Võng Du Chi Tam Quốc Vương Giả

chương 59: thu chút tiền lãi

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Dương Thiên một mực quan niệm y như kinh nghiệm kiếp trước, hắn cảm thấy tằm tang (nhà máy dệt) chỉ là nơi cung cấp quần áo các loại cho NPC, bởi vậy cũng không quá xem trọng.

Giờ biết chuyện này hắn mới tỉnh ngộ. Bất kỳ nghề nghiệp nào cũng đều có tác dụng đặc thù của riêng nó. Chỉ là không biết trước được lúc nào sẽ sử dụng đến mà thôi. Nếu cứ bỏ lơ đi vài ba cái mà hiện tại cảm thấy vô dụng, đến lúc đó e rằng sẽ ăn thua thiệt lớn.

Hơn nữa, kiếp trước hầu như chưa nghe nói có người chế tạo ra trang bị tốt, có lẽ cùng chuyện này có quan hệ. Dù sao tài liệu tốt đều rất khó kiếm hoặc không có đủ điều kiện để thu thập, làm thế nào để chế tác trang bị tốt đây? Có lẽ thông qua việc săn boss có thể sẽ kiếm được một ít tài liệu trân quý, nhưng số lượng thì quả là có chút ít ỏi đến đáng thương......

Xem ra muốn chế tạo trang bị tốt đành để lại đấy vậy, chờ bồi dưỡng ra mấy tên NPC trụ cột sinh hoạt cấp đại sư rồi nói sau.

Hôm nay lúc rời khỏi Bạch Vân trấn, Dương Thiên đã hoàn thành công tác chiêu hàng hôm nay, bởi vậy cũng không vội vã trở về. Khó có được một lần tới Lạc Dương, không hảo hảo đi dạo một chút thì thật có lỗi với bản thân.

Trên đường phố, Dương Thiên đi qua mấy phủ độ của một ít quan lớn, phát hiện thấy có rất nhiều người chơi đều người sau nối đuôi kẻ trước muốn đi vào nhưng đều bị thủ vệ ngăn lại, dồn thành một đống lớn ở cửa.

Dương Thiên cũng hiểu ý nghĩ của bọn hắn, nếu quả thật vận khí cứt chó, được quan lớn nào đó nhìn trúng, vậy chẳng phải chính mình có thể thăng chức thật nhanh sao. Công ty Long Đằng đã chả nói trong trò chơi hết thảy đều có khả năng còn gì?

Dương Thiên lắc đầu đi ra. Trong mắt đám quan lớn thì với thực lực đại đa số người chơi bây giờ, bọn họ chả là cái gì cả. Lại thêm hiểu biết về lịch sử của đám người chơi cũng chả được NPC nào chấp nhận. Dù sao hiện tại đại sự gì cũng chưa phát sinh qua, đám người chơi lấy cái gì để phát huy hiểu biết? Lấy cái gì để đạt được sự tán thành của đám quan lớn?

Đi dạo một hồi, Dương Thiên phát hiện đám người chơi ở đây cũng không có khác biệt quá lớn so với tại huyện Thủy Trữ. Trên cơ bản hầu hết đều cầm thiết thương, mặc giáp da, có một một số nhỏ còn đeo mộc cung. Có lẽ đây đã là trang bị rất xa hoa rồi.

Giai đoạn này người chơi và NPC vẫn còn rất khác nhau. Dù sao đại đa số người chơi cũng còn không thừa tiền mà đi mua áo vải, trong khi đó đám cư dân NPC đều ăn mặc rất model, bởi vậy liếc mắt cái là có thể phân biệt.

Tìm một gian trà lâu, Dương Thiên nhắm mắt lại, hưởng thụ giây phút yên tĩnh khó có được này.

“Nghe nói công hội Vương Giả trước đó vài ngày đã tập trung nhân thủ, chuẩn bị đánh một tòa sơn trại cỡ trung. Thời gian chính là ngày hôm nay, không biết có thực không?” Một thanh âm truyền vào lỗ tai Dương Thiên.

Sự kiện này mặc dù rất bình thường, nhưng một cái tên trong ấy làm Dương Thiên đột nhiên mở mắt: công hội Vương Giả!

Vương Giả là một công hội có thực lực không tệ, trong toàn bộ server Vina cũng bài danh ở Top , hội viên có gần vạn người. Trong công hội này có một thằng là Cuồng Long thiên hạ. Kiếp trước thằng này, vì cái Kiến Thôn lệnh hoàng kim, đã truy sát Dương Thiên hơn một tháng trời, khiến cho hắn chật vật không chịu nổi, cay cú đến trọn đời khó quên! Nếu không phải Dương Thiên ngoài ý muốn trọng sinh, còn không biết sẽ bị tên này đuổi giết đến khi nào.

“Hôm nay, trước thu của các ngươi chút tiền lãi đã!” Dương Thiên thầm nghĩ trong lòng, sau đó vểnh tai nghe ba người ở bàn bên cạnh nói chuyện.

Một người khác nói: “Hẳn là thật, sáng sớm hôm nay ta thấy Cuồng Long thiên hạ mang theo thủ hạ đi ra cửa Nam rồi. Mà cách cửa Nam hơn một trăm dặm chẳng phải có một cái sơn trại cỡ trung sao? Mục tiêu của bọn hắn hẳn là chỗ đó.”

“Ta cảm thấy mục tiêu của bọn hắn chưa hẳn đã là sơn trại dưới ngọn núi kia. Ngươi nhớ lại xem, lúc trước, ở thành Lạc Dương có hai đại công hội đồng dạng tập trung toàn bộ nhân thủ đi đánh sơn trại cỡ trung, cuối cùng còn không phải đều thua đến cháy cả đít quần mà quay về à?”

“Cái này cũng rất khó nói, Vương Giả công hội gần đấy đã thu mua một thôn xóm, hiện tại đã có hai cái lãnh địa rồi. Thành chính của bọn hắn hiện tại đã up lên cấp hương trấn. Sơ cấp võ tướng có đến bảy tám vị, nghe nói còn có một trung cấp võ tướng.”

“Bọn hắn lấy đâu ra nhiều võ tướng như vậy? Không phải nói tỷ lệ xuất hiện NPC tư chất cấp A là rất thấp đấy sao? Chẳng lẽ bọn hắn đã có người chơi có thể chuyển chức võ tướng rồi hả?”

“Cái này cũng không có gì kỳ quái nha! Bọn hắn có sơ cấp võ tướng từ rất sớm, như vậy có thể đào tạo mấy người chơi đẳng cấp cao cũng là rất bình thường.”

......

Dương Thiên không tiếp tục nghe nữa. Trả tiền trà nước, đứng dậy rời khỏi trà lâu.

Theo như lời ba người vừa rồi, mục tiêu của Vương Giả công hội là trung cấp sơn trại cách cửa Nam một trăm dặm. Nhưng phạm vi này lại quá mức rộng, nếu để cho mình tự tìm, đoán chừng coi như tìm được thì chiến đấu cũng đã kết thúc từ lâu.

Nhưng chuyện này cũng không làm khó được Dương Thiên. Trên đường, hắn tùy tiện giữ lại một người chơi, hỏi thăm: “Ngươi có biết vị trí tòa sơn trại cỡ trung ngoài cửa Nam hay không?”

Tên này nhất thời không minh bạch ý tứ của Dương Thiên, sững sờ mà nói: “Biết rõ a, cách đây khoảng hơn một trăm dặm, có chuyện gì không?”

Dương Thiên rất trực tiếp lấy ra . tiền đồng, nói: “Ngươi đưa ta đến cái sơn trại phụ ấy, tiền đồng này là của ngươi”

Hai mắt tên kia lập tức tỏa sáng, gặp được đại gia a! Nhưng hắn cũng coi như thông minh, hỏi lại: “Vạn nhất ta đưa ngươi đến, ngươi không đưa tiền cho ta thì sao?”

Dương Thiên cười cười, đem tiền đồng nhét vào tay tên này rồi nói: “Như thế này ngươi đã yên tâm chưa? Chỉ cần đến nơi, ta sẽ đưa nốt tiền đồng kia cho ngươi.”

......

Bỏ ra thời gian gần hai giờ, hai người Dương Thiên rốt cục chạy đến phụ cận sơn trại . Dương Thiên thanh toán tiền đồng còn lại xong liền đuổi tên người chơi này đi.

Đứng từ xa quan sát, cái sơn trại này có diện tích tương đương với hương trấn cấp một. Đây cũng là sơn trại cỡ trung cấp thấp nhất. Sơn trại này tọa lạc trên một đỉnh núi nhỏ, hai mặt dốc thoải, hai mặt còn lại là vách núi.

Hiện tại nơi đây xác thực đang có đại lượng người chơi đánh sơn trại. Hơn nữa chiến đấu đang tiến vào giai đoạn gay cấn.

Dương Thiên lặng lẽ lẻn vào. Hắn phát hiện thành viên Vương Giả công hội rõ ràng đã đánh vào trong trại. Sơn trại cỡ trung khác với sơn trại loại nhỏ rõ ràng nhất là ở tường đá. Giai đoạn đầu trò chơi, người chơi căn bản là không có khả năng đột phá hạn chế từ tường đá. Đây là nguyên do khiến việc đánh sơn trại cỡ trung khó hơn vô số lần.

Nhưng đã hiện tại sơn trại đã bị công phá. Dưới tình huống nhân số song phương cách biệt quá xa, kết quả đã được xác định. Chỉ là lại có một điểm Dương Thiên không hiểu rõ. Đó là đám Vương Giả công hội này làm thế nào để vượt qua tường đá xông vào trong trại? Hắn không tin chỉ nhờ một trung cấp võ tướng là có thể công phá cái cửa trại to tổ bố thế kia. Bằng vào cái giáp da mỏng dính trên người kia, đoán chừng vừa đến được cửa thành đã sớm đã bị Cung Tiễn thủ của đối phương bắn thành con nhím rồi.

Bất quá bây giờ không phải thời điểm để so đo mấy chuyện này. Dương Thiên hôm nay đến đây là để đục nước béo cò!

Vòng ra sau núi, hắn định leo qua vách đá để tiến vào trong trại. Nói thế nào hắn hiện tại cũng là một võ tướng đặc cấp , đã luyện đến trung cấp nội công. Mà vách núi cũng không phải trơn bóng như gương, độ dốc cũng không quá lớn, vẫn có thể leo lên.

Đi đến phía sau chân núi, Dương Thiên rốt cục minh bạch Vương Giả công hội làm thế nào vượt qua tường đá để đánh vào sơn trại rồi.

Ở đằng kia trên vách đá, cứ cách một đoạn lại có một cái côn gỗ gim vào vách núi làm thành bậc thang. Với phương pháp này, coi như là binh lính bình thường cũng có thể bám vào đám côn gỗ này để bò lên đỉnh núi.

Không nghĩ tới bình chướng thiên nhiên hiểm yếu này ngược lại đã trở thành yếu điểm trí mạng để đối phương lợi dụng. Cảnh giới phía sau núi bị buông lỏng lại để cho Vương Giả công hội thừa dịp đánh úp.

Bất quá, hiện tại coi như tiện nghi cho Dương Thiên. Hắn cơ hồ không mất bao nhiêu khí lực đã bò được lên trên đỉnh núi.

Leo lên đến đỉnh, chỉ thấy nơi đây thi thể chất đầy đất, kéo dài đến phương xa. Đại khái là những người chơi này bò lên đỉnh núi không lâu đã bị người trong sơn trại phát hiện, hai phe triển khai kịch chiến. Mặc dù cuối cùng cũng công phá được cửa trại, nhưng những người chơi này trên cơ bản cũng là toàn quân bị diệt rồi.

Hiện tại ở đây đến một người còn sống cũng không có, đoán chừng toàn bộ đã chạy vào sơn trại.

“Không nghĩ tới thiên hạ thế mà còn có chuyện tốt bực này!” Dương Thiên chả tốn tí công sức nào, thong thả chạy vào nhà kho. Ai bảo dọc theo con đường này một người cũng không thấy chứ?

Nhìn xem đầy đống trang bị, tài nguyên chất đầy đất, Dương Thiên rất là cảm khái. Cũng không biết lát nữa lúc Cuồng Long thiên hạ xông tới, khuân mặt đang hưng phấn của hắn sẽ biến thành bộ dạng gì nữa.

Nhìn qua toàn bộ đồ trong nhà kho, mắt Dương Thiên lóe sáng:

Hoàng kim cung: vũ khí cấp Bạch Ngân, tầm bắn m, tăng sức mạnh người sử dụng lên %, bổ sung kỹ năng xxx: Một lần bắn ra mũi tên có sức công phá cường đại, tỷ lệ công kích chính xác mục tiêu %. Yêu cầu: Cao cấp nội công. Thời gian cooldown: phút. Điều kiện sử dụng trang bị: Vũ lực điểm trở lên.

Tầm bắn m thực ra không phải quá lớn. Thiên Cung được chế tạo ở chung cực mộc phòng, chuyên dùng cho bát giai binh tầm bắn cũng có thể đạt tới m. Nhưng tăng uy lực % lại không phải trang bị bình thường có thể có được. Hai võ tướng có vũ lực ngang nhau, người sử dụng hoàng kim cung tuyệt đối chiếm ưu thế rất lớn. Huống chi còn có bổ sung kỹ năng. Vũ khí này kể cả lúc trò chơi đã Open được một năm thì cũng là đố tốt hiếm có.

Dương Thiên định giao vũ khí này cho Tôn Miễu, ai bảo hắn là hiện tại thủ hạ võ tướng theo hướng cung tiễn thủ cường đại nhất của Dương Thiên cơ chứ, đành phải thành toàn cho hắn thôi.

Trong kho hàng, ngoại trừ cái vũ khí này, còn có một vài sách kỹ năng. Đối với mấy cái này Dương Thiên ngược lại không thèm để ý. Mấy cái sách kỹ năng loại này hiện tại hắn đã tích lũy được mấy trăm quyển.

Mặt khác còn có một chút tài nguyên, trên cơ bản mỗi loại đều có khoảng hơn một vạn, tất cả cũng đều bị Dương Thiên thu hết. Các loại thành phẩm khác cũng không có nhiều. Dù sao nơi này cũng là sơn trại cường đạo, không phải như sơn trại dị tộc là một quần thể sinh hoạt nguyên vẹn với nhau. Bởi vậy thành phẩm rất thưa thớt cũng không có gì lạ.

Nhìn lại nhà kho, đến một hạt gạo cũng không còn. Lúc này Dương Thiên mới cảm thấy mỹ mãn theo đường cũ ly khai.

....

Vương Giả công hội rốt cục kết thúc chiến đấu, đám cường đạo bên trong không còn một người sống.

Tổn thất gần bốn ngàn thành viên, hiện tại rốt cục đến lúc thu hoạch rồi. Cuồng Long thiên hạ hưng phấn bừng bừng, lập tức suất lĩnh mấy thành viên nòng cốt vọt vào nhà kho!

Vừa bước đến cửa, cả đám mặt thằng nào thằng nấy đần thối cả ra, đứng chết trân ở đó không ai tiến vào.

Cũng không biết là ai rống lên một câu: Trời xanh a! Trên đời sao lại có bọn cường đạo nghèo mạt rệp như thế này cơ chứ?

Cuối cùng nhất cả đám, ai nấy mặt như đưa đám ảm đạm đi ra. Là công hội đầu tiên ở khu Trực Lệ đánh hạ sơn trại cỡ trung, thành tựu của bọn hắn tuyệt đối là đáng mừng. Nhưng dưới tình huống tổn thất đại lượng hội viên để cuối cùng chỉ lấy được mấy trăm kiện thiết chế vũ khí và chút ít giáp da do bọn cường đạo bị giết để lại, cái này phỏng chừng là ai cũng không cao hứng nổi. Huống chi trận chiến này, số vũ khí bị tổn hại cũng lên đến mấy trăm kiện a.

Lúc chuẩn bị trở về, Cuồng Long thiên hạ thiếu chút nữa không nhịn được lựa chọn chiếm lĩnh sơn trại này. Nhưng nghĩ đến trên diễn đàn đã nói qua, có một công hội nhỏ xui xẻo đi chiếm lĩnh sơn trại, sau đó gặp phải lượng lớn cường đạo phản công. Cuồng Long thiên hạ không rét mà run, cuối cùng vẫn quyết định ly khai.

Buổi chiều, Dương Thiên trở lại thành Lạc Dương rồi theo Truyền Tống trận trở về huyện Thủy Trữ. Sau đó hắn liền đi quân doanh một chuyến. Hiện tại công huân đang bị xuống giá trầm trọng từng ngày. Do đó Dương Thiên có cơ hội là sẽ đến quân doanh đổi toàn bộ công huân.

Lần này cũng không tệ lắm, gần hai mươi ngày tích lũy lượng lớn công huân, tổng cộng đổi được khối võ tướng chuyển chức lệnh. Ai bảo mấy ngày nay diện tích lãnh địa Dương Thiên tăng vọt, số giặc cỏ bị giết đã đạt tới mấy ngàn vạn cơ chứ...

Truyện Chữ Hay