Nghe hắn đồng ý chơi bài, nàng vội quay ra nói:
- Phong! Em không biết chơi.. hay là em lên lầu ngủ trước nhé? - Dù vẫn chưa hết kinh hãi kia. Nhưng nàng quyết không để Lãnh Phong ê mặt vì vị hôn thê không biết chơi bài.
- Không sao! Anh sẽ dạy em..
Và thế là tối hôm đó, trên chiếc bàn tròn 6 người ngồi. Lãnh Phong tha hồ nhồi nhét vào đầu nàng những thói xấu. Còn bốn người kia cố nhịn cười nhìn Tiểu Vy ngơ ngơ ngác ngác hỏi tên quân bài liên tục. Cuối cùng thì cũng có thể bắt đầu...
Đặt bài xuống, Đường Hi ỉu xìu:
- Lại thua! Em thua 5 ván rồi..
Lục Quân cười nói:
- Ai bảo em thích cược cùng Lãnh Phong? Đáng đời thôi! Bọn anh còn thua anh ta mà!
Hắn cười, cúi xuống nói với nàng:
- Anh không chơi nữa! Em vào đi!
Nàng đang tròn mắt nhìn xấp tiền bày la liệt trước mặt. Hắn chơi giỏi vậy sao? Cũng đúng mà! Hắn là Lạc Lãnh Phong, tổng giám đốc Lạc thị lớn vậy. Mà nàng còn nghe được hắn nắm 70% cổ phần, ắt phải tài giỏi lắm.
- Vy Vy? - Hắn thấy nàng vẫn chưa trả lời, khẽ gọi.
- Vâng? - Nàng giật mình nhìn hắn.
Thấy nàng ngoan như vậy, hắn đặt lên cái trán nhẵn mịn của nàng một nụ hôn. Nhắc lại câu nói vừa nãy:
- Anh không chơi nữa! Em vào giúp anh..
- Nhưng em... - Không! Không muốn! Nàng là mới học cách chơi mà..
Khải Bình thấy lâu chưa động tĩnh gì ở bên phía Lãnh Phong liền nói:
- Bắt đầu đi nào!
- Cố lên nào! Em sẽ thắng thôi! Mang về cho anh tiền nào! - Lục Quân ngồi cổ vũ Đường Hi. Anh mặc dù chơi còn xuất sắc hơn Đường Hi nhưng vẫn phải chiều ý bà xã tương lai thôi.
Bốn người kia cười gian tà. Họ chắc chắn sẽ lấy lại số tiền đã mất của mình. Nếu chơi bất kỳ bài bạc, cá cược gì đi nữa thì kể cả từ tỷ phú sau một đêm đấu với hắn cũng thành trắng tay. Đấy là lý do tại sao hắn nắm vững Lạc thị và các sòng bài lớn quốc tế.
- Em sẽ làm được! - Hắn không nhiều lời, chỉ ghé sát tai nàng nói.
Hít một hơi sâu, nàng quyết định ra nhập.
" Bổn cô nương đây chưa từng chơi bài, các người hãy nương tay! "
" Ta sẽ rút hết tiền của ngươi qua tay vợ ngươi! Ha ha! " - Bốn người kia nghĩ.
Hơn tiếng sau.....
- Hu hu! Em phá sản rồi Lục Quân à!!! - Đường Hi sướt mướt.
- Không sao! Đã có anh không phải sao? Đó chỉ là số tiền nhỏ thôi! - Lục Quân thở dài.
- Tiền của tôi.. Đi tong rồi! - Tiểu An gục đầu lên bàn.
- Hơ hơ! Em chẳng phải chơi rất giỏi sao? - Khải Bình cười.
- Gì? Ngay cả chị gái mà cô ấy cũng rút hết đấy! Mới chơi sao trình độ ngang ngửa Lãnh Phong thì anh biết đấy!
- Số tiền nhỏ mà.. - Khải Bình cười.
- Tiền nhỏ á? Tiền nhỏ á? Anh nhìn chưa? - Đường Hi cướp lời, chỉ chỉ vào xấp tiền mấy hàng ở bên Tiểu Vy.
Hắn bật cười. Không nghĩ được nàng lại có thể chơi bài giỏi như vậy được. Hắn hôn lên vành tai của nàng nói:
- Vy Vy giỏi lắm! Kiếm tiền cho anh rồi!
- Thật a? - Nàng quay lại cười, hai mắt sáng rực nhìn hắn.
- Ừm.. - Hắn cười.
- Tiểu Vy à! Đừng để bị hắn lừa! Xấp tiền kia còn không bằng 1/10 số tiền hắn có được! - Tiểu An chen lời.
- Ừm! Nhưng dù gì Tiểu Vy cũng vẫn là kiếm tiền cho tôi. Không phải sao? - Hắn vòng tay ôm nàng.
- E hèm! Vậy được rồi! Hai người cưới nhau rồi sinh con. Nếu là con gái thì sẽ xinh đẹp như Tiểu Vy. Nếu là con trai thì sẽ đẹp trai, khỏe mạnh như anh. Và cả hai đứa sẽ đều có bản chất lưu manh như bố mẹ chúng. - Đường Hi nói.
- Cũng không tệ! Anh thích nhất cái khoản cưới nhau rồi sinh con. - Hắn cười, ôm chặt nàng hơn. Tưởng tượng nàng mang trong mình dòng máu của hắn sẽ nhìn như thế nào.
Tiểu Vy thấy hắn cười ngây một lúc. Lấy tay quơ quơ trước mặt hắn:
- Phong..?
Hắn quay về thực tại, cúi xuống nhìn nàng:
- Em cứ nói..
- Em nghĩ.... có nên trả số tiền này về cho họ? - Nàng nhìn bốn người kia khóc lóc ai oán. Không nỡ lòng định lấy số tiền này.
- Không được! Nhất định anh phải giữ! - Hắn nhìn bốn người kia, thấy họ đau khổ cũng thấy.... thú vị.(Cười trên nỗi đau của người khác >"