Con nha đầu chết tiệt, đồ chết tiệt, tao thương hại mày nên mới để mày đến nhà họ Hình.
Không ngờ rằng vậy mà mày vẫn muốn cướp đi vị trí của tao.
Không được, không thể cứ ngồi chờ chết thế này được, bắt buộc phải đuổi cái đồ chết tiệt kia đi.Trong phòng trà yên tĩnh, Hình Thiên Nham ngồi bên chiếc bàn ăn thấp kiểu Nhật, rót cho mình một ly trà một cách đầy nhã nhặn.
Uống trà được coi như là một sở thích của anh.Có một số người đàn ông thích phụ nữ, một số người đàn ông thích sự ồn ào, có người thì thích tiền bạc lại có một số người thích quán bar, còn anh thì vẫn luôn chỉ thích sự yên tĩnh, an nhàn.
Điều này khác hoàn toàn với sự nghiệp to lớn của anh.“Ồ, anh đã pha xong trà rồi à?” - Uông Dương Minh đến muộn, vừa ngồi vào bàn đã uống một ngụm lớn.“Cậu khát lắm à?”“Cũng bình thường, cũng bình thường.” - Trà đạo quan trọng là phải thưởng thức từ từ, cứ uống ừng ực như thế thì không thể nào thấy được vị ngọt đắng nổi tiếng này nữa.
Tự biết mình bị lộ rồi, anh cười gượng: “Này, hôm nay cậu tìm tôi muộn thế này, có chuyện gì à?”Anh nhẹ nhàng cầm chiếc ly lên, nhấp một ngụm nhỏ rồi đặt xuống, Hình Thiên Nham từ từ nói: “Tôi muốn hỏi cậu, có một cô gái rất xinh xắn mà lại làm mình xấu đi giấu mình bên cậu thì có mục đích gì được?”“Hả?” - Câu hỏi này làm Uông Dương Minh không biết trả lời thế nào.
Dù sao, dù sao thì những chuyện như thế này chỉ xuất hiện trong phim thôi: “Ừ..., câu hỏi này tôi chỉ có thể trả lời cậu bằng mấy chữ thôi.”Anh ngước đầu lên nhìn: “Mấy chữ gì?”“Mưu đồ bất chính.”Câu trả lời thế này chung chung quá.“Ôi, phải nói thế nào đây, nếu như người phụ nữ xinh đẹp này cố tình tiếp cận cậu thì chắc chắn là có ý đồ gì không chính đáng rồi.
Nếu như cô ta lại còn cố tình làm mình xấu đi, vậy thì tôi lại càng nghi ngờ việc cô ta không tốt đẹp gì rồi.
Chẳng qua là đổi cách để thu hút sự chú ý của cậu thôi.
Sao? Cậu gặp phải vấn đề này à?”Hình Thiên Nham in lặng không trả lời.Trong đầu Hình Thiên Nham không ngừng hiện lên cảnh anh gặp Khả Nghiên.Lần đầu gặp cô ấy hình như vừa đá bạn trai xong, thế này có được coi là cắm sừng không?Còn lần thứ hai hình như cô muốn lấy được tiền của Dương Minh nên mới làm mình vui, thế này coi như là vì tiền nên bất chấp?Lần thứ tư hình như là ở tang lễ của ba cô, nhớ lúc đó cô vẫn có thể nói.Sao bây giờ cô lại không nói được nữa? Hơn nữa còn đến nhà mình làm vú em nữa.
Điều này không khó hiểu lắm vì tự cô cũng có con, vậy nhưng làm mình xấu đi… thì là vì cái gì?Anh nhớ rằng lúc cô đến tiễn ba mình lần cuối, không có người đàn ông nào ở xung quanh cô cả.
Trong trường hợp đó, người chồng mà không xuất hiện, trừ khi… cô là mẹ đơn thân? Hoặc là…“Thiên Nham, hôm nay em đi trung tâm thương mại, tiêu hết chín mươi vạn.”“Nhưng có rất nhiều thứ là em mua cho Tiểu Nghiêm, anh không giận đâu nhỉ?”“Là do em thấy cô ấy chăm sóc Ngọc Thành tốt quá, cộng thêm vài lần trách nhầm cô ấy nên mới đưa cô ấy đến trung tâm thương mại.
Chỉ là….
cô ấy chọn rất nhiều thứ đắt tiền.
Đã đưa người ta đến rồi thì người ta chọn đồ xong mình mà không mua cho thì…”Trong đầu anh tự nhiên hiện lên cuộc trò chuyện với Tiêu Lâm Na.
Nếu cộng thêm những tin tức có được từ cuộc trò chuyện đó, Hình Thiên Nham dường như đã gặp được một phiên bản hoàn toàn mới của Tiêu Khả Nghiên, với vẻ bề ngoài khiến anh cực kỳ thất vọng và chán ghét.Thực ra hôm nay lúc những người giúp việc tập trung lại, Hình Thiên Nham đã nhận ra cô rồi.
Chỉ là không muốn hoặc là không chịu nói thẳng với cô thôi.
Bởi vì cô đem lại cho anh quá nhiều cung bậc cảm xúc.
Lần đầu gặp gỡ đẹp đẽ đến vậy, vậy mà lần thứ hai gặp ấn tượng của anh lại bị thay đổi hoàn toàn, cộng thêm những hình ảnh lúc cô làm việc ở nhà họ Hình nữa.Đánh một cô giúp việc từng giúp mình, tiêu tiền của chủ không thèm chớp mắt, nịnh hót chủ, dường như điều đó khác rất nhiều với cảm giác mà vẻ bề ngoài của cô đem lại cho người ta.Đôi mắt đó…Người có đôi mắt trong như thế sao lại làm ra chuyện như vậy được chứ?Nghĩ đến đây, đôi lông mày của Hình Thiên Nham cau lại, bây giờ những suy nghĩ của anh có thể chứng minh một chuyện đó là Khả Nghiên đã thu hút anh.
Chỉ là vì sự hiểu lầm nào đó và những lần “trùng hợp” làm thái độ của anh đối với cô lúc thì tốt, lúc thì xấu..