Doanh Thịnh, gia chủ Doanh thị gia tộc, đồng thời nắm giữ chức vụ Thái Úy, người đứng đầu quan võ.
Phía bên kia, đứng đầu quan văn, là gia chủ của Công Tôn gia tộc, Công Tôn Thiên Vân - Tướng Quốc Công Tôn Thiên Vân.
Hiện tại là thời kỳ chiến tranh, loạn lạc, bảo vệ bà khuếch trương khu Hoa Bắc. Nên ở một mức độ nào đó, tiếng nói của Doanh Thịnh có sức nặng hơn là Công Tôn Thiên Vân. Thậm chí, kể cả Hoàng Đế Lưu Thiếu cũng không dám công khai bất mãn với Thái Úy Doanh Thịnh.
U Châu, Ký Châu, Thanh Châu, Từ Châu thất bại, một phần là do quyết định có phần sai lầm của Thái Úy Doanh Thịnh. Bốn châu đó, chủ yếu là tân binh, Người Chơi có cấp bậc dưới bốn mươi.
Một trăm triệu tân binh, đối mặt với bảy trăm triệu Dread, hoàn toàn không có sức chống cự. Khi thiệt hại lên đến hai mươi triệu binh sĩ, họ mới choàng tỉnh, ra lệnh rút quân về Dương Châu và Tính Châu. Đồng thời phái bốn Tập Quân Đoàn, ba mươi hai triệu binh sĩ tiến hành phản kích.
Nhờ vào việc sở hữu kỹ năng phong phú, trong lúc nhất thời, bốn Tập Quân Đoàn này chiến đấu hoàn toàn ngang cơ với bảy trăm triệu Dread.
Hoàng Đế Lưu Thiếu mặc dù tức giận chuyện mất đất, nhưng vẫn cảm thấy không lâu nữa, khi mà sáu trên mười Tập Quân Đoàn vào vị trí, thì hoàn toàn có thể dành lại được bình yên cho khu Hoa Bắc. Chính vì vậy, không có ai phải chịu trừng phạt. Mà Lưu Thiếu cũng không đủ quyền lực trừng phạt Doanh Thịnh.
Lưu Thiếu liếc nhìn triều thần bên dưới, cất cao giọng hỏi:
Thái Tể Gia Cát Tường Không đâu?
Một vị lão giả trên dưới sáu mươi tuổi, có phần gầy gò nhỏ bé, ốm yếu già nua, nhưng đôi mắt cực kỳ tinh minh, bước ra nói:
Có thần!
Lưu Thiếu hỏi:
Đội quân của Gia Cát Thanh Vân đã đến đâu rồi?
Thái Tể Gia Cát Tường Không nói:
Bẩm báo Hoàng Thượng, Gia Cát Thanh Vân và mười triệu quân đội đã đến phía tây bắc khu Hoa Bắc, chỉ cách Thanh Châu khoảng một trăm Kilomet nữa.
Lưu Thiếu gật đầu, trầm tư một lúc, rồi quay qua nói với Thái Úy Doanh Thịnh:
Thái Úy, ngươi có quyết định gì về vị trí hiện tại của Gia Cát Thanh Vân, có thể có ích gì cho Hoa Bắc Đế Quốc chúng ta?
Thái Úy Doanh Thịnh nói:
Hoàng Thượng, người có thể cho Gia Cát Thanh Vân toàn lực phối hợp cùng Tập Quân Đoàn Thứ Năm và Tập Quân Đoàn Thứ Sáu tấn công vào Thanh Châu và Từ Châu. Ba đạo quân này sẽ phối hợp cùng Tập Quân Đoàn Thứ Tư, chiếm lấy, kiểm soát Từ Châu. Rồi dần dần tiêu diệt, chiếm lại quyền kiểm soát Ký Châu, Thanh Châu rồi mới đến U Châu.
Nói cho cùng, chúng ta vẫn ít hơn binh đoàn Dread kia rất nhiều, chúng ta phải từng bước đánh chiếm, từng bước thanh lý. Đánh chiếm xong châu nào, bảo vệ vững chắc châu đó. Chậm rãi từng bước kiểm soát, cho đến khi tiêu diệt hết Dread tồn tại trong khu Hoa Bắc.
Đối với lượng quân khổng lồ thế này, gần như có rất ít kiểu chiến thuật có thể áp dụng được. Đây là một cuộc chiến so sánh thực lực hai bên, ai mạnh hơn, kẻ đó thắng.
Hoàng Đế Lưu Thiếu cũng hiểu việc này, hắn gật đầu nói:
Được, làm theo Thái Úy. Để Tập Quân Đoàn Thứ Tư, Tập Quân Đoàn Thứ Năm, Tập Quân Đoàn Thứ Sáu hợp lực với mười triệu binh sĩ của Gia Cát Thanh Vân, tiến hành từng bước chiếm lấy Từ Châu trước. Sau đó là Ký Châu, Thanh Châu, U Châu.
Mười triệu binh sĩ của Gia Cát Thanh Vân chính là đội quân của các thế lực, gia tộc đưa lên phía bắc, để tấn công Thị Trấn Markham. Nhưng vì sự mạnh mẽ bất ngờ của quân đội Thị Trấn Markham, lại thêm sự kiện Sự Trỗi Dậy Của Dead Knight, nên mấy đoàn quân nhỏ lẻ này đành phải tập hợp lại. Ngoài ra, còn có một số Người Chơi tự do, Bang Hội nhỏ yếu của Hoa Bắc Đế Quốc gia nhập vào, nên mới lên đến mười triệu người.
Mấy Bang Hội và Người Chơi tự do biết rõ họ không thể một mình sống qua sự kiện Sự Trỗi Dậy Của Dead Knight này, nên mới đổ về gia nhập khu Hoa Bắc. Ai cùng đường với đoàn người Gia Cát Thanh Vân, thì cùng tập hợp.
Trên đường đi bọn họ cũng gặp không ít binh đoàn Dread, mặc dù không đông đảo như binh đoàn đang tấn công khu Hoa Bắc kia, nhưng cũng có không ít lần số lượng Dread lên đến ba bốn triệu con.
Những Người Chơi yếu kém chết trên dọc đường rất nhiều, nên số lượng mười triệu Người Chơi còn lại này, đều là những người trải qua chiến đấu gian khổ, kinh nghiệm dày dặn. Cho dù thực lực cá nhân không bằng Quân Đoàn Trung Hải, nhưng cũng không kém bao nhiêu, đại đa số đều có cấp bậc từ bốn mươi lăm đến năm mươi. Một thế lực không thể xem nhẹ.
Cũng vì gặp nhiều Dread, nên quãng đường một tháng, họ phải đi mất hơn hai tháng, vẫn chưa tới nơi. Một trăm Kilomet, cho dù có hành quân tốc độ cao, thì vẫn phải cần đến bốn ngày. Mười triệu người, không phải nói nhanh là nhanh được.
Nên cho dù có sự trợ giúp đắc lực đến từ quân đội mười triệu binh sĩ của Gia Cát Thanh Vân, thì vẫn phải đợi ít nhất bốn ngày nữa, tình trạng biên giới bốn châu Tính Châu, Duyện Châu, Đương Châu và Tư Lệ mới có thể chuyển biến được.
Nhất là Duyện Châu, một mình Tập Quân Đoàn Thứ Ba phải chịu sự tấn công của Dread từ Thanh Châu ở phía đông bắc, Từ Châu phía đông nam. Họ lại còn phải xé lẻ quân ra để tấn công lên Ký Châu ở phía bắc Duyện Châu, tình hình hết sức căng thẳng, chỉ cần sai một bước, Duyện Châu sẽ theo gót U Châu, Ký Châu, Thanh Châu, Từ Châu. Trở thành châu thứ năm bị Dread chiếm lĩnh.
Nếu như Duyện Châu rơi vào tay binh đoàn Dread, thì Tư Lệ và Dự Châu sẽ nguy to. Nhất là Tư Lệ, sẽ phải hai mặt đối địch. Tử Cấm Thành có nguy cơ bị uy hiếp.
Chính vì điều này, Tướng Quốc Công Tôn Thiên Vân phải đứng ra nói:
Hoàng Thượng, thần đề nghị, rút Tập Quân Đoàn Thứ Bảy từ Ung Châu và Lư Châu tiến về Duyện Châu, hỗ trợ Tập Quân Đoàn Thứ Ba.
Lưu Thiếu liếc mắt nhìn gã hỏi:
Tướng Quốc đưa ra đề nghị này, là ý gì?
Tướng Quốc Công Tôn Thiên Vân tiếp tục trình bày:
Hoàng Thượng, Tập Quân Đoàn Thứ Ba tại Duyện Châu phải chia thành ba nhánh lẻ để hoạt động, ba bề thọ địch, đây là cấm kỵ trong chiến tranb. Một khi Tập Quân Đoàn Thứ Ba thất bại trước khi Gia Cát Thanh Vân và Tập Quân Đoàn Thứ Năm, Tập Quân Đoàn Thứ Sáu chiếm lại Từ Châu, thì Liên Minh Hoa Bắc Đế Quốc chúng ta sẽ rơi vào thế bị động.
Duyện Châu mất, Tư Lệ sẽ phải trực tiếp đối đầu với mũi nhọn của binh đoàn Dread. Chúng ta nên phòng thủ trước.
Thái Úy Doanh Thịnh nghe thấy Tướng Quốc Công Tôn Thiên Vân đề nghị như vậy, cực kỳ bất mãn. Tập Quân Đoàn Thứ Ba, Năm, Sáu vốn là do Doanh thị gia tộc thành lập. Bây giờ Công Tôn Thiên Vân lại nói rằng ba Tập Quân Đoàn này không thể hoàn thành nhiệm vụ đúng như tính toán, hay nói trắng ra là thất bại, sẽ uy hiếp trực tiếp đến Tư Lệ, khu vực tập trung quyền lực của Liên Minh Hoa Bắc Đế Quốc.
Hiện tại mặc dù Tập Quân Đoàn Thứ Ba hơi mệt mỏi một chút, nhưng vẫn làm tốt nhiệm vụ phòng ngự lẫn hỗ trợ tấn công. Công Tôn Thiên Vân ngươi lại nói đến thất bại, đánh mấy Duyện Châu, không phải là trù ẻo ta sao?
Mặc dù Công Tôn Thiên Vân nói không sai, nhưng Doanh Thịnh vẫn bất mãn, cái này giống như nghi ngờ năng lực làm Thái Úy của gã vậy.
Thật ra lúc Dread dùng khí thế hùng mạnh một mạch chiếm liền bốn châu, Tướng Quốc Công Tôn Thiên Vân đã không ít lần đứng ra tố cáo Thái Úy Doanh Thịnh. Có điều, hiện tại Thái Úy Doanh Thịnh quyền lực cực lớn, nên Hoàng Đế Lưu Thiếu cũng không tiện trừng trị, chỉ dám dùng lời nói cảnh cáo đôi chút mà thôi.
Nhưng dù sao thì Công Tôn Thiên Vân nói đúng lý lẽ, nên Doanh Thịnh không muốn đứng ra cãi lộn.
Hoàng Đế Lưu Thiếu cũng cảm thấy đây là điều nên làm, ra lệnh:
Thái Úy Doanh Thịnh, lập tức để tân binh đến phòng thủ Lư Châu, rút binh sĩ của Tập Quân Đoàn Thứ Bảy đến trợ giúp Tập Quân Đoàn Thứ Ba.
Thái Úy Doanh Thịnh cúi đầu nói:
Thần, tuân chỉ!
Một tên công công bước lên nói:
Nếu không còn gì bẩm báo, bãi triều.
Tướng Quốc Công Tôn Thiên Vân lại một lần nữa bước lên:
Hoàng Thượng, thần đề nghị bắt đầu xây dựng các quan ải ngăn cách các châu lại, để lần sau cho dù có bị tấn công, thì vẫn có các quan ải ngăn chặn, không đến mức mất bốn châu một lúc như lần này.
Hoàng Đế Lưu Thiếu có chút bất mãn, báo luôn trong một lần không được hay sao, còn phải chia ra nhiều lần. Hắn có chút phiền chán nói:.
Tướng Quốc Công Tôn Thiên Vân, chuyện này ngươi bàn bạc với Binh Bộ Thượng Thư Hạng Nguyên và Công Bộ Thượng Thư Triệu Quách, làm một bản tư liệu kỹ càng, rồi ba người các ngươi đến thư phòng gặp trẫm. Nếu chi tiết và hợp lý, trẫm sẽ chuẩn. Hiện tại, bãi triều.
Hoàng Đế Lưu Thiếu dưới sự bảo vệ của công công, thái giám, cấm vệ quân, rời khỏi Điện Kim Loan.
Triều thần phía dưới đợi Hoàng Đế Lưu Thiếu đi khuất, rồi cũng lục tục rời khỏi Điện Kim Loan.
Thái Úy Doanh Thịnh liếc nhìn Tướng Quốc Công Tôn Thiên Vân, hừ lạnh một tiếng, rồi phất tay rời đi.
Hạng Nguyên, Triệu Quách, làm phiền hai vị Thượng Thư đến Công Tôn phủ gặp ta. Đúng rồi, mang cả mấy vị Hữu Thị Lang, Tả Thị Lang đến. Chuyện này quan trọng, cần phải tính toán kỹ càng.
Tướng Quốc Công Tôn Thiên Vân ra khỏi Điện Kim Loan, nhìn hai vị trung niên, cất cao giọng nói.
Sẽ đến bái phỏng Tướng Quốc.
Ân, hai vị đi thong thả.