Chương
Hy Nguyệt làm tư thế kéo khóa che kín môi: “Được rồi, mẹ không nói nữa. Nhưng mà con đừng lo, cho dù cái thai này của mợ là em trai nhỏ, cái thai kế tiếp cũng sẽ sinh em gái nhỏ nha.”
“Bọn họ sẽ sinh rất nhiều con sao?” Kiến Dao tò mò hỏi.
“Đúng vậy.”
“Còn sinh nhiều hơn mẹ ạ?”
“Có khả năng.”
Hai người con một câu mẹ một lời, Tần Nhân Thiên đứng ở bên cạnh đỡ trán lau mồ hôi.
“Cậu với mợ chỉ sinh một đứa này, không sinh nữa.”
Vợ anh ta khá lớn tuổi, anh ta chỉ định sinh một đứa, nam nữ đều tốt cả. Dù sao nhiệm vụ kế thừa gia nghiệp, nối dõi tông đường gì đó đều giao cho em trai, anh ta không có gì phải vướng bận, cả người nhẹ nhàng.
Nhưng mà Tần Như Thông không nghĩ như vậy, tuy bây giờ anh ta kế thừa gia nghiệp của nhà, nhưng đời sau, anh ta chuẩn bị giao cho con của anh trai.
“Anh, nhiệm vụ con cháu thịnh vượng của nhà chúng ta, vẫn phải ký thác ở trên người anh.”
Tần Nhân Thiên làm mặt quỷ: “Anh với chị dâu em đã có kế hoạch, đợi đứa bé sinh ra xong sẽ bắt đầu hành trình vòng quanh trái đất, chơi khắp địa cầu một lần, bọn anh sẽ đi lên vũ trụ chơi, không rảnh sinh con. Rất có khả năng cháu trai hoặc cháu gái phải giao cho em trông coi.”
Anh ta vừa mới dứt lời, tất cả mọi người ở trong đại sảnh đều hít vào một hơi.
Tần Như Thông ngổn ngang trong gió, quay đầu nhìn Hạ Dĩ Nhiên: “Chị dâu, chị phải quản đi, đừng để anh ấy làm bừa như vậy.”
Hạ Dĩ Nhiên vỗ bả vai anh ta: “Chú út, chị là nhà sinh vật học, phải làm nghiên cứu, nhất định phải đi rất nhiều nơi, luôn ở trong phòng thí nghiệm, chuyện gì cũng không làm được.”
Tần Như Thông mới uống một ngụm sâm banh đều phun ra hết, may mà anh ta đúng lúc cầm lấy khăn tay che lại, không tạo thành xấu hổ.
Quả nhiên là hứng thú của chị dâu và anh cả đều y như nhau, tam quan nhất trí, chẳng trách khiến anh cả nhất kiến chung tình.
“Hai người muốn du lịch vòng quanh thế giới em không phản đối, điều kiện tiên quyết là ba năm ôm hai đứa, dù sao trong nhà có nhiều vú em, để bọn họ trông chừng đứa bé không có vấn đề gì.”
Tần Nhân Thiên và Hạ Dĩ Nhiên liếc nhau một cái.
“Em trai, một đứa đủ rồi, hai đứa nhiều lắm, sau này em cũng sẽ có con của mình, sẽ không chăm sóc được.”
“Nếu sinh một đứa thì hai người tự mình chăm sóc. Nuôi đứa bé lớn trước, lại ra ngoài du lịch.” Vẻ mặt Tần Như Thông kiên quyết.
Tần Nhân Thiên làm mặt quỷ: “Như vậy đi, đợi chị dâu em sinh đứa bé này ra xong, xem điều kiện cơ thể, nhỡ đâu cơ thể chị dâu em có vẻ yếu, không thích hợp sinh con, em cũng không thể ép cô ấy được. Đến lúc đó em tìm người phụ nữ của mình cố gắng nhiều một chút, sinh hẳn đội bóng đá đi.”
Tần Như Thông hộc máu, nhưng anh trai đã nói tới mức này, cho nên chỉ có thể im lặng. Dù sao chị dâu đã qua ba mươi tuổi, xem như sản phụ lớn tuổi, quả thực phải chú ý tới cơ thể. Đứa bé được nuôi dưỡng tốt mới là quan trọng nhất.
Hy Nguyệt đứng ở bên cạnh đỡ trán, trên đỉnh đầu có một đám quạ đen bay qua, trước mắt thì có một đám ngựa điên cuồng chạy như điên.
Tường cũng không đỡ, cô thực sự phục Tần Nhân Thiên, sống tiêu sái, vì bản thân như vậy.