Cao thủ không cô đơn
Tác giả: Ẩn Nặc Lan San
Biên tập: Linh
Pháp sư tai thỏ thần bí
La Tường hát liên tiếp vài bài, rốt cục bị mọi người đạp xuống, có để cho người khác hát không hả! Kỳ thật La Tường bởi vì trước đó uống hơi nhiều, cộng thêm hát mấy bài tông cao đã có chút thiếu khí và chóng mặt, cậu đánh tiếng vài câu xong lảo đảo chạy ra ngoài KTV, ngồi xổm ở ngoài hít thở không khí trong lành. Thời gian lâu, ngồi xổm chân tê dại a, cậu nhe răng nhếch miệng chống chân đứng dậy, sau đó họa vô đơn chí, đột nhiên đổi tư thế làm máu lên não chậm, trước mắt đột nhiên tối sầm không đứng vững, đo đất version người thật…
May thay không biết từ đâu vươn ra một bàn tay đỡ cậu một phen. “Cám ơn.” La Tường quay đầu cảm tạ người nọ.
“Không có gì.” Vừa thấy biết ngay là tinh anh, cà vạt áo vest, kính không gọng. Đối phương lơ đễnh mỉm cười.
“Tường Tường, sao cậu không vào?” Tiểu Tứ chạy ra ngoài tìm La Tường, cậu ta đi đâu mà lâu dữ.
“Ờ, vào ngay đây.” La Tường quay đầu nói với người nọ, “Ờm, buông tay được rồi…”
Hôm đó về nhà rồi, La Tường cũng không vào game, chỉ nhìn thu hoạch từ bán hàng xong liền tắt máy ngủ. Sau đó đợi cậu tỉnh lại, lên trò chơi, đã là một buổi chiều. Tên kia nói buổi tối mới lên được, vậy buổi chiều đi dạo thành khác xem, mua hàng mua hàng, bán lại bán lại kiếm tiền thôi. La Tường mấy ngày nay muốn tiền sắp điên rồi, xác thực mà nói là muốn mua kéo a kéo…
Ôm tâm lý chờ thời, La Tường cảm thấy trong chủ thành hẳn là không ai quen biết mình, cho nên cậu bèn mở acc chính đi dạo.
Thành Thiên Không, tên sao người vậy, là thành phố trên mây, đi ở đường phố bất cứ lúc nào cũng có thể đụng vào một hai cụm mây. Là thứ con gái thích nhất, vừa lãng mạn vừa vui. La Tường thì chả thấy gì, chỉ cần có thể mua được hàng rẻ… Sau đó cậu bỗng gặp được đánh hội đồng trong truyền thuyết… Không ngờ một đám người cưỡng chế PK ngay trên đường.
Cơ chế PK của “Vùng đất thứ hai” là như này, mỗi nhân vật đều có ba kiểu trạng thái PK: hòa bình, chính nghĩa, ác ý. Rất ít rất ít người mở ác ý, bởi vì nếu mở trạng thái ác ý thì bạn có thể tùy tiện tấn công bất cứ người chơi nào, bao gồm cả đội hữu, mở ác ý, đằng trước tên gọi sẽ treo chữ “Ác”. Đội ngũ căn bản sẽ không có ai dám tổ, một khi khai chiến, ai biết bạn có click vào người đội hữu tấn công hay không. Nhưng trạng thái ác ý cũng là trạng thái duy nhất có thể cưỡng chế PK người khác. Còn trạng thái chính nghĩa vừa vặn đối lập với ác ý, người chơi chỉ có thể tấn công những người mở ác ý, hơn nữa vô luận đối phương có tấn công mình hay không, chỉ cần đằng trước tên có chữ “Ác” là bạn có thể công kích đối phương. Còn trạng thái hòa bình, chính là không thể chủ động tấn công bất kì kẻ nào, trừ phi đối phương tấn công mình trước, xếp vào danh sách cừu nhân xong mới có thể công kích đối phương.
Bình thường, mở ác ý, nếu không phải kẻ điên thì là kẻ điên phi thường trâu bò. Còn mở chính nghĩa, thì là những kẻ trâu bò thích vờ ra vẻ… La Tường tự nhận là một người trâu bò, nhưng bình thường cậu đều mở hình thức hòa bình, bởi vì cậu không phải kẻ điên, cậu cũng không muốn ra vẻ quá trắng trợn, cậu cảm thấy trâu bò khiêm tốn mới là một cách ra vẻ thông minh… Số lần cực ít ỏi mở ác ý chủ động công kích người khác, cũng chỉ vì đấu tranh nho nhỏ của công hội trước kia, cộng thêm một lần vì Yêu Nhất…
Mình chỉ là đi ngang qua… La Tường lẩm nhẩm, kết quả vẫn trúng đạn. Đánh hội đồng còn kịch liệt hơn cậu tưởng tượng. Trong vòng vài giây hệ thống của cậu liên tục nhảy ra , cái tin bị những người ác ý khác nhau tấn công… Phắc, La Tường né lần, nhưng lượng máu vẫn rớt phân nửa. Cậu suy cho cùng là thanh niên nhiệt huyết, một đám người chả biết đứa nào là cừu nhân của mình nhưng mình đang mở hòa bình mà, cậu vung tay ném một kỹ năng sở trường: Bát Phương Liệt Diễm, hiệu quả quần công một lưới túm gọn cừu nhân. Sau đó nuốt đại hồng, trong lúc đó né thêm một lần công kích, danh sách cừu nhân thêm tên… Tiếp theo lại là quần công, Vẫn Thạch Thuật.
【 phụ cận 】 Si Tình Tuyệt Đối: má, tại sao có thêm thằng pháp sư hệ lửa vậy?
【 phụ cận 】 Khoa Tư Đê Oa: mẹ ơi, chết cháy con.
Sau khi phóng hai chiêu quần công, La Tường bỉ ổi chạy qua một bên, mở danh sách cừu nhân, nhìn quét một lượt, nhớ kỹ tên mấy người kia xong. Lại chạy vào chiến trường, tìm cừu nhân gần nhất, Khoa Tư Đê Oa, phóng một chiêu Hắc Long Ba. Khoa Tư Đê Oa đáng thương vốn trong lúc hỗn loạn chẳng còn bao nhiêu máu, bị La Tường đánh lén một cú, trực tiếp trở về điểm hồi sinh. Nhưng La Tường cũng không oai phong được bao lâu, hai chiêu quần công hồi nãy đã khiến những người kia chú ý, vốn trận hội đồng này chỉ là giữa công hội mâu thuẫn. Hai phe không ai biết cậu, hơn nữa còn là oánh xáp lá cà, vì vậy trực tiếp xem cậu là đối thủ, rất nhiều người tập trung đánh La Tường. Nếu người qua đường bình thường bị tấn công thì cùng lắm là chạy xa chút, nếu bị giết thì sau khi hồi sinh cũng chỉ lên thế giới mắng vài câu, nhưng La Tường là ai, cậu đâu phải loại dễ bị bắt nạt, lại nói cậu đang sầu không có gì làm đây, chẳng thèm biết ân oán tình cừu người ta ra sao, trực tiếp nhảy vào hỗn chiến luôn.
Kể đến đoạn La Tường phóng xong Hắc Long Ba thì bị tấn công, bởi vì khi ấy vừa vặn đang ngâm xướng, nhược điểm của pháp sư chính là thời điểm ngâm xướng không thể di động, cho nên La Tường bị đánh ngay mặt. Vội vàng nuốt một đại hồng, cậu cấp tốc nhảy lên nóc nhà bên đường. Đây là ưu điểm của việc đánh nhau trên phố, có địa hình để nương tựa. La Tường còn tưởng rằng lúc đang hỗn chiến, mình nhảy lên nóc sẽ không ai chú ý, nhưng cậu tưởng bở rồi. La Tường bị tấn công lần thứ hai, không ngờ là một cung thủ, tên gọi Linh Vũ, không thấy rõ người nhưng hệ thống đã hiển thị tên. Cung thủ mẫn rất cao, tốc độ bắn tên cũng cực nhanh, La Tường bị thương tổn rõ ràng, mũi tên thứ hai lại bắn qua đây. Mẹ nó, lì dữ, xem ra đối phương đã nhìn trúng cậu. Có điều khi mũi tên thứ hai bắn ra La Tường đã nhìn được phương hướng, chạy qua bên đó, dáng người xanh lục, là một cô gái, một cô gái vừa có kỹ thuật vừa cực hung hãn. La Tường cũng chẳng đứng chịu trận cho cô ta đánh, ném Dây Leo Độc sang, Linh Vũ không phụ kỳ vọng nhảy lên né công kích, nhưng La Tường còn chiêu sau, giãn cách kỹ năng của Hắc Long Ba đã giãn xong, vì vậy Linh Vũ vừa rơi xuống đã bị hắc. Ngoài lúc ngâm xướng thì lúc nhảy lên và rơi xuống cũng không thể né tránh công kích.
Linh Vũ tức hộc máu, thằng pháp sư này khó chơi quá đi, nắm bắt thời gian và địa điểm không tồi, nhưng cô cũng không phải loại dễ bắt nạt, kéo một mũi tên, lần này còn kèm theo thương tổn hệ băng, nhìn xem ngươi né thế nào.
Đích xác La Tường né không kịp tên của cô, tốc độ quá nhanh, đừng nói điều khiển, đến con mắt của La Tường còn không thể bắt được hướng cung tên bắn ra nữa là, đợi cậu ý thức được thì có né cũng không kịp. Thế nhưng La Tường có thể nhìn thấy động tác kéo cung dù chẳng biết nó bắn về phía nào. Vì vậy trong chớp mắt nhìn thấy đối phương kéo cung, cậu trực tiếp thuấn di, đúng, tuyệt chiêu thoát thân Càn Khôn Đại Na Di… Nhưng không phải chạy ra ngoại tầm bắn mà là di động ra sau lưng Linh Vũ, cô em này phản ứng rất nhanh, đáng tiếc cô không phải cận chiến, nếu đây là chiến sĩ, La Tường đi đến gần đối phương là chuyện cực nguy hiểm, bởi vì đối phương trực tiếp xoay người một đao là ngay chính mình. Nhưng Linh Vũ là một cung thủ, trước khi tấn công phải có động tác kéo cung, vì vậy lợi dụng khe hở đó La Tường phóng Lửa Địa Ngục, phép thuật quần công dùng chính mình làm trung tâm, lúc này cung tên của đối phương cũng đã đâm vào người La Tường. Tất cả phát sinh trong nháy mắt, chờ Lửa Địa Ngục tắt thì hai người đều đã biến mất tại chỗ, đúng, bọn họ cùng đồng thời về điểm hồi sinh…
Chết thì chết, dù sao cũng không mất kinh nghiệm, cùng lắm nổ trang bị thôi, huống chi La Tường là bên bị công kích, xác suất nổ trang bị thấp đến không thể thấp hơn được nữa, quả nhiên, nhìn vào trang bị của mình, chẳng rụng cái gì, chỉ bị trừ ít tiền. La Tường mặt mày hơn hớn đứng tại điểm hồi sinh nhìn cô em bên cạnh, ha ha, quả nhiên đã giết chết đối phương. Bất quá Linh Vũ không giống các game thủ khác chửi mắng hay gào thét đòi đánh thêm một trận, thậm chí chẳng thèm nhìn La Tường lấy một cái, xoay người rời khỏi điểm hồi sinh, nhìn hướng cô nàng rời đi, có vẻ là quay về chiến trường hỗn chiến hồi nãy. Thực là một cô em bạo lực a…
La Tường không hề biết, người cậu xử là hội trưởng của một trong hai công hội kia… Người ta đang vội vàng trở về để tiếp tục chỉ huy đó. = =
Lúc này, nhìn thấy Linh Vũ bị pháp sư từ trên trời rơi xuống kia giết chết, Vương Giả Chi Kiếm vui chết đi được, hắn là hội trưởng công hội còn lại… Tuy không biết pháp sư kia, hơn nữa bản thân ban đầu cũng muốn giết đối phương, nhưng bây giờ phải thật sự cảm tạ cậu ấy, Linh Vũ coi vậy mà rất khó giết, bởi vì cái chết bất ngờ của Linh Vũ, công hội đối phương hạ sĩ khí rất nhiều. Ờ, tuy rằng pháp sư kia ăn mặc, ờm, khá đáng yêu… Nhưng kỹ thuật không tồi, có lẽ lôi kéo được, dù có khả năng không phải cùng server, không thể gia nhập công hội của mình. Bất quá kết giao cao thủ là chuyện trăm lợi không một hại.
Linh Vũ cũng rất buồn bực, con thỏ chết bầm kia, biết vậy đã không đuổi giết nó! Không ngờ làm mình tiêu mạng. Đến giờ cô còn chẳng biết tên đó là ai, sao giờ trình PK của người qua đường cao quá vậy, chỉ một người đi đường đã mạnh như thế! Vận số của mình thiệt là xui. Nghĩ đến Vương Giả Chi Kiếm khẳng định đang cười trên nỗi đau người khác, cô liền tức không biết để đâu.
Đi dạo chủ thành khác thôi, La Tường uống một ngụm nước, đang suy nghĩ nên đi đâu thì đã bị cái loa mới mọc lên làm phun luôn ngụm nước vào màn hình.
Từ khi mở server mới Vùng Đất Thứ Hai, kênh thế giới vẫn như ban đầu là chỉ có người cùng server mới nhìn thấy những gì trên kênh, còn loa thì biến thành kênh dùng cho mọi server. Đây cũng là một hình thức tiên tiến hơn công ty game cung cấp cho người chơi để liên lạc với server khác, chẳng qua loa rất mắc tiền…
【 loa 】 Vương Giả Chi Kiếm: pháp sư tai thỏ vừa rồi giết Linh Vũ ở thành Thiên Không, tôi thay mặt công hội Vương Giả cám ơn bạn đã xuất thủ tương trợ, chúng ta kết giao bằng hữu, xin hãy liên lạc! Cám ơn!!!
Pháp sư tai thỏ… Nhắc thứ không nên nhắc, La Tường bây giờ hận nhất là đứa nào nhắc đến những từ có dính dáng thỏ, kết bạn cái mông, lần sau nhìn thấy nhất định chém ngươi!!!! Vương Giả Chi Kiếm kỳ thật rất vô tội mà, hắn chẳng qua không nhớ được tên của pháp sư mà thôi, chỉ nhớ rõ đôi tai thỏ siêu đáng yêu…
Cao thủ không cô đơn –