Võng Du Chi Đảo Môi Thôi Đích

chương 12: tổ đội đảo môi thôi…

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Lô Vượng Đạt lời thề son sắt đối Vẫn Là Trư tiếp tục nói:“Hơn nữa ở trước khi người chưa hôn ngất hắn, ta tuyệt đối tuyệt đối đem hắn coi như là kẹo que, tuyệt đối tuyệt đối không kéo cái đuôi của ngươi lại.”

Vẫn Là Trư vừa nghe liền phi phác một cái dũng mãnh còn hơn cả đánh máu gà, lõa nam trong hố bùn chợt lóe lên, nó cùng toản địa trư hôn môi mãnh liệt.

May mắn bộ vị trọng điểm có bùn vây quanh, Huyết Đồng – Tình Hỏa mới không bại lộ.

Huyết Đồng – Tình Hỏa vươn tay kéo quần áo Lô Vượng Đạt, hai ngón tay ở trên không trung nhất họa, không gian bị xé ra thành một lỗ hổng, mang theo Lô Vượng Đạt kéo vào.

Khi Lô Vượng Đạt phản ứng lại được, đã ở trong cung điện bằng ngọc.

Huyết Đồng – Tình Hỏa đem Lô Vượng Đạt bỏ lại, tự cố mục đích bản thân đi hướng sau bình phong, không lâu liền truyền đến tiếng nước.

Lô Vượng Đạt xem xét cung điện xa lạ này, bỗng nhiên bị mỹ nhân nửa dựa sau sa trướng hấp dẫn.

Tóc dài rối tung, hỗn độn rơi khắp giường. Đồng mâu ngân sắc, ánh mắt mơ màng mông lung như mới vừa tỉnh lại, một giọt nước mắt trong suốt đọng trên khóe mắt, khiến lệ chí chu sa hồng sắc ( nốt ruồi đỏ) kiều mị đến nói không thành lời. Môi đỏ mọng khẽ nhếch mở, đầu lưỡi có phần như vô tình trượt ở bên trong, giống như khẽ liếm nhẹ, thật rất liêu nhân. Bộ ngực bán lộ, theo tác động của hô hấp rất nhỏ mà gợn sóng liên tục.

Nếu phải dùng hai chữ để hình dung nữ nhân này, thì phải là gợi cảm.

“Nàng chính là vương hậu của Huyết Đồng – Tình Hỏa, tỷ tỷ Ngân Đồng – Tuyết Nhiễm — Ngân Diện – Tuyết Nhiễm.” Ly Sa – Cửu Vĩ có chút khinh thường nói “Vẫn là phong tao như vậy.”

Lô Vượng Đạt không để ý tới cây nho chua của Ly Sa – Cửu Vĩ, tiếp tục thưởng thức mỹ nhân, nhưng một động tác kế tiếp của Ngân Diện – Tuyết Nhiễm làm cho hắn hoàn toàn tiêu tan.

Chỉ thấy Ngân Diện – Tuyết Nhiễm tao nhã vươn ngón trỏ xanh nhạt, lướt qua ngón chân cái cùng hai ngón chân giữa …… Ma xát luật động.

Lô Vượng Đạt trong khoảnh khắc thạch hóa, tái chậm rãi bị phong hóa.

Huyết Đồng – Tình Hỏa khôi phục sạch sẽ cùng yêu dã, không nhìn Lô Vượng Đạt đang trong tình trạng phong hoá, đối Ngân Diện – Tuyết Nhiễm nói:“Ta muốn rời đi Băng Phong Vương đình một đoạn thời gian, nơi này ngươi trông coi đi.”

Ngân Diện – Tuyết Nhiễm bước từ trên giường xuống, đi đến bên người Huyết Đồng – Tình Hỏa, ngón trỏ xanh nhạt khêu cằm Huyết Đồng – Tình Hỏa “Theo nàng?”

“Còn chưa xác định.” Huyết Đồng – Tình Hỏa nhẹ nhàng đẩy ra đầu ngón tay đang khêu cằm mình, rất biết xâm lược mà nghiên thân hướng Ngân Diện – Tuyết Nhiễm.

Ngay tại khi môi hai người bị ngón trỏ của Ngân Diện – Tuyết Nhiễm ngăn cách, ngũ quan trên mặt Lô Vượng Đạt bắt đầu rối rắm, bắt đầu run rẩy, bắt đầu co quắp, vẻ mặt cực kỳ thống khổ.

“Ngươi đây là cái biểu tình gì?” Huyết Đồng – Tình Hỏa không muốn nhìn Lô Vượng Đạt như vậy cũng khó.

Lô Vượng Đạt đem ngũ quan co quắp hồi đáp “Nếu…… Ngươi biết ngón trỏ này của nàng vừa rồi đã làm cái gì, ngươi cũng giống ta.”

Huyết Đồng – Tình Hỏa giật mình, nhìn ngón trỏ vẫn còn đang đặt trên môi mình “…… Đã làm cái gì?”

Nửa giờ sau, trên cánh đồng tuyết mờ mịt hai đạo thân ảnh một hồng một bạch chậm rãi đi tới, thân ảnh hồng sắc kia đi hai bước lại nôn mửa hai ngụm, đi hai bước lại tiếp tục nôn mửa hai ngụm.

Một tiểu cô nương kỵ mã chạy qua, chỉ vào thân ảnh hồng sắc kia “Ác…… Ta cảm thấy ta say xe, say tàu, say phi cơ, hiện tại say kỵ mã, cũng không kinh khủng như ngươi đi lộ đấy.” ( lộ là đường bộ)

Đồng bọn bên người tiểu cô nương:“……”

“Hắn mang thai.” Thân ảnh bạch sắc vì thân ảnh hồng sắc giải thích.

“……”

Thân ảnh bạch sắc hảo tâm giải thích rước lấy thân ảnh hồng sắc giận trừng, vì thế thân ảnh bạch sắc nói “Hay là ngươi muốn ta nói cho các nàng, ngươi hôn qua ngón tay đã từng cậy móng chân nên mới như vậy?”

“……”

“Ác –” Thân ảnh hồng sắc lại bắt đầu ói ra.

“Ôi chao? Ngươi không phải nữ hài tử có cái đầu trư đen thui đó sao?” Tiểu cô nương chỉ vào thân ảnh bạch sắc kêu lớn lên.

Thân ảnh bạch sắc hơi hơi sửng sốt, cũng nhận ra các nàng, thật xấu hổ nói “Đinh Linh Linh cô nương, cùng Nhàn Ngữ Lạc Hoa cô nương, các ngươi hảo.”

Đinh Linh Linh lập tức nhảy xuống dưới, khuôn mặt đỏ bừng sinh hờn giận “Đã nói nhớ thêm chúng ta làm hảo hữu, vì cái gì không thêm? Xem thường chúng ta phải không?”

“Không…… Không phải.” Lô Vượng Đạt liên tục xua tay.

Không phải hắn không muốn thêm, cũng không phải bởi vì Ly Sa – Cửu Vĩ cảnh cáo, mà là hắn không muốn để môi vận của chính mình liên lụy hai nữ hài tử này.

“Bằng hữu?” Rốt cục phun xong rồi, Huyết Đồng – Tình Hỏa xoay người.

“Vậy ngươi vì cái gì……” Vừa muốn ép hỏi, Nhàn Ngữ Lạc Hoa vừa nhìn thấy bộ dáng của Huyết Đồng – Tình Hỏa, bỗng nhiên nghẹn lời, hai mắt nhìn chằm chằm vào Huyết Đồng – Tình Hỏa.

Đinh Linh Linh tuy rằng cũng thực kinh ngạc vì ngoại hình Huyết Đồng – Tình Hỏa tuấn mỹ mà tà khí, khá vậy cũng chỉ chốc lát lại bắt đầu vô tâm vô phế đối Lô Vượng Đạt nói:“Oa, quả nhiên là vật họp theo loài, bằng hữu của ngươi cũng hảo xinh đẹp.”

Lô Vượng Đạt vụng trộm hỏi Huyết Đồng – Tình Hỏa “Các nàng chưa thấy qua Huyết Hồ vương?”

Huyết Đồng – Tình Hỏa liếc các nàng một cái, khuỷu tay khoát lên trên vai Lô Vượng Đạt, để sát vào bên tai Lô Vượng Đạt “Hoàng cung không phải ai cũng đều có thể đi vào.”

Tuy rằng hơi thở không tính là ấm áp, nhưng từng trận khiêu khích thổi qua vành tai, khơi dậy cảm giác khác thường, hai má lúm đồng tiền của Lô Vượng Đạt đột nhiên bị đốt hồng, thoáng chốc kiều diễm ướt át.

Hắn thẹn thùng không chút nào làm bộ, tự nhiên mà sạch sẽ, làm cho Huyết Đồng – Tình Hỏa đều có chút nhìn tới ngây ngốc.

Lô Vượng Đạt cùng Huyết Đồng – Tình Hỏa thì thầm, người bên cạnh nhìn vào thì thấy vô cùng khắng khít.

Sau khi Nhàn Ngữ Lạc Hoa có ẩn ẩn mất mác lại nổi lên nhiều điểm ghen tị ở trong mắt, nhưng vẫn mặt cười như hoa, thực nhiệt tình lôi kéo tay Lô Vượng Đạt “Lần đầu tiên quá vội vàng, còn chưa kịp hỏi tên muội muội ngươi đâu. Hiện tại hỏi lại mặc dù có chút thất lễ, nhưng Lạc Hoa thật sự muốn kết giao muội muội làm bằng hữu, cho nên thỉnh muội muội nhất định phải nói cho Lạc Hoa tên của ngươi.”

Nghe xong Nhàn Ngữ Lạc Hoa nói, Huyết Đồng – Tình Hỏa lúc này mới nhớ tới còn chưa biết tên tiểu nha đầu này.

“Ta gọi là Lô Vượng Đạt.” Lô Vượng Đạt không hề nghĩ ngợi liền nói cho các nàng tên thật của mình

“Lô…… Vượng Đạt?” Ba người biểu tình có điểm cứng ngắc “Đại đồ sát ……”

“Không phải ta làm.” Lô Vượng Đạt vội vàng phủ nhận.

“……”

Nhàn Ngữ Lạc Hoa lén lút vụng trộm tìm tòi cái tên “Lô Vượng Đạt”, hệ thống thông báo không có người này, liền dùng một cái tâm nhãn “Vậy vị bằng hữu bên cạnh ngươi thì sao?”

Khi Lô Vượng Đạt có chút chần chờ, Huyết Đồng – Tình Hỏa trả lời “Ta gọi là Huyết Đồng.”

Nhàn Ngữ Lạc Hoa lại lặng lẽ đánh một cái giám định thuật lên người Huyết Đồng – Tình Hỏa, thế nhưng tất cả đều là dấu chấm hỏi.

Động tác nhỏ này của nàng, Huyết Đồng – Tình Hỏa đương nhiên cũng biết, nhưng chưa nói ra.

“Ta cùng Linh Đinh chuẩn bị đi cày phó bản U Minh Qủy Cốc, không biết hai vị có hứng thú cùng chúng ta chung tổ đội hay không?” Nhàn Ngữ Lạc Hoa dụng ý là muốn xem tên Lô Vượng Đạt.

Bởi vì trong trò chơi này, mặc kệ song phương có thêm hảo hữu hay không, chỉ cần chung tổ đội là có thể thấy tên đối phương.

“Phải nha, các ngươi chuẩn bị đi nơi nào? Nếu không vội thì đi cùng chúng ta đi.” Đinh Linh Linh không nhiều tâm nhãn như thế, chỉ thuần túy muốn tìm vài người cùng nhau chơi mà thôi.

Lô Vượng Đạt ngượng ngùng “Ta đang luyện cấp, đợi đến năm mươi cấp đi phó bản thần miếu săn vật phẩm nhiệm vụ.”

“Vậy ngươi hiện tại bao nhiêu cấp?” Đinh Linh Linh hỏi.

Nhàn Ngữ Lạc Hoa lại vụng trộm đối Lô Vượng Đạt sử dụng giám định thuật, Ly Sa – Cửu Vĩ đối nữ nhân này sớm có cảnh giác, vì thế đem phụ thân thuật của mình cường hóa.

Nhàn Ngữ Lạc Hoa nhìn thấy lại là một đống dấu chấm hỏi.

Dấu chấm hỏi đại biểu cho việc bên xem có cấp bậc quá thấp so với bên bị xem, cho nên giám định thuật mới nhìn không ra thuộc tính đối phương.

“Ta mới vừa hai mươi cấp.”

Lô Vượng Đạt mới vừa nói ra, Nhàn Ngữ Lạc Hoa liền thất thố kêu lớn lên “Hai mươi cấp? Sao có thể?” Nàng cảm thấy Lô Vượng Đạt đang gạt người.

Nhàn Ngữ Lạc Hoa kêu sợ hãi làm cho Lô Vượng Đạt nghĩ đến chính mình nhớ lầm, lôi ra thuộc tính nhân vật để xem “Phải, hai mươi cấp đúng vậy nha.”

“ Vậy vừa vặn có thể đi vào phó bản U Minh Qủy Cốc.” Đinh Linh Linh cao hứng vỗ tay “Dù sao ngươi cũng muốn luyện cấp, không bằng cùng đi với chúng ta đến U Minh Qủy Cốc cày phó bản luyện cấp đi.”

“Đi thôi, vậy sẽ mau hơn.” Huyết Đồng – Tình Hỏa nói.

“Ta là ám sát đạo tặc, Lạc Hoa tỷ tỷ là băng hệ pháp sư, ngươi cùng Huyết Đồng là chức nghiệp gì?” Đinh Linh Linh hưng phấn hỏi.

“Ta là quang minh mục sư.” Lô Vượng Đạt nghiêng đầu nhìn Huyết Đồng – Tình Hỏa đang tựa trên vai mình.

“Ta là nguyên tố triệu hoán sư.” Huyết Đồng – Tình Hỏa miễn cưỡng nói.

Nhàn Ngữ Lạc Hoa cùng Đinh Linh Linh kinh ngạc “Nguyên tố triệu hoán sư? Chưa nghe nói qua, chẳng lẽ là chức nghiệp che dấu trong truyền thuyết?”

Huyết Đồng – Tình Hỏa cười mà không đáp.

Kỳ thật nguyên tố triệu hoán sư cũng là pháp sư, bất quá nguyên tố triệu hoán sư có thể sử dụng tất cả nguyên tố thiên nhiên, không giống pháp sư chỉ giới hạn trong băng cùng hỏa.

“Tiểu Đạt đến làm đội trưởng tổ đội đi.” Nhàn Ngữ Lạc Hoa đề nghị.

Kỳ thật luyện trên một tiểu phó bản thì ai làm đội trưởng cũng đều không sao cả.

Ở dưới sự chỉ đạo của Ly Sa – Cửu Vĩ, Lô Vượng Đạt rốt cục đem Nhàn Ngữ Lạc Hoa cùng Đinh Linh Linh gia nhập đội ngũ.

Sau khi vào đội, Nhàn Ngữ Lạc Hoa đầu tiên là xem tên Lô Vượng Đạt.

Nhưng vị trí đội trưởng đều hiện trống, Nhàn Ngữ Lạc Hoa lại kinh ngạc, còn có thể che dấu tên như vậy? Hơn nữa đợi nửa ngày cũng không thấy Huyết Đồng – Tình Hỏa tiến đội ngũ, liền hỏi:“Huyết Đồng không tiến vào đội sao?”

Huyết Đồng – Tình Hỏa đem Lô Vượng Đạt ôm vào trong ngực, cười đến rất ngả ngớn “Ta không cần tiến đội, nàng ở nơi nào ta đi theo tới đó.”

Lô Vượng Đạt ở trong ngực mà cảm thấy thực ấm áp, tuy rằng không nghĩ rời đi, nhưng hai nam nhân ôm thành một khối thì còn ra thể thống gì, cuối cùng vẫn đẩy ra.

Một hàng bốn người hướng U Minh Qủy Cốc xuất phát, cũng không đi bao xa chợt nghe tới thanh âm ma pháp cùng binh khí va chạm.

Theo thanh âm nghe tới hẳn là có không ít người đang đánh nhau, bốn người nhất trí không đi nhạ phiền toái liền vượt qua.

Nhưng ở khi đi qua chỗ đánh nhau, Nhàn Ngữ Lạc Hoa lại nhận ra một bên trong đó có người là bằng hữu “Là Đại Hôi Ngoan.”

Nhàn Ngữ Lạc Hoa rất có khí khái nữ trung hào kiệt, một cái kỹ năng ‘thoáng hiện’ của pháp sư, vọt đến trung ương hỗn loạn, phóng xuất ra một kỹ năng quần thể có tác dụng bình tĩnh – ‘Đóng băng’, đem mọi người đóng băng ở trong khối băng s “Đều dừng tay.”

Không ít người nhận ra đây là đệ nhất hội trưởng trong Mỹ Nhân bảng, cho nên sau khi hiệu quả đóng băng s kết thúc, đều cấp Nhàn Ngữ Lạc Hoa vài phần mặt mũi, tạm thời dừng tay.

Làm người hoà giải, Nhàn Ngữ Lạc Hoa muốn hỏi nguyên nhân đánh nhau, nhưng hỏi nửa ngày cũng không ai chịu nói rõ tại sao lại động tay chân, hơn nữa vừa nói xong vừa chuẩn bị đánh tiếp.

“Ai, đám người tuổi trẻ các ngươi nha, thực không hiểu chân lý chính xác của câu biến chiến tranh thành tơ lụa.” Huyết Đồng – Tình Hỏa sớm thu liễm vui cười, cái loại khí thế trời sinh chính là kẻ quyền cao chức trọng, nhất thời làm cho song phương trấn tĩnh không ít, đều để hắn chủ trì công đạo.

Đến ngay cả Nhàn Ngữ Lạc Hoa cũng thực tín nhiệm, chỉ có Lô Vượng Đạt có điều lo lắng.

“Ngươi thật sự muốn để hắn điều đình hòa giải sao?” Lô Vượng Đạt nhẹ giọng hỏi Nhàn Ngữ Lạc Hoa.

Nhàn Ngữ Lạc Hoa hai mắt không rời đi Huyết Đồng – Tình Hỏa “Ngươi không cảm thấy hắn chỉ dùng một câu đã khiến song phương kinh sợ sao? Hiện tại trừ bỏ hắn, còn có ai có thể chủ trì trận này.”

“Chính là……” Lô Vượng Đạt có chút do dự “Ngươi biết không? Cái hắn gọi là biến chiến tranh thành tơ lụa, là trước đem người đánh tới mức lão nương y cũng đều không nhận ra, sau đó mới lại ca ngợi đạo lý ‘Oan gia nên giải không nên kết’.”

Nhàn Ngữ Lạc Hoa:“……”

Lô Vượng Đạt vì cái gì sẽ biết? Bởi vì hắn may mắn gặp qua một lần thích khách ám sát Huyết Đồng – Tình Hỏa, sau đó Huyết Đồng – Tình Hỏa tự mình ra trận, sau khi đem thích khách kia đánh cho bán thân bất toại, giẫm lên đầu người ta bắt đầu kêu gọi “Oan gia nên giải không nên kết”.

Truyện Chữ Hay