Võng Du Chi Sư Phụ Nhĩ Thú Ngã Ma

chương 41

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Ân Diệp là người cực kỳ thích các loại tụ hội các loại party, vừa nghe thấy Lâm Mặc Trạch nói tính làm buổi tụ hội thì hưng phấn đòi chuẩn bị toàn bộ! Hắn lần lượt hướng về bang chúng của Hoa Mãn Lâu gởi lời mời rồi sau đó bắt đầu tra lịch tìm ngày tốt, mở trang web đặt nhà hàng, lật tạp chí tìm trang sức có phong cách thích hợp…

“Tôi nói Ân Diệp sao lại làm giống như mình muốn kết hôn vậy?” Lâm Ngưng nâng má, lấy ngón tay gõ gõ lên bàn.

“Dù sao cậu ta là người nhàn rỗi, cho cậu ta tìm chút chuyện làm cũng tốt ~~” khóe miệng Lâm Mặc Trạch giựt giựt.

“Ân … thực sự là quá nhàn sao …”

“Aizz! Các cậu nói xem màu tóc tớ có cần phải đổi lại không? Cái màu này có phải thiếu hấp dẫn hay không?” đột nhiên, Ân Diệp trước đó giây còn đang lật tạp chí bỗng ngẩng đầu mở to mắt nhìn người.

“Mái tóc của cậu cũng đủ vang dội toàn trường …” Lâm Ngưng lau mồ hôi.

“Tớ nên mặc cái gì vào ngày đó thì hảo đây, ôi chao … quá nhiều lựa chọn hảo phiền, không được! Tan tầm chúng ta đi dạo cửa hàng đi … Burberry vừa mới gởi thư cho tớ nói có hàng mới! Đi đi được không?” Ân Diệp tiếp tục nháy mắt.

“Cậu đây là muốn đi họp mặt bang sao …” Lâm Mặc Trạch dở khóc dở cười.

“Aizz, Mặc Trạch, cậu không hiểu … rất nhiều người đều là gặp lần đầu tiên, ấn tượng đầu tiên chính là rất quan trọng, nếu hình tượng lần đầu tiên rất kém cỏi thì sau này rất khó bù đắp!!” Ân Diệp nghiêm túc truyền thụ tâm đắc của mình.

“Được rồi được rồi, tan ca đi là được ~” Lâm Ngưng lắc lắc trở về phòng làm việc của mình, “kỳ thực chúng ta đều đã đầu thai sai rồi, cậu nên là nữ nhân, tôi nên là nam nhân ~~”

“Aizz! Tớ cũng biết thế!! Mặc Trạch Mặc Trạch ~~ cậu tính mặc thế nào ~ mau tới thương lượng để ~ chúng ta đừng đụng ~~” Ân Diệp thấy Lâm Ngưng đi thì bắt đầu công kích Mặc Trạch.

“Phóng trăm trái tim đi, tôi khẳng định sẽ không theo cậu –” Lâm Mặc Trạch không nói gì.

“Ân, vậy là tốt rồi ~~ bất quá đợi lát nữa tớ còn phải giúp cậu chọn bộ ~~ phải có uy phong của bang chủ nha!”

“Hảo …” Lâm Mặc Trạch ngoài miệng trả lời, con mắt thì nhìn chằm chằm vào kênh bang phái đang cực kỳ náo nhiệt.

[Bang phái] Mỹ lệ tiểu cúc hoa: a a a a a a a a a a … tôi không ở thành phố của các người, làm sao tham gia!!! Tôi cũng hảo muốn a! Thế nhưng mẹ không cho a a a a a…

[Bang phái] Mị Nhan Hề: hắc hắc, tớ dự cảm cậu sẽ bỏ lỡ không ít chuyện.

[Bang phái] Mỹ lệ tiểu cúc hoa: đừng kích thích tôi TAT!!

[Bang phái] Vương Gia lang thang: phần lớn đều là cùng thành phố chúng ta đi, vậy tuyệt đối không thể vắng mặt!! Nếu không sẽ bị ta ngược!!

[Bang phái] Phong Xuy J Lưỡng Biên Sủy: đặt chỗ tốt chưa?

[Bang phái] Vương Gia lang thang: tôi đang xem, Đối Tửu Đương Ca mới khai trương rất không tệ, để hồi nữa tôi gọi điện thoại hỏi giá bao hết…

[Bang phái] Cúc Hoa Tàn: bao hết oa … phô trương lớn như vậy …

[Bang phái] Phong Xuy J Lưỡng Biên Sủy: Đối Tửu Đương Ca không phải là nhà hàng khách sạn đối diện trường chúng ta sao?

[Bang phái] Thanh Y: Đối Tửu Đương Ca không phải là đối diện với trường chúng ta sao?

[Bang phái] Vương Gia lang thang: bang chủ đại nhân nói đánh đánh cực khổ quá, cho nên thỉnh mọi người ăn một bữa cơm chơi một chút nghỉ ngơi nghỉ ngơi ~ chi phí cậu ta bao toàn bộ ~ ha ha ha ~~~

[Bang phái] Phong Xuy J Lưỡng Biên Sủy: Thanh Y cũng là sinh viên X đại? Vậy tiểu bình quả …

[Bang phái] Đại Bình Quả: Phong Xuy cũng là X đại??

[Bang phái] Thanh Y: oa … chơi lâu như vậy hóa ra đều ở bên người nha!

[Bang phái] Phong Xuy J Lưỡng Biên Sủy: lão thiên có mắt a lão thiên có mắt … …!!! Tôi khẳng định đã tích rất nhiều công đức!!

[Bang phái] Đại Bình Quả: anh chuyên ngành gì?

[Bang phái] Phong Xuy J Lưỡng Biên Sủy: anh học phần mềm điện tử, còn các em?

[Bang phái] Thanh Y: chúng ta học tài chính.

[Bang phái] Vương Gia lang thang: các cậu xem xem, có phải ít nhiều nhờ anh cho nên các cậu mới nhận ra không!!

[Bang phái] Thanh Y: anh giỏi!!

[Bang phái] Cô Đăng Tịch Liêu: đừng quyến rũ Thanh Y của nhà anh a ~

[Bang phái] Thanh Y: Đi chết đi! Ai là của nhà anh!!

[Bang phái] Phong Xuy J Lưỡng Biên Sủy: Cô Đăng huynh yên tâm!!

[Bang phái] Mặc Ly Thương: vừa vặn ngày đó có thể cùng đón các em.

[Bang phái] Đại Bình Quả: sư phụ tới đón chúng em sao

[Bang phái] Mặc Ly Thương: ân, tính tốt thời gian rồi sẽ báo cho mọi người ~~

Mấy ngày nay, Phục Hổ cảm giác được Thủy Thiên không giống.

Thủy Thiên trước giờ nói không nhiều, thế nhưng cũng không có nghiêm trọng như ngày nay … hiện tại hắn mỗi ngày login đều ngồi trên nóc nhà Lạc Dương, bang chiến cũng không tham gia, quản lý vật phẩm và mọi chuyện lớn nhỏ trong bang đều đặt lên người mình.

Phục Hổ kiểm tra vị trí của Thủy Thiên, quả nhiên là đang ngồi trên nóc nhà, cưỡi tọa kỵ đi tới trước nhà, Phục Hổ thi triển khinh công bay lên, đứng ở trước mặt Thủy Thiên.

[Tổ đội] Phục Hổ Thiếu Gia: anh có tâm sự?

[Tổ đội] Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc: ha ha, không đi đánh nhau?

[Tổ đội] Phục Hổ Thiếu Gia: đừng nói nữa, Mặc Ly Thương mạnh y như con quái vật, phiền muốn chết!

[Tổ đội] Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc: ngồi xuống trò chuyện đi, chúng ta đã lâu không có nói chuyện phím.

[Tổ đội] Phục Hổ Thiếu Gia: ngạch … anh rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? (Phục Hổ ngồi xuống)

[Tổ đội] Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc: tôi đối với cậu có quan trọng không?

[Tổ đội] Phục Hổ Thiếu Gia: anh làm gì … ai nói anh quan trọng!!!

[Tổ đội] Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc: tôi đột nhiên rất hoài niệm thời gian chúng ta mới nhận thức, không mạnh nhưng rất vui vẻ.

[Tổ đội] Phục Hổ Thiếu Gia: tôi sao càng nghe càng thấy khó hiểu a Thủy Thiên! Anh rốt cuộc là làm sao vậy?

[Tổ đội] Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc: nếu có một ngày cậu phát hiện thế giới của tôi và cậu bị phá vỡ, cậu nhất định phải kiên định hiểu vị trí của cậu trong lòng tôi.

[Tổ đội] Phục Hổ Thiếu Gia: vị trí gì …

[Tổ đội] Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc: trong lòng, vị trí rất quan trọng, có thể cục diện sẽ phát triển đến không thể vãn hồi… thế nhưng nếu cậu không kiên định, cái gì cũng sẽ kết thúc …

[Tổ đội] Phục Hổ Thiếu Gia: anh muốn đi chết a? a? … đầu anh bị teo rồi.

[Tổ đội] Thủy Thiên Thuần Nhất Sắc: nhớ kỹ lời nói của tôi, tôi out, trong công ty còn có chút việc.

Phục Hổ còn chưa kịp nói, Thủy Thiên đã ly khai xuống tuyến, bên cạnh mình vắng vẻ như chưa từng có ai tới. Lời Thủy Thiên khiến hắn rất khó chịu, rầu rĩ trong lòng, rốt cuộc là chuyện gì a, đang hảo hảo đột nhiên nói những lời này … giống như là muốn ly khai, thật là.

Rất nhanh Ân Diệp đã tuyển được ngày tốt, nói là ngày của vị thần tiên nào nào nào đó hạ phàm …

Lâm Mặc Trạch – Lâm Ngưng – Mạnh Nhiên biểu thị rất không có ý kiến, thế nhưng nghĩ đây không phải là tìm cơ hội vui vẻ sao.. cho nên theo cậu ta thôi, chủ yếu là bởi vì thời gian vẫn tương đối hợp lý, giờ chiều.

Hoàn tất tiết học cuối lúc giờ, Mộc Vũ và Tiểu Mão lôi kéo tay nhau trở về phòng ngủ thay quần áo.

“Mạnh Nhiên hảo đáng ghét, ngay cả sở thích của người ta cũng muốn bắt chẹt!” Tiểu Mão nhìn chằm chằm mấy thùng đồ trang điểm thật to trên bàn mân mê miệng, “hình dạng nam sinh mới không đẹp…”

“Tiểu Mão, tớ rất thích nhìn hình dạng cậu hiện tại, thực sự đó, như vậy cũng rất đẹp!!” trong lòng Mộc Vũ thực ra vẫn luôn ủng hộ Tiểu Mão để hình dạng nam sinh.

“Hừ … các cậu chỉ biết lừa gạt!!” Tiểu Mão ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng kỳ thực từ lần trở về từ nhà hàng Hoàng Gia thì đã đem nữ trang đều quăng xuống đáy rương.

“Tiểu Mão cậu nói tớ mặc cái gì thì hảo?” lần trước gặp sư phụ đều rất đột nhiên, lần này nhất định phải hảo hảo chọn quần áo.

“Cậu mặc đồ có màu nhạt đều đẹp, tớ sẽ chọn chọn cho cậu …”

Đợi đến khi người chuẩn bị gần như xong xuôi thì Mạnh Nhiên gọi điện thoại tới nói Lâm Mặc Trạch có việc không tới được, hắn sang đón, nhắn bọn họ đứng đợi ở cổng trường lát rồi hắn lập tức đi ra, sau khi nghe xong Mộc Vũ lập tức gọi cho Phong Xuy để hắn chuẩn bị cho tốt cũng đến ngay cửa, nói màu quần áo của người bọn họ.

“Ai nha, Mộc Vũ ~~ cậu nói Phong Xuy hội trưởng có bộ dáng gì.. có chút chờ mong ~~” Tiểu Mão kéo tay Mộc Vũ đứng ở quầy ăn vặt chọn đồ ăn.

“Tớ cảm thấy vẫn là hình dạng trạch nam chói chang đi --” Mộc Vũ cầm lấy mấy xâu cá viên.

“Này!! Tiểu Bình Quả!! Thanh Y!!!”

Nghe được tiếng gọi từ rất xa, Mộc Vũ và Tiểu Mão cùng quay đầu, chỉ thấy đại nam sinh một thân thường phục chạy tới, tóc ngắn, rất tuấn tú.

“Di … đây không phải là Lí Hạo Hi sao …” Tiểu Mão nhìn nam sinh chạy tới miệng lẩm bẩm, “uy, Lí Hạo Hi, anh là Phong Xuy??”

“Anh ngất … anh là nói cái lưng này sao thấy quen quen, hóa ra là Mão Mão nhà chúng ta a ~~ bên cạnh chính là Tiểu Bình Quả sao!!! Tiểu Bình Quả ~~~ anh là Phong Xuy ca ca của em ~~~” Phong Xuy tùy tiện vươn tay về phía Mộc Vũ.

“A, Phong Xuy chào anh! Lần đầu gặp mặt thỉnh chỉ giáo nhiều hơn!!” Mộc Vũ cũng vội vàng vươn tay, lập tức bị Phong Xuy cầm lấy.

“Mộc Vũ a, vị này chính là sinh viên của học viện máy tính, đồng thời cũng là cao thủ về phương diện phần mềm ~ chỉ là không nghĩ tới lúc online lại thô tục đến thế ~~ hắc hắc!!” Tiểu Mão và Lí Hạo Hi đã nhận thức từ lâu, quan hệ của hai người cũng không tệ lắm, chỉ là không nghĩ tới đều ngoạn cùng trò chơi.

“Anh sao lại thô tục chứ!” Phong Xuy bất mãn, tay vẫn luyến tiếc buông ra “cậu xem, tiểu bình quả khả ái quá trời, so với trong trò chơi càng khiến người thích muốn chết ~~”

“A … đừng nói như vậy …” Mộc Vũ rút tay về, có chút xấu hổ.

“Phi, anh không thô thì ai thô, anh đem quần áo thoát ra xem có bỏ được J của anh không!” Tiểu Mão khinh bỉ nói.

“A, hóa ra em muốn nhìn a, em phải nói sớm nha …” Phong Xuy vừa nói vừa làm ra bộ dạng muốn thoát quần.

“Uy … anh cút!” Tiểu Mão vội kéo Mộc Vũ chạy qua bên cạnh, “mất mặt muốn chết!!”

Lúc này, một chiếc Audi Q màu đen dừng ở trước mặt người, cửa sổ xe chậm rãi quay xuống, Mạnh Nhiên đeo kính mát đen hướng người ngoắc ngoắc ngón tay, ý bảo bọn họ lên xe.

“Đây là Cô Đăng? Có dáng yêu ~~ Mão Mão hảo hạnh phúc nha!!” Phong xuy hướng về phía Tiểu Mão nói ra.

Mí mắt Mạnh Nhiên nhảy nhảy, từ ‘Mão Mão’ từ trong miệng Phong Xuy nhổ ra khiến hắn có chút bực, quay đầu nhìn Phong Xuy cái.

“Ai u ~~ đừng hiểu lầm, tôi đối với Mão Mão căn bản là tình hữu nghị…” Phong Xuy mới vừa bò lên xe ngồi cả kinh.

“Ha ha, cậu chính là Phong Xuy a~ tiểu gia hỏa rất đẹp trai!” Mạnh Nhiên thấy đã dọa được Phong Xuy thì rất vui vẻ.

“Hắc hắc, anh thấy khéo không! Phong Xuy là bằng hữu tôi đã quen trước đây ~~~~” xe vừa chuyển động thì Tiểu Mão bắt đầu líu ríu với Mạnh Nhiên chuyện mình cùng Phong Xuy quen biết …

Đúng ra hôm nay post chương tiểu trư, nhưng ta quyết định post luôn chương gồm tiểu trư và vd sư phụ. Giờ post trước chương cho mọi người xem, trước giờ đêm sẽ post chương kia:X

__________________

Truyện Chữ Hay