Võng Du Chi Sư Phụ Nhĩ Thú Ngã Ma

chương 51-2

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Lần đó rất cám ơn em, thế nhưng … hình như bởi vì em … anh chỉ có đối với em mới có thể làm được …” Lâm Mặc Trạch tiếp tục than thở.

“A …” Mộc Vũ đem những lời nói này suy nghĩ cả buổi, cuối cùng cũng hiểu được ý trong đó, trong lòng cả kinh, “sư phụ!! Em ….”

“Cho nên anh cũng rất khó xử, anh thích em, thế nhưng anh sợ em không thích anh, như vậy … anh cũng không có khả năng đi miễn cưỡng em … khổ tâm trong đó … để anh tự mình một người chịu đi … aizzz.”

“Không phải!!” Mộc Vũ vừa nghe những lời này thì gấp lên, vội quay đầu cầm lấy tay Lâm Mặc Trạch, “Sư phụ … em cũng vậy … em cũng thích anh!”

“Thực sự? … Anh kêu em gọi anh lão công em vẫn không chịu, anh nghĩ em không thích anh.” Lâm Mặc Trạch có chút ủy khuất nhìn Mộc Vũ.

“Đó là bởi vì … dù sao, sư phụ … nếu chỉ có em có thể … vậy anh cưới em đi!! Em sẽ luôn ở bên anh!”

“Người thất hứa sẽ biến thành heo a!” Lâm Mặc Trạch mừng thầm, ngắt mũi Mộc Vũ.

Mộc Vũ cau cau cái mũi, trong mắt đã có kiên định: “Ân … em mới không gạt người.”

Vì thế, để sớm đem chuyện này làm tốt, Ân Diệp lại trở lịch suốt một tối, cuối cùng định ra ngày hoàng đạo, cả cặp cùng nhau kết hôn vào ngày đó.

Bang chủ phó bang chủ đệ nhất bang cùng đại hôn, ảnh hưởng được hình thành trong server là không thể khinh thường, lạt bá đã được bắt đầu xoát từ ngày trước, thông báo thông báo lại thông báo, Hoa Mãn Lâu tuyên bố thiết yến mời toàn bộ ngoạn gia trong server tham gia hôn lễ.

Mà Phong Xuy rốt cuộc cũng tại trước ngày kết hôn nhân phẩm bạo phát giám định ra cái Hỏa Độc Giới Chỉ … có một điều không được hoàn mỹ chính là nó không có thể lực, thế nhưng khi Phong Xuy cẩn cẩn dực dực đem nhẫn đến trước mặt Ân Diệp, Ân Diệp lại phi thường vui vẻ, hóa ra hắn là thích công kích không thích thể lực, cho nên Phong Xuy may mắn qua ải!

Mà Mạnh Nhiên và Lâm Mặc Trạch còn lại thì đáng ghét nhiều lắm, người đều thu không ít bí ngân, cuối cùng tại vô số bí ngân cấp hi sinh đã sinh hạ cái nhẫn không tệ cho Nga Mi dùng, cho nên người cũng xem như là qua ải. (Yu Ming: hoho, bí ngân là gì? Không biết, không có chơi thiên long nên không biết, đừng hỏi ta.)

Ngày kết hôn, Mộc Vũ có chút khẩn trương, dù sao cậu cũng là lần đầu tiên chơi game lần đầu tiên kết hôn, hơn nữa đối phương lại là người mình vừa thích vừa ngưỡng mộ … cho nên từ sáng sớm lúc bắt đầu đi học cậu vẫn luôn ngơ ngẩn, Tiểu Mão thấy bộ dạng ngốc nghếch của cậu liền ngay cả khí lực nôn tào cũng không có, nằm úp sấp trên mặt bàn trợn mắt.

“Ai yo … tớ nói cậu làm gì chứ, đừng khẩn trương … chúng ta là dùng máy tính, cũng không phải người thật tiến vào lễ đường.”

“Thế nhưng! Tiểu Mão a, lỡ bị cúp điện thì làm sao bây giờ? Hoặc ngộ nhỡ bị rớt mạng …”

“A phi phi phi, cậu đừng có nói bậy a Bạch Mộc Vũ!!” Tiểu Mão dở khóc dở cười, đây tuyệt đối là chứng sợ hãi trước hôn nhân!!!

Rốt cuộc trời cũng đã tối, tất cả bang chúng của Hoa Mãn Lâu chịu trách nhiệm phóng hoa vũ tại Lạc Dương, Tô Châu, Lâu Lan, Đại Lý …, ngừng rồi lại tiếp tục, liên tiếp không ngừng, toàn bộ server đều tản ra bầu không khí yêu đương, quả thực cùng gà mẹ cấp cho mọi người qua lễ tình nhân không khác nhau; mọi người cũng đều buông xuống phó bản và điểm xoát cấp nhao nhao chạy tới trong thành chơi đùa, bởi vì bên cạnh tùy thời có thể được bang chúng Hoa Mãn Lâu tặng quà, JP bảo bảo, trang phục vĩnh viễn hoặc là tọa kỵ bất định, cho nên tất cả mọi người đều hăng hái bừng bừng nơi nơi đi dạo, hi vọng có thể gặp được đại vận; ngay tại cổng Lạc Dương Cửu Châu thương hội, còn có vài bang chúng chuyên môn phụ trách tặng lạt bá, chỉ cần điểm nhận cùng bọn họ giao dịch thì sẽ nhận được vài tiểu lạt bá, đương nhiên điều kiện trước tiên là phải tặng chúc phúc cho cặp cô dâu chú rể, chỗ Nguyệt Lão thì càng khủng khiếp, bởi vì người nhiều lắm, gần như toàn bộ bang chúng rãnh rỗi đều nhất tề ra trận giao dịch thiệp mời, vốn chỉ có hiện trường lag, hơn nữa lại không ngừng phóng pháo hoa, thật nhiều người bị tạp đến rớt tuyến….

Ký giả server và ký giả server khác hâm mộ mà đến cũng lúng túng mà ngưng tiếp cận, lạt bá càng không ngừng dừng qua, mỗi khi điểm lạt bá đều bị thông báo “tiểu lạt bá của ngài còn cần xx phút mới có thể xuất hiện” các loại.

Lâm Mặc Trạch Ân Diệp Mạnh Nhiên đều là người dùng tiền không nháy mắt, làm hôn lễ lần này mắt cũng không nháy mà phóng hoa mất khoản lớn, Tiểu Mão thấy mà đau lòng mắng chửi mấy cái tên phá gia chi tử.

[Lạt bá] Thanh Y: = = Các ngươi quá khoa trương!!! Quá khoa trương!!!!

[Lạt bá] Cô Đăng Tịch Liêu: vì em ~ không khoa trương!

[Lạt bá] Thanh Y: anh cút a!!~

[Lạt bá] A Tẩm: yêu, tân nương tử của chúng ta xấu hổ.

[Lạt bá] Thanh Y: ngươi mới xấu hổ, toàn gia ngươi đều xấu hổ!!!

[Lạt bá] Vương Gia lang thang: lão công ^^

[Lạt bá] Phong Xuy J Lưỡng Biên Sủy: sao tôi cảm thấy … gió lạnh đến rét xương …

[Lạt bá] Vương Gia lang thang: coi chừng đêm nay cho ngươi quỳ ăn bánh, không được rớt mảnh vụn ^^

[Lạt bá] Phong Xuy J Lưỡng Biên Sủy: lão bà … anh yêu em …

[Lạt bá] Quái A Di: chúc mừng Vương Gia của chúng ta đã tìm được vị trí của mình, tôi đã nói cậu là thụ!~~

[Lạt bá] Vương Gia lang thang: hừ …

[Lạt bá] Mặc Ly Thương: bình quả của nhà anh đâu, mau tới đây.

[Lạt bá] Đại Bình Quả: sư phụ! Em bị kẹt!!

[Lạt bá] Mặc Ly Thương: đổi cách xưng hô.

[Lạt bá] Đại Bình Quả: lão công ….

[Lạt bá] Quái A Di: a a a a a a a a a a a … manh muốn chết …

[Lạt bá] Cấp Nhĩ Chủng Khỏa Tiểu Thảo Môi Chủ: a a a a a … Bình quả, sao em kết hôn, em không chờ anh sao … anh đang nỗ lực luyện cấp chuẩn bị đến thì cầu hôn em TAT. Em sao lại gả đi!!!

[Lạt bá] Quái A Di: cậu là ai … Bình Quả chính là của ca tôi!!!

[Lạt bá] Cấp Nhĩ Chủng Khỏa Tiểu Thảo Môi Chủ: tiểu bình quả TAT em không đợi anh, anh bị thương ~~~~

[Lạt bá] Đại Bình Quả: Thảo Môi, anh phải tìm được hạnh phúc của chính mình nga!!

[Lạt bá] Cấp Nhĩ Chủng Khỏa Tiểu Thảo Môi Chủ: ô ô ô ô … ~~~~(_)~~~~

[Lạt bá] {Phồn Hoa Y Cựu…: Mặc Ly Thương, cho em xin lỗi về những sai lầm trước đây, thành tâm chúc anh cùng tiểu bình quả được hạnh phúc.

[Lạt bá] Mặc Ly Thương: ác …

[Lạt bá] {Phồn Hoa Y Cựu…: em cũng đã từng làm tân nương hạnh phúc, mặc dù khi đó anh cũng không thích em, thế nhưng cái loại cảm thụ này em đã nhận thức qua, cám ơn.

[Lạt bá] Vương Gia lang thang: ngô, Quỳnh Dao …

Bởi vì trong đó chỉ có Thanh Y và Cô Đăng là nhân vật nam nữ, cho nên sau khi bọn hắn du dành xong thì mọi người cùng nhau vào lễ đường, đây tuyệt đối là lễ đường trước nay chưa từng có, bởi vì thoáng cái ngay cả vị trí đứng cũng không còn, người thích ồn ào thì mở ra hình thức hỗn loạn, nhất thời trong lễ đường toàn tiếng chém giết, thanh âm không ngừng, máu rớt xuống mặt đất liên tục …

Mộc Vũ bị tạp đến không thể động, đang phát sầu thì nhận được lời mời đồng kỵ, vội vàng đồng ý ngồi lên, chỉ thấy bóng người lắc lư vài cái thì biểu hiện ly khai lễ đường.

Thật vất vả ra khỏi lễ đường, cảm giác không khí đều thanh không ít, Mặc Ly Thương ôm cậu một đường phi nước đại.

[Tổ đội] Mặc Ly Thương: mang em đến chỗ.

[Tổ đội] Đại Bình Quả: hảo a hảo a.

Hai người thật hạnh phúc.

Người cưỡi trên Tử Điện cảm thụ phong cảnh ven đường, tuy rằng thời gian nhận thức không tính là lâu, thế nhưng đã quyết định phải cùng nhau đi, cho dù một đường là vui là khóc.

Chỉ trong chốc lát, người đã đi tới mạnh hoa đào tiên cảnh. Mộc Vũ trợn mắt nhìn khắp nơi, địa phương đẹp quá nha, phong cảnh của Thiên Long Bát Bộ đích thật là làm không tệ.

[Tổ đội] Mặc Ly Thương: nơi này là chốn đào nguyên, anh rất thích nơi này, trước nay cũng không có hảo hảo mang em đến ngoạn.

[Tổ đội] Đại Bình Quả: thật sự là … nơi này đẹp quá.

Tử Điện ngừng lại ngay tâm hình trên đảo nhỏ, Mặc Ly Thương thu tọa kỵ ngữa mặt nằm trên đảo, thoạt nhìn thư thái lại yên tĩnh, tựa hồ còn rất thoải mái, Đại Bình Quả cũng học theo mà nằm xuống, nhìn hoa đào phiến phiến rơi xuống, chỉ cảm thấy so với hoa vũ đều đẹp hơn. Bên tai tựa như xuất hiện điểu ngữ, thân như ở tiên cảnh, thực sự không đành ly khai mà.

[Tổ đội] Mặc Ly Thương: Mộc Vũ.

[Tổ đội] Đại Bình Quả: a?

[Tổ đội] Mặc Ly Thương: cho dù anh nói cái gì, làm cái gì, kia đều là bởi vì rất thích em, không muốn mất đi em, em hiểu chưa? Đừng có trách anh …

[Tổ đội] Đại Bình Quả: Ân, em biết, em cũng không muốn mất anh, muốn luôn ở cùng anh, làm sao có thể trách anh chứ.

[Tổ đội] Mặc Ly Thương: bây giờ chúng ta đã có cơ hội, cho nên nhất định phải làm được được không?

[Tổ đội] Đại Bình Quả: Ân!! Sư phụ!!!

[Tổ đội] Mặc Ly Thương: lại kêu sư phụ thì anh sẽ đến nhà của em!!!

[Tổ đội] Đại Bình Quả: hảo nha TAT thoáng cái không đổi được ….

_________________

HOÀN CHÍNH VĂN

Truyện Chữ Hay