Võng Du Chi Tam Quốc Vương Giả

chương 20: trung cấp tuần thú sư

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Cứ như thế, qua ba ngày, nhân khẩu trong thôn rốt cục đột phá , mà NPC cấp A đạt tới người, trong đó có sáu người làm học đồ trong các ngành sản xuất. Mặc dù người này hiện tại đã đủ kinh nghiệm để xuất sư, nhưng do không có văn sĩ, không cách nào tu kiến sơ cấp tư thục (trường học), bởi vậy bọn hắn cũng không thể lĩnh ngộ kỹ năng sinh hoạt sơ cấp. Mà binh lính còn lại, trong đó có tên lục giai, tên ngũ giai, tên tứ giai đỉnh phong, người vừa mới chuyển chức tân binh. Mà trong đám lục giai binh, rất nhiều đã đạt đến điều kiện để lĩnh ngộ cao cấp kỹ năng, đáng tiếc bây giờ không cách nào kiến thiết cao cấp võ quán.

Binh lính tư chất cấp B thì càng nhiều hơn, đạt đến tên, toàn bộ đều được chuyển thành binh sĩ, trong đó có lục giai binh, ngũ giai binh, tứ giai đỉnh phong có tên, mà mấy tên tứ giai đỉnh phong này, chỉ cần trí lực đạt tới điểm là có thể thuận lợi lĩnh ngộ sơ cấp kỹ năng, trở thành ngũ giai binh rồi.

Mặt khác, sau ngày, Dương Thiên cũng đạt được hai NPC S cấp tên là Ngô Dụng và Tôn Miễu, hắn để Ngô Dụng đi tiệm thợ rèn, còn Tôn Miễu thì chuyển chức thành binh sĩ, ý định bồi dưỡng thành kiểu võ tướng vũ lực. Giai đoạn đầu, kiểu võ tướng vũ lực này là thực dụng nhất.

NPC đặc thù mấy ngày nay cũng đổi mới ba người, một người là cao cấp thợ mỏ, một người là thợ đốn củi sơ cấp, hơn nữa tư chất đều cấp A, đều có tác dụng rất lớn. NPC cuối cùng, làm cho người ta không biết phải làm sao...là một vị trung cấp Tuần Thú sư...

Trong trò chơi có nghề nghiệp Tuần Thú sư này sao? dù sao ở kiếp trước Dương Thiên cũng không nghe nói qua. Hắn biết có người chăn ngựa, có dân chăn nuôi. Có người nuôi chim bồ câu,v.v... rất nhiều đều chức nghiệp có quan hệ với dã thú, nhưng chỉ Tuần Thú sư là chưa từng thấy.

Nhưng sau khi nhìn thuộc tính của trung cấp Tuần Thú sư, Dương Thiên biết rằng chính mình kiếm lớn rồi...

Tính danh: Mông Đức

Tư chất: A

Chức nghiệp: Trung cấp Tuần Thú sư, danh vọng:

Thân phận: Bạch Vân thôn thôn dân, công huân:

Trung thành:

Đẳng cấp:, kinh nghiệm %

Thống soái: , vũ lực: , trí lực: , chính trị:

Năng khiếu: Thuần hóa dã thú, kiến tạo thú lan.

Kỹ năng thiên phú: Sơ cấp thuần hóa: huấn luyện dã thú, khiến chúng phải phục tùng. Điều kiện: xây dựng thú lan.

Trang bị: Không

Thú lan: Đem dã thú nhốt vào bên trong thú lan, có thể thuần hóa. Tỷ lệ thành công khi thuần hóa có quan hệ với đẳng cấp Tuần Thú sư, thời gian thuần hóa ngày. Thú lan có thể đồng thời dung nạp đầu dã thú, không thể thăng cấp. Tổn hao nguyên liệu: Vật liệu đá ., vật liệu gỗ ., tiền đồng ..

Tài liệu để kiến tạo kiến trúc đặc thù thật đúng là đắt đến không hợp thói thường, đoán chừng giai đoạn đầu chả ai xây nổi. Bất quá đối với Dương Thiên hiện tại mà nói, những tài nguyên này còn chưa tính là rất nhiều.

Nhưng cái kỹ năng của Mông Đức lại là kỹ năng thiên phú, tương đương với không thể truyền thụ cho bất cứ ai. Không có thiên phú, ai cũng không thể thể lĩnh ngộ. Bởi vậy càng gia tăng giá trị của vị Tuần Thú sư này.

Dã thú thuần hóa không giống với NPC bị chiêu hàng vì dã thú cũng có đẳng cấp trụ cột. Ví dụ như lão hổ: cấp bậc trụ cột là , lang là ... đám này sau khi bị thuần hóa, đẳng cấp chỉ biết hạ xuống đẳng cấp trụ cột, mà không giảm về cấp.

Muốn giết chết dã thú tương đối dễ dàng, nhưng muốn bắt dã thú thì khó hơn nhiều.

Nhưng Dương Thiên vẫn lập tức phân phó cho người bắt đầu xây dựng thú lan, sau đó mỗi ngày, đám Ô Ma liền có thêm một nhiệm vụ, đó là đánh ngất xỉu dã thú rồi mang về thôn trang. Trước mắt chủ yếu là lang, gấu... các loại dã thú trung cấp, mấy con cấp thấp Dương Thiên không thèm để mắt. Đám còn lại như trâu rừng các loại... chờ thôn up lên cấp hai, dựng lên chăn nuôi trường, dĩ nhiên là có thể tóm được.

Mà trong mấy ngày này, Vương lão rốt cục lên tới cấp:

Tính danh: Vương Liễu Sinh

Tư chất: SS

Thân phận: Bạch Vân thôn phó thôn trưởng, công huân:

Trung thành:

Đẳng cấp: cấp %

Thống soái: , vũ lực: , trí lực: , chính trị:

Năng khiếu: Quản lý lãnh địa.

Kỹ năng: Du thuyết: Gia tăng số lượng lưu dân đổi mới mỗi ngày %, tỷ lệ xuất hiện NPC có thuộc tính đặc thù gia tăng %.

Khích lệ: Đề cao công tác của thôn dân, gia tăng hiệu suất công tác %

Trang bị: Không

Phương diện tài nguyên, mặc dù giá cả hiện đã không còn tiện nghi như mấy hôm trước, nhưng thu hoạch đồng dạng vẫn là cực lớn. Hiện tại Dương Thiên tổng cộng ỉm được hơn sáu trăm vạn các loại nguyên vật liệu, tiền đồng hơn vạn, đây là tiền đề để đảm bảo tốc độ phát triển nhanh chóng của Bạch Vân thôn trong thời gian tới. Hơn nữa, về sau giá vũ khí hạ xuống, nguyên vật liệu giá lại tăng lên, không cách nào buôn gian bán lận như bây giờ nữa rồi.

Phải cái lương thực thì đến một đơn vị cũng không thu được. Mặc dù hiện tại, Bạch Vân thôn đã có gần chiếc thuyền đánh cá trung cấp, cộng với thuộc tính tăng % sản lượng từ Vương lão, một chiếc thuyền đánh cá, mỗi ngày có thể thu được đơn vị đồ ăn. Nhưng đối với số nhân khẩu đã hơn người mà nói, chút đồ ăn ấy không nghi ngờ gì chỉ là như muối bỏ biển. Đối với vấn đề này, Vương lão đành phải an bài rất nhiều người đi thu thập hoa quả dại, nhưng thu thập như vậy, hiệu suất phi thường thấp, mỗi thôn dân một ngày đại khái chỉ có thể thu thập - đơn vị đồ ăn, hơn nữa chu kỳ sinh trưởng của hoa quả và lương thực giống nhau, đều là một tháng. Nếu không phải phạm vi lãnh địa Dương Thiên khá lớn, đoán chừng hiện tại quả dại cũng không có để lấy rồi. Tình huống hiện tại có thể hình dung đơn giản thế này: hoa quả ở Bạch Vân thôn tối đa đủ cho người hái lượm trong bốn năm ngày! Mà hơn năm ngàn đơn vị lương thực cầm về từ sơn trại Hắc Vân cũng tối đa ứng hai ngày cấp.

Hiện tại Dương Thiên thật muốn nhìn trời rống to: Ông trời! Cầu ngươi ban cho ta mười tám tên đồ tể đi! Ta bao ăn bao ở, bao cả gái...!

Đồ tể có thể dẫn thôn dân đi thu thập thịt dã thú, một sơ cấp đồ tể có thể dẫn theo mười dân, một dân có thể lấy được đơn vị đồ ăn mỗi ngày, mà bản thân đồ tể có thể kiếm đc tới đơn vị đồ ăn. Dù sao, đồ tể cũng là nơi cung cấp thực vật nhanh nhất trong trò chơi. Đương nhiên điều kiện tiên quyết là trong lãnh địa phải có nhiều dã thú như vậy để giết. Phải biết rằng một con cừu non chỉ có thể cung cấp một đơn vị đồ ăn, một đầu trâu rừng cũng không quá đáng là cung cấp đơn vị đồ ăn. Hơn nữa, dã thú có thể giết để thu hoạch đồ ăn chỉ có heo, trâu, dê, thỏ... mấy loại như lão hổ, báo, lang... phải có chức nghiệp thợ săn. Nhưng thợ săn thì chỉ có thể lấy da, xương, móng vuốt các loại chứ không đến dù chỉ là một đơn vị đồ ăn. Hơn nữa thôn dân bình thường đều mang quan niệm rất bảo thủ. Bình thường sẽ không bao giờ đến lãnh địa của người khác thu thập tài nguyên. Nếu như lãnh chúa yêu cầu họ đến lãnh địa khác “trộm cướp”, họ cũng sẽ đồng ý, nhưng sẽ làm giảm xuống độ trung thành và chỉ số trị an, dân tâm. Đây chính là vấn đề rất nghiêm trọng, tin tưởng cũng không có ai nguyện ý làm như vậy.

Đồ tể tạm thời không có nên Dương Thiên cũng chưa dám thăng cấp thôn xóm, vì thế cũng sẽ không có nhiều chuyện khác để làm. Mỗi ngày công việc trên cơ bản đều là cố định: buổi sáng để Ô Ma mang theo đại đội binh lính đi xử lý nơi trú quân để luyện cấp, chính mình và Đại Ngưu đi Giặc cỏ doanh giết trạm gác, thuận tiện chiêu hàng, gia tăng nhân khẩu cho Bạch Vân thôn. Buổi chiều lại đem hơn NPC cấp A đi mai phục đánh chết giặc cỏ, số còn lại tiếp tục theo Ô Ma đi càn quét nơi trú quân, thuận tiện bắt dã thú. Thế nhưng số dã thú bắt được lại ít đến đáng thương, mỗi ngày cao lắm cũng chỉ được - đầu, không biết lúc nào mới có thể chứa đầy thú lan đây.

Truyện Chữ Hay