La Khanh thành công đem Mộ Phi lừa đi mất, quần chúng tại hiện trường của bang Nhược thủy mừng rớt nước mắt, xoay người tiếp tục bạo ngược Tiểu nguyệt nguyệt.
Nói đến bên này, Mộ Nha đi theo Diệp lạc ô đề đến Tuần thú sư công Trị Trường, chuẩn bị đi lên đối thoại thì nhìn thấy hai cái id quen thuộc đang đi tới -- Thiên địa kiếp hồi với Nhất thoa yên vũ.
Thiên địa kiếp hồi vừa thấy Diệp lạc ô đề hai mắt liền tỏa sáng.
(Gần) Thiên địa kiếp hồi: Diệp lạc? Đến pk?
(Gần) Diệp lạc ô dề: Cậu đòi pk với một acc mới có bảy mươi mấy cấp không cảm thấy mất mặt của Yên vũ nhà cậu hở?
(Gần) Thiên địa kiếp hồi: Không sao, cậu ấy sẽ không chê cười tôi.
(Gần) Diệp lạc ô đề: Cậu nên cảm thấy may mắn vì lời này của cậu không có bị người của Cực thiên các nghe được, nếu không thì hình tượng hội trưởng vĩ đại trong lòng họ sẽ hoàn toàn sụp đổ.
(Gần) Thiên địa kiếp hồi:......
(Gần) Nhất thoa yên vũ: Không sao, tôi nuôi cậu ta.
Hai người này đặc biệt chạy tới đây để khoe mẽ hử?
(Gần) Mộ Nha: Nói xong chưa?
(Gần) Thiên địa kiếp hồi: Diệp lạc, sao tôi có cảm giác bị phu nhân nhà cậu chán ghét thế này nhỉ?
(Gần) Diệp lạc ô đề: Cậu ấy ghét tất cả đàn ông trên thế giới này chỉ trừ tôi ra, đây là điều nên làm ^_^.
(Gần) Thiên địa kiếp hồi: Mẹ nó....
(Gần) Nhất thoa yên vũ: Như trên.
Tạ Phi cũng muốn nói câu Mẹ nó, nhưng cậu cũng chỉ dám nghĩ chứ không dám gửi ra, vẫn là thôi đi.
Đúc kết kinh nghiệm sau những lần giao lưu không nhiều với Diệp lạc ô đề Tạ Phi có thể nhanh chóng, chính xác đưa ra một kết luận -- không nên đối đầu với người này, cần cân nhắc về lâu về dài.
Không sao cả, cười một cái là qua hết ý mà.
Ừm, đi ấp trứng, đi ấp trứng.
Rất nhanh ấp ra một đôi Bỉ dực điểu, điều làm Tạ Phi không thoái mái chính là đôi phu phu nhà Thiên địa kiếp hồi với Nhất thoa yên vũ hoàn toàn không có ý định rời đi, cả quá trình đứng ở bên cạnh, nhìn bọn họ ấp nở trứng, còn chăm chú hơn cả hai chủ nhân chân chính là bọn họ.
Đến khi nhìn thấy đôi chim Bỉ dực Tạ Phi cũng phải ngây ngẩn.
Lúc này cậu mới nhớ tới một chuyện cực kì quan trọng, Chim Bỉ dực chỉ có một mắt một cánh, hai con đực và con cái cần phải đồng hành cùng bay, cũng chính là nói, nếu cậu muốn cưỡi tọa kị, bắt buộc phải triệu hoán cùng với Diệp lạc ô đề, sau đó cùng cưỡi?
Luận trình độ lừa đảo của nhân viên thiết kế Cổ Vực.
Mệt không muốn yêu đương gì luôn.
(Gần) Mộ nha: Vào phó bản đi.
Nói xong Tạ Phi chủ động vứt cho Diệp lạc ô đề lời mời tổ đội.
Tiếp theo, từ khóe mắt Tạ Phi liếc thấy Thiên địa kiêp hồi và Nhất thoa yên vũ ngay ngắn chỉnh tề cùng gửi ra cái biểu tượng cười gian.
Đồng thời một trận tiếng vó ngựa từ tai nghe truyền lại.
Tạ Phi thay đổi góc nhìn liền thấy một nữ kiếm khách mặc trường bào đỏ thẫm tư thế hiên ngang cưỡi ngựa chạy tới.
Sau đó dừng ngay trước mặt Diệp lạc ô đề cùng Mộ Nha.
Xoay người nhảy xuống ngựa, áo đỏ phấp phới, cực kì chói mắt.
Hồng y nữ kiếm khách tên gọi là Phong Hạc, vừa xuống ngựa lập tức chạy về phía Diệp lạc ô đề.
(Gần) Phong hạc: Đã lâu không gặp, Diệp lạc.
(Gần) Diệp lạc ô đề: Đã lâu không gặp, sao chỉ có một mình cô.
Hai người này có quen biết? Tạ Phị dừng lại một chút, bỗng nhớ tới hai bộ mặt cười gian vừa rồi, hình như......
(Gần) Phong hạc: Ừm, việc riêng, không muốn có người trong bang cùng tới.
(Gần) Phong hạc: Cậu ấy là phu nhân của anh hả? Hai người đây là đang ấp nở thú Bỉ dực sao?
Sao người này biết rõ như vậy? Đến cả phần thưởng duy nhất của hệ thống là chim Bỉ dực cũng biết đến? Cô ta với Diệp lạc ô đề --- có quan hệ như thế nào?
(Gần) Phong hạc: Lần trước làm nhiệm vụ phu thê em mời anh cùng làm, anh không đồng ý, ngược lại tự mở thêm acc clone để tham gia.
Anh không đông ý thành thân với em em cũng đành chịu, em có thể đợi.
Nhưng còn người này cũng chỉ là một tay mơ mới chơi game được có vài ngày.
Tại sao anh lại nguyện ý ở cùng một chỗ với cậu ta cơ chứ?
(Gần) Phong hạc: Em không phục, thua không cam tâm.
Cô nương ngài uy vũ bá khí.
Tạ Phi vốn cho rằng sắp được xem tình tiết kịch truyền hình tám giờ tối, không ngờ em gái này lại cực kì bình tĩnh, giọng điệu cũng không có cái gọi là kích động khó kiềm chế.
Ngược lại, vô cùng chân thành trực tiếp.
Vài ba câu kể rõ chuyện xưa, kết thúc thành thật thẳng thắn bằng một câu Tôi không phục, thua không cam tâm.
Thiên địa kiếp hồi cùng Nhất thoa yên vũ cùng phát ra biểu cảm cổ vũ.
Tạ Phi không biết rằng, khi xưa Phong hạc mời Diệp lạc ô đề cùng làm nhiệm vụ phu thê cũng chính ở trung tâm đường lớn Đại mã hoành đao, chỉ một câu miểu sát hết tất cả các cô nàng nhút nhát.
(Gần) Diệp lạc ô đề: Tôi cũng không phục, tại sao tôi lại không có suy nghĩ muốn cùng cậu ấy ly hôn cơ chứ.
(Gần) Phong hạc: Cậu ta rất đặc biệt?
Tạ Phi không nhìn nổi nữa rồi, hai người này đứng đây thảo luận về cậu như chốn không người vậy, hai vị này, không thấy chính chủ còn đang đứng ngay bên cạnh hay sao.
(Gần) Mộ Nha: Em gái, tôi chỉ vừa đúng lúc dùng cái acc này thôi, cô không cần để ý.
(Gần) Mộ Nha: Ấp trứng cũng chỉ vì muốn vào phó bản.
Xem ra cái người kêu Phong hạc kia là thực sự thích Diệp lạc ô đề, Tạ Phi cũng không hi vọng bản thân trở thành bàn đạp cho người khác.
Huống hồ, có cái tên miệng rộng Tạ Tầm kia, Diệp lạc ô đề có lẽ đã biết tới chuyện trước đây của cậu rồi, mà Tạ Phi thì không muốn lại có nhiều khúc mắc như vậy nữa.
Nhân cơ hội này giải trừ quan hệ phu phu cùng với Diệp lạc ô đề mới là tốt nhất, đương nhiên là phải làm xong cái phụ bản này trước đã.
Nếu không chẳng khác nào phí phạm một lần chạy tới đây hay sao, không có lời.
Nhưng sự việc không phát triển theo hướng Tạ Phí dự tính.
(Gần) Phong hạc: Tôi không phải muốn phá hoại quan hệ hiện tại của hai người, Dù gì hai người đã ở bên nhau, tôi chấp nhận.
Tôi chỉ muốn làm rõ rốt cuộc mình thua cậu ở điểm nào mà thôi.
Em gái! Tôi nói rồi, cô không thua dưới tay tôi có được không! đã nói rồi, tôi chỉ trùng hợp dùng cái acc này mà thôi có được không! cô có thể tiếp tục theo đuổi a...!vì tình yêu mạnh mẽ tiến tới đi, cánh cửa bước sang thế giới mới gần ngay trước mắt.
(Gần) Mộ Nha: Em gái, cô hiểu lầm rồi.
(Gần) Diệp lạc ô đề: Phong hạc, đúng là cô hiểu lầm rồi.
Tình huống trước mắt, chỉ có tôi đang bám lấy cậu ấy mà thôi.
Lời này của Diệp lạc ô đề vừa gửi ra, đám người xung quanh đều choáng váng luôn, bao gồm cả nhóm người qua đường sau khi thấy một nhóm id các đại thần tập trung ở đây cũng chạy vô góp vui.
Mẹ ơi, đây là tình huống gì chứ! đó là ai, đó thế nhưng là Diệp thần nha! số lượng em gái em giai muốn câu dẫn đại thần có thể xếp hàng từ đây dài tới tận tẩm cung Tây Vương Mẫu ở núi Côn Lôn nhá, lại chú ý vị trước mặt, là nhị đương gia nhà Đồng tước đài nè, từ xưa tới nay vẫn yêu sâu sắc đại thần nha, mà ngài ấy hiện tại thế nhưng tự nhận bản thân còn đang quấn quýt lấy phu nhân nhà mình -- Đại thần, ngài đây là chơi kiểu tự hủy tiết tấu sao?!
Tạ phi cũng đơ luôn rồi, không nghĩ tới Diệp lạc ô đề sẽ nói câu đó ra.
Trong tình huống này, rõ ràng anh ta có thể dùng rất nhiều phương pháp khác để lừa gạt cho qua, nhưng tại sao......
Người vây xem lần lượt gửi khung chat trống rỗng lên, nhưng mấy người thuộc trung tâm dư luận lại đặc biệt im lặng.
Một lúc sau, Phong hạc mới gõ ra một dòng chữ.
(Gần) Phong hạc: Tôi hiểu rồi, đây là lười nói thật?
(Gần) Diệp lạc ô đề: Tất nhiên.
La Khanh cười cưởi gửi đi hai chữ, sau đó giơ tay nhấc tách cà phê lên uông một ngụm, bộ dáng ung dung tự tại.
Tâm ý của Phong hạc anh hiểu, cũng chính vì hiểu nên anh mới không thể tiếp nhận.
Anh sẽ không vì đây chỉ là game liền tùy ý trêu đùa tình cảm của người khác.
Phong hạc là thật lòng, cho nên anh cũng thật dạ đối đãi.
La Khanh thích đàn ông, cho nên chưa từng nghĩ sẽ tiếp nhận Phong hạc.
Nhưng anh không thể không nói, Phong hạc là một cô gái tốt, một cô nàng bộc trực.
Đã quyết định chuyện gì nhất định sẽ theo đến cùng.
Nhưng cô cũng rất tiêu sái, có thể cầm mà cùng có thể buông.
Cho nên La Khanh lựa chọn nói thật, thứ nhất có hiệu quả, thứ hai coi như là sự tôn trọng dành cho cô.
Còn câu cô là một cô gái tốt, cô nhất định có thể tìm được một người tốt hơn tôi thì La Khanh nghĩ rằng không nhất thiết phải nói ra.
Tạ Phi cảm nhận được tầm nhìn của Phong hạc lần nữa chuyển dời về phía mình, nhưng cậu không nghĩ ra nên nói gì mới được.
Diệp lạc ô đề đúng là đang nói thật, cậu không có cách nào phản bác.
Thái độ của Diệp lạc ô đề cũng rất rõ ràng, Tạ Phi cảm thấy bản thân không nên nói nhiều.
Thiếp có ý quân vô tình, người ngoài như mình có thể nói gì chứ? Nhưng......
(Gần) Phong hạc: Mặc dù tôi vẫn không cam tâm, nhưng Diệp lạc ô đề đã nói như vậy, tôi thua chính là thua.
Tôi sẽ dành thời gian tìm hiểu về cậu, Mộ Nha, lần sau cùng đi phó bản nha.
Chờ đã! Này là muốn phát triển theo hướng nào a? Dù cho cô không cam tâm thì cũng đừng tìm tôi chứ! Tâm can Tạ Phi không khỏi run cầm cập, không đợi cậu nói câu vãn hồi, cô nương uy vũ khí phách Phong hạc đã xoay người nhảy lên ngựa giá một tiếng bỏ đi luôn rồi.
Bỏ lại quần chúng vây xem kinh hoàng phát hiện ra bản thân đã hóng được chuyện hot của ngày hôm nay, kích động rối rắm nên làm sao truyền đi cho câu chuyện càng thêm thê mỹ, càng máu chó càng tốt.
Nếu nghe được tiếng lòng của họ, thì đó nhất định là -- Không buôn không hóng cũng có lỗi với thiên hạ quá đi!!!
Đương nhiên hai vị nam chính của câu chuyện vẫn mặt không đổi sắc, vững như núi thái sơn.
(Gần) Diệp lạc ô đề: Vào phụ bản ^_^?
Sự ung dung nhàn nhã của Mộ Nha rốt cục cũng vỡ nát, khóe mắt cậu co rút vài cái, gõ câu anh đi chết đi vào khung trò chuyện.
Nhưng nhờ sự kiềm chế cường đại ngăn lại một loạt những hành động đó của bản thân, sau khi bình tĩnh lại, cậu mới đem bốn chữ đó xóa đi.
(Đội ngũ) Mộ Nha: Dù anh muốn để cô ý đau dài không bằng đau ngắn cũng không nên đem tôi ra làm lá chắn chứ.
Tôi không muốn thu hút sự chú ý.
(Đội ngũ) Diệp lạc ô đề: Tại sao?
(Đội ngũ) Mộ Nha: Trẫm ngã kỳ thùy chưa nói với anh chuyện về tôi?
(Đội ngũ) Diệp lạc ô đề: Cậu ta muốn nói, nhưng tôi không nghe.
Lần này đến lượt Mộ Nha hỏi tại sao, mà đáp án của Diệp lạc ô đề làm cậu vô cùng bất lực.
(Đội ngũ) Diệp lạc ô đề: Bởi vì tôi muôn nghe cậu tự mình nói với tôi.
Nói đến vấn đề này, La Khanh không khỏi nhớ đến cuộc nói chuyện với Trẫm ngã kỳ thùy tối qua.
Lúc đó anh cũng trả lời cậu ta như vậy, Trẫm ngã kỳ thùy trầm mặc vài giây, hỏi anh: Anh nghiêm túc chứ?
La Khanh không nói gì chỉ trả về bằng cái mặt cười.
Khó có một lần Trẫm ngã kỳ thùy không lảm nhảm nhiều, nhanh chóng kết thúc đối thoại lần này, cuối cùng cậu ta chỉ nói một câu:
Diệp lạc, Anh ấy là người anh trai quan trọng nhất của tôi.
Ý nghĩa trong câu nói này không cần nói ra cũng có thể hiểu rõ.
(Đội ngũ) Mộ Nha: Anh tự tin đến vậy?
(Đội ngũ) Diệp lạc ô đề: Tất nhiên.
Nhìn thấy hai chữ này Tạ Phi cảm thấy giống như bản thân bị xem nhẹ, anh ta tuyệt đối là đang khinh thường cậu.
Cậu đường đường là vú em thần thánh Tạ, ông chủ Tạ, đã bao giờ bị người khác xem thường đâu cơ chứ.
Diệp lạc ô đề đúng không.....!Tạ Phi tôi đây cũng không phải loại ăn chay ha.
Lại nói, tên này chắc chắn nhỏ tuổi hơn mình nhỉ......
(Đội ngũ) Mộ Nha: Ha ha, tôi mỏi mắt chờ mong.
(Đội ngũ) Diệp lạc ô đề: Phu nhân, đi đánh phó bản ^_^.
La Khanh đang trầm lặng trong phần hỏi đáp nhanh với phu nhân kiêu ngạo nhà mình, điện thoại đúng lúc vang lên.
Anh dùng một tay đánh chữ, tay còn lại nhấn nút nhận cuộc gọi.
"Alo, Tôi là La Khanh."
"Chuyên mục tạp chí? Tôi không có hứng thú....."
Bên này La Khanh nhận cuộc gọi, lại bỏ lỡ mất cơ hội gặp mặt không dễ dàng với phu nhân nhà anh ta, bên kia nữ trung hào kiệt Phong hạc cô nương cưỡi ngựa phóng khoáng rời đi lại đang ngồi xổm tại một góc không người nào đó, đối mặt với lá thu rơi đầy màn mình, kinh ngạc không nói lên lời.
Một lúc sau, hội trưởng Đồng tước đài Cố chỉ sinh hoa rốt cuộc tìm đến cô, phe phẩy quạt đi đến.
(Đội ngũ) Cố chỉ sinh hoa: Em mới đi gặp Diệp lạc về?
Mới vừa khóc một trận lớn trong hiện thực, nhằm phát tiết tâm trạng, cô nương Phong hạc có hơi kinh ngạc.
(Đội ngũ) Phong hạc: Tin tức truyền nhanh vậy?
(Đội ngũ) Cố chỉ sinh hoa: Trong Cổ Vực nhiều nhất chính là nhóm người không hóng hớt nhất định sẽ tèo kia, làm sao rồi, em gái Hạc, có cần tôi điều động nhân thủ đi chém chết tên Diệp lạc kia không?
(Đội ngũ) Phong hạc: Không cần.
Diệp lạc thẳng thắn như thế, cho nên tôi mới thích anh ta.
Nếu anh ta cứ dây dưa không dứt, ăn trong nồi nhìn trong bát thì tôi mới tính có mắt như mù khi thích anh ta.
Chuyện của tôi tôi tự mình giải quyết.
Dám yêu dám hận, lau sạch hai hàng nước mắt vẫn là trang hảo hán.
(Đội ngũ) Cố chỉ sinh hoa: Tôi hiểu rồi, vậy chúng ta đi sàn đấu đại chiến ba trăm hiệp có được không? Chị gái đây có chút ngứa tay ~~~
(Đội ngũ) Phong hạc: Được nha.
Có điều tôi không đánh với chị, chị là cái dược sư, pk không đã nghiền.
Em gái ơi, em gái à chị đây là muốn an ủi em mà...!em đừng có tổn thương trái tim chị đây như thế chứ...!Cố chỉ sinh hoa bị ghét bỏ ở một bên cạn lời không nói..