Võng Du Chi Đảo Môi Thôi Đích

chương 95: sachson đảo môi thôi [ nhị ]

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trừ bỏ Huyết Đồng – Tình Hỏa có tâm sự mà mặt có chút đăm chiêu ra, những người khác đều cùng kinh ngạc kêu lên “Giả hứa tiên?”

“Ừ.” Lô Vượng Đạt gật đầu “Đoạn kiều hội ngộ.”

“……”

Xin Theo Ta Đàm Tiền khó được một lần rộng rãi, đưa cho Nhân Khẩu Phiến Tử một cây dù “Ngươi chủ tank mà, cầm lấy, đi thôi, toàn bộ dựa vào ngươi.”

Đừng Đối Ta Đạn Cầm biết, huynh đệ nhà mình đây là đang lòng dạ hẹp hòi với Nhân Khẩu Phiến Tử vì người ta được bộ trang bị cực phẩm cho lớp phòng ngự chiến –[ Dũng giả vô địch ].

Nhân Khẩu Phiến Tử nhìn ‘cây dù’ trong tay, có chút kích động “Ngươi xác định nó là…… dù?”

Xin Theo Ta Đàm Tiền mặt không đổi sắc “Kỳ thật ngươi có thể coi nó là ki ( cái gầu xúc rác), cũng không ai phản đối.”

“……” Nhân Khẩu Phiến Tử 囧 囧, này vốn chính là ki.

“Các ngươi xác định có thể đi như vậy.” Nhân Khẩu Phiến Tử nhìn bạch xà cách đó không xa.

Lô Vượng Đạt nắm chặt quyền, thực khẳng định nói cho hắn “Ngươi thử đi qua ta liền xác định.”

Nhân Khẩu Phiến Tử:“……”

Bọn họ chỉ thấy Nhân Khẩu Phiến Tử mới vừa giơ lên một nửa bước chân lại rụt về, hắn nói “Không cần đi nữa, bạch xà biến thanh xà rồi.”

“Vậy giả Bạch Tố Trinh đi.” Lô Vượng Đạt một bộ binh lên tướng đánh – nước lên đất chặn.

Nhân Khẩu Phiến Tử đè lại khóe mắt run rẩy “…… Vậy nếu biến hắc xà thì sao?”

“Giả Pháp Hải.”

“Vậy nếu biến Hắc Long?”

Cái này tựa hồ đã làm khó Lô Vượng Đạt, hắn suy nghĩ một hồi lâu mới nói:“Vậy giả chồn đi.”

Nhân Khẩu Phiến Tử thật vất vả kiềm chế được xúc động muốn rít gào “…… Vì cái gì lại là chồn.”

Lô Vượng Đạt mắt sáng rực nhìn hắn nói “Đánh không lại, có thể thí độn

( đánh rắm bỏ trốn).”

Nhân Khẩu Phiến Tử đột nhiên có loại cảm giác, Lô Vượng Đạt tuyệt đối là người ngoài hành tinh, bởi vì Lô Vượng Đạt có lối suy nghĩ hoàn toàn không thể cùng người địa cầu như hắn câu thông.

“Tiểu Đạt, ngươi nhất định là từ sao hỏa tới.” Nhân Khẩu Phiến Tử rất nghiêm túc nói với Lô Vượng Đạt.

Lô Vượng Đạt chớp mắt mấy cái “Không, là từ nhà hỏa táng tới.”

Nhân Khẩu Phiến Tử:“……”

Câu cửa miệng là thế này, điều tốt mất linh điều xấu lại linh, cái này thật sự là điều Nhân Khẩu Phiến Tử muốn nói.

Không biết là ai không đợi được các tổ đội khác đến nên đã động vào Hắc Long đang ngủ say, dưới phản ứng dây chuyền, Hắc Long của đội Lô Vượng Đạt cũng tỉnh. [Hạ Nguyệt – Lai Khứ ]

Nhưng kỳ quái chính là, Hắc Long thế nhưng không phải đám Hắc Long đang lăn ra ngủ ở xa xa kia, chân chính Hắc Long chính là bạch xà.

Chỉ thấy thân rắn của bạch xà bỗng nhiên bành trướng biến hình, không trong chốc lát đã có một con Hắc Long to bằng tòa nhà ba lầu xuất hiện ở trước mắt.

Chờ Hắc Long biến hình xong, Hắc Long đang ngủ kia biến mất, nguyên lai là ảo ảnh.

Bọn Lô Vượng Đạt kinh ngạc nhìn Hắc Long, không có biện pháp nên chỉ có thể kiên trì đánh.

Làm một tank chính, Nhân Khẩu Phiến Tử lại xoay người muốn chạy, Đừng Đối Ta Đạn Cầm hô lớn:“Ngươi đi đâu?”

Nhân Khẩu Phiến Tử cũng không quay đầu lại “Các ngươi cứ lên trước đi, ta đi luyện tập phóng thí, tí nữa sẽ dễ thí độn.”

Bọn Lô Vượng Đạt:“……”

Mà lúc này, kênh đoàn đội cũng truyền tới tin tức thất bại của đồng bạn.

Còn lại ba đội chưa bị Hắc Long tìm được, nhưng bởi vì không có tank kéo cừu hận nên chỉ cần bị long tức phun tới cũng đã vô cùng ‘dễ chịu’..

Rơi vào đường cùng Ngắt Hạnh Đầu Tường hạ lệnh tạm thời rút khỏi phó bản.

Vừa nghe đến có thể chạy, Lô Vượng Đạt lập tức biến thành hồ ly giơ cả bốn chân bỏ chạy.

Thấy Lô Vượng Đạt biến hình để chạy, Nhân Khẩu Phiến Tử cũng vội vã biến thành lang hòng vượt qua, nhưng dù hắn có dùng sức thế nào cũng không thể đuổi kịp Lô Vượng Đạt, không nhịn được hô to:“Cùng là loài khuyển, không lý do nào không chạy vượt được hắn!”

“Bởi vì Tiểu Đạt là loài khuyển có tốc độ phi cơ vận tốc siêu âm, ngươi là máy kéo.” Đinh Linh Linh đang dùng kĩ năng [ Chạy nhanh ] nói cho hắn, nói xong cũng vọt lên đằng trước Nhân Khẩu Phiến Tử.

Nhân Khẩu Phiến Tử:“……”

Lô Vượng Đạt là người đầu tiên lao ra phó bản, đang muốn cảm khái mình chạy còn nhanh hơn giờ quốc tế thì “Bẹp”, ngũ thể lao vào một cái mặt của người nào đó.

Mở mắt, bỗng nhiên chống lại một đôi mắt đang trừng lớn, Lô Vượng Đạt cũng không khách khí mở to hai mắt cùng người ta ‘thâm tình nhìn nhau’.

Nhìn nhìn đến mức thành đấu kê nhãn, hai con mắt biến thành ba, khi ba con mắt sắp thành bốn thì chủ nhân của cặp mắt kia nói chuyện.

“Nhìn quen mắt thiệt đó.”

Lô Vượng Đạt gật đầu “Ta cũng cảm thấy như vậy đấy, đặc biệt là khóe mắt của ngươi có ghèn mắt.”

“……” [Hạ Nguyệt – Lai Khứ ]

“Lô Vượng Đạt” Huyết Đồng – Tình Hỏa rít gào, từ trên mặt Kritos bá tước kéo tiểu hồ li xuống dưới “Ngươi coi ta chết rồi đấy à, công nhiên cùng người liếc mắt đưa tình.”

Lô Vượng Đạt cảm thấy thực ủy khuất, cụp lỗ tai xuống, Huyết Đồng Tình Hỏa nói “Loại khoảng cách này không phải liếc mắt đưa tình thì còn có thể là gì chứ?”

“Trợn mắt há mồm.”

“……”

“Bá tước, đầu ngón chân của ngươi đã tốt lên chưa?” Lô Vượng Đạt hữu lễ ân cần thăm hỏi “Ta còn chưa tạ ơn ngươi đã giúp ta lĩnh ngộ kĩ năng [ Giẫm ngón chân ] đâu nhỉ. Cám ơn.”

Kritos hồi tưởng thảm trạng khi cùng Lô Vượng Đạt khiêu vũ, khó có thể ức chế mà nhe răng trợn mắt một phen.

“Tốt lắm” Ngắt Hạnh Đầu Tường thét lên “Để những người bị truy nã tiến vào phó bản trước, những người khác đi sau.”

“Đừng để bọn họ chạy.” Kritos lúc này mới giật mình tỉnh ngộ, nhưng đã muộn.

Lúc vào lại phó bản, tám con Hắc Long đã quay trở về vị trí cũ, toàn bộ đoàn họp lại để tổng kết kinh nghiệm.

Nguyên lai vừa rồi có người tìm được Hắc Long thì cũng phát hiện có một con rắn chặn đường đi, liền nghĩ phải dọn sạch trước, không nghĩ tới nó lại là Hắc Long biến hình.

Lúc này, Nhân Khẩu Phiến Tử phát hiện, nếu không phải tổ bọn họ có người có lối suy nghĩ của người sao Hỏa, thì người suýt diệt cả đoàn chính là bọn họ.

Mà rất kỳ quái chính là, trừ bỏ người của tổ kia cùng tổ của bọn Lô Vượng Đạt gặp được tình huống như vậy ra, những tổ khác cũng không gặp tình huống này.

Bởi vì đã chết không ít người, cho nên cũng không vội vã một lần nữa phân tổ hành động, phải để mục sư cứu người trước.

Lô Vượng Đạt thí điên thí điên chạy đến trước mặt một pháp sư đã nằm sấp trên mặt đất, đau thương ngâm xướng “Lạy chúa, thỉnh người tha thứ cho người này, hắn đã phải chết không nhắm mắt, biết sai rồi, thỉnh rộng mở đại môn thiên đường tiếp nhận con chiên mê muội này đi.”

Nhân Khẩu Phiến Tử phát hiện pháp sư đang nằm trên mặt đất kia thực thần kỳ mà mở mắt, hắn 囧.

Ngắt Hạnh Đầu Tường đi tới “Tiểu Đạt, ta kêu ngươi phục hoạt hắn, không phải kêu ngươi siêu độ hắn.”

“Phì”, Nhân Khẩu Phiến Tử cười vang lên, nhưng ở sau khi nhìn thấy ánh mắt Lô Vượng Đạt, hắn nhịn xuống, nghiêm trang nói “Ta đang luyện tập phóng thí.”

Ngắt Hạnh Đầu Tường cười đến thực thân thiết nói:“Vậy phiền toái ngươi dùng sức một chút, thanh âm vang dội một chút nữa.”

Nhân Khẩu Phiến Tử sửng sốt nói “Hiểu mà, thối thí không vang, vang thí không thối.” [Hạ Nguyệt – Lai Khứ WP]

“Không phải, chúng ta nghe được tiếng thí bị chặn lại.”

“……”

Bởi vì tất cả người mang chức nghiệp mục sư đều có thể phục hoạt người khác, cho nên lượng công việc của mục sư vẫn là rất lớn.

Cho nên sau khi chờ mọi người sống lại, Ngắt Hạnh Đầu Tường hạ lệnh toàn bộ đoàn tu chỉnh đợi mệnh.

Huyết Đồng – Tình Hỏa lại bỗng nhiên nói phải logout bàn chuyện.

Cho tới nay đều có thói quen cùng Huyết Đồng – Tình Hỏa chơi chung, nghĩ đến hắn không ở bên người, Lô Vượng Đạt cảm thấy rất không quen.

Huyết Đồng – Tình Hỏa lần nữa cam đoan sẽ rất nhanh login, Lô Vượng Đạt mới không cùng logout theo.

Có lần giáo huấn trước, lần này tất cả mọi người không dám hành động thiếu suy nghĩ, cùng Hắc Long bảo trì khoảng cách mét an toàn, chờ đợi mệnh lệnh.

Ở khi tám tổ đội đều tìm được Hắc Long, sau khi tất cả đội viên đều vào chỗ, Ngắt Hạnh Đầu Tường ra lệnh một tiếng, tám tổ tank cơ hồ đồng thời động thủ.

Nhân Khẩu Phiến Tử biến thành gấu, sau một cái [ Xung phong ] chính là đại kỹ năng kéo cừu hận [ Rít gào ], tận lực bồi tiếp một cái [ Chưởng Kích ].

Hắc Long nhất thời bị chọc giận, trước phun ra một cái [ Long tức ], Lô Vượng Đạt sớm đã ngâm xướng đại kĩ năng thêm huyết từ lâu, chờ hắn ngâm xướng xong thì cũng bù lấp được lượng máu mất đi của Nhân Khẩu Phiến Tử vì bị [Long tức] tạo thành thương tổn.

Hắc Long chẳng những phun [ Long tức ], móng vuốt cũng không nhàn rỗi, một cái móng vuốt lao tới trên mặt gấu của Nhân Khẩu Phiến Tử, Nhân Khẩu Phiến Tử nhất thời bị đánh lui ba mươi mét.

“Da dày thiệt.” Lô Vượng Đạt cảm khái.

Nhân Khẩu Phiến Tử rất đắc ý nói:“Đó là bởi vì sau khi biến thành gấu sẽ kích hoạt kỹ năng [ Da dày ] bị động. Tốt lắm, các ngươi có thể ra tay rồi.”

Đừng Đối Ta Đạn Cầm cùng Vô Gian vừa nghe, lập tức động thủ, Xin Theo Ta Đàm Tiền lại tiến lên kéo cừu hận tiếp.

Hắc Long bị đánh đau, ngao một tiếng đổi thành phòng ngự vật lý, công kích vật lý của Đừng Đối Ta Đạn Cầm cùng Xin Theo Ta Đàm Tiền lập tức biến thành gãi ngứa.

“Vô Gian hội trưởng xin dừng tay s.” Nhân Khẩu Phiến Tử hô to, sau đó khôi phục hình người, phóng thích đại kỹ năng Long Quyển Phong giữ chặt cừu hận.

Lô Vượng Đạt đang thêm huyết thì đột nhiên linh quang chợt hiện, chạy đến dưới chân Hắc Long, xuất ra một cây ngân châm đâm vào chân Hắc Long.

Nhưng chờ khi hắn quay lại thì cả bọn phát hiện ngân châm đã biến thành móc câu cá, Lô Vượng Đạt thực cảm khái nói với Nhân Khẩu Phiến Tử:“Da nó dày y như mặt ngươi.”

Nhân Khẩu Phiến Tử:“……” Da mặt hắn dày đã chọc tới ai rồi sao?

“Tiểu Đạt, ngươi muốn làm cái gì?” Đừng Đối Ta Đạn Cầm hỏi.

“Ta nghĩ nên thử xem sao, có thể hạ chú khống chế nó hay không. Nếu có thể, chúng ta sẽ không cần phải đánh vất vả như thế.”

“Biện pháp tốt.” Xin Theo Ta Đàm Tiền vỗ tay tán thưởng.

Vô Gian vừa đánh vừa nói:“Có thể thử đấy.”

“Vậy chờ Hắc Long đổi thành phòng ngự ma pháp, thì việc đi lấy huyết của nó sẽ dễ hơn.”

Ở dưới sự ra tay toàn lực của Vô Gian cùng Nhân Khẩu Phiến Tử, Hắc Long hủy bỏ phòng ngự vật lý.

Lô Vượng Đạt không bỏ lỡ thời cơ, vội vàng chạy tới lấy huyết.

Ở trong ánh mắt chờ mong của đoàn người, Lô Vượng Đạt dồn khí đan điền, hét lớn một tiếng “A, trát ngươi tiểu nhân đầu, cho ngươi vừa hát vừa nhảy theo ta.”

Chỉ thấy Lô Vượng Đạt vừa xoay thí thí vừa ca hát “Em là một chú vịt con, bì bõm bì bõm nha nha……”

Hắc Long hoàn toàn làm theo động tác của Lô Vượng Đạt “Ngao ngao ngáo ngào ngao ngáo ngao…”

Bọn Đừng Đối Ta Đạn Cầm tận dụng thời cơ ra tay, bởi vì bọn họ không biết với đường phép thuật ít ỏi của Lô Vượng Đạt thì có thể duy trì bao lâu.

“Các tổ ấn trình tự báo lượng huyết còn lại của Hắc Long.” Ngắt Hạnh Đầu Tường ở kênh đoàn đội hô hào.

“Tổ một, %.”

“Tổ hai, %.”

“Tổ ba, %.”

……

Đại bộ phận đều ở tầm %.

“Tổ tám, %.” Đừng Đối Ta Đạn Cầm báo cáo.

“Cái gì?” Không ít người thực giật mình.

“Sao lại như thế?” Đội của Hướng Thiên Nhất Tiếu cũng chỉ được %.

“Tiểu Đạt, làm cho Hắc Long biến thành con vịt.” Đừng Đối Ta Đạn Cầm nói, sau đó lấy thân phận đội trưởng chia sẻ cho cả đoàn thanh âm bên này.

Toàn bộ đoàn người chợt nghe thấy “Em là một chú vịt con, bì bõm bì bõm nha nha nha ……”

“Tiểu Đạt, hát đi hát lại một câu mà không chán sao, có thể đổi câu khác không?” Xin Theo Ta Đàm Tiền cầu xin.

“À.” Lô Vượng Đạt suy nghĩ rồi hát “Cự long cự long ngươi mau chọc vào hai mắt, vĩnh vĩnh viễn viễn chọc vào hai mắt.”

“……” Bọn họ cũng không biết nguyên lai bài hát này lại tự ngược như thế.

Truyện Chữ Hay