Phong nhận màu xanh tốc độ rất nhanh, Địch Á • La Lam không có nửa điểm ý tứ tránh đi.
"Thủy hệ biến cách, Băng hệ ma pháp, Đông kết chi tường." Thanh âm không chút hoang mang.
Theo lời nói chấm dứt, một bức tường trong suốt xuất hiện ở phía trước phong nhận, đỡ công kích của phong nhận, phong nhận căn bản không có cách nào xuyên thấu nó.
Mọi người nhìn bức tường kia, nhan sắc như nước, trong suốt, dưới thái dương tản ra sương mù nhè nhẹ, ánh mặt trời chiếu rọi xuống, sáng rực, chiết xạ quang huy như ngọc, giống kim cương đắt giá, tôn quý hoa lệ. Một cỗ cảm giác lạnh lùng lan tràn toàn trường, là từ mặt tường này mang đến.
Tại thế giới không có mùa đông này, không có hoa tuyết, cũng sẽ không có hàn băng, mọi người lần đầu tiên biết cái gì là lãnh, bất đồng lạnh lùng của mùa thu, bất đồng lạnh lẽo của binh khí, đó là một cỗ lãnh ý đâm vào thân thể, mang theo đau đớn, so với hầm âm lãnh còn muốn lạnh hơn nhiều, mọi người không tự chủ được run lên, da thịt toát ra tầng da gà, có thể cùng loại lãnh đây so sánh tại thế giới này chỉ có cái lạnh của thi thể, nhưng không có loại cảm giác âm hàn này, loại lãnh này tuy rằng lạnh, nhưng là một loại lạnh thấu xương cũng thanh nhã, thậm chí có vài phần cảm giác thánh khiết. Nguyên lai lãnh, cũng có thể có loại cảm giác này.
"Nước, hữu hình lại như vô hình, không thể cắt được, đây là nhu, là đặc tính của nước," Cũng chưa từng liếc mắt một cái nhìn Ái Toa, Địch Á • La Lam đối Lai Ngang • La Lam muốn mạnh mẽ đứng lên nói, "Nhưng đó chỉ là một chút, bất đồng với nguyên tố khác, nước có hai đặc tính, chỉ cần đạt tới yêu cầu, nước chí nhu, có thể biến đổi thành chí cương, chỉ cần hóa băng. Đây là dùng thủy biến cách ra Băng hệ ma pháp, thuộc về nước chí cương."
"Độ ấm càng thấp, nước hóa băng lại càng chắc chắn, thậm chí không cần đặc biệt phòng ngự, bất cứ công kích gì tới gần ở trong nháy mắt đều đông lại. Không chỉ có phòng ngự," Địch Á • La Lam dùng mũi kiếm chỉ hướng Ái Toa công chúa, "Công kích cũng giống vậy."
Trên bầu trời xuất hiện mũi nhọn trong suốt, dưới ánh nắng chói mắt như thế, đỉnh sắc nhọn nhắm ngay vào Ái Toa công chúa.
"Ái Toa." Lai Ngang • La Lam nhìn tình huống đến này, sợ hãi kêu, bất chấp vết thương trên người mình, Hỏa hệ ma pháp Hỏa long xuất thủ, nhắm ngay đến Địch Á • La Lam muốn công kích Ái Toa.
"Vô dụng." Băng sắc nhọn chuyển hướng, nhắm ngay hỏa long.
Băng sáp nhập thân thể hỏa long thật sâu, thiêu đốt thân thể dần thu nhỏ rồi biến mất, lôi đài rắn chắc đều bị băng sắc nhọn cắm sâu.
Hiệu quả này tuyệt đối không thể kém hơn kim khí hay binh khí, đây thật sự là nước sao? Băng sao? Thuộc về nước chí cương.
Thiên tài, thiên tài tuyệt đối, nhìn Địch Á • La Lam, đã không còn ai có thể xem y thành Thủy hệ pháp sư vô dụng, so với Lai Ngang • La Lam, Địch Á • La Lam này mới chân chính là thiên tài, Thủy hệ pháp sư thực lực không đủ, không thể đảm nhiệm vị trí gia chủ, lấy cớ này hiện tại quả thật đáng chê cười, Huyết hệ ma pháp quỷ dị, Băng hệ ma pháp cứng rắn, Địch Á • La Lam đã hoàn toàn cải biến nhận thức Thủy hệ ma pháp là vô dụng nhất của những người ở đây.
Thain tự nhận chính mình tài trí hơn người, nhưng trước mặt Địch Á • La Lam, hắn trong nháy mắt có cảm giác thất bại, nam tử này là thiên tài.
Địch Á • La Lam không cần biết ý nghĩ của người khác, Huyết hệ ma pháp cùng Băng hệ ma pháp cũng không phải y sáng tạo, là nhìn thấy ở ma phương, nhưng tại cái thế giới căn bản không có này, cho dù biết ý nghĩ của người khác, y cũng không để ý, cho rằng như vậy liền như vậy đi, chính mình cái gì cũng chưa nói, tự bọn hắn cho rằng như vậy, hơn nữa, y không cần phải giải thích gì với những người này.
Ma vương vĩ đại nhìn nam tử trên lôi đài, người như vậy nếu không thu về dưới trướng, thật sự quá lãng phí. La Lam gia tộc rất ngu xuẩn, thế nhưng để cho thiên tài như vậy đi.
"Lai Ngang • La Lam, thực lực của ngươi ta đã biết, ta cũng không muốn chơi nữa, như vậy liền chấm dứt đi." Địch Á • La Lam đem thứ nổi tại lòng bàn tay trái ra, "Máu, bên trong bao hàm rất nhiều thứ, ghi lại tình huống một người có, Huyết hệ ma pháp lấy máu làm môi giới, chỉ cần có một giọt máu của đối phương, tính mạng đối phương liền nằm trong tay pháp sư, bất luận khoảng cách có xa hay không, đều trốn không thoát, trừ phi ngươi so với pháp sư càng mạnh, mạnh đến có thể đánh vỡ ước thúc của pháp sư. Nhưng ngươi hiện tại, không có thực lực mạnh hơn ta." Cũng không có khả năng có được.
"Huyết hệ ma pháp, Khôi lỗi (Con rối)." Địch Á • La lam đạm mạc nói. Huyết cầu trong tay, phát ra ánh sáng nhàn nhạt màu đỏ.
Lai Ngang • La Lam phát hiện thân thể chính mình không chịu khống chế, tay phải lấy kiếm giơ lên, chém xuống tay trái.
Máu tươi vẩy ra, một cánh tay trái rơi trên mặt đất. Sau đó là tiếng kêu thảm thiết của Lai Ngang • La Lam.
"Không." Kinh hô phát ra từ Ái Toa, phát ra từ La Lam gia chủ.
"Thủy hệ ma pháp, Bốc hơi." Địch Á • La Lam nói tiếp.
Kiếm trong tay phải Lai Ngang • La Lam hạ xuống, nguyên nhân là tay phải không chịu không chế co rút lại, Lai Ngang • La Lam một đầu mồ hôi lạnh phát hiện tay phải mình không bình thường mà héo rũ, đúng vậy, giống như cây cối, héo tàn.
"Cơ thế mất đi hơi nước, chính là như vậy." Bình thản giải thích, tàn khốc như thế.
"Dừng tay, Lai Ngang, nhận thua, mau nhận thua." Vẫn là La Lam gia chủ phản ứng nhanh.
"Lai Ngang, nhận thua a." Ái Toa cũng kích động kêu lên.
Không phải bọn họ không muốn tiến lên, mà không biết khi nào, băng kia đã quấn chân bọn họ, không thể di động.
"Ta nhận thua." Lai Ngang • La Lam sắc mặt trắng bệch nhận thua, một bàn tay bị chặt đứt, hắn còn một bên, nhưng không có tay kia, chính mình không phải phế nhân sao? Ma vũ song tu thiên tài biến thành một phế nhân, Lai Ngang • La Lam vẫn tung hoang ngang dọc thừa nhận không nổi đả kích này.
Sau khi Lai Ngang • La Lam nói ra, Địch Á • La Lam thu ma pháp của mình về.
Một khắc ma pháp dưới chân Ái Toa giải trừ, chạy đến trên lôi đài, ôm nam nhân ngã trên mặt đất, Đại Nhi cũng không chần chừ, chạy qua rất nhanh. La Lam gia chủ gắt gao nắm chặt hai tay, làm cho chính mình bình tĩnh, nhưng hung quang trong mắt nhắm tới Địch Á • La Lam.
"Lai Ngang, Lai Ngang," Không còn kiên cường, ánh mắt đỏ bừng, hoảng sợ, lo lắng, thoáng hiện lên.
"Lai Ngang ca ca." Tiểu Tinh Linh thiện lương đã muốn khóc, bộ dáng lê hoa đái vũ xinh đẹp như thế.
"Ái Toa, ta đến xem xem." Thánh nữ thánh khiết đi đến bên cạnh hai người ôm nhau.
Đúng rồi, còn có An Đóa, nàng là thánh nữ giáo đình, Quang hệ ma pháp thiên tài trong thiên tài.
Ái Toa hơi hơi tránh ra, nhìn An Đóa hành động. La Lam gia chủ ở vị trí chủ tịch lo lắng.
La Lam gia chủ sẽ không bỏ qua cho Địch Á • La Lam, cơ hội tốt, một cơ hội tốt với Địch Á • La Lam, bất quá vì y đắc tội La Lam gia đáng giá sao? Ẩn ẩn có chút băn khoăn.
Quang huy thánh khiết biến mất, làm cho chỗ cánh tay bị cụt của Lai Ngang • La Lam giảm bớt đau đớn, đáng tiếc, tay cụt cùng tay héo rũ kia không thể phục hồi như cũ.
Trên trán An Đóa hiện ra mồ hôi, sau đó thu hồi ma pháp.
"Thật xin lỗi, Ái Toa, Quang hệ ma pháp không tu bổ được thân thể." Quang hệ ma pháp có thể trị liệu miệng vết thương, có thể làm giảm ốm đau, nhưng thân thể không trọn vẹn, không phải dựa vào Quang hệ ma pháp là có thể tu bổ.
Việc đó mọi người đều hiểu, nhưng Ái Toa vẫn ôm một chút hy vọng, sau khi biết được đáp án vẻ mặt như tro tàn, Lai Ngang • La Lam tuyệt vọng.
"Quang hệ trị liệu sao?" Thanh âm Địch Á • La Lam lại vang lên, rước lấy tầm mắt oán hận của Ái Toa.
"Ta rất xin lỗi ngươi, vì sao phải hạ thủ nặng như vậy với Lai Ngang, các ngươi không phải hảo hữu sao?" Ái Toa lớn tiếng chất vấn, Lai Ngang một lòng nghĩ đến người này, thật xin lỗi y, bồi thường y, nhưng người này đối Lai Ngang như thế nào.
"Hảo hữu?" Ngữ khí cười nhạo, "Kia cũng chỉ từng là, chính hắn lựa chọn đối địch với ta." Ban đầu chính Lai Ngang • La Lam lựa chọn, không phải sao? Như vậy nữ nhân này có tư cách gì chỉ trích y.
Không tiếp tục nhìn tầm mắt phẫn nộ của đám người Ái Toa, Địch Á • La Lam nhìn Lai Ngang • La Lam, "Chúng ta tất cả hoàn toàn chấm dứt, ngươi và ta chính là người xa lạ." Lạnh lùng tuyên cáo.
Đáp lại Địch Á • La Lam chính là khuôn mặt trống rỗng của Lai Ngang • La Lam, nam nhân kiêu ngạo này đã không còn nhuệ khí.
"Hừ." Tiếng hừ nhẹ nhàng, chỉ mất đi hai tay, lại không có mất đi lực lượng, chỉ cần có tâm, mất đi hai tay cũng có thể trở thành cường giả.
Bàn tay trái đang chảy máu bay tới trước mặt Lai Ngang • La Lam.
"Ngươi còn muốn làm gì?" Ái Toa nhìn đến trường hợp này, che chở Lai Ngang • La Lam, Phong hệ nguyên tố ngưng tụ trên tay.
"Tất cả sinh mệnh, đều bắt đầu sinh ra từ nước, nước, là mẹ của sinh mệnh, dựng dục sinh mệnh, huyết bao hàm tin tức cơ thể." Địch Á • La Lam không quan tâm thái độ của Ái Toa, "Thủy hệ tái sinh, Sinh mệnh ma pháp, Hồi quy sơ thủ."
Quang huy màu lam nhạt bao vây lấy miệng vết thương bị chặt đứt cùng héo rũ của Lai Ngang • La Lam, bất đồng Quang hệ thần thánh tinh khiết chói mắt, quang huy màu lam nhạt thân thiết ôn nhu như vậy, giống như mẫu thân ôm ấp.
Ở trong quang huy màu lam nhạt trong suốt, cánh tay héo rũ lại no đủ trở lại, cánh tay bị chặt đứt tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy một lần nữa sinh trưởng.
Tựa như kỳ tích.
Quang huy tán đi, Lai Ngang • La Lam không thể tin được giật giật cánh tay mình, nếu không phải đau nhức vừa rồi, cùng bàn tay cụt nằm trên lôi đài, hắn căn bản không thể tin được, cánh tay mình lại dài ra, cùng như cũ hoàn toàn giống, ngay cả miệng vết thương từng có cũng đều đồng dạng.
Nhìn Địch Á • La Lam, Lai Ngang • La Lam không biết nói cái gì, thay đổi, thật sự thay đổi, không chỉ là người, còn có lực lượng.
Địch Á • La Lam đánh vỡ tất cả nhận thức của mọi người với Thủy hệ ma pháp, Huyết hệ có thể sánh bằng công kích của Ám hệ quỷ dị, Băng hệ có thể sánh bằng phòng ngự của Thổ hệ, công kích của Hỏa hệ cùng Phong hệ, Sinh mệnh hệ có thể sánh bằng trị liệu của Quang hệ. Y bày ra tất cả, hoàn toàn đem nhận thức cùng thường thức trước kia của nhân loại phá hủy, làm cho người trước kia khinh thường thân phận Thủy hệ pháp sư của y, rung động thật lớn.
Đây cũng là nguyên nhân Địch Á • La Lam lựa chọn thi triển nhiều ma pháp như vậy, mọi người ngu xuẩn a, để cho các ngươi trông thấy Thủy hệ ma pháp đáng sợ, cũng tức là nói, y đáp lễ cười nhạo trước kia, đánh mọi người một bạt tai, đem cái gọi là thường thức giẫm dưới chân.
"Địch Á..." Lai Ngang • La Lam muốn nói chuyện.
"Tất cả dừng ở đây, Địch Á • La Lam đã không còn tồn tại." Đem kiếm đưa cho Brad trên lôi đài, tháo dây cột tóc màu bạc đang buộc lấy mái tóc đen xuống, làm cho tóc đen theo gió tản ra, tay phải đặt trên mặt nạ.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Vô Thố đã trở lại, ngồi đầu tàu thật chóng mặt, Vô Thố tiếp tục đi công tác, ngày lại ngày không thay đổi.