Biệt thự Bạch gia lúc h
Cô vẫn còn thức nằm chơi. Hắn thì đang ngồi trong phòng làm việc mà xem những tài liệu
Vừa làm xong việc thì hắn liền về phòng với bảo bối nhỏ của mình
Mở cửa ra thì thấy cô đang nằm lăn lộn trên giường đọc truyện, hắn đi tới
- bảo bối.
Cô giật mình khi hắn đột nhiên xuất hiện. Nhanh chóng để cuốn truyện sang bên cất
- Ngôn Hy...a anh vào khi nào sao em không nghe tiếng vậy ?
Hành động này của cô đừng tưởng có thể qua mắt được hắn
- anh mới vào thôi. Em đang đọc gì vậy ?
- truyện tranh thôi mà.
- truyện tranh ? Tại sao lại giấu giấu giếm giếm thế kia ?
- ưm đâu đâu có giấu.
- đưa anh xem.
Cô lắc đầu
- em mà không ngoan ngoãn đưa anh cuốn truyện đó thì hậu quả khó lường. Đưa cho anh nào !
Cô cắn nhẹ môi dưới từ từ lấy cuốn truyện sau lưng đưa cho hắn
Hắn cầm lấy cuốn truyện lật lật mấy trang ra đọc thử. Bất giác đóng cuốn truyện lại khiến cô giật mình
- bảo bối à em cũng to gan lắm. Dám đọc những loại truyện này.
Cô mím môi không nói gì
- đam mỹ ? Em thích những thể loại này ư ?__ Hắn đưa cuốn truyện lên
- anh không biết đó thôi. Đó là loại truyện đang rất là thịnh hành
- em đọc truyện đam mỹ mà còn ở đó nói như vậy được hay sao ? Xem ra anh nuông chiều em hóa hư rồi vợ à.
- ưm~ không có.
Cô làm nũng. Xích lại gần hắn ngoan ngoãn ngồi trong lòng hắn lấy lòng
- em xin lỗi em sẽ không đọc những loại truyện này nữa. Đừng giận em nha~
Hắn khẽ thở dài
- lúc nào cũng có thể làm nũng được hết. Được rồi tha cho em lần này, sẽ không có lần sau đâu.
- ưm em hứa mà nhất định sẽ không có lần sau đâu nữa.
Vùi đầu vào lòng ngực rắn chắc của hắn, tay vòng qua eo ôm lấy hắn
- bảo bối à em đang câu dẫn anh đó sao ?
Nâng khuôn mặt cô lên
- đâu có....Hy à....
- hửm ?
- em muốn hỏi anh chuyện có được không ?
- em hỏi đi.
- người phụ nữ ban nãy....đó không phải là mẹ anh hay sao ? Tại sao anh lại tuyệt tình với cha mẹ mình vậy ?
Nghe cô nói thế hắn buông cô ra. Đi tới phía ban công đứng. Cô biết mình không nên hỏi chuyện này, đi tới ôm hắn từ đừng sau lưng
- anh không muốn nói cũng được. Em xin lỗi vì đã hỏi về việc đó.
- anh không giận em. Nếu em muốn biết anh sẽ nói cho em nghe.
Cô buông hắn ra đứng kế bên hắn. Hắn ngước nhìn lên trời nói
- Lục Ngân bà ta vốn không phải mẹ ruột của anh. Mẹ của anh, bà ấy đã qua đời cách đây năm trước rồi, bà ấy là Bạch Liễu Y.
- vậy còn cha anh thì sao ?
- ông ta vốn không phải cha của anh. Anh đã không còn cha ngay từ thuở nhỏ. người bọn họ cũng có đứa con trai. Hắn ta chính là anh cùng cha khác mẹ với anh.
- Mẹ của anh vốn không phải là vợ chính của ông ấy mà bà ấy là vợ nhỏ của ông ấy. Ông ta đã giấu vợ của mình mà ngủ với mẹ anh. Sau khi biết mẹ mang thai anh thì ông ta vô cùng vui. Ông ta có lần đã nói dối với bà ta rằng đi công tác xa khoảng tháng mới về nhưng thật ra ông ta ở bên mẹ anh khoảng thời gian đó.
- mẹ anh cũng không biết ông ấy đã có vợ ông ta còn cầu hôn muốn lấy bà ấy lúc đó bà ấy vô cùng vui. Sau khi sinh anh ra thì thật không ngờ họ bị Lục Ngân dẫn theo đứa con trai đến bắt quả tan người.
- " Ngôn Hy à ...."
- bà ta đã tát mẹ anh cái. Lúc đó mà nói anh cũng chỉ mới lên tuổi mà đó lại là ngày sinh nhật của anh. Ông ta đã không làm gì mà chỉ có thể đứng ngơ ra đó nhìn bà ấy bị đánh.
Nghe hắn kể lại về quá khứ như vậy trong lòng cô có sự chua xót. Cô không biết rằng hắn đã trải qua những chuyện như vậy từ còn bé
- ông ta ly hôn mẹ anh và bỏ mặc anh và bà ấy thế nào mà trở lại về cái gia đình đó của ông ta. Lúc đó mẹ vô cùng tuyệt vọng bà ấy đã khóc rất nhiều. Anh thật không nỡ nhìn bà ấy như vậy.
- có ngày Lục Ngân bà ta tới tìm mẹ anh bà ta bảo rằng muốn đem anh về nhà và nuôi. Lúc đó mẹ đã không đồng ý bà ta liền mắng chửi mẹ anh. Anh liền chạy tới bảo vệ mẹ mà mắng bà ta trận. Nhưng như vậy thì được ích gì cơ chứ, cậu bé mới chỉ lên tuổi thì làm sao chống lại được những người đó.
- cũng vì sự yếu đuối của anh mà bà ấy đã phải chết. Nếu như lúc đó anh chịu quay lại thì có lẽ bà đã không chết thảm như vậy.
Chợt khóe mắt hắn cay. Hắn nắm chặt lấy thanh sắt cúi gầm mặt. Phải hắn rất hận bản thân mình hận bản thân mình thật nhu nhược thật hèn nhát yếu đuối
----- NĂM TRƯỚC -----
Sau khi Bạch Liễu Y qua đời thì cứ nghĩ hắn sẽ sống cuộc sống mồ côi thống khổ nhưng không. Lúc đám tan mẹ của hắn thì có người đi vào đó là người phụ nữ và người đàn ông lớn tuổi
Người phụ nữ chỉ tầm cỡ tuổi còn người đàn ông tuổi. người này chính là cha mẹ của Bạch Liễu Y cũng tức là ông bà ngoại của hắn
Người phụ nữ bước tới đau lòng mà ôm lấy hắn an hồi
- đừng sợ. Chúng ta chính là ông bà ngoại của con.
- ông...ông bà ngoại ?.....
- cháu ngoan. Từ nay ông bà sẽ chăm sóc con thay cho Y nhi.
- Ngôn Hy ngoan. Chúng ta về nhà thôi.
Người đàn ông ôn nhu dịu dàng nhìn hắn xoa đầu hắn. Hắn vui vẻ gật đầu đôi mắt thì vẫn ướt đẫm nước mắt
- ngoan. Cháu không nên khóc, cháu phải mạnh mẽ lên. Là con trai cháu nên mạnh mẽ thế mới bảo vệ được những người mình muốn vào vệ.
Hắn ngoan ngoãn gật đầu đưa tau gạt đi nước mắt sau đó cùng ông bà ngoại của mình về nhà
Kể từ khi về nhà cùng ông bà ngoại hắn mới biết rằng họ vô cùng giàu có. Mẹ của hắn là thiên kim đại tiêu thư của Bạch gia kể cả cha hắn và bà Lục Ngân cũng không hề biết chuyện này
Ông ngoại của hắn là chủ tịch của tập đòan lớn và ông còn ở trong giới hắc đạo. Ông đã huấn luyện hắn rất khắc nghiệt
Tuy rằng rất yêu thương đứa cháu trai này nhưng ông muốn hắn phải mạnh mẽ lên vì hắn là con trai kia mà. Hắn không được yếu đuối
Khoảng thời gian được sự huấn luyện khắc nghiệt thì hắn đã trưởng thành hơn
Năm hắn lên tuổi thì hắn đã phải gánh vác tập đoàn lớn của ông hắn. Ông hắn để lại mọi thứ cho hắn, vì hắn đã lớn rồi đủ để gánh vác những trách nhiệm này
Không ngờ hắn là nhân tài. Hắn không làm cho ông mình thất vọng mà còn tự hào nhiều hơn
Hắn là chủ tịch của tập đoàn lớn, đẹp trai, tài giỏi lại còn lạnh lùng nữa. Nhờ sự tài giỏi và trí thông minh, hắn đã đưa Bạch thị lên cao, vượt xa các tập đoàn khác và đánh bại những tập đoàn đó
Hiện nay tập đoàn Bạch thị đang là tập đoàn hùng mạnh và đúng đầu thế giới...
--------------
- Hết Chap