?” Cảnh Hoan sửng sốt, sau đó thì nói với giọng phấn khởi: “Anh ơi, ý anh là sẽ giết boss giúp em sao?”

Hướng Hoài Chi nói sự thật: “Trong nhiệm vụ có tên của tôi, không có tôi cậu sẽ không vào chiến đấu được.”

Cảnh Hoan cười nhạt trong bụng, ngoài miệng vẫn ngọt ngào: “Cảm ơn anh nha!”

Hướng Hoài Chi: “… Tôi đi tra thông tin, chiều mai cậu lên được không?”

“Được mà anh.” Cảnh Hoan ngoan lắm: “Lúc nào em cũng lên được.”

“Vậy cứ hẹn trước vào chiều mai đi, dành nhiều thời gian hơn kẻo giết một lần không xong.” Hướng Hoài Chi dời chuột chọn rời đội: “Cứ vậy trước đi.”

“Khoan đã anh!” Cảnh Hoan vội gọi anh lại: “… Chúng ta phải thêm bạn nhau chứ? Không thì lúc đó sao liên lạc được?”

Hướng Hoài Chi nhướng mày: “Ừ.”

Giọng nghe cực kỳ miễn cưỡng.

Cảnh Hoan hừ lạnh.

Được lắm, anh cứ chê đi, rồi sau này anh sẽ yêu tôi điên cuồng, cầu mà không được đấy.

Vừa thêm bạn, Tâm Hướng Vãng Chi đã nhanh chóng bay đi. Cảnh Hoan về thành chính, tìm Tâm Hướng Vãng Chi trong danh sách bạn bè, xem thông tin.

Tâm Hướng Vãng Chi, nam, cấp , Ma tộc, môn phái Kỳ Nha Sơn.

Ký tên riêng: Không.

Tâm trạng hôm nay: Không.

Đánh giá bạn bè: Không.

… Tên này đang giả vờ thanh cao đấy à? Thời buổi này cả cụ bà bảy mươi tuổi cũng cập nhật dòng ký tên đấy nhé.

Cảnh Hoan chống cằm, mở đánh giá bạn bè, tìm chữ “Anh” trong mấy cái tag của hệ thống rồi nhấp lia lịa.

[Tâm Hướng Vãng Chi chưa bật đánh giá bạn bè, đánh giá thất bại!]

“…”

Cảnh Hoan tắt luôn bảng thông tin.

Hôm sau, Cảnh Hoan đến trường một chuyến. Sáng cậu có tiết, giảng viên nọ xem cậu là đối tượng quan tâm để điểm danh, không đi không được.

Cao Tự Tường đã chiếm sẵn chỗ cho cậu, lúc Cảnh Hoan đến, Cao Tự Tường và Lục Văn Hạo đang chụm đầu nhau chẳng biết nói gì.

“Sao, tôi đi rồi nên tạo cơ hội cho hai cậu à?” Cảnh Hoan ngồi vào chỗ trống, bắt chéo chân: “Làm hòa rồi à?”

“Hòa con khỉ!” Cao Tự Tường ngước đầu: “Bọn này đang xem tin nóng.”

Cảnh Hoan chẳng thèm để tâm: “Tin gì?”

“Có nói cậu cũng không hứng thú, về Cửu Hiệp đó.”

Cảnh Hoan liếc sang: “… Kể nghe thử.”

“Thật ra cũng không có gì to tát, thì bên server khác có người đào Tàng Bảo Đồ ra nhiệm vụ ẩn… Game này đã ra mắt mười năm rồi, không ngờ còn nhiệm vụ ẩn chưa được kích hoạt, cậu thấy có buồn cười không?” Cao Tự Tường đặt lại điện thoại xuống: “Tối qua giao diện trò chơi đột nhiên bắn ra tin hệ thống liên server, lúc đó bang bọn này đang đánh phó bản tập thể, nhìn ngơ luôn.”

Cảnh Hoan: “…”

Chuyện này lan truyền nhanh quá vậy?

Cậu dời mắt về: “… Chẳng phải chỉ là nhiệm vụ ẩn thôi sao? Có gì ghê gớm đâu.”

“Hả? Cậu còn nói được à, cậu có từng thấy nhiệm vụ ẩn trông thế nào không?” Cao Tự Tường cười nhạo.

“Tôi…” Sao tôi chưa thấy được? Ảnh chụp thông báo cậu đang xem bây giờ là do ông đây kích hoạt ra đấy! “… Chưa từng thấy.”

Cao Tự Tường vỗ vai cậu an ủi: “Thật ra trọng tâm của chuyện này cũng không hoàn toàn ở nhiệm vụ ẩn, mà là người kích hoạt nhiệm vụ…”

Cao Tự Tường nói được một nửa thì như chợt nhận ra điều gì, thế là im lặng.

“Người kích hoạt nhiệm vụ? Ai?”

“Không, không ai cả.” Cao Tự Tường khựng lại: “Dù sao cũng chẳng phải người tốt lành, một tên đàn ông khốn nạn, một cô nàng lừa đảo, hai kẻ nổi tiếng xấu xa xem như đến với nhau rồi.”

Cảnh Hoan: “?”

Cảnh Hoan: “Có mấy chuyện cậu đừng chỉ nghe những lời từ một phía.”

“Đâu phải tôi bịa đặt, người của server đó đều nói thế cả. Cô gái lừa đảo kia bị bang lớn trong server đuổi giết luôn, chắc thường ngày còn không dám đăng nhập. Còn anh chàng kia cũng chẳng phải tốt lành gì, nếu không vì số tiền tài khoản ngân hàng dồi dào thì đã bị đuổi giết từ lâu rồi.” Nhắc đến đàn ông khốn nạn, Cao Tự Tường lại bất bình thay cho chị của bạn thân mình, cậu ta vỗ mạnh lên bàn: “Tôi thấy hai người này bị người trong server mắng đến vậy là do tự chuốc lấy thôi, đáng đời.”

Cảnh Hoan không ngờ mới sáng sớm còn phải nghe bạn thân mình mắng, đau đầu vô cùng: “Làm ơn câm mồm.”

Lục Văn Hạo rảnh rỗi cũng chán, thế là lại mở diễn đàn Cửu Hiệp ra tải.

Nào ngờ vừa tải xong thì nhìn thấy một vài thứ cực kỳ hay ho.

Là bài viết của người chơi server Kính Hoa Thủy Nguyệt.

Trời ơi, mới sáng sớm nhận được tin của hệ thống, bang Nhàn Nhân Các thê thảm thật đó!

Chủ thớt không nói dong dài nữa mà đăng thẳng ảnh chụp trong game ra.

[Tin hệ thống: Người chơi Tiểu Điềm Cảnh, Tâm Hướng Vãng Chi của server này đã kích hoạt nhiệm vụ ẩn [Cơn Giận Của Yêu Vương], nhiệm vụ ẩn này có liên quan đến Độ Yên Ổn của server, nếu hai người chơi phong ấn Yêu Vương thành công trong tiếng, Độ Yên Ổn của server sẽ tăng điểm; nếu nhiệm vụ thất bại sẽ trừ điểm Độ Yên Ổn. Trong vòng tiếng, người chơi trong server có thể “cống hiến nguyên liệu” ở chỗ Vua Rèn cho Tiểu Điềm Cảnh, Tâm Hướng Vãng Chi để tăng mạnh thuộc tính trang bị của họ, góp sức xây dựng server vững mạnh, cố gắng giúp đỡ các dũng sĩ!]

Độ Yên Ổn của server là một trong những thuộc tính cực kỳ quan trọng, ảnh hưởng cực lớn đến các bang. Độ Yên Ổn giảm thấp sẽ tăng mạnh tỷ lệ bị đạo tặc cướp bóc trong bang, thậm chí nếu nghiêm trọng quá sẽ làm hỏng luôn ruộng thuốc của bang.

Điều này nghĩa là các bang lớn trong server buộc phải tự gom góp nguyên liệu trong vòng bốn mươi tám tiếng… để “cố gắng giúp đỡ” Tiểu Điềm Cảnh và Tâm Hướng Vãng Chi.

Bấy giờ, kênh bang ngày thường cực kỳ sôi nổi của Nhàn Nhân Các bỗng lặng im như tờ, bầu không khí lắng đọng.

Trong vòng mười phút sau khi xuất hiện tin hệ thống, không ai dám ngoi lên trong kênh bang nữa.

Cũng chẳng biết đã bao lâu, cuối cùng đã có người phản ứng trong kênh bang.

[Bang] Đừng Hỏi Ngày Về: … Mấy hôm nay… chúng ta còn đuổi giết Tiểu Điềm Cảnh nữa không?

Truyện Chữ Hay