Tô Bắc mặt vô biểu tình nhìn Lộ Nam.
Bên mặt vừa rồi bị Therine đánh, giờ phút này còn đau nóng rát.
Cô nhìn thoáng qua Tôn Lệ Lệ đứng ở cửa, lại nhìn cửa văn phòng đóng chặt.
Cô không chút khách khí mở miệng với Lộ Nam: “Lộ Nam, chuyện đáp ứng anh, tôi đều làm được, vậy anh thì sao?”Cô hít sâu một hơi: “Đây là lần đầu tiên, cũng là lần cuối cùng tôi cảnh cáo anh, quản tốt phụ nữ của anh, đừng để bọn họ giống chó điên tùy tiện ra ngoài cắn người, tôi cũng không phải là dễ chọc, lại có lần này, tôi cũng không có dễ nói chuyện như vậy!”Lộ Nam nhìn dấu bàn tay màu đỏ trên mặt Tô Bắc, tay anh lôi kéo Therine, sức lực càng mạnh.
Therine theo bản năng cắn chặt răng, nhẹ giọng nói: “A Nam, anh chậm một chút, đau……”Lộ Nam ẩn nhẫn lửa giận, anh nhìn thoáng qua Therine, hoàn toàn không có phản ứng cô ta.
Anh quay đầu nhìn về phía Tô Bắc, giọng nói trịnh trọng, như là hứa hẹn: “Cô yên tâm, đây tuyệt đối là một lần cuối cùng, về sau tôi tuyệt đối sẽ không để bất luận kẻ nào đến quấy rầy cô nữa!”Tô Bắc nhàn nhạt nhìn anh một cái, ngồi ở bàn làm việc của mình: “Vậy thì không còn gì tốt hơn, hiện tại, cô có thể mang theo chó điên của anh rời đi, tôi muốn bắt đầu làm việc, đi thong thả, không tiễn!”Tôn Lệ Lệ hoàn toàn chấn kinh rồi.
Tô Bắc lại dám nói chuyện với Lộ Nam như vậy.
Therine giật mình há to miệng, người phụ nữ này kiêu ngạo như vậy, trách không được cô ta dám đánh mình, cô ta lại có thể không khách khí với Lộ Nam như vậy.
Rốt cuộc cô ta là ai, đến tột cùng có bối cảnh gì.
Hơn nữa, cô ta nói chuyện với Lộ Nam như vậy, nhưng Lộ Nam lại không có tức giận.
Cô ta còn chưa nghĩ kỹ, đã bị Lộ Nam túm cánh tay, trực tiếp đi ra ngoài văn phòng.
Lộ Nam mới vừa đi ra văn phòng, những nhân viên của giải trí Tinh Không liền nhìn chăm chú vào cửa văn phòng Tô Bắc.
Bọn họ thật sự là quá tò mò, vừa rồi ở trong văn phòng Tô Bắc, đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng mà, Vân Phàm giống như một thần cửa, chặn ở cửa.
Bọn họ chỉ nhìn thấy, cuối cùng Lộ Nam lôi Therine ra khỏi văn phòng.
Lộ Nam và Therine vừa đi, Tô Bắc lập tức cảm thấy, toàn bộ thế giới đều thanh tịnh.
Cô mệt mỏi dựa vào ghế làm việc.
Gần đây thật là vận số năm nay không may mắn, cũng không biết đắc tội ai, chó điên một con tiếp một con tới cửa tìm việc.
Cô lười nhác vùi chính mình ở ghế làm việc, không muốn nói một câu.
Tôn Lệ Lệ thuận tay đóng cửa lại, cô ấy đi từng bước một về phía Tô Bắc, vây quanh bàn làm việc, đánh giá Tô Bắc phía trước phía sau, từ trên xuống dưới một lần.
Tô Bắc vô ngữ nhìn cô ấy: “Lệ Lệ, cô đang làm gì?”Tôn Lệ Lệ sùng bái nhìn cô: “Anne, có phải cô bạo phát lực Hồng Hoang không, lại dám nói chuyện với Lộ tổng như vậy, cô sẽ không sợ anh ta sa thải cô sao?”Tô Bắc trào phúng kéo khóe miệng: “Sợ, đương nhiên sợ, anh ta là tổng giám đốc, tôi chỉ là một người đại diện nho nhỏ, có thể không sợ sao, nhưng tôi cũng không thể vô duyên vô cớ bị người tát một cái, tôi cũng là có tôn nghiêm được không!”Tôn Lệ Lệ nghe xong lời Tô Bắc, cảm thấy càng thêm kỳ diệu.
Cô ấy nghĩ nghĩ, rung đùi đắc ý nháy mắt, thẳng lăng lăng nhìn chằm chằm Tô Bắc.
Sau một lúc lâu, cô ấy mới như suy tư gì đó nhìn thoáng qua Tô Bắc, tiếp tục lắc đầu.
.