Đang lúc vội vã chạy về thành, Lý Phong bỗng nhiên dừng lại. Trước mắt xuất hiện một màn làm cho hắn rất hứng thú. Chỉ thấy sáu bảy người đang bao vây lấy một người, người bị vây ở giữa mặc một bộ trường bào màu đen, cầm trong tay một thanh kiếm cũng màu đen, cả người tản mát ra khí tức lãnh khốc vô cùng.
Người áo đen lạnh lùng nhìn mấy người xung quanh, trong miệng chậm rãi nói ra bốn chữ: “Một đám phế vật.” “Lên! Chém chết hắn!” Lời nói của người áo đen rõ ràng chọc giận đám người xung quanh, bảy người lập tức xông về phía hắn công kích.
“Muốn chết!” Người áo đen lập tức lấy tốc độ mắt thường khó theo kịp phóng về phía trước, thanh kiếm trong tay toát ra quang mang tím đen. Trong nháy mắt, thật sự chỉ là ngắn ngủn trong nháy mắt, người áo đen liền trở về chỗ cũ, mà mấy người vây công hắn trên đầu đồng thời bay lên hơn - thương tổn kim sắc, ngã xuống hóa thành từng đạo bạch quang trở về thành.
Thu kiếm, hắn cũng không để ý đến Lý phong đang xem tới ngây người, lạnh lùng từ bên cạnh lão Lý đi qua. Phục hồi tinh thần lại, Lý Phong vội vàng quay người muốn hỏi thăm tên tuổi của người áo đen, nhưng mà hắn không biết đã biến mất từ lúc nào .
“Người kia là ai? Con mẹ nó thiệt lợi hại?” Lão Lý thì thào nói.
Đi tiếp gần một giờ, lão Lý rốt cục cũng về tới Bạo Phong Thành, hắn vẫn còn miên man suy nghĩ về người áo đen kia. Tốc độ quỷ mị, công kích cường hãn, tuy chưa biết thực lực chính thức của Nhất Kiếm Phá Thiên Kiêu, nhưng nếu hắn và người áo đen so đấu, chỉ sợ cũng là lành ít dữ nhiều. “Cao thủ quả nhiên là nhiều a, ta trước kia thật đúng là ếch ngồi đáy giếng.” Lão Lý hơi có chút suy tư nghĩ.
Ngồi tàu trở lại Thần Phong Thành, Lý Phong liền đi đến chỗ Kỹ Năng Sư đem giấy chứng thực giao cho mỹ nữ NPC.
“Chúc mừng ngài ‘Vô Phong Bất Khởi Lãng’ tiên sinh, ngài đã hoàn thành thí luyện hoàn mỹ, xin mời giao nộp Tử Tinh tệ chi phí, ngài sẽ học được những kỹ năng mới.” Mỹ nữ NPC mỉm cười nói.
“Kháo, lần sau tại sao lúc nào cũng nhiều hơn lần trước.” mặt mày u ám giao ra tinh tệ, bạch quang lóe lên, thanh kỹ năng của Lý Phong liền có thêm mấy cái kỹ năng mới.
Chủ động chiến kỹ: Ma Quang Kiếm. Sơ bộ lĩnh ngộ phương pháp sử dụng Ma Lực, lợi dụng Ma Lực bao phủ lấy vũ khí, khiến cho lực công kích gia tăng. LV tăng % lực công kích, liên tiếp tiêu hao MP/giây.
Chủ động chiến kỹ: Lăng Không Đạp Hư. Sơ bộ lĩnh ngộ phương pháp sử dụng Ma Lực, lúc nhảy lên dưới chân sẽ hình thành ma pháp trận, khiến cho có thể đạp vào hư không nhảy lên thêm lần nữa. Tiêu hao MP, thời gian CD giây.
Chủ động chiến kỹ: Huyễn Ảnh Phân Thân. Sơ bộ lĩnh ngộ phương pháp sử dụng Ma Lực, ngưng tụ Ma Lực hình thành phân thân, LV phân thân có % lực công kích của bản thể, tồn tại giây. Tiêu hao MP, thể lực, thời gian CD giây.
Kỹ năng bị động: Cơ Bản Kiếm Kỹ cấp , gia tăng: Toàn Thân Trảm, Liêu Dược Trảm.
Kỹ năng bị động: Khống Chế Sơ Cấp Ma Lực, MP , MP cực đại %.
Kỹ năng bị động: Ác Ma Chi Huyết Thức Tỉnh. Có % tỷ lệ phát động lúc ở trạng thái sắp chết, lập tức giải trừ trạng thái sắp chết, HP, MP, PD(thể lực) toàn bộ khôi phục, toàn bộ thuộc tính gia tăng lần, liên tục giây. Sau khi kết thúc toàn bộ thuộc tính hạ thấp %, HP cực đại hạ thấp %, liên tục giây.
Nhìn thấy các loại kỹ năng mới, lão Lý lập tức minh bạch vì cái gì tất cả mọi người đều nói cấp là một đường ranh giới, hoàn toàn chính xác, cái này kỹ năng này đủ để cho chiến lực của lão Lý tăng hơn %, cái đó còn chưa tính các loại trang bị thuộc hàng tốt đều phải sau cấp mới có thể sử dụng.
Đi tới khu giao dịch của Thần Phong Thành, lão Lý giao nộp chi phí bày ra một quầy hàng, trên đầu để mấy chữ ‘Thợ Săn, Pháp Sư cực phẩm trang bị đổi trang bị Chiến Sĩ ’.
Thần Phong Thành không hổ là Nam Bộ Đệ Nhất Thành, lão Lý vừa bày hàng liền có người đến thương lượng, qua hơn mười phút đồng hồ, lão Lý liền đổi được trang bị cần thiết. Đi vào khu quản lý kho cá nhân, Lý Phong liền đem các loại trang bị thay mới một lần, cả người lập tức tản mát ra phong phạm cao thủ.
Người chơi ID [ Vô Phong Bất Khởi Lãng ]
Đẳng cấp: [.%]
Chức nghiệp: Thợ Săn Ác Ma [ Ẩn Tàng ] % sát thương đối với Ác Ma Hệ
Chủ động kỹ năng : Ảo Ảnh Công Kích [LV] [Thợ Săn Ác Ma đặc kỹ ][LV thuấn di trong khoảng cách m ]
Chủ động kỹ năng : Long Nha Đột [LV] [Thợ Săn Ác Ma đặc kỹ]
Chủ động kỹ năng : Hoàng Gia Vệ Sĩ [LV] [ Thợ Săn Ác Ma đặc kỹ ]
Chủ động kỹ năng : Boomerang [LV][ Thợ Săn Ác Ma đặc kỹ]
Chủ động kỹ năng : Hồi Toàn Thích [LV][ Thợ Săn Ác Ma đặc kỹ]
Chủ động kỹ năng : Ma Quang Kiếm [LV][ Thợ Săn Ác Ma đặc kỹ]
Chủ động kỹ năng : Lăng Không Đạp Hư [Thợ Săn Ác Ma đặc kỹ]
Chủ động kỹ năng : Huyễn Ảnh Phân Thân [LV][ Thợ Săn Ác Ma đặc kỹ]
Kỹ năng bị động: Sở trường đao kiếm [LV], Né tránh [LV], Sở trường súng [LV], Cơ Bản Kiếm Kỹ cấp , Sở trường vũ khí dài [LV], Sơ Cấp Ma Lực khống chế, Ác Ma chi huyết thức tỉnh
Bởi vì không thể mặc trang bị sáo trang nên thuộc tính có giảm đi một chút, nhưng có được có mất, kỹ năng của tay giáp trái cũng không phải loại trang bị bình thường có thể sánh được.
Lý Phong hiện tại mặc một bộ khinh giáp bằng tơ kim loại phát ra quang mang tím đen yêu dị, áo choàng đen, giầy đen, giáp chân đen, trên mặt hắn còn đeo thêm một cái mặt nạ đen (giống như batman), thanh Lôi Xà ngâm đen vắt bên hông, chỉ duy nhất cánh tay trái là phát ra màu trắng bạc vô cùng nổi bật, đầu ngón tay sắc bén như móng vuốt của ma thú, điều này làm cho lão Lý tự cảm thấy mình rất…phong cách.
‘Thưởng thức’ dáng vẻ của mình thêm một chút, Lý Phong cảm thấy cũng nên đi ngủ rồi, hắn đành phải ngay tại chỗ logout.
Lấy nón xuống, phát hiện mọi người đều đã lăn ra ngủ như lợn chết. Nghĩ đến bọn hắn vì mình mà mệt mỏi như vậy, hắn liền cảm thấy có chút xấu hổ. Có đám huynh đệ này thật là tốt, thật tốt a.
Sáng sớm, lão Lý lê lếch đi vào phòng học, ngược lại Đông Phương Vân bên cạnh lại có vẻ tinh thần rất dồi dào. “Ta nói này đại tiểu thư, ngươi có cái bí quyết gì vậy, như thế nào mỗi ngày đều có tinh thần tốt như vậy, xin chỉ giáo a.” Nhìn thấy bộ dạng của Đông Phương Vân, nhìn lại chính mình một chút, Lý Phong rốt cục nhịn không được hỏi.
Chứng kiến lão Lý bộ dạng thiếu ngủ nghiêm trọng, Đông Phương Vân hơi che miệng cười, nói: “Rất đơn giản a, máy chơi game của ta sử dụng một loại môi trường mô phỏng, có thể vừa ngủ vừa chơi cùng một lúc.” Nghe Đông Phương Vân trả lời, lão Lý chán nản nói: “Coi như ta chưa nói gì đi” vạn điểm tín dùng một cái máy chơi game, dù có đem hắn đi bán chỉ sợ cũng không đủ, mà có ai chịu mua hắn không cũng là chuyện khó nói.
Không có cái gì làm, Lý Phong liền cùng Đông Phương Vân nhàm chán trò chuyện, mà Đông Phương Vân hình như cũng quên hết chuyện xấu hổ lúc trước, cùng lão Lý nói chuyện trên trời dưới đất. Kỳ thật nàng cũng rất cao hứng, bởi vì ngoại trừ cha mẹ cùng biểu tỷ thì chỉ còn có lão Lý là nói chuyện tán gẫu với nàng mà không phải vì mục đích tìm cơ hội tiếp cận, trước kia mấy tên nói chuyện cùng nàng trên cơ bản cũng chỉ vì tranh thủ hảo cảm, mà lão Lý thì là vì để giết thời gian.
Nghe được lão Lý nói mình đã cấp , Đông Phương Vân cũng vì hắn cảm thấy cao hứng, qua được cánh cửa cấp , về sau mọi chuyện sẽ thuận lợi hơn nhiều, rất nhiều người từ lên hao phí rất nhiều công sức, mà lão Lý liền có thể tiến nhanh như vậy.
“Ân, tiếp xúc một chút thì phát hiện ngươi cũng không đáng ghét lắm, tốt, để ăn mừng ta lên cấp , quyết định mang ngươi cùng đi thăng cấp.” Lão Lý lên tiếng đề nghị.
Nghe lão Lý nói, Đông Phương Vân chu cái miệng nhỏ nhắn oán hận nói: “Ngươi nói ai đang ghét, ngươi còn nói mang ta theo luyện cấp? Ta PM ngươi ngươi liền nói đang đánh …. cái thứ đồ xấu xí gì đó. Đến ngươi PM ta thì lại là vì kéo bè lũ đánh nhau! Hừ.”
Nhìn thấy Đông Phương Vân bậm môi phồng má tỏ vẻ giận dữ, lão Lý lập tức vỗ vỗ vai nàng, nói ra: “Cô gái nhỏ, ngươi bây giờ như vậy so trước kia đáng yêu xinh đẹp nhiều hơn, ai kiu ngươi lúc đầu lạnh lùng xa cách cái gì chứ, như thế này không phải tốt hơn sao?” Lý Phong vừa mới nói xong, Đông Phương Vân lập tức mặt mũi đỏ bừng, quay mặt qua chổ khác lẩm bẩm một câu: “Đồ xấu xa.”
Khóa học rất nhanh liền xong mấy tiết, mà Đông Phương Vân sau khi nghe lão Lý nói xong lời kia liền trầm mặc hơn rất nhiều, lão Lý nói cái gì cũng chỉ ừ ừ vài tiếng, làm hắn có chút khó hiểu, vắt óc suy nghĩ chính mình có lở lời chỗ nào không? Đợi đến lúc chuông tan học vừa vang lên, Đông Phương Vân liền vội vàng rời đi, đem lão Lý gạt sang một bên. “Nữ nhân a, đoán tâm tình còn muốn khó hơn mò kim đáy biển. Ài, thật không rõ các nàng muốn cái gì.” Lão Lý phiền muộn nghĩ.
Cùng đám huynh đệ đi ăn cơm, do lão Lý mạnh miệng nói đãi mọi người một chầu, cho nên mọi người liền gọi món thả ga, sau khi ăn xong thì lão Lý cầm túi tiền khô quắt mà khóc không ra nước mắt.
Trở lại ký túc xá, mọi người cũng không nói nhảm, liền login chơi game.
[ Hệ Thống: Chương khởi đầu hoàn thành, bắt đầu chương thứ hai “Thần Tộc Chiến Tranh” ]