Rừng Villiant, ban đêm.
Trước cổng Bang Hội Thiên Ân, binh sĩ của Thị Trấn Markham dưới sự lãnh đạo của hai vị Thống Soái, Farengar von Chopin và Alisia Garnett, vây chặt như nêm. Những bó đuốc được đốt lên, như rừng sao trời.
Cây cầu đất, cũng đã gần hoàn thành. Chỉ cần dựng xong cây cầu đất này, là toàn quân có thể dễ dàng tràn sang
Farengar quay đầu nhìn tên trợ lý bên cạnh hỏi:
Bao giờ Pháp Sư của Bang Hội Thăng Long đến?
Người kia vội vàng nói:
Tầm trưa mai sẽ đến ạ.
Farengar suy nghĩ một chút rồi nói:
Phá cái vỏ rùa kia ra, rồi kiếm thật nhiều gỗ. Ngày mai, chúng ta đốt Bang Hội Thiên Ân thành tro.
Tuân lệnh!
.......
Viên Lập đến bên cạnh Vương Hạ Quân, nhỏ giọng nói:
Bang Chủ, toàn bộ sát thủ đã rời đi.
Vương Hạ Quân nhìn quân đội Thị Trấn Markham vây đầy bên ngoài, sát khí trong lòng bốc lên, gằn giọng nói:
Nhắm vào các mỏ kim loại, Vàng, đá, gỗ mà tấn công. Bỏ qua lũ canh gác, chỉ giết dân thường.
Vâng, đã dặn dò bọn họ rồi.
Hừ, muốn diệt Vương Hạ Quân này, cũng phải trả cái giá thật đắt. Xong vụ này, mọi người rời khỏi khu Seval, dùng truyền tống trận đi qua khu Civic, chúng ta đầu phục cho Bang Hội Viêm Hoàng.
.........
Đêm tối, là thời điểm tốt để giết người, phóng hỏa.
Đêm tối, cũng là thời điểm hoành hành của tộc Người Dơi (Succubus), một tộc loài có thiên phú Hắc Ám, và không gian.
Hina Janet, một cô gái trẻ tuổi, xinh đẹp của tộc Người Dơi. Nàng từng bị bắt làm nô lệ, cuối cùng được Trần Văn Lâm mua lại, tập hợp một vài Người Dơi khác có thiên phú, kỹ năng tốt, thành lập Ám Vệ. Đội quân sát thủ hàng đầu của Thị Trấn Markham. Nàng chính là đội trưởng của Ám Vệ.
Hina Janet thân phận thay đổi, vẫn xinh đẹp, quyến rũ mê hồn. Nhưng hiện tại, là sự quyến rũ chết người.
Trong Thị Trấn Markham, người có khả năng chiến đấu tốt nhất, chắc chắn là Tony Gelatin, rồi đến Titus Septim, thứ ba là Farengar von Chopin. Hina Janet có lẽ không mạnh bằng họ, chiến đấu không tốt bằng họ. Nhưng bàn về giết người, nàng mới là người làm tốt nhất.
Mang đặc điểm của tộc Người Dơi, thân hình cao ráo, quyến rũ, làn da trắng muốt, gương mặt thiên sứ, thân hình ma quỷ, đôi chân nhỏ thon dài. Một đôi cánh dơi xinh xắn, nhưng cũng có phần ma mị. Bộ phận cuối cùng, là một cái đuôi nhỏ màu đen quấn quanh thắt lưng, cũng không biết nên hình dung thế nào, có điều, càng tăng thêm phần quyến rũ, giống như đồ tình thú dành cho những đôi yêu nhau.
Hina Janet mặc một bộ đồ bó sát màu đen, quần ngắn đến bắp đùi, áo dây hở rốn. Mái tóc dài màu đen xỏa ra sau lưng. Liếc nhìn mấy tên Sát Thủ của Bang Hội Thiên Ân bí mật leo vách núi rời đi, che miệng cười duyên với người bên cạnh:
Đám ngốc này, đúng là ngây thơ a, thật làm người thương cảm. Mọi người, chuẩn bị đại tiệc đi. Huấn luyện bấy lâu nay, đến lúc thể hiện rồi, đừng làm Lãnh Chúa thất vọng nha.
Tiếng nói quyến rũ, ma mị từ đôi môi đỏ phát ra, có điều không có nam nhân nào được nghe. Bởi vì tộc Người Dơi, toàn bộ đều là nữ. Còn những thành viên Bang Hội Thiên Ân, thì không nghe thấy được.
Một cô bé Người Dơi xinh đẹp, nhỏ nhắn, chỉ tầm mười lăm mười sáu tuổi, mặc bộ váy Lolita màu đỏ đen, trề môi nói:
Chị Hina, ở đây không có Lãnh Chúa, chị tỏ ra thục nữ cũng không ai thấy đâu nha. Nếu nhớ quá, thì chị lên phương bắc, tìm Lãnh Chúa được mà, hi hi hi.
Hina Janet giả vờ tức giận, nắm lấy đuôi cô bé kia nói:
Con bé đáng chết này, để xem chị trừng phạt em thế nào.
Đùa giỡn một lúc, Hina Janet ngừng lại, gương mặt nghiêm túc, sát khí nồng đậm nhìn những Sát Thủ của Bang Hội Thiên Ân nói:
Mọi người hành động, đánh nhanh diệt lẹ, đừng gây ra động tĩnh gì. Xong đám này, chúng ta còn việc phải làm.
Hina Janet quét mắt nhìn về phía nam, theo báo cáo của những Ám Vệ khác, khu vực Rừng Villiant này hiện tại đang xuất hiện những thành phần lạ mặt, muốn thăm dò tin tức. Mặc dù Thị Trấn Markham không nằm tại Rừng Villiant, nhưng cũng khá gần, nàng không cho phép bất kỳ kẻ nào gây uy hiếp đến Thị Trấn Markham - quê hương mới của nàng.
........
Đỗ Thịnh, một Người Chơi chức nghiệp Sát Thủ, thành viên Bang Hội Thiên Ân, lặng lẽ trèo lên vách đá, gần như dựng đứng. Bầu trời đêm nay rất tối, vô cùng tối, thêm vào hắn mặc một bộ đồ màu đen, nên toàn thân hắn như thể hòa vào bóng tối. Rất khó để nhận ra.
Vừa trèo lên đỉnh vách đá, Đỗ Thịnh hít một hơi sâu, bỗng nhiên, hắn ngửi thấy một mùi thơm quyến rũ, có chút giật mình, đang định nghĩ xem là thứ gì. Thì một lưỡi đao sắc bén đảo qua, đầu hắn rơi xuống đất.
Mười lăm giây, là khoảng thời gian mà não vẫn còn nhân thức, khi bị chặt đầu. Nên Đỗ Thịnh vẫn nhìn thấy rõ người giết hắn là ai. Một cô gái hoàn hảo, đẹp như thiên sứ, không cách nào miêu tả bằng lời, thân hình cũng vô cùng quyến rũ. Trước khi mất ý thức, hắn vẫn suy nghĩ: Thật xinh đẹp. Nữ thần a. Mùi hương nhẹ nhàng lúc nãy, hẳn là của nàng.
....
Thiên Tinh, Hoa Bắc Đế Quốc, Đỗ Thịnh bật dậy, miệng vẫn lẩm bẩm:
Xinh đẹp quá.
Quả thật là tiếng sét ái tình, không cách nào khống chế, điển hình của não tàn mê gái. Cho dù bị giết, cũng không quan tâm.
Ủa.
Bỗng nhiên Đỗ Thịnh cảm thấy có chút không đúng, hắn ngửi thấy mùi máu tanh. Lại một lần nữa, chưa kịp xem xét chuyện gì đang xảy ra, một thanh kiếm nhỏ, nhọn hoắt đâm thẳng vào tim hắn.
Ngươi...
Đỗ Thịnh lắp bắp nói, trước khi chết, hắn còn thấy người bạn cùng phòng, cũng là thành viên Bang Hội Thiên Ân, đang nằm trong vũng máu, ngay bên cạnh hắn.
......
Giống như Đỗ Thịnh, vô số thành viên Bang Hội Thiên Ân, khi bị giết trong Yriel thế giới, hoặc khi tự động đăng xuất, ngay lập tức bị một đám người lạ mặt xuất hiện, một đao thấu tim, không thể cứu sống.
Đây là đợt trút giận của Bang Hội Hiên Viên, nhằm vào Bang Hội Thiên Ân. Vì dám cả gan tiết lộ thông tin của Jake Markham, Trần Văn Lâm. Làm cho kế hoạch của Công Tôn gia tộc sụp đổ trong chốc lát. Đối với một gia tộc quyền lực như thế, bỏ qua cho Bang Hội Thiên Ân là điều không thể.
.........
Vương Hạ Quân rời khỏi Yriel thế giới, chỗ hắn sống là một ngôi biệt thự xa hoa, bản thân hắn cũng là người khá tài giỏi, tự lập công ty, rồi lập ra Bang Hội Thiên Ân. Mặc dù trong Yriel thế giới bị Trần Văn Lâm đì đọt đôi chút, nhưng cũng xem như là người thành công trong xã hội.
Lần này hắn cũng quyết định rời khu Seval, chuyển qua khu Civic, đầu quân cho Bang Hội Viêm Hoàng, cố gắng kiếm một chức quan, đỡ phải đau đầu vì lãnh địa.
Bước vào nhà tắm, Vương Hạ Quân xả nước đầy bồn, rồi nằm xuống thả lỏng. Việc bị Farengar von Chopin bao vây, nhốt lại Bang Hội Thiên Ân làm hắn cảm thấy rất bức bối, muốn tìm chỗ giải tỏa.
Đang nhắm mắt thả lỏng trong làn nước ấm, Vương Hạ Quân bỗng cảm thấy ánh đèn trong phòng tắm bị che đi đôi chút. Đang định mở mắt ra xem chuyện gì xảy ra, thì một cánh tay mạnh mẽ dìm đầu hắn sâu xuống bồn tắm.
Vương Hạ Quân điên cuồng vẫy vùng, muốn dùng chân đạp người kia ra, thì lại có ba đôi tay nữa xuất hiện, ấn chặt cơ thể hắn vào đáy bồn tắm, chìm sâu trong nước.
Trước khi chết, Vương Hạ Quân vẫn nghe một giọng nói âm trầm vang lên:
Kiếp sau, đừng vội xen vào chuyện của người khác.
....
Thiên Kinh, Kinh Đô của Hoa Bắc Đế Quốc, nơi đặt Tử Cấm Thành.
Trong cung điện của Hoàng Đế Lưu Thiếu, một thái giám vội vàng chạy đến thư phòng, nơi mà Lưu Thiếu đang xem xét các vấn đề, cả của Thiên Tinh lẫn Yriel thế giới.
Lưu Thiếu sát khí tỏa ra, hai mắt nhìn chằm chằm thái giám kia nói:
Có chuyện gì? Vội vàng như vậy, không biết trẫm đang làm việc sao?
Thái giám kia mồ hôi đầy đầu, sắc mặt trắng bệch, giọng run run nói:
Nô tài đáng chết, Bệ Hạ tha mạng.
Rồi dập đầu liên tục xuống đất, đến mức tóe máu ở trán, gãy sống mũi.
Lưu Thiếu trầm giọng nói:
Có chuyện gì, nói đi.
Thái giám kia không dám ngẩng đầu lên, máu từ mặt hắn chảy xuống sàn nhà, miệng nói:
Bẩm Hoàng Thượng, Lưu Nhất Phong Đại Nhân dặn nô tài đưa tin, toàn bộ thành viên Bang Hội Thiên Ân. Mười lăm nghìn người đều đã chết.
Lưu Thiếu kỳ quái hỏi:
Chết? Bang Hội Thiên Ân bị Jake Markham phá hủy rồi sao.
Thái giám kia vội vàng nói:
Không phải Yriel thế giới, mà là ngoài đời. Tất cả thành viên Bang Hội Thiên Ân, đều bị ám sát.
Lưu Thiếu mắt hổ trợn trừng, rống giận nói:
Ngươi nói cái gì? Bang Hội Thiên Ân chết. Chết tiệt, là lũ khốn nạn nào ra tay.
Thái giám kia không dám tiếp lời, hắn chỉ có nhiệm vụ đưa tin, không biết nhiều. Thêm nữa, vị Hoàng Đế này tính tình thất thường, động một chút là giết người, có rất nhiều thái giám, cung nữ, thậm chí là phi tần. Không hiểu tại sao bị Lưu Thiếu cho người chém đầu, giống như để thỏa mãn tâm lý, gã là chủ thiên hạ này. Muốn ai chết, ông trời cũng không cản được. Thái giám này cũng không muốn chết, lỡ nói lung tung gì đó, bị giết thì quá xui xẻo.
Lưu Thiếu hai mắt khép lại, khuôn mặt suy tư, bỗng nhiên cầm lấy nghiên mực bằng sắt, nặng nề giáng vào đầu thái giám báo tin. Thân hình thái giám gục xuống, xương sọ vỡ nát, máu chảy lênh láng.
Lưu Thiếu quát lớn với mấy Cấm Vệ Quân đang canh gác bên ngoài:
Người đâu, dọn dẹp. Mười phút nữa mà trẫm còn ngửi thấy mùi máu tanh, cách người tự đến Đoạn Đầu Đài đi.
Vâng, thưa Bệ Hạ.