Võng Du Chi Thần Ngữ Giả

quyển 4 chương 101: tiết 101

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Editor: Toujifuu

Hai kiện pháp bảo đều cần sau khi kết đan mới có thể dùng, lòng ta ngứa khó nhịn, so sánh với bất kỳ thời điểm nào đều bức thiết hy vọng có thể nhanh lên một chút đạt được Kết Đan Kỳ hơn.

Sau khi đầy trăm cấp dải kinh nghiệm của ta đã không nhúc nhích nữa, theo giải thích của nhà phát hành, sau khi trăm cấp người chơi sẽ phân chia cao thấp theo cảnh giới bất đồng, mà không theo so sánh giá trị kinh nghiệm nữa. Đã không có sự gợi ý của đẳng cấp kinh nghiệm, ai cũng không biết bản thân đã tới trình độ nào, lúc nào có thể lên tới cấp tiếp theo, giá trị thực lực của mọi người tiến thêm một bước mơ hồ hóa, hết thảy chỉ có thể dựa vào cảm giác. Bởi vậy, ta đến bây giờ cũng không biết bản thân cách kết đan còn bao xa, chỉ là trước mắt chưa hề nghe nói đã có ai kết đan, ngay cả Chi Ảnh xếp hạng thứ tám cũng không có động tĩnh, chắc là còn sớm.

Lưu luyến sờ sờ hai kiện bảo bối, ta thu hồi bọn chúng lại, quyết tâm gấp rút tu luyện, sớm ngày tiến vào Kết Đan Kỳ. Đến lúc đó, ta có thể ở không trung thông suốt không trở ngại, bên bay bên bắn tiễn tựa trời mưa, đó là phong thái biết bao! Ha ha ha! Ta nghĩ đến các loại cảnh tượng ngày sau, cười ra tiếng.

Người đi đường dọc theo đường đi về quăng cho ta mấy cái bạch nhãn, Tiểu Hắc dừng ở trước Tàng Thư Lâu. Ta đi vào, thấy lác đác vài người chơi đang chậm rãi chọn công pháp trên thang lầu hình xoắn. Như ta trước đây vậy, biểu tình bọn họ đại thể mờ mịt, có một số người thậm chí một bên chọn một bên chửi bới hệ thống BT (biến thái). Ta vùi đầu nhếch khóe miệng, thấy vận xui mà bản thân đã trải qua có người khác cũng đụng phải, tâm tình liền sảng khoái tựa như mùa nóng ăn kem vậy. Các tiểu tử, trước đây tiền bối của các cậu ở nơi đây đã ăn bao nhiêu vị đắng, hiện tại các cậu cũng thử xem đi, ai cũng không cho trốn! Cưỡi Tiểu Hắc chạy vội một đường, trên đường dẫn tới một chuỗi kinh hô, ta không thèm quan tâm đến lý lẽ. Kỳ thực nếu không phải ta sợ quá kinh thế hãi tục, đã kêu Tiểu Hắc trực tiếp bay xuống. Tiểu Hắc ở trạng thái chung cực lợi dụng lực lượng lôi điện do nội đan mang đến trên người nó hấp thu thuộc tính Lôi là có thể bồng bềnh ở tầng trời thấp, trong khoảng thời gian ngắn cũng có thể phi hành. Chẳng qua người ở đây nhiều. Ta không muốn làm quá náo động, đành phải thành thành thật thật chạy xuống phía dưới từng vòng. Tiểu Hắc chạy nhanh chóng, nó ngược lại không cảm thấy thế nào. Chỉ khiến ta xoay chuyển đến mức choáng đầu hoa mắt.

“Tiểu, Tiểu Hắc, dừng một chút!”

Tiểu Hắc đúng lúc phanh lại. Ta tựa lên trên người nó thở hồng hộc hổn hển nửa ngày.

“Trời của ta a, ai xây cái vòng tròn này, không có đầu cùng a.”

Tiểu Bạch nhún tới nhún lui ở trước mắt ta, kêu lên:

“Chủ nhân, anh nên rèn đúc nhiều.”

Ta hừ hừ. Thật muốn túm cái con bọ chét trắng đó tới đánh một trận.

“Đi, xem xem phụ cận còn có người hay không, đặc biệt là phía dưới, không ai chúng ta liền bay xuống.”

Tiểu Bạch nhắm mắt lại, một hồi mở ra, nói:

“Phía dưới không ai.”

Rất tốt, ta vỗ vỗ Tiểu Hắc, Tiểu Hắc nhào ra phía ngoài, chúng ta nhảy ra ngoài cầu thang. Khi đang muốn hạ xuống phía dưới. Trên bốn cái chân của Tiểu Hắc rung động “Két két”, vài luồng điện quang màu tím phát sáng, chúng ta vững vàng nổi trong không trung. Tiểu Hắc ngừng một chút. Chậm rãi hạ xuống phía dưới. Ta ngồi ở trên cái lưng rộng của nó, chỉ cảm thấy vừa bình vừa ổn. Tựa như ngồi thang máy ngắm cảnh. Phi thường thoải mái. Hạ xuống ước chừng một phút đồng hồ, Tiểu Hắc trở lại cầu thang xoay tròn trên vách. Bên cạnh chúng ta chính là lối vào thư phòng nhỏ trước đây lão đầu cổ quái mang ta tiến vào.

“Lão đầu, tôi tới rồi, lão có ở đây hay không?”

Ta nhẹ giọng kêu, tin tưởng lão nhân kia nhất định sẽ nghe thấy được.

“Lão đầu, lão đầu?”

Giá sách bên cạnh trượt ra không tiếng động, một người chui ra từ bên trong. Ta đối mặt với người đó, là một người chơi nữ, tóc dài đến đầu gối, váy dài bó eo màu xanh nhạt khiến cho cô thoạt nhìn tinh tế tựa như liễu. Đối phương như là bị ta đứng ở bên ngoài làm cho kinh hách nhảy dựng, nhẹ giọng kêu một chút, lăng lăng nhìn ta. Ta gật đầu với cô, chú ý tới luồng kim quang nho nhỏ phía sau cô.

“Lão đầu, tôi tới rồi.”

Tiểu lão đầu lớn bằng bàn tay vẫn ngồi ở trên sách, bay tới bay lui. Lão bay ra từ phía sau “cành liễu nhỏ”, rống lên hướng ta:

“Kêu cái gì kêu cái gì, cũng không phải ta nhìn không thấy. Đến thì đến đi, không thể yên lặng chút sao.”

“Cành liễu nhỏ” phục hồi tinh thần lại, nhẹ gật đầu với ta, vội vội vàng vàng chạy đi. Ta nhìn cô biến mất ở trên cầu thang, nói:

“Đó lại là một người bị lão lừa đến tìm đồ? Là đạo sĩ đúng không, thuộc tính gì?”

Tiểu lão đầu nhếch nhếch miệng, bất mãn nói:

“Cái gì kêu lừa? Chúng ta là theo như nhu cầu ngươi tình ta nguyện. Dù là ngươi, ta cũng chưa từng lừa gạt có được không?”

“Phải phải phải, vì vậy hiện tại tôi tự nguyện quay về tìm lão a. Lão xem xem thực lực hiện tại của tôi, có thể lấy được thứ lão cần chưa?”

Tiểu lão đầu “Xì” một tiếng, nói:

“Ngươi nghĩ rằng thứ ta cần đó dễ lấy như vậy? Dễ lấy ta cũng sẽ không chờ tới bây giờ. Ngươi mới tu hành mấy ngày, đã muốn đạt được yêu cầu? Thôi đi, ta miễn phí xem xem giúp ngươi tu đến bước nào rồi. Hử?”

Tiểu lão đầu nhìn chằm chằm ta ngẩn ngơ, lại lượn vài vòng trên dưới trái phải, rung đùi đắc ý nói:

“Kỳ tài a, công phu mấy ngày đã để cho ngươi tu đến loại cảnh giới này, không tồi không tồi, lần này ta không nhìn lầm người. Tiểu tử, tiếp tục nỗ lực, ta xem trọng ngươi.”

“Này, lão nói tôi chưa đủ thực lực, vậy thứ lão muốn sẽ không phải là cần sau khi kết đan mới có thể đi lấy được đấy chứ?”

“Hừ, kết đan tính là cái gì.”

Tiểu lão đầu chả thèm đếm xỉa, nói:

“Nếu như kết đan đã có thể đi xông Động Long Tức, ta đây không bằng sớm tự mình động thủ. Đừng tưởng rằng ngươi sắp kết đan thì cảm thấy bản thân đã rất giỏi, còn rất sớm đó.”

Trước mắt ta sáng ngời, ta sắp kết đan? Ha, thực sự là một tin tức tốt bất ngờ.

“Tôi lúc nào có thể kết đan a?”

Tiểu lão đầu nhún nhún vai:

“Lúc nào cũng có thể a, chỉ cần ngươi chuẩn bị xong hết đồ vật.”

“Vật gì? Không phải công lực tới mức là có thể sao?”

“Công lực ngươi đã đủ rồi. Ai nói công lực tới mức là có thể kết đan? Vậy ngươi ở trong quá trình ngưng đan mười lần thì có chín lần thất bại.”

“Chẳng lẽ còn cần thứ gì khác phụ trợ? Sẽ không phải là nội đan đấy chứ.”

Ta nghĩ lại lời nói của Vu Mạch, tiểu lão đầu gật đầu:

“Đương nhiên cần nội đan, ngươi biết a.”

“Tôi không phải quá rõ, lão ngài có thể nói cụ thể một chút không?”

“Hiện tại biết yêu cầu ta? Hừ, nghe cho rõ, ngưng đan là một quá trình rất khó, khó là khó ở chỗ không dễ dàng tụ hợp linh lực dạng dịch lại. Vì vậy nếu như trước khi ngưng đan ăn một viên nội đan vào, lấy nó làm hạch tâm để ngưng kết linh lực, sẽ dễ hơn rất nhiều. Đây là phương pháp mà các tiền bối tu chân đã tốn vô số thời gian mới thu được. Bất quá, nó cũng có chú ý, ngươi tu tập linh lực thuộc tính nào nhất định phải dùng nội đan cùng thuộc tính để làm dẫn. Hơn nữa nội đan đó càng nhỏ càng tốt, bởi vì sau khi ngươi ngưng tụ thành kim đan của bản thân, sẽ phải tiêu hóa hết nội đan đó, bằng không sẽ xảy ra vấn đề. Nếu như nội đan ngươi dùng quá lớn, linh khí nó bao hàm quá nhiều, đến lúc đó sẽ không dễ làm. Tỷ như ngươi ăn vào một nội đan ngàn năm, linh lực nó ngậm còn nhiều hơn so với chính ngươi, đến lúc đó hai đan chạm nhau, ngươi không chết cũng bị lột một tầng da. Vì vậy, tốt nhất là lấy nội đan nhỏ một hai trăm năm để dùng.”

Ta bừng tỉnh đại ngộ, khó trách nội đan chúng ta đánh ra được đa phần đều là một, hai trăm năm, nguyên lai là cho chúng ta dùng để kết đan a! Hệ thống đều đã tính hết rồi, đáng tiếc chúng ta không ai biết điểm này, bằng không sợ là đã sớm có người kết đan thành công. Đây chính là một bí mật thiên đại, giá trị xa xỉ a! Trong nháy mắt ta nghĩ đến thương cơ trong đó, nhóm những đại bang chủ kia, hẳn là sẽ không keo kiệt tốn chút tiền để mua tin tức này. Sau đó ta lại thu vét một lượng lớn nội đan trước đó để bán, ha, vậy còn không kiếm được đủ sao. Trước mắt một mảnh kim quang.

“Này, này, tiểu tử, nghĩ đến nơi nào rồi?”

“A, không, không có việc gì, cảm tạ lão. Vậy tôi đi trước, chờ tôi đề cao thực lực rồi lại tới tìm lão.”

Ta vội hừng hực muốn nhanh chóng đi thử thử lời tiểu lão đầu nói, nếu như ta kết đan thành công, vậy có một số lớn tiền để kiếm rồi. Đúng rồi, còn cần thu thập chút nội đan trước, đến lúc đó mới dễ nhân cơ hội kiếm lớn một món! ^^

“Ừ, đi đi đi đi. Đúng rồi, hiện tại ngươi đủ linh lực rồi, có muốn tu luyện một môn kỹ năng công kích hay không a? Chỗ ta có vài bản cũng không tệ lắm.”

“Không cần, tôi đã học một loại, tạm thời không thể phân tâm.”

Ta nhảy lên trên lưng Tiểu Hắc, xông lên trên, hiện tại thời gian chính là tiền tài, câu danh ngôn này nói quá đúng.

Truyện Chữ Hay