Ba người Hoàng Tử Bernat Nero tiếp tục lên đường, cũng không lâu lắm, liền thấy có ánh sáng phía bên kia đường hầm.
Elias Cildori như sống lại một lần nữa, tinh thần uể oải lập tức không còn, chạy nhanh một mạch ra ngoài, hét to một tiếng:
A a a a.....
Thở hổn hển mấy cái, Elias Cildori cảm thấy thời gian qua đúng là bí bức. Bị giam một tuần trong tù không nói, lại còn phải đi bộ dưới lòng đất ba ngày liền. Cảm giác không được tiếp xúc đến ánh mặt trời, phải sử dụng đuốc làm nguồn sáng mấy ngày, quả thức làm hắn nín muốn chết.
Vừa ra ngoài, ánh nắng mặt trời ấm áp tràn ngập phủ lên cơ thể, Elias Cildori hơi nhíu hai con mắt lại, vừa tiếp xúc ánh mặt trời, mắt hắn cần một chút thời gian thích ứng.
Lúc này, Hoàng Tử Bernat Nero cũng từ sau lưng hắn đi ra, nhìn cảnh vật xung quanh, không khỏi hít một hơi:
Nơi này....
Bọn hắn xuất hiện ở lưng chừng của ngọn núi, dốc cũng khá thoải, có thể đi bộ xuống được.
Đập vào mắt hắn, là một thung lũng lớn được bao quanh bởi những ngọn núi cao chót vót. Có lối khác để ra ngoài hay không thì hắn không biết. Chỉ có điều, ở đây lâu như vậy, hắn cũng không biết có một nơi như thế này tồn tại.
..........
Trần Văn Lâm ở trong biệt thự của tập đoàn Thăng Long, một bên ăn sáng, còn mắt thì nhìn Mai Hiểu Tuyết đùa giỡn, ôm ấp Iris Volkirha.
Nhiều lúc, hắn cũng rất hâm mộ Iris Volkirha a. Mai Hiểu Tuyết, Mai Thanh Huyền rồi đến cả Agatha Maskin, đều yêu thích con bé không biết bao nhiêu nghìn tuổi này. Có gì vui a, hắn so với Iris Volkirha trẻ hơn nhiều, lại còn là đàn ông, không thích hợp được ôm hơn sao.
Mà cô nàng xinh đẹp Mai Hiểu Tuyết này càng ngày càng không biết giữ ý, xem chỗ này như nhà mình, mà tính ra, thì căn biệt thự này cũng là nhà nàng, tạm thời không nói đến. Mai Hiểu Tuyết ở trong này tự nhiên như ở nhà, mà còn xem như là nhà không có đàn ông vậy.
Bình thường thì toàn mặc đồ ngắn cũn đến chơi bời, nghịch ngợm đến lộ hết cả ra. Thậm chí tối hôm qua còn ngủ lại chỗ này cùng Iris Volkirha, sáng ra lại không thay đồ, cứ mặc áo ngủ, lăn lộn trên ghế nệm ngay trước mặt Trần Văn Lâm. Chính xác là hai bên cách nhau chỉ là một cái bàn thủy tinh. Hắn còn ngửi được mùi hương sữa tắm tỏa ra, không biết là của Mai Hiểu Tuyết hay Iris Volkirha. Cũng có thể là cả hai.
Đang định đưa phở vào miệng, Trần Văn Lâm ánh mắt khẽ đưa qua, liền nhìn thấy thứ không nên thấy. Trong lòng hắn giận dữ, các ngươi đây là đang tra tấn độc thân chó đúng không? Thời buổi này, chó còn có chó quyền, nói chi là chó độc thân. Không thể nhịn được nữa, ta sẽ cho các ngươi thấy thế nào là quyền lực của độc thân chó.
Húp một phát hết tô phở bò, mặc kệ mấy cọng phở còn dính ngoài miệng, Trần Văn Lâm liền chui lên phòng, chuẩn bị tiến vào Yriel thế giới.
Không nhịn được thì cũng làm được gì chứ? Không lẽ nhảy vào đùa cùng. Nói đùa.
Nhưng vừa đặt chân lên cầu thang được vài bước, Trần Văn Lâm liền thấy điện thoại rung lên. Hắn không có thói quen để chuông điện thoại, khá là ồn ào, còn làm phiền người khác. Nên chỉ để điện thoại ở chế độ rung.
Cầm điện thoại lên, người gọi đến là Mai Thanh Huyền, hắn có chút kỳ quái, hai người cũng ở cùng khu, có chuyện gì, thì Mai Thanh Huyền thường qua gặp tận mặt nói chuyện, chứ ít khi dùng điện thoại.
Alo, Văn Lâm đây.
Bên kia truyền đến giọng nữ dễ thương của Mai Thanh Huyền:
Văn Lâm, cậu qua đây một chút. Có chuyện quan trọng cần bàn. Phòng Tổng Giám Đốc. Tôi đã cho người chờ ở dưới rồi.
Trần Văn Lâm nghi hoặc hỏi:
Có chuyện gì thế? Không nói qua điện thoại được sao?
Mai Thanh Huyền thúc giục:
Không được, chuyện rất quan trọng, cần gặp mặt trực tiếp. Cậu nhanh lên một chút, liên quan đến việc đối phó Liên Minh Hoa Bắc.
Trần Văn Lâm hai mắt hơi nhíu, nghĩ nghĩ một chút rồi nói:
Được, chị đợi một chút, tôi qua liền.
Hắn quay trở lại phòng khách, nhìn thấy hai người kia vẫn không xem ai ra gì, ngồi đó thể hiện tình cảm, liền mặt lạnh nói:
Iris Volkirha. Cấp bao nhiêu rồi?
Iris Volkirha vội vàng, ngồi lại nghiêm chỉnh nói:
Cấp ạ.
Trần Văn Lâm hừ lạnh một tiếng, rồi ra lệnh:
Ba ngày nữa, phải lên cấp .
A..
A cái gì? Nhanh đi luyện cấp đi, có cả một đoàn Hắc Giáp Binh kéo cấp cho, mà còn lên chậm vậy.
Mai Hiểu Tuyết thấy vậy liền tức giận nói:
Anh làm gì? Lại bắt nạt Iris, đúng là lớn đầu, chỉ biết bắt nạt trẻ con.
Trần Văn Lâm liếc mắt nhìn nàng một cái không nói gì, là ai bắt nạt Iris Volkirha nha. Nhìn mặt con bé đi, đầy vết son, tóc thì rối tung, quần áo xộc xệch. Cũng không ngại nói hắn bắt nạt.
............
Đến tòa nhà cao tầng, nơi đặt văn phòng Tổng Giám Đốc của tập đoàn Thăng Long, cũng là phòng làm việc của Mai Thanh Huyền. Đúng như Mai Thanh Huyền nói, có người ở dưới đón sẵn, còn là người quen. Người này tên Nguyễn Minh Nhật, cũng là người lúc trước đưa hắn lên gặp Mai Thanh Huyền.
Trần Văn Lâm tiến lên chào:
Nguyễn Minh Nhật đúng không? Chào anh bạn.
Nguyễn Minh Nhật vẫn như cũ, mặt lạnh chào máy móc một câu rồi nói:
Tổng Giám Đốc đang chờ, thời gian gấp gáp, chúng ta lên phía trên thôi.
Ài, người này vẫn vậy nha, vẫn mặt lạnh như thể ai cũng thiếu gã tiền vậy.
Trần Văn Lâm theo Nguyễn Minh Nhật lên phòng mà Mai Thanh Huyền đang chờ.
Ở bên trong không chỉ có Mai Thanh Huyền, còn có Bang Chủ trên danh nghĩa của Bang Hội Thăng Long Vũ Huy Thành.
Ngoài ra, còn có năm người nữa, hai người trong đó hắn cực kỳ quen.
Một là Edgar Winter, một thanh niên người Liên Bang, tóc vàng cắt ngắn. Mặc dù là người Liên Bang, nhưng Edgar Winter không cao lắm, chỉ khoảng một mét bảy. So với chiều cao trung bình của các nước phương tây, một mét bảy là thấp đối với nam giới.
Gã Edgar Winter này luôn kiêu ngạo, tự tin, cho dù là đối mặt với bất kỳ ai. Nhưng gã có cơ sở để tự tin, trình độ của gã, nói duy ngã độc tôn, đứng đầu thế giới cũng chẳng ai phản đối.
Một người khác, Trần Văn Lâm không biết nói làm sao, lúc mới nhìn thấy, hắn vô cùng giật mình, suýt chút nữa thì thốt lên:
Iris, sao em lại ở đây?
Nhưng hắn nhịn được, cô gái xinh đẹp kia tầm mười tám mười chín tuổi, sở hữu gương mặt giống y hệt Iris Volkirha, như hai giọt nước vậy. Cũng tóc vàng, gương mặt xinh xắn đáng yêu, con ngươi màu xanh nước biển, làn da trắng như bạch ngọc, như một món đồ sứ hoàn hảo.
Iris Volkirha và cô gái xinh đẹp này, chỉ khác nhau ở chỗ, cơ thể nàng lớn hơn Iris Volkirha nhiều. Phải cao tầm một mét bảy lăm, chứ không phải hai mét tám chẻ đôi như Iris Volkirha. Thêm vào thân hình nóng bỏng, còn hơn cả Mai Hiểu Tuyết và Mai Thanh Huyền. Người có cơ thể so được với nàng, chắc chỉ có Hina Janet, cô nàng Người Dơi xinh đẹp quyến rũ kia. Thành ra nàng không giống kiểu Lolita như Iris Volkirha. Quần Jean, áo Sơ Mi, thành ra phong cách của nàng là kiểu trẻ trung, thanh xuân nữ thần.
Ba người còn lại thì hắn không quen, một người là ông lão trên bảy mươi tuổi, nhưng nhìn qua vẫn cảm thấy rất khỏe mạnh, cho dù tóc đã bạc trắng.
Người thứ hai là một cô gái phương tây xinh đẹp, mái tóc màu đỏ, tuổi tác tương đương Mai Thanh Huyền, trên thân mặc đồ công sở, khoe trọn thân hình chữ S của mình ra. Hai tay còn ôm theo một cái cặp đen, chuyên dùng để đựng văn bản, giấy tờ. Nhìn qua cũng biết đây là thư ký, hoặc trợ lý gì đó.
Người còn lại là một trung niên cao to, sống lưng thẳng tắp, trên người tỏa ra khí thế uy nghiêm.
Trần Văn Lâm liếc mắt nhìn Mai Thanh Huyền, ý bảo nàng giải thích. Nhưng cô gái tóc đỏ, mặc đồ công sở kia tiến lên trước nói:
Chào cậu, Trần Văn Lâm. Tôi gọi là Sarah Linx. Tôi là thư ký, đồng thời là phiên dịch viên của ngài Vin Rockefeller.
Nàng đưa một tay ra, ý muốn bắt tay giới thiệu, hợp tác.
Nàng nói ngôn ngữ Đại Nam cực chuẩn, nếu không phải gương mặt rõ ràng là người Liên Bang, thì nhiều người sẽ lầm tưởng nàng là người Đại Nam. Âm điệu cực chuẩn, không bị lơ lớ như những người khác.
Trần Văn Lâm khẽ bắt tay nàng một cái, rồi hỏi:
Cô nói tiếng Đại Nam thật chuẩn. Cô ở đây từ nhỏ sao?
Ngoại trừ lý do này ra, hắn không nghĩ ra được, có cách gì giúp nàng nói chuẩn như vậy.
Sarah Linx lắc đầu, bắt đầu giới thiệu những người còn lại cho hắn.
Ông lão lớn tuổi nhất, gọi là Vin Rockefeller, chính là Chủ Tịch, người điều hành của tập đoàn SVR, đồng thời cũng là người đứng đầu gia tộc Rockefeller nổi danh thế giới.
Người trung niên uy nghiêm kia tên là Thomas Rockefeller, con trai Vin Rockefeller, đồng thời là Bang Chủ của Bang Hội Emperor.
Cô gái trẻ tuổi có gương mặt giống Iris Volkirha một trăm phần trăm kia, tên là Mina Rockefeller. Con gái của Thomas Rockefeller, cháu gái của Vin Rockefeller. Đồng thời cũng là Quân Đoàn Trưởng Quân Đoàn Thứ Tư của Bang Hội Emperor.
Người cuối cùng, tất nhiên là Edgar Winter, người đứng hạng thứ hai trong " Bảng Xếp Hạng Cấp Bậc Nhân Vật", chỉ thua Trần Văn Lâm. Đồng thời cũng là Quân Đoàn Trưởng Quân Đoàn Thứ Bảy của Bang Hội Emperor. Ngoài ra, còn là Lãnh Chúa của Thôn Emperor. Nghe có vẻ buồn cười, Thôn lại đi liền Với Emperor.