Trần Văn Lâm cũng không vòng vo, hắn đi thẳng vào vấn đề:
Viện Trưởng Lucas Septim, là thế này, hiện tại ta đang tìm hiểu một chút về Đá Mặt Trăng. Ngài có chút manh mối gì về thứ này không?
Đã đến hỏi chuyện, thì tốt nhất không nên hỏi bóng hỏi gió, nhất là đối với người Nerz, họ cực kỳ ghét nói chuyện vòng vo, mà thích thẳng thắn hơn. Đá Mặt Trăng mặc dù quý, nhưng đối với nhân vật như Lucas Septim, quả thật chẳng để làm gì.
Lucas Septim hơi bất ngờ, suy nghĩ một chút rồi nói:
Ý cậu là loại đá nhiễm Thần Lực?
Trần Văn Lâm gật đầu nói:
Thưa Viện Trưởng, chính là đá nhiễm Thần Lực.
Lucas Septim nói:
Mấy đồ vật nhiễm Thần Lực lực này khá là hiếm, đá nhiễm Thần Lực có thể coi là vô dụng nhất, ít công dụng hơn Thần Thiết nhiều, nên cũng ít có người đi tìm và ghi chép về nó. Đá nhiễm Thần Lực công dụng duy nhất là dùng để điêu khắc các bức tượng nhỏ, làm vật tế lễ. Hoàn toàn không có tác dụng thực tế gì.
Trần Văn Lâm vội hỏi:
Ngài biết ở đâu có chứ?
Lucas Septim lắc đầu nói:
Hiện tại, đá nhiễm Thần Lực gần như đã hoàn toàn biến mất, cho dù trong kho tại cung điện Septim cũng không có. Cậu thử đi dạo mấy nhà tổ chức đấu giá xem, biết đâu họ có giấu một ít a.
Đá nhiễm Thần Lực này theo trong lời nói của Lucas Septim quả thực không đáng tiền, hơn nữa ngoại trừ công dụng trưng cho vui ra, thì không còn có công dụng gì khác. Mà cũng hiếm có khó tìm, nên rất ít người đi tìm kiếm thứ này, ai may mắn lấy được, thì cũng bán luôn chứ chẳng giữ lại làm gì.
Cáo từ Viện Trưởng Lucas Septim, Trần Văn Lâm dẫn Agatha Maskin đến chỗ Đại Tướng Anthony Lowren chào hỏi.
Khoảng cách từ Học Viện Chiến Thần đến phủ đệ gia tộc Lowren cũng không xa lắm, đồng thoài tọa lạc trên đường từ Học Viện Chiến Thần đến cung điện Septim.
Anthony Lowren coi như cũng có ân với Trần Văn Lâm, nếu không phải có Anthony Lowren đè ép gia tộc của Malcom Ledger và Karl Roger thì chắc chắn hắn cũng sẽ gặp một chút phiền phức. Dù sao hai gia tộc kia cũng không phải là vô năng, chuyện mất mặt mũi, cho dù không đến mức sinh tử, nhưng ngáng đường thì chắc chắn không thiếu. Đến Vương Đô Septim, đi thăm Anthony Lowren là chuyện nên làm.
Hầu Tước Jake Markham, ngài vào phòng khách chờ một chút, ta đi bẩm báo với Đại Tướng.
Trước cửa phủ đệ của gia tộc Lowren, một người canh cổng nhìn thấy Trần Văn Lâm, ngay lập tức mời hắn vào trong phòng khách.
Quan hệ giữa Đại Tướng Anthony Lowren và Hầu Tước Jake Markham ai trong phủ đệ của gia tộc Lowren cũng biết, căn bản không có người ngăn cản. Nhiều người thậm chí suy đoán rằng, Đại Tướng Anthony Lowren muốn lôi kéo Hầu Tước Jake Markham trẻ tuổi kia vào Quân Đoàn Ải Sun của mình.
Phủ đệ gia tộc Lowren mặc dù không đến mức xa hoa, nhưng cũng khá là khí phái, không đến mức đơn giản như hoàng tộc Septim.
Phòng khách, hay là phòng tiếp khách, cũng khá rộng rãi, bàn ghế xếp đủ cho ba mươi người ngồi. Dù sao Anthony Lowren quyền cao chức trọng, sẽ không thiếu khách nhân đến đây bàn bạc, phòng khách rộng rãi là điều cần làm.
Trần Văn Lâm và Agatha Maskin tìm một chỗ ngồi xuống, ngay lập tức có người dâng nước phục vụ. Người Bản Địa tại Yriel thế giới cũng không có thú vui uống trà, nên nước chỉ đơn thuần là nước lọc.
Trần Văn Lâm cũng không ngại, bản thân hắn cũng không thích uống trà lắm.
Không lâu sau, Đại Tướng Anthony Lowren mặc một bộ đồ đơn giản bước vào, còn thấy mồ hôi thấm ướt áo, hẳn là vừa mới tập luyện xong.
Ha ha, Hầu Tước Jake Markham, lâu rồi mới thấy cậu đến đây đó.
Vừa bước vào trong, Đại Tướng Anthony Lowren cười lớn nói, giọng điệu tùy ý. Chỉ có người quen thuộc, mới có thể dùng loại giọng điệu này nói chuyện với nhau.
Trần Văn Lâm và Agatha Maskin đứng dậy chào nói:
Đại Tướng Anthony Lowren.
Anthony Lowren cười gật đầu, chọn một ghế khá gần chỗ Trần Văn Lâm đang ngồi, mỉm cười hỏi:
À, cậu còn chưa giới thiệu đó.
Trần Văn Lâm nói:
Đây là Agatha Maskin, Giảng Sư của Học Viện Chiến Thần.
Anthony Lowren ánh mắt lướt qua, rồi khen ngợi Trần Văn Lâm:
Cậu đúng là tài giỏi đó, đến Học Viện Chiến Thần có một ngày, mà đã chinh phục được một trong Tứ Đại Nữ Thần của Vương Đô Septim rồi đó. Chậc, chậc. Khi ta bằng tuổi cậu, thấy mấy vị Nữ Thần đó, còn không có gan bắt chuyện nữa kia.
Trần Văn Lâm cười một cái, cũng không nhắc về việc này, mà hỏi:
Đại Tướng, tình hình ở Ải Sun thế nào?
Đại Tướng Anthony Lowren thở dài nói:
Cũng may hôm nay cậu đến đây, chứ ngày mai ta cũng phải sang Ải Sun chủ trì đại cuộc rồi. Đoạn dãy núi Golden Mountain gần Ải Sun có tới ba tòa lăng mộ cổ đại, thậm chí ngay giữa chiến trường Ải Sun và Ải Zare cũng có một tòa.
Trần Văn Lâm kinh ngạc nói:
Nhiều như vậy, số lượng Dread hẳn là rất nhiều.
Anthony Lowren gật đầu:
Cũng may đây chỉ là đám Dread cấp thấp, cho chúng một trăm năm cũng không vượt qua được Ải Sun. Nhưng mà mấy lăng mộ trên Golden Mountain thì hơi phiền phức, chúng có thể tràn vào phía sau Ải Sun. Chính vì vậy, ta mới muốn đến đó tự mình điều khiển quân đội.
Trần Văn Lâm suy nghĩ một chút nói:
Đại Tướng, tình hình lương thực tại Vương Quốc White Wing thế nào rồi?
Nghe vậy, sắc mặt Anthony Lowren hơi trầm, rồi nói:
Hiện tại đã cấm thương nhân buôn bán lương thực ra ngoài Vương Quốc, rất nhiều lương thực cũng được Vương Quốc thu về kho lương thực, để phát cho người dân. Nhưng mà cứ như vậy, cũng không trụ được bao lâu, phải trồng được lương thực, thì mới có thể vượt qua được khó khăn này. Cậu có ý tưởng gì về chuyện trồng trọt lương thực này không?
Trần Văn Lâm nói:
Thật ra cũng rất đơn giản, kiếm một chỗ Dread có lực lượng không mạnh, đưa quân đến càn quét, thanh lý hết Dread. Xây dựng thành trì lớn tạm thời, để người dân trồng trọt lương thực trong đó. Những người dân kia, phải là dân binh thì mới đủ nhân lực để bảo vệ thành trì. Quân đội chỉ làm nhiệm vụ càn quét Dread cao thôi.
Anthony Lowren bắt được một từ, vội hỏi:
Dân binh? Ý cậu dân binh là gì?
Ở Yriel thế giới này, còn chưa xuất hiện chế độ dân binh.
Trần Văn Lâm ngay lập tức nói chế độ dân binh cho Anthony Lowren, đồng thời giải thích một vài thuật ngữ, nghi hoặc.
Anthony Lowren sau khi hiểu rõ, không khỏi vỗ đùi nói:
Ý tưởng của cậu thật là tốt, chuyện này ta sẽ sớm bẩm báo lên Quốc Vương. Nếu như có thể thông qua, thì ít nhất hai mươi phần trăm dân số của Vương Quốc White Wing chúng ta có thể chiến đấu chống kẻ thù. Cho dù không thể để bọn họ làm nhiệm vụ công kích, thì cũng có thể thủ thành được.
Trần Văn Lâm e hèm một tiếng, mặc dù đến đây chào hỏi, nhưng hắn cũng không quên mục đích chính của mình khi đến Vương Đô Septim.
Đại Tướng, ngài biết chút thông tin gì về đá nhiễm Thần Lực không?
Đại Tướng Anthony Lowren đang suy nghĩ về chế độ dân binh, nghe Trần Văn Lâm hỏi vậy, kỳ quái nói:
Đá nhiễm Thần Lực? Ý cậu là loại đá mà mấy đền thờ dùng để khắc tượng Vị Thần, rồi nghiền nát ra khi làm tế lễ xong?
Trần Văn Lâm gật đầu:
Đúng vậy, chính là loại đá đó.
Đại Tướng Anthony Lowren suy nghĩ một chút, rồi lớn tiếng gọi:
Người đâu, gọi quản gia Lake Lowren ra đây, ta có chuyện dặn dò.
Vâng, thưa gia chủ.
Đại Tướng Anthony Lowren nhún vai nói:
Ta chỉ chuyên về quân đội, cậu hỏi mấy cái đó, ta cũng không biết rõ lắm đâu. Nhưng mà quản gia chắc là biết chút ít.
Trần Văn Lâm cám ơn nói:
Cảm ta ngài.
Anthony Lowren xua tay nói:
Cái này không có gì, chế độ dân binh kia của cậu, mới là quan trọng. Sau chuyện này, ta đảm bảo Quốc Vương sẽ có thưởng lớn cho cậu. Ài, so ra thì thật sự cảm thấy mình kém cỏi a, ta lúc hai mươi ba tuổi, đến cả mặt Nữ Thần còn không dám nhìn, trong quân đội làm một tên đội trưởng quèn, tước vị mới chỉ là Hiệp Sĩ. Nhìn cậu xem, đúng là tuổi trẻ tài cao a.
Trần Văn Lâm nhắc nhở:
Đại Tướng, ta nhớ không nhầm, vợ của ngài chính là một tròn Tứ Đại Nữ Thần thời đó a. Không dám nhìn mặt, thế nào ngài lại cưới được vậy?
Đại Tướng Anthony Lowren này cũng thật kỳ quái, suốt ngày nhắc đến chuyện giữa Trần Văn Lâm và Agatha Maskin, không thấy nàng ngại đến không dám nói chuyện rồi sao?
Nghe thấy vậy, Đại Tướng Anthony Lowren cười đắc ý nói:
Ta không dám nhìn mặt vợ ta khi đó, nhưng nàng lại chủ động truy đuổi ta a.
Quanh đi quẩn lại, thì ra là khoe khoang.
Lúc này, quản gia Lake Lowren bước vào, vội vàng hỏi:
Gia chủ, ngài tìm ta có chuyện gì vậy?