"Được rồi, được rồi..." Nhã Đình an ủi Nha Hi rất lâu, Nha Hi mới có thể ổn định lại được một chút "Cậu ta không thương, còn chị thương, còn ba mẹ thương em, còn có bảo bảo thương em..."
Nha Hi ôm lấy bàn tay của chị, dụi vào gương mặt nhỏ vào giống như lúc nhỏ, chỉ cần mỗi lần cô bị ba mẹ la, chị hai đến an ủi, vỗ về và cô luôn dụi vào tay của chị như vậy.
"Em lúc nào cũng như vậy nhỉ?"
Nhã Đình buồn cười, Nha Hi liền lập tức nhe răng ra cười hì hì, khiến Nhã Đình chỉ muốn đánh cho một trận.
Sau khi Nha Hi đã ổn, bác sĩ vào kiểm tra lại một chút thì xác nhận cô hoàn toàn có thể xuất viện được. Chỉ là sau khi về nhà thì phải tích cực bồi bổ và không được suy nghĩ nhiều, Nha Hi đơn nhiên lon cho bảo bảo ở trong bụng nên không dám nghĩ nhiều nữa.
Ngày hôm sau cô xuất viện, ba mẹ cùng chị hai không chở cô về căn hộ của mình mà lại thẳng tiến về Huỳnh gia. Huỳnh Nha Hi chỉ có thể cười khổ, không dám ý kiến, mọi người bây giờ nói cái gì cô cũng phải nghe, không được phép cãi lời.
Một ngày ba bữa đều phải đủ, một bữa ăn kèm theo một ly sữa đều phải uống hết, không được làm bất cứ chuyện gì nặng nhọc. Cũng không được tiếp xúc nhiều với điện thoại, hay nói đúng hơn là Nha Hi bị tịch thu điện thoại, để tránh khỏi những tin tức về hôn nhân của Dư Thế Phàm đang rất rầm rộ.
Ngay cả tivi, ông bà Huỳnh cũng tránh kênh tin tức, ông bà chỉ muốn Nha Hi luôn vui vẻ tươi cười.
Riêng về Nha Hi, ngày hôm ở bệnh viện cô khóc rất nhiều, như phần nào giải bớt tâm tư, bản thân cô vẫn muốn biết chuyện hôn sự đó như thế nào nhưng không tài nào lấy được điện thoại để đọc tin tức. Buổi chiều, Nha Hi giả vờ ngây thơ ngồi ở sofa cầm điều khiển chuyển kênh tivi, nhân lúc ba mẹ ở trong bếp chuyển sang kênh tin tức. Nhưng tin tức hiện tại đang chiếu về thị trường chứng khoáng, cho nên Nha Hi hoàn toàn không coi được một cái gì về Dư Thế Phàm.
Ba mẹ mang đồ ăn từ trong bếp ra, Nha Hi phải nhanh chóng chuyển sang kênh giải trí, ông bà ngồi xuống bên cạnh cô. Nha Hi nhanh cầm lấy một miếng soài ăn ngỏ ý "Ngày mai ba mẹ chở con đi hít không khí nha."
"Hít không khí? Con có thể ra ngoài vườn hít hết cái vườn hoa mà" Ông Huỳnh haha cười, Nha Hi bị trêu chọc phụng phịu hai cái má hồng "Ba này, con muốn hít không khí mà...Hừ..."
"Con muốn đi đâu?" Bà Huỳnh nghiêm túc hỏi, Nha Hi nhiu mi suy nghĩ một hồi "Đi dạo vòng vòng thôi" Nha Hi vội vàng đứng dậy, hào hứng nổi lên "Con lên rủ chị hai."
Liền nhanh chóng đi lên lầu, ông bà Huỳnh liền hét "Đi từ từ lại."
Huỳnh Nha Hi hí hí cười lên lầu hai, thẳng vào phòng của Nhã Đình, mấy hôm nay thấy sắc mặt của chị không được tốt không biết là có phải đã có vấn đề gì rồi không?
Quả nhiên vừa lú đầu vào phòng, liền nghe giọng chị Nhã Đình vang vội.
"Anh không thể nào vô lí như thế được."
"Bận đến mức ba tháng rồi đến nhìn mặt một chút cũng không có."
"Em mệt lắm không muốn nói nữa."
Nhã Đình cúp máy, bực bội ném chiếc điện thoại lên giường. Nha Hi đi vào phòng khẽ hỏi "Chị sao vậy?"
Vẻ mặt bực bội của Nhã Đình liền biến mất tiêu, thay vào đó là một nụ cười toét lửa, Nha Hi nhìn nụ cười không mấy vui vẻ kia bĩu môi trông rất đáng thương "Chị còn giấu em, em nghe hết rồi, gặp vấn đề mà không thèm kể cho em..."
"Cô thôi đi" Huỳnh Nhã Đình véo cái má tròn của em gái "Tôi biết tuốt cô rồi đừng có mà diễn."
"Hì hì" Nha Hi nhe răng cười "Chị sao vậy? Nói em nghe với."
Huỳnh Nhã Đình chỉ thở dài "Ba tháng rồi chị và Bern không có gặp nhau..."
"Ba tháng?" Nha Hi ngạc nhiên, chị hông có tâm sự cho nên cô cũng không biết, cứ tưởng hai người vẫn ổn chứ "Sao vậy?"
Nhã Đình cũng chỉ biết lắc đầu "Chị cũng không rõ, đột nhiên từ ba tháng trước anh ấy bận vô cùng, nhưng công việc của anh ấy chẳng phải là kinh doanh bar ở bên Pháp sao? Ở Việt Nam anh ấy có cái gì để bận, hỏi thì anh ấy bảo việc riêng việc tư gì đó, càng lúc chị càng cảm thấy anh ta có nhiều thứ che giấu chị."
"Hmm" Nha Hi suy tư, đang ngồi liền ngã ra phía sau lăn ra nệm mềm mại "Chắc là ảnh bận gì đó thôi mà."
Huỳnh Nhã Đình chính là không rõ anh ta bận cái gì, mà đến ba tháng qua vẫn không thấy được mặt, công việc chính ở bên Pháp nhưng Bern lại không trở về bển. Ở đất Việt Nam này anh lại có thể bận việc gì đến mức không thể ra gặp cô một chút, thật sự không thể hiểu nổi nha.
"Chị chưa tắm nữa hả?" Nha Hi nhìn thấy bộ đồ này của Nhã Đình từ sáng rồi nha "Mau mau đi tắm đi chứ, bốc mùi rồi kìa."
"Hừ... Bực cả mình" Nhã Đình đứng dậy, vừa bực vừa tức mở tủ quần áo, sau đó đi vào phòng tắm. Nha Hi lén lén ngó chị đi vào phòng tắm, xong liền chợp lấy chiếc điện thoại của Nhã Đình thăm dò tin tức.
Chỉ mới vài ngày đã có nhiều tin đến thế, trên mục đầu tiên tin tức mới nhất, hôn lễ của Dư Thế Phàm và Trần Hân Hân được định vào ngày /, ở nhà hàng lớn nhất thành phố.
Lần này Nha Hi nhìn bài báo, chỉ nhẹ nâng cười khổ sở, vậy ra là ba ngày nữa thì anh sẽ kết hôn.
Còn tiếp...
_ThanhDii