Đứng trên lưng chim Bỉ dực, Tạ Phi có thể thông qua góc độ của Mộ Nha nhìn ngắm phong cảnh bốn phía xung quanh.
Thế giới trong Cổ Vực là một thế giới hùng vĩ tráng lệ, lấy bối cảnh thời kì Thượng cổ hồng hoang, núi cao đất rộng lại không mất đi sự mỹ lệ, thêm một phần bí ẩn xa xưa.
Tầm nhìn thoáng đãng làm cho tâm trạng cũng thoải mái theo, Tạ Phi nhìn Diệp lạc ô đề đứng chắn ngang tầm gió bên cạnh nhịn không được hỏi:
Mộ Nha: Sao anh không hỏi tôi tại sao hôm đó bỗng nhiên lại đăng xuất?
Diệp lạc ô đề: Tôi có thể hỏi sao?
Sao lúc này anh tự dưng biến thành có lễ độ rồi thế? Hay là nói trái tim thủy tinh bị tổn thương thật rồi....
Mộ Nha: Nếu anh không muốn hỏi thì thôi.
Diệp lạc ô đề: Tôi hỏi (mỉm cười), nếu phu nhân nguyện ý trả lời.
Nhìn cái mỉm cười đó Tạ Phi bỗng có hơi rối rắm.
Trong đầu có một âm thanh nói: Đợi thêm chút nữa, đợi thêm chút nữa, không nên tiếp tục bước về phía trước nữa, nhưng cảnh tượng ngàn đèn Khổng minh đêm đó lại không ngừng hiện lên trong đầu cậu, người trước mặt không ngừng kêu gọi phu nhân tới phu nhân đi xuất hiện trước mắt, dường như có ma lực làm con người ta khó lòng đẩy ra xa.
Có lẽ vì có anh ta ở bên cạnh từ lúc bản thân trở lại game, thứ mà bản thân thể nghiệm được không hoàn toàn là giao diện của quá khứ trong kí ức, mà là sự vui vẻ từ tận đáy lòng.
Bất kể là Diệp lạc ô đề hay đám xuẩn ngốc bang Nhược thủy, đều có thể làm tâm trạng cậu dần được thay thế, lấp đầy bằng niềm vui, làm cậu không có chỗ trống để nghĩ tới những chuyện muộn phiền trong lòng.
Có lẽ....
Tạ Phi trầm tư một hồi, biểu cảm trên khuôn mặt nghiêm túc chăm chú, rất có bộ dáng lo việc nước việc dân.
La Khanh lại đang suy nghĩ liệu cậu có giống trước đây tìm cách trốn tránh hay không, nếu vậy bản thân nên ứng đối ra sao, làm thế nào từng bước tiến vào trái tim ấy, đương nhiên..
phản ứng của Tạ Phi vượt ngoài dự kiến của La Khanh.
Mộ Nha: Tôi là Thập sát.
Mộ Nha: Tôi thích đàn ông.
......
Không hổ là phu nhân, bỏ qua quá trình nói luôn vào trọng điểm câu chuyện, đem hai điểm quan trọng nhất dùng phương thức lời ít ý nhiều truyền đạt lại cho La Khanh, điềm tĩnh ung dung có tổ chức.
La Khanh cầm tách trà trên bàn lên uống một ngụm lấy lại bình tĩnh.
Ha ha, thích phu nhân thẳng thắn thành thật lại đáng yêu như vậy mới chết chứ?
Nói thực, hiện tại Tạ Phi cảm giác căng thẳng một cách khác lạ.
Về sự thực việc cậu là Thập sát với chuyện cậu thích đàn ông, thực ra cậu cũng không có ý định giấu diếm.
Người khác không biết đó là việc của người khác, mà Tạ Phi sẽ không tự mình phủ nhận.
Dù cho việc này có thể mang đến sự đau khổ cho cậu, nhưng sự thực chính là sự thực, không tất yếu phải che che giấu giấu.
Bởi Tạ Phi cảm thấy chuyện này cũng chẳng phải chuyện đáng xấu hổ gì sất.
Nhưng hiện tại cậu thực sự có chút căng thẳng.
Thật kì lạ, vừa mong đợi lại vừa sợ hãi, đơn giản mà nói chính là lo được lo mất.
Diệp lạc ô đề....!sẽ có phản ứng như thế nào?
Sau đó, cậu thấy...
Diệp lạc ô đề: Phu nhân, anh đây chính là một người đàn ông chân chính nè.
Phu nhân đây là muốn tỏ tình với anh sao?
Sặc, Tạ Phi ơi Tạ Phi, mày căng thẳng cái lông gì chứ?
Mộ Nha:....
Diệp lạc ô đề: Phu nhân, trái tim tôi không tốt lắm.
Cùng một câu nói không nên lặp lại hai lần! Tạ Phi tự dưng thấy phiền não, tên này cứ đem chữ phu nhân phu nhân treo bên miệng cũng không biết rốt cuộc là thật tâm hay giả ý.
Mộ Nha: Cho nên?
Diệp lạc ô đề: Về sau không được nói bản thân là cái gì Thập sát, cậu chính là Mộ Nha nhà vi phu, vi phu nghe đến cái gì mà Thương hải là rất dễ nhồi máu cơ tim, sẽ chết người đó.
Mộ Nha: Anh có thể coi như tôi chưa nói gì cả.
Diệp lạc ô đề: Không được, phu nhân là đang hoài nghi thị giác cùng trí nhớ của vi phu sao? Trái tim thủy tinh vỡ tan tành rớt đầy đất, Phu nhân mau đem danh hiệu sửa thành Phu nhân Diệp lạc ô đề đi (Mỉm cười).
Mộ nha: Anh xác định mình không có bị hack tài khoản?
Tâm trạng hiện tại của La Khanh đặc biệt tốt, khóe miếng câu lên, mười ngón tay gõ như bay.
Diệp lạc ô đề: Sao có thể chứ.
Hiện tại Mộ phi thực phiền muộn, nhưng bản thân cậu lại không hề phát hiện, những lúc cậu với Diệp lạc ô đề tôi một câu anh một câu nói chuyện, đôi mắt cậu luôn tràn đầy ý cười.
Rất nhanh thì đạt thành mục đích, hai người nhảy lên tọa kị, vừa ngẩng đầu liền thấy trên kênh thế giới đang cập nhập kết quả cuộc chiến của Giang sơn lệnh và Nhất thủy tam thiên.
(Thế giới) Định định đại nhân: Nhược thủy mấy người là có ý gì?! Diệp lạc ô đề không tới còn khoe khoang ân ái! Cúc phân thiên hạ cuồng ma bong bóng chữ! Còn thêm con muỗi (Văn tử) chết tiệt nào đó nữa! Đánh được một nửa mở cừu sát đuổi theo acc nhỏ nhà người ta, dĩ nhiên chạy!! Các người còn chút tình người hay không a!
Nhìn thấy dòng tin này, toàn bộ người chơi Cổ Vực cười đến rút gân, vì cậu ta rớt giọt nước mắt đồng tình, người bên Nhược thủy tam thiên cũng nhanh chóng phản kích.
(Thế giới) Nhược nữ tử: Rõ ràng chị đây gặt đầu nhiều nhất vì sao mi không nhắc tới! Tại sao?! Ngươi dám khinh thường chị đây sao!
Hội trưởng nhà Nhược thủy ngài không còn vấn đề nào khác muốn nói sao?
(Thế giới) Yêu nghiệt khán tiện: Văn tử, vừa nãy cậu chạy theo acc nhỏ làm cái gì? Cậu thật không có đạo đức, acc nhỏ người ta trêu chọc động chạm gì đến cậu!
(Thế giới) Đại thấp huynh: Nhà bên trên cậu ghen rồi hả?
(Thế giới) Yêu nghiệt khán tiện: Ghen em gái ngươi! Văn tử cậu rốt cuộc chạy đi đầu rồi.!
(Thế giới) Cúc phân thiên hạ: Còn không về lão bà nhà mi chết trong vại giấm giờ!
Đại tiện nhân cốc uy danh vang vọng, Cúc phân thiên hạ bắt đầu điên cuồng spam kênh thế giới, một mình chiếm trọn kênh thế giới, từng chuỗi từng chuỗi Oá ha ha ha h ahaaa hung hăng nhảy ra, bùng nổ không khác khi Diệp lạc ô đề lúc mới quay trở lại game là bao.
Hội trưởng Giang sơn lệnh An thiên hộ dưới cơn phẫn nộ, mua một lúc vài lô Loa spam đua với cô nàng, cuối cùng đem chính mình spam chết tươi.
So sánh tốc độ tay với Cúc phân thiên hạ chính là muốn mạng a, một dòng tin nhảy ra chỉ cần vài giây thôi cô nàng có thể nhấn chìm nó trong biển chữ.
Bởi vậy người được mệnh danh kẻ có tiền nhất Cổ Vực An thiên hộ gào thét phân nộ nói:
(Thế giới) An thiên hộ: Có tiền thì giỏi lắm à! dùng nhiều loa như vậy!
Quần chúng nhân dân cảm thán, thứ lỗi tôi một đời phóng khoáng không bị trói buộc thế nên điểm cười thấp đến đáng thương, không phải tôi đây muốn cười, là do thế giới này quá điên cuồng.
Nói tóm lại, kênh thế giới tạm thời không thể yên tĩnh trở lại, Nhược thủy cùng Giang sơn lệnh vừa đánh xong trận chiến vât lộn hiện tại tiếp tục bằng trận chiến nước miếng, thêm vào lượng lớn nhóm vây xem cùng quần chúng qua đường, trong ta có ngươi trong ngươi có ta, nhất thời khó có thể tách rời.
Mà lúc này, một dòng chữ đỏ của hệ thống hiện lên, chiếm lấy tầm mắt của tất cả mọi người.
(Hệ thống): Đêm nay giờ đến giờ hệ thống tiến hành update, mời người chơi trước mười một giờ đêm đăng xuất khỏi hệ thống.
Tạo thành phiền phức kính mong các vị thứ lỗi.
Liên quan đến nội dung update lần này người chơi có thể lên trang chủ tiến hành tìm kiếm.
Có bất ngờ nha, có bất ngờ lớn nha ^_^!
Cập nhập phiên bản mới hoặc sever bảo trì là chuyện rất thường gặp, nhóm người thấy mãi cũng thành quen, không buồn quan tâm.
Nhưng cuối cái thông báo còn thêm biểu tượng bán manh kia là sao? Đầu năm nay ngay cả hệ thống cũng biết bán manh rồi hả? Này còn để người ta sống sao.
Bởi vì mới có giờ tối lên từng tốp người chơi nhanh chóng chạy lên trang chủ nhà phát hành game xem nội dung update là gì, Mộ Nha cùng Diệp lạc ô đề không có suy nghĩ tới mấy chuyện này, hai người vừa đánh phó bản vừa đấu võ mồm.
Mà ở góc nào đó của Cổ Vực, Văn tử tuyệt sát mất tích từ trong chiến trường, bất kể người khác kêu gào như thế nào cũng không thèm xuất hiện đang cưỡi ngựa vung đao giằng co cùng với một cung thủ cấp .
Người chơi cấp năm này trên đầu đính cái tên Yến tử ổ, thực ra acc này vốn đã thăng đến cấp mười mấy, vừa rời tân thủ thôn chưa lâu cũng mới xin gia nhập bang hội Nhược thủy tam thiên.
Nhưng mới vừa rồi cậu ta đã bị nguyên lão bang hội Văn tử tuyệt sát đá ra khỏi bang hội, sau đó bị mở cừu sát giết về cấp .
Hai người này lẽ nào có thâm thù đại hận gì sao?
Những người đi qua đều có cùng chung câu hỏi, nhưng xem tình hình giằng co giữa hai người, dù cho hiện tại đang là trời xanh mây trắng, thời tiết ấm áp cũng cảm nhận được một trận rét lạnh, không một ai dám bước lên phía trước làm phiền.
Huống hồ nhìn bộ dáng đứng yên không động của hai người họ hình như đang nói chuyện riêng thì phải?
Yến tử ổ: Phong hỏa, cậu nhất quyết phải làm vậy sao?
Văn tử tuyệt sát : Tôi nói rồi, tôi gặp một lần giết một lần.
Thương hải ở đâu?
Nếu hiện tại có ai có thể nhìn thấy tin tán gẫu của hai người này nhất định sẽ bị dọa rớt cắm.
Ai có thể nghĩ tới, chiến sĩ đứng đây là một thành viên trong nhóm sáu người kia, hiện tại chính là nguyên lão của bang Nhược thủy Văn tử tuyệt sát a! Mà người tên Yến tử ổ kia hiên nhiên chính là Nhan vô qua người lôi lại bài viết năm xưa.
Yến tử ổ: Tôi cũng đã vài ngày không gặp cậu ta.
Văn tử tuyệt sát : Tôi không cần biết giữa hai người xảy ra chuyện gì, nói chung đừng có đến Nhược thủy tam thiên nghe ngóng tin tức về Tạ Phi nữa.
Yến tử ổ: Tôi chỉ hỏi cậu, Mộ Nha có phải là Tạ Phi hay không?
Văn tử tuyệt sát : Nếu cậu đã xác nhận còn hỏi tôi làm gì.
Yến tử ổ: Ảnh nãi của cậu ấy rất rõ ràng, lúc tôi tra các bài viết thì nhìn thấy.
Văn tử tuyệt sát : Cậu không cần thiết phải giải thích với tôi, tôi chỉ hỏi cậu, cậu tìm cậu ấy rốt cuộc là có chuyện gì?
Yến tử ổ: Có một số chuyện tôi nhất định phải gặp mặt nói rõ ràng với cậu ấy.
Lời vừa nói xong, Văn tử tuyệt sát trầm mặc một lúc, khi tiếp tục cuộc nói chuyện, trong câu nói của cậu ta còn mang theo sự kích động.
Văn tử tuyệt sát : Nhà phát hành đưa ra nội dung update mới có phải do cậu làm ra không? Rốt cuộc cậu muốn làm gì? Dù có làm cho Thập sát sống lại thì sao, có ý nghĩa gì chứ?
Lần này đến lượt Yến tử ổ trầm mặc không nói, thời gian cậu ta im lặng còn dài hơn cả thời gian Văn tử tuyệt sát đi xem cập nhập mới của nhà phát hành game.
Cậu ta đang suy ngẫm, suy ngẫm hồi lâu mới bắt đầu gõ chữ.
Yến tử ổ: Tôi không có cách nào bù đắp những thương tổn mình đã tạo ra, nhưng ít nhất tôi muốn đưa mọi việc trở lại trước khi mình phạm sai lầm đó.
Phong hỏa này, có lẽ trong mắt cậu hành vi của tôi là không nói lý lẽ, nhưng tôi không nghĩ ra được biện pháp nào nữa.
Nhìn thấy câu nói này của Yến tử ổ, Văn tử tuyệt sát hít sâu một hơi, ngón tay chuẩn bị gõ chữ cũng dừng lại, cậu có thể cảm nhận được sự bất lực cùng hối hận trong câu nói của đối phương, nhưng...
Văn tử tuyệt sát : Dù có như vậy cậu cũng không cần lôi lại chuyện cũ ra.
Yến tử ổ: Tôi với Thương hải đều là nhân viên trong công ty phát hành game Cổ Vực, tôi hiểu rõ, nếu không có được sự chú ý cùng sự ảnh hưởng nhất định, thúc đẩy nhà phát hành cập nhập phiên bản mới là điều không thể.
Nói như vậy không phải vì muốn giải thích gì cả, nhưng tôi thật sự rất muốn gặp mặt Tạ Phi một lần, dù có chỉ qua game thôi cũng được.
Văn tử tuyệt sát lại im lặng thêm lần nữa, chuyện này đã không còn đơn giản chỉ là chuyện ai đúng ai sai nữa rồi, bất kể là ai cũng không đoán được kết quả do chuỗi sự việc đó gây nên.
Mà lúc này, giao diện của Văn tử tuyệt sát lại nhảy ra một cửa sổ tán gẫu.
Mở ra là người đang chém gió tung trời trên kênh thế giới Cúc phân thiên hạ.
Cúc phân thiên hạ: Sao rồi? Nhan vô qua rốt cuộc muốn làm cái gì?.