Vợ Trước Chưa Quá Hạn

chương 1

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Mở đầu

Công viên Hải Dương ở Hongkong.

Chủ nhật công viên Hải Dương luôn tấp nập và nhôn nhịp, có rất nhiều du khách đến từ các nơi, cũng có những gia đình tụ tập ở đây, nơi này là trung tâm du lịch ở Hongkong.

Ngải Hiểu Giai xuống xe, sau khi hết nhìn đông tới nhìn tây, cô và Đoạn Tuấn Hiền hẹn chín giờ đến công viên Hải Dương, cô cảm thấy rất kỳ quái, bình thường muốn đi nơi nào, Đoạn Tuấn Hiền cũng sẽ tự mình tới đón cô, nhưng lần này lại muốn cô tự tới đây, nhưng cũng không sao, có việc gì anh vẫn luôn không gọi điện thoại cho cô, cô gọi cho anh, anh cũng không nhận, rốt cuộc là anh đang làm cái gì?

Cô và Đoạn Tuấn Hiền cùng học đại học ở Hongkong, bởi vì nửa năm trước Ngải Hiểu Giai không có tham gia hoạt động ngoại khóa, ở lúc gặp anh trong sân trường, lúc ấy anh nói là anh nhất kiến chung tình với cô, mà cô cũng vì sự theo đuổi của Đoạn Tuấn Hiền mà đón nhận anh, hai người đã ở cùng nhau nửa năm rồi, cảm giác quả thật rất thoải mái, rất vui vẻ, nhưng lại chưa từng xảy ra tình huống như hôm nay.

Ngải Hiểu Giai đầy bụng oán khí không có nơi phát tác, đang muốn lấy điện thoại di động ra gọi cho anh, lại bị người vỗ một cái từ phía sau.

Cô quay đầu nhìn lại, là Đoạn Tuấn Hiền.

"Anh đã chạy đi đâu vậy?" Cô tức giận nói.

"Đi chuẩn bị ít đồ." Đoạn Tuấn Hiền nhìn cô cười nói.

Ngải Hiểu Giai nhìn kỳ quái, chuẩn bị đồ gì? Cô còn đang tức giận đây.

"Đợi chút, trước đi vào còn phải làm một việc." Đoạn Tuấn Hiền thừa nước đục thả câu nói.

"Có chuyện gì?" Anh lúc nào thì dông dài như vậy rồi hả ?

Đoạn Tuấn Hiền dắt tay cô đi tới phía đám người, cô đều không có chú ý thì ra bên cạnh đã có người vây lại xem, cô lại cho đây đều là du khách.

Mà ở phía sau du khách xuất hiện một cái bàn, phía trên để một hộp bánh ngọt rất lớn.

Ngải Hiểu Giai buồn cười, anh rốt cuộc là muốn làm cái gì? Ở cửa công viên Hải Dương, nhiều người nhìn như vậy, không phải Đoạn Tuấn Hiền muốn ăn mừng sinh nhật ở chỗ này chứ? Nhưng hôm nay không phải sinh nhật của hai người bọn họ a.

“Anh làm cái gì vậy?"

"Chuẩn bị cho em một sự vui mừng." Đoạn Tuấn Hiền để cô hộp mở ra bánh ngọt.

Cô nhìn người chung quanh tò mò vây xem, lại nhìn Đoạn Tuấn Hiền ở trước mắt, Ngải Hiểu Giai hoài nghi khi cô mở ra sẽ có đồ gì bay ra ngoài hay không.

"Anh xác định sẽ không làm em sợ sao?"

Đoạn Tuấn Hiền mất hứng nói "Em không tin anh như vậy sao?"

Ngải Hiểu Giai suy nghĩ một chút, thật sự anh không có lừa gạt mình, cô chậm rãi mở hộp bánh ngọt ra, lại thấy bên trong hộp có một cái hộp còn nhỏ hơn so với cái bánh ngọt, phía trên là dòng chữ viết nghiêng ngã, ‘gả cho anh được không’? Mà ở bên cạnh bánh ngọt lại để một cái hộp tuyệt đẹp.

Ngải Hiểu Giai không dám tin tưởng, bởi vì kinh ngạc mà một tay che miệng lại, Đoạn Tuấn Hiền lại cầu hôn với cô?

"Rất cảm động đúng không?" Đoạn Tuấn Hiền hỏi cô.

Ngải Hiểu Giai đã cảm động đến không nói ra lời, nhìn anh rồi gật đầu.

"Đây là bánh ngọt tự tay anh làm, còn cái này." Đoạn Tuấn Hiền cầm cái hộp tuyệt đẹp ở bên cạnh bánh ngọt lên, mở ra ở trước mặt Ngải Hiểu Giai, sau đó anh liền quỳ một chân xuống.

"Anh biết rõ thời gian chúng ta ở chung với nhau không dài, thậm chí chúng ta vẫn là sinh viên, nhưng mà anh lại không thể nào quên từng ánh mắt cùng nụ cười của em, em là người con gái mà anh thích nhất cả đời này, cho nên anh cảm thấy mình nên làm cái gì, để em trở thành người con gái của anh." Đoạn Tuấn Hiền ngước đầu lên thâm tình nói với cô.

Ngải Hiểu Giai nhìn chiếc nhẫn kim cương trong hộp, bây giờ cô cũng chưa có nghĩ tới chuyện kết hôn, trên thực tế trong khoảng thời gian này quen biết với Đoạn Tuấn Hiền, Ngải Hiểu Giai vẫn luôn cảm thấy có thể Đoạn Tuấn Hiền chỉ là vui đùa cùng cô một chút mà thôi, bởi vì anh là người có tiền, mà cô lại là người không cha không mẹ, căn bản không cùng một tầng lớp.

"Tuấn Hiền. . . . . ." Ngải Hiểu Giai cảm động đến phát khóc, cô không biết mình có nên nhận phần hạnh phúc này hay không.

"Những lời khác anh đều không muốn nghe, anh chỉ muốn biết, rốt cuộc em có nguyện ý gả cho anh hay không, làm người con gái của anh cả đời?" Đoạn Tuấn Hiền biết là cô đã cảm động, cũng biết cô đã yêu anh, như vậy là đủ rồi.

Ngải Hiểu Giai nhìn Đoạn Tuấn Hiền, hạnh phúc tới quá nhanh, cô lại không có biện pháp thích ứng kịp, nhưng mà anh đều cầu hôn cô rồi, đương nhiên cô sẽ đáp ứng, bởi vì cô thương anh.

Người chung quanh liền ồn ào lên, muốn Ngải Hiểu Giai đồng ý nhanh một chút.

Cô nở nụ cười sau đó đưa tay nhỏ bé ra, chỉ cười không nói mà nhìn Đoạn Tuấn Hiền.

Đoạn Tuấn Hiền có chút sững sờ, nhưng là lập tức hiểu ý tứ của cô, anh vội vàng đem chiếc nhẫn kim cương đeo vào trên tay Ngải Hiểu Giai, đồng thời hôn lên mu bàn tay của cô.

"Thật tốt quá, Hiểu Giai." Đoạn hiền tuấn vui mừng đứng lên ôm lấy Ngải Hiểu Giai.

"Anh xác định sẽ yêu em cả đời sao?" Ngải Hiểu Giai vẫn có chút lo lắng.

"Dĩ nhiên, bởi vì em là người con gái duy nhất mà anh hứa hẹn cả đời này, mà anh nhất định sẽ thực hiện được lời hứa." Đoạn Tuấn Hiền nói rất nghiêm túc.

Ngải Hiểu Giai liền hiểu, không để ý chung quanh có nhiều người như vậy vây xem, liền hôn một cái ở trên mặt anh.

Chương

Một chiếc xe màu đen khiêm tốn lái vào trong biệt thự, nhưng lại không lái vào nhà để xe, mà chỉ dừng ở nền gạch phía ngoài trên đường, rất dễ nhận thấy chủ nhân của chiếc xe cũng không tính dừng lại ở chỗ này lâu.

Anh xuống xe sau đó nhìn thời gian một chút, vừa lúc là thời gian ăn cơm.

Cửa chính biệt thự đột nhiên bị mở ra, bên trong là cha của anh, lúc nhìn thấy người đến là con trai mình thì thật sự vui mừng nói "Tuấn Hiền, con đã về rồi, cha vừa mới chuẩn bị cơm, lập tức có thể ăn cơm rồi."

Đoạn Tuấn Hiền gật đầu, rồi đi vào, chào hỏi cùng cha mình một tiếng, sau đó liền trở về phòng.

Cha Đoạn nhìn tính tình con trai đã dần trở nên lạnh lùng hơn mà có chút lo lắng, kể từ sau khi ly hôn cùng Ngải Hểu Giai, thì anh trở thành như vậy, mặc dù giới thương nhân rất cần loại lạnh lùng này, nhưng mà ở tại trong nhà mà lạnh lùng như vậy, không khỏi có hơi quá.

Không bao lâu, Đoạn Tuấn Hiền mang một ít đồ xuống dưới lầu.

"Con đang làm cái gì?" Cha Đoạn buông tờ báo trong tay xuống, hỏi anh.

"Con lấy một chút tài liệu." Anh trả lời.

Mẹ Đoàn la hét ăn cơm, thì ba người mới ngồi vào trên bàn ăn.

"Cái này là con thích ăn." Mẹ Đoạn gắp đồ ăn cho Đoạn Tuấn Hiền.

"Được rồi, mẹ, tự con có thể ăn." Đoạn Tuấn Hiền cau mày nói, Mẹ Đoạn lúc này mới dừng tay lại.

"Cha, hai ngày trước con đã mua một gian phòng ở gần công ty." Đoạn Tuấn Hiền lạnh nhạt nói, đó cũng không phải là anh hỏi thăm, mà là anh hồi báo sau khi đã làm xong mọi việc.

"Cái kia ở công ty còn có món nợ, con tính toán xử lý như thế nào?" Cha Đoạn hỏi.

"Con sẽ xử lý, con đã nhận lấy công ty kia, vừa mới làm xong phương án rất tốt, chỉ cần vận hành được là tốt, dùng những thứ kia trả nợ cũng dư dả." Đoạn Tuấn Hiền không thể nào làm buôn bán lỗ vốn, từ trước đến giờ phải kiếm được tiền thì anh mới làm.

Cha Đoạn gật đầu, biết Đoạn Tuấn Hiền sẽ xử lý tốt tất cả mọi chuyện, cho nên ông không cần phải lo lắng.

"Vào lúc ăn cơm hai cha con các người cũng không cần tán gẫu công việc chứ." Mẹ Đoạn mất hứng nói, hai người liền dừng lại cái đề tài này.

"Đúng rồi, Tuấn Hiền, quan hệ giữa con và Hàn Na thế nào rồi hả ?" Mẹ Đoạn xem bọn họ không còn nói chuyện công nữa liền nói.

Nghe vậy, cha Đoạn liền nhìn thấy mặt con trai không vui, nhịn không được dáng vẻ.

Đoạn Tuấn Hiền lạnh lùng không nói lời nào.

"Người phụ nữ giống như Hàn Na vậy rất ít, còn si tình đối với con như vậy, con nên nắm thật chặt." Mẹ Đoạn rất hài lòng với Hàn Na, cảm thấy đây mới là đối tượng thích hợp để kết hôn với con trai.

Đoạn Tuấn Hiền lại không cái ý định gì, kể từ sau khi ly hôn cùng Ngải Hểu Giai, anh đều không có chạm qua người phụ nữ nào, cũng không để cho bất kỳ phụ nữ nào đến gần mình, bởi vì anh không tìm được ở phụ nữ khác cảm giác như lúc yêu Ngải Hểu Giai, anh không nghĩ ra tại sao Ngải Hểu Giai lại ly hôn cùng anh ? Anh có thể khẳng định, là bọn họ yêu nhau.

Nhưng cô đột nhiên rời đi, anh thừa nhận chính mình vẫn luôn không thể nào tiếp thu được, cho nên mới phải cô đơn đến bây giờ, càng thêm không thích nhìn Hàn Na hoàn mỹ.

Cha Đoạn đối với chuyện tình của con trai cùng Hàn Na đều không phát biểu ý kiến, bởi vì ông cảm thấy con mình ở cùng Ngải Hểu Giai sẽ tốt hơn rất nhiều so với Hàn Na, chỉ tiếc. . . . . .

Chỉ là cha Đoạn cảm thấy rất bất mãn đối với chuyện vợ mình dựa dẫm vào người có quyền thế, bà đã quá coi trọng quan hệ này rồi, không phải bất cứ chuyện gì đều cần môn đăng hộ đối là được, chỉ cần hai người yêu nhau là được, những thứ kia đều không phải là vấn đề cản trở.

Cha Đoạn biết nguyên nhân con trai mình trở nên lạnh lùng như vậy có một nửa là bởi vì vợ mình, bởi vì bà vẫn muốn con trai làm chuyện anh không thích, khiến cho anh sinh ra phản nghịch nhiều hơn.

Đoạn Tuấn Hiền uống một ngụm canh cuối cùng, nhìn xem thời gian, đã không sai nhiều lắm rồi.

"Con còn có chuyện, con muốn đi về trước."

"Không được, con còn không có ngồi ấm chỗ?" Mẹ Đoạn cau mày, vừa mới ngồi xuống bao lâu mà?

Đối mặt với mẹ mình như vậy, Đoạn Tuấn Hiền cảm giác mình dọn ra ngoài sớm một chút là chính xác.

"bây giờ con thu mua một công ty mới, cũng phải chú ý đến Tổng Công Ty." Cha Đoạn giao phó.

Đoạn Tuấn Hiền hiểu, cũng không nói cái gì, liền cầm tài liệu vừa thu thập xong lên rời đi.

"Đứa bé này càng ngày càng không hiếu thuận rồi, trước kia đều không phải là như vậy." Mẹ Đoạn lập tức nghĩ tới người phụ nữ làm cho con trai mình như vậy, nhất định là Ngải Hểu Giai làm hại.

Cha Đoạn cúi đầu ăn cơm, sao bà không suy nghĩ một chút, khả năng là vấn đề của mình đây?

Ngải Hểu Giai bị bệnh nên xin nghỉ một tuần lễ, cô đã gần như hồi phục hoàn toàn, khi đến công ty lại phát hiện tất cả mọi người đang bàn luận xôn xao.

Cô hỏi một cô gái làm cùng tổ, bình thường quan hệ cũng không tệ "Chuyện như thế nào? Công ty xảy ra chuyện gì rồi sao?"

Mặt cô gái kinh ngạc "Cô ở nhà cũng không có xem tin tức sao?"

Ngải Hểu Giai bình thường đều không thích xem tin tức, cô thích xem kịch hơn"Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"

"Công ty đã đổi chủ, cư nhiên chúng ta cũng không có nhận được một chút tiếng động, ba ngày trước, lão bản đã đem công ty giao bán rồi, hiện tại tổng giám đốc mới nhậm chức đã lên đảm nhiệm, tất cả mọi người đang lo lắng có thể bị cuốn gói đi hay không." Cô ở công ty chính là không có cống hiến gì quá lớn, cho nên liền lo lắng.

Ngải Hểu Giai rất kinh ngạc, cô mới không ở công ty một tuần lễ, mà thời tiết đã thay đổi, đây cũng quá khoa trương rồi, công ty làm sao giữ được bí mật như vậy, cư nhiên thần không biết quỷ không hay liền thay đổi lão bản rồi hả ?

Chỉ là lão bản vốn là của công ty lớn mạnh, quả thật cần thay đổi người, cũng không biết có phải thay người ngu ngốc hay không.

"Này, tổng giám đốc mới tới đâu rồi, là một người như thế nào?" Cô quan tâm là tương lai công ty cùng tương lai của mình mà thôi, cái khác thật ra thì cũng không quan trọng.

Cô gái vừa nghe, giống như là một dạng hoa si vậy"Trai đẹp, bởi vì cô không có ở đây cho nên tôi liền cùng quản lý đi hồi báo công việc của tổ chúng ta, sau đó liền thấy, thật là rất tuấn tú."

Nghe được cô gái nói như vậy, Ngải Hểu Giai đã hiểu, vậy nhất định là Phú Nhị Đại Công Tử rồi ... Người ngu ngốc, xem ra phải suy nghĩ một chút xem sau này mình nên đi đâu rồi.

"Còn nữa, Phó tổng mới tới cũng rất đẹp trai, hai người là hai dạng đàn ông khác nhau, cũng không biết là phúc hay là họa." Một mặt có thể thấy trai đẹp, một mặt lại lo lắng bị xa thải, cô nàng thật là không biết làm sao nói tâm tình mình bây giờ.

Đối với mấy cái này Ngải Hểu Giai không có hứng thú, những thứ kia đều là người có tiền, chỉ cần là người có tiền đều không có quan hệ gì với cô .

Cô nàng nhìn Ngải Hểu Giai vẫn lạnh nhạt tiếp tục công việc, liền hỏi " Sao Cô có thể tỉnh táo như vậy? Mặc dù nói công ty sẽ không xa thải đến cô, nhưng là cô không động lòng với trai đẹp sao?"

"Những thứ kia đều không liên quan gì tới tôi, tại sao tôi phải quan tâm chứ? Hơn nữa tôi chỉ phải chịu trách nhiệm tốt với công việc là được, như vậy tổ chúng ta mới có thể bình an vô sự, sẽ không có người phải đi." Ở công ty thời gian lâu như vậy, Ngải Hểu Giai đã là tiểu đội trưởng rồi, vì không để mọi người coi thường nên cô chỉ có thể càng thêm cố gắng.

Cô gái nghe nói như thế liền cảm thấy rất cảm động "Lão đại, cô thật sự là quá tốt, quả nhiên là lão đại tốt của chúng ta, cô yên tâm, tôi sẽ chú ý tình huống chung quanh, cũng đốc thúc tất cả tổ viên ."

Ngải Hểu Giai nhẹ nhàng cười một tiếng.

"Chỉ là nói thật, cô thật không thú vị, liền trai đẹp cũng không hiếu kỳ."

Ngải Hểu Giai nhìn cô nương một cái, cũng chỉ là cười cười mà thôi, cô cảm thấy cuộc sống bây giờ cũng rất tốt cũng rất tự tại.

Cuộc sống của người có tiền cô đã từng phải có qua, nhưng cũng chỉ là ngắn ngủi mà thôi, dù sao đó cũng không phải là tiền của mình? Người nghèo mơ ước những thứ này, chỉ biết quả thật rất thảm, tựa như ban đầu sau khi cô ly hôn, rời đi nhà của anh, thì cô trở thành một người có cuộc sống khổ sở như vậy.

Cho tới bây giờ, Ngải Hểu Giai vẫn còn chưa bỏ xuống được đoạn tình cảm kia, chỉ là sự thật chính là sự thật, chính là bọn họ không xứng với nhau, không thích hợp làm tổ hợp, cho nên cuối cùng cô đã đưa ra đơn ly hôn.

Đoạn Tuấn Hiền vào công ty mới, mấy ngày nay anh đều xem phương án mới trong phòng làm việc của công ty, anh phát hiện có rất nhiều chỗ sơ hở, nhưng anh tin tưởng Phó tổng Lý Thái ngồi ở đối diện mình sẽ xử lý tốt những thứ này.

Lý Thái là bạn tốt ở Mỹ của Đoạn Tuấn Hiền, sau khi tốt nghiệp liền trở lại giúp Đoạn Tuấn Hiền một tay, ở Tổng Công Ty anh chỉ là quản lý phòng kế hoạch, nhưng bởi vì Đoạn Tuấn Hiền không có nhiều thời gian quản lý công ty mới, liền giao cho Lý Thái, cũng trực tiếp thăng chức anh làm Phó tổng.

"Buổi tối cậu phải cùng Hàn Na đi ăn cơm?" Hàn Na là học muội lúc Lý Thái ở trong nước, về sau Lý Thái giới thiệu Đoạn Tuấn Hiền cô cho, Hàn Na đuổi theo anh tận cùng không buông được, nhưng mà người này lại không có động tĩnh gì.

Đoạn Tuấn Hiền cau mày, anh không nhớ có đồng ý muốn đi ăn cơm cùng cô "Tôi không có đồng ý chuyện này."

"Thật ra thì tôi cảm thấy Hàn Na không tồi, tại sao cậu lại không thích đây?" Lý Thái nhíu mày hỏi.

Hàn Na là không tệ, không phải là cô sai mà là Đoạn Tuấn Hiền không thích cô, đối với cô anh không có cảm giác, nếu như có anh sẽ theo đuổi cô giống như đã theo đuổi Ngải Hểu Giai rồi.

Vừa nghĩ tới Ngải Hểu Giai, sắc mặt của Đoạn Tuấn Hiền liền âm trầm thêm mấy phần.

Mấy ngày nay anh luôn nghĩ đến Ngải Hểu Giai, cũng không hiểu là bởi vì cái gì, cứ có cảm giác cô đang bên cạnh mình, nhưng trên thực tế lại không phải.

"Không thích chính là không thích, không có nhiều lý do, chẳng lẽ nói cậu không thích đàn ông, còn phải có một lý do không thích đàn ông sao?" Đoạn Tuấn Hiền mở miệng nói.

Lý Thái chợt im lặng, vấn đề như vậy muốn anh trả lời sao đây? Anh quả thật không biết lý do là gì "Xem như tôi phục cậu."

Hai người vừa mới dừng lại cuộc nói chuyện, cửa phòng làm việc liền bị đẩy ra.

"Hello, các anh đều ở đây sao!" Hàn Na cười hì hì đi tới.

Lý Thái thấy Hàn Na xuất hiện, liền nhìn Đoạn Tuấn Hiền mà toát mồ hôi, Hàn Na không phải là gọi điện thoại cùng anh đi ăn cơm mà là giáp mặt nói, không biết Đoạn Tuấn Hiền sẽ cự tuyệt như thế nào đây.

"Sao em lại tới đây vậy?" Biết Đoạn Tuấn Hiền sẽ không để ý tới Hàn Na, Lý Thái liền mở miệng.

"Em tới là muốn chờ Tuấn Hiền tan việc, rồi cùng nhau đi ăn cơm." da mặt Hàn Na rất dầy nói.

Nếu như không phải Lý Thái vừa mới hỏi Đoạn Tuấn Hiền, anh nhất định sẽ cho là Đoạn Tuấn Hiền đã đồng ý với Hàn Na rồi, nhưng dễ thấy là người trong cuộc lại không có đồng ý chuyện này, một mắt anh nhìn Đoạn Tuấn Hiền, mà Đoạn Tuấn Hiền từ đầu tới đuôi không có để ý.

Hàn Na phát hiện mình lại bị Đoạn Tuấn Hiền bỏ quên, rất không vui mừng nói"Tuấn Hiền, anh thấy em tới không vui mừng sao?"

Đoạn Tuấn Hiền cười lạnh ở trong lòng, anh tại sao phải vui vẻ đây, là tự cô cho là đúng, lúc nào mới có thể thông minh một chút đây?

Hàn Na vẫn bị lơ là như cũ, Lý Thái cũng không nhịn muốn cười.

Hàn Na trừng mắt liếc anh một cái "Lý Thái, anh trước đi ra ngoài đi, giờ làm việc sao anh lại ở trong phòng làm việc của Tổng giám đốc?"

Lý Thái im lặng, Hàn Na nghiễm nhiên đem mình thành chủ nhân làm mình làm mẩy, đây không khỏi quá nhanh đi? Chỉ là chuyện của mình đã xong xuôi, quả thật anh nên đi ra rồi "Được, các người cứ từ từ nói chuyện."

Sau khi Lý Thái đi ra ngoài, Hàn Na có chút lo lắng hỏi: " Có phải anh đang giận em hay không, tức giận em không hỏi anh, liền tự mình nói buổi tối chúng ta cùng ăn cơm?"

Cuối cùng Đoạn Tuấn Hiền cũng ngẩng đầu lên, nhìn cô rất không hiểu "Tự mình? Tôi cho tới bây giờ cũng chưa có nghĩ tới muốn cùng cô đi ăn cơm, hơn nữa cô đối với tôi mà nói cũng không quan trọng, cho nên tôi cũng không cần phải tức giận."

Lời nói Đoạn Tuấn Hiền làm đả thương người, khiến Hàn Na thiếu chút nữa không chịu được khóc lên, người đàn ông này chính là như vậy, nhưng cô lại thích người đàn ông hư hỏng như vậy, giống như vai nam chính trong phim thần tượng.

"Tuấn Hiền, anh không nên đối với em như vậy chứ." Cô nũng nịu nói.

Đoạn Tuấn Hiền chỉ cảm thấy lông măng liền giơ lên, anh không có ý định để ý tới cô nữa, trực tiếp đi ra khỏi phòng làm việc.

"Anh phải đi đâu vậy?" Phát hiện anh muốn rời đi, Hàn Na lập tức theo sau.

"Dò xét công ty." Đoạn Tuấn Hiền cho là nói ra công việc nhàm chán như vậy mà có thể đuổi cô đi, nhưng cô lại cao hưng nói muốn đi theo anh.

Đoạn Tuấn Hiền cảm thấy, anh cần làm một quy định, ra vào công ty phải kiểm tra, bất kỳ ai đều không được đi vào Công Ty.

Vừa bắt đầu Đoạn Tuấn Hiền liền chỉ giao một ít công việc cho Lý Thái, chính là giải quyết chỗ sơ hở của công ty, nhưng những chỗ sơ hở này, sau khi bọn anh xuất hiện liền được giấu thật tốt, điều này làm cho Lý Thái có chút khó khăn, trước kinh tế công ty bị đình trệ nhân viên thường lăn lộn cũng là bình thường, hiện tại đột nhiên làm ra động tác lớn như vậy, có thể sẽ làm cho lòng người hoang mang.

Lý Thái đến lầu một muốn tìm tiểu thư tổng đài tâm sự, bởi vì anh phát hiện dáng dấp tiểu thư tổng đài không tệ, chỉ là mục đích chủ yếu vẫn là suy nghĩ, muốn từ trong miệng tiểu thư tổng đài thăm dò chút chuyện.

Anh còn chưa đến gần quầy, liền phát hiện nơi đó có một mỹ nữ thanh thuần khả ái đang đứng, cô đang cười nói chuyện cùng tiểu thư tổng đài, nụ cười kia làm cho anh cảm thấy rất mê người, rất rực rỡ, cô là người nào, là nhân viên công ty sao?

Lần đầu tiên Lý Thái nổi lên hứng thú lớn đối với một phụ nữ như thế, không nói lời gì liền đi về phía cô "Các cô đang nói chuyện gì vậy ?"

Cô nhìn về phía anh mới đầu nhíu mày một cái.

Ngải Hểu Giai nhận được điện thoại của tiểu thư tổng đài, nói có chuyển phát cho cô, nói là thông tin của khách hàng, liền vội vàng xuống ký nhận, sau đó tiểu thư tổng đài hỏi cô mấy câu, cô cũng tán gẫu mấy câu, không ngờ lại đột nhiên xuất hiện một người đàn ông không quen biết xông vào nói chuyện.

Chân mày Ngải Hểu Giai nhíu mấy giây sau liền buông ra, sau đó cô cười với Lý Thái rồi liền cầm đồ lên tính toán đi.

Lý Thái thấy cô phải đi vội vàng đuổi theo "Sao tôi vừa xuất hiện cô liền đi, tiểu thư, cô là nhân công ty viên sao?"

Nhìn cô mặc đồ công sở như vậy, chắc là nhân viên trong công ty, nhưng là ngành gì? Anh đột nhiên có chút tò mò về chuyện của cô.

Ngải Hểu Giai thật không biết cái người đàn ông vẫn đi theo cô, mặc dù cô không quá quan tâm đến những chuyện khác, nhưng cô vẫn có chút hiểu biết đối với nhân viên của công ty, cô khẳng định mình chưa từng thấy qua anh ta, vậy tại sao anh ta không ngừng hỏi tới cô đây?

"Cô có thể nói cho tôi biết tên cùng số điện thoại của cô không? Chúng ta kết giao làm bạn bè được không." đã thật lâu Lý Thái không dùng qua chiêu này rồi, bây giờ lại dùng đến chiêu này để xin số điện thoại của một người phụ nữ, mà anh mới gặp mặt lần đầu tiên.

Ngải Hểu Giai cảm thấy chán ghét, trong công ty cũng có người như vậy sao? Cô cảm thấy mình cần cảnh cáo anh.

"Tiên sinh, nếu anh là khách hàng, vậy thì mời anh đi tìm người mà anh muốn tìm, rất xin lỗi bây giờ tôi không có thời gian, nếu như anh còn tiếp tục nói cùng tôi thì..., tôi liền phải gọi cảnh vệ." Ngải Hểu Giai có chút tức giận nói.

Lý Thái nhìn cô cười, người phụ nữ này sao lại chơi anh như vậy, cô không biết anh là ai sao?

"Dù cô gọi là cảnh vệ cũng vô ích, tôi là Phó tổng công ty này ." Nói thân phận của mình, Lý Thái cho là Ngải Hểu Giai sẽ leo lên nịnh nọt mình, nhưng rất dễ nhận thấy nét mặt của cô không phải như vậy.

Ngải Hểu Giai kinh ngạc nhìn anh, anh chính là Phó tổng mới tới? Nghe tiểu cô nương nói là người rất đẹp trai, quả nhiên thật đẹp trai, nhưng như vậy thì có cái gì hay? Nhìn thấy phụ nữ liền đuổi theo hỏi tên cùng số điện thoại, người này chính là một người không đứng đắn.

Đối với Ngải Hểu Giai mà nói, cô còn mang theo một chút cảm giác chán ghét đối với người có tiền, cô rất không thích giao thiệp cùng với người có tiền, đặc biệt là vị trước mắt này.

"Thật xin lỗi Phó tổng, tôi không biết là anh, nếu như không có chuyện gì, vậy trước hết tôi trở về phòng làm việc, hi vọng anh không để tâm chuyện mới vừa rồi." Ngải Hểu Giai nói xin lỗi đồng thời cũng cúi mình chào rồi đi.

Hành động như vậy khiến Lý Thái cảm thấy càng ngày càng buồn bực, anh cũng chỉ là muốn kết giao bằng hữu "Đợi chút, tôi chỉ nghĩ muốn kết giao bằng hữu với cô thôi."

Ngải Hểu Giai luôn giữ quan hệ rất rõ ràng, bằng hữu là bằng hữu, đồng nghiệp là đồng nghiệp, hơn nữa cấp trên cùng nhân viên thì nhất định không phải là bằng hữu.

"Phó tổng, chúng ta là quan hệ cấp trên cùng cấp dưới, làm bằng hữu rất thì kỳ quái." Cô cảm thấy rất không thích hợp.

"Có cái gì kỳ quái? Tôi cùng tổng giám đốc cũng là bằng hữu nha." Lý Thái cảm thấy cấp trên cùng nhân viên không có cái gì là trở ngại, hơn nữa anh vẫn nghĩ phát triển tình yêu ở nơi làm việc, Lý Thái nhịn không được cười, lúc nào anh đã sinh ra ý nghĩ như vậy, chẳng lẽ anh thật sự nhất kiến chung tình đối với cô rồi hả ?

Ngải Hểu Giai thấy nụ cười của Lý Thái trong lòng cảm thấy có chút khó hiểu, anh rốt cuộc muốn làm cái gì?

"Đó là chuyện của anh cùng tổng giám đốc, tôi chỉ là nhân viên làm việc ở đây, ở trong phòng làm việc có quan hệ nam nữ, sẽ làm cho môi trường công ty rất phức tạp, tôi hi vọng Phó tổng có thể hiểu." Cô nói xong liền đi về phía trước, tính toán cách xa cái người cấp trên này, thật chỉ biết làm chuyện nhàm chán.

Lý Thái ngẫm nghĩ những lời này của cô, sao nghe lại cảm thấy kỳ quái, giống như anh và tổng giám đốc có sự tình không thể cho ai biết vậy, Lý Thái lần nữa theo sau cô "Tôi cảm thấy hàn huyên với cô rất thú vị, chúng ta lại tiếp tục tán gẫu một chút đi."

Ngải Hểu Giai nhíu mày càng lợi hại, rốt cuộc là anh có vấn đề gì, cô đều đã nói rất rõ ràng.

"Thật xin lỗi, bây giờ là giờ làm việc, tôi còn có rất nhiều công việc phải làm, phiền Phó tổng không nên làm như vậy."

Nói xong lần nữa cô bước nhanh rời đi, hôm nay cô thật không nên chạy xuống đây.

"Đợi chút, tôi còn chưa hỏi xong. . . . . ." Lý Thái không có buông tha dễ dàng như vậy, mặc dù muốn biết cô làm ngành gì rất đơn giản, trở về có thể tra tài liệu của công ty, nhưng muốn quen biết phụ nữ sẽ phải chủ động, những thứ này chính là đề tài.

Nhưng mà Ngải Hểu Giai lại như tránh né ôn thần vội vã đi ngay.

Ở trong quá trình kiểm tra công ty, Đoạn Tuấn Hiền càng ngày càng phiền não, từ lầu trên mãi cho đến lầu dưới công ty, Hàn Na không hề có một khắc không nói chuyện, không ngừng hỏi anh, không có nhìn sắc mặt của anh chút nào.

Dừng ở hành lang, Đoạn Tuấn Hiền thật sự không chịu nổi "Đủ rồi, cô cũng đi theo thật lâu rồi, có thể đi về chứ?"

"Em chính là muốn đi theo anh chứ sao." Hàn Na mở mắt thật to, có chút uất ức .

"Bây giờ là giờ làm việc, đi theo tôi như vậy sẽ làm trở ngại đến công việc của tôi, sau này cô không được vào công ty, đang lúc thời gian làm việc của tôi." Đoạn Tuấn Hiền đã không nhịn được muốn nổi đóa rồi.

Hàn Na cúi đầu"Em chỉ muốn ở trước mặt anh nhiều để cho anh thích em thôi, em chỉ muốn anh thấy được sự tồn tại của em! Nhưng anh vẫn coi thường sự tồn tại của em."

"Mặc kệ cô làm cái gì, tôi đều sẽ không coi trọng, bây giờ cô lập tức rời khỏi công ty cho tôi." Đoạn Tuấn Hiền đã không chịu được rồi.

Cô không vui, ngẩng đầu nhìn anh "Em không muốn đi, em nghĩ muốn đi theo anh !"

Đoạn Tuấn Hiền không có kiên nhẫn lại nói cùng Hàn Na, anh liền trực tiếp xoay người đi.

Hàn Na khó chịu tiến lên ôm lấy anh "Không nên đối với em như vậy, em thật sự thích anh mới có thể đi theo anh, anh để cho tem đi theo không được sao?"

Đoạn Tuấn Hiền không ngờ cô sẽ làm chiêu này, quá khứ Hàn Na vẫn luôn rất quy củ, sẽ không đụng anh, nhưng là hôm nay lại. . . . . .

Bị Lý Thái đuổi theo Ngải Hểu Giai cảm thấy rất phiền, liền chạy nhanh mấy bước lên cầu thang, nhưng mà khi cô sắp đi tới phòng làm việc của mình , thì lại phát hiện có một đôi nam nữ đang ôm nhau bên ngoài hành lang, mà người đàn ông kia lại là chồng trước của cô Đoạn Tuấn Hiền.

Ngải Hểu Giai nắm chặt tay lại, bởi vì cho tới bây giờ cô cũng chưa có nghĩ tới sẽ gặp được anh ở trong công ty, cô cảm thấy có chút hưng phấn, vì hai người gặp lại lần nữa mà cảm thấy vui mừng, nhưng khi vừa nhìn thấy trong ngực Đoạn Tuấn Hiền còn có người phụ nữ khác, thì cô lại cảm thấy mất mác.

Nhưng càng làm cho Ngải Hểu Giai cảm thấy đáng sợ là, khi chứng kiến Đoạn Tuấn Hiền ôm người phụ nữ khác, thì tim của mình lại có thể biết đau, trải qua thời gian năm, tim của mình lại vẫn còn bởi vì anh mà đau.

Âm thanh giày cao gót của Ngải Hểu Giai đã quấy rầy hai người, nhưng Hàn Na vẫn không có buông Đoạn Tuấn Hiền ra, bởi vì không có ai có thể cắt đứt bọn họ, cô cũng cho rằng đối phương thấy được sẽ rời đi, tuy nhiên lại không có như vậy.

Đoạn Tuấn Hiền liền nhìn về phía người vừa tới, dĩ nhiên cũng phát hiện người đi về phía bọn họ, lại là vợ trước của mình Ngải Hểu Giai.

Cô sao lại ở chỗ này? nhịp tim Đoạn Tuấn Hiền bắt đầu gia tăng tốc độ, tựa như lần đầu tiên lúc anh nhìn thấy Ngải Hểu Giai cũng kích động như vậy, anh nghĩ muốn xông lên hỏi cô, mấy năm này cô đi nơi nào, làm cái gì, tại sao năm đó lại muốn ly hôn? Nhưng lý trí nói cho Đoạn Tuấn Hiền, hiện tại cái gì anh đều không thể hỏi.

Hai người đều tại chỗ yên lặng nhìn nhau.

Sau đó Lý Thái đuổi tới, một phát liền bắt được tay Ngải Hểu Giai "Cuối cùng cũng đuổi kịp cô, cô mang giày cao gót sao chạy nhanh hơn so với tôi vậy?"

Đoạn Tuấn Hiền thấy Lý Thái bắt được tay Ngải Hểu Giai liền chau mày, bọn họ quen biết lúc nào vậy? Hơn nữa còn thân mật như thế?

Hàn Na nghe được âm thanh Lý Thái, liền buông Đoạn Tuấn Hiền ra nhìn về phía người vừa tới.

Lý Thái phát giác có gì không đúng, mới phát hiện thì ra Đoạn Tuấn Hiền cùng Hàn Na ở chỗ này "Các ngươi sao lại ở chỗ này vậy?"

Hàn Na rất không vui mừng, vốn chính là bọn họ xuất hiện ở chỗ này trước "Là các người quấy rầy chúng ta!"

"Thật xin lỗi, chỉ là tôi vừa khéo đi ngang qua mà thôi, lần sau sẽ không quấy rầy hai người." Lý Thái cười nói.

Ngải Hểu Giai cùng Đoạn Tuấn Hiền vẫn nhìn nhau, nghe Lý Thái nói như vậy, Ngải Hểu Giai cũng hiểu được quan hệ của hai người, là tình yêu đi, thì ra là anh sống rất ổn, so với mình giống như không hiểu được buông tha là như thế nào rồi.

"Đúng rồi, cô không biết tôi, vậy cũng không biết anh ta đi, anh ta chính là tổng giám đốc của công ty." Lý Thái giới thiệu nói.

Ngải Hểu Giai có chút kinh ngạc, thì ra anh chính là tổng giám đốc, bây giờ cô là nhân viên của anh?

Cô lạnh nhạt nhếch mép một cái "Tổng giám đốc tốt."

Đoạn Tuấn Hiền có chút tức giận, cô đang làm bộ như hai người không quen biết.

Năm năm không thấy, ngược lại Ngải Hểu Giai trở nên quật cường lên không ít, nhưng bề ngoài của cô không có biến hóa quá lớn, vẫn giống như cô gái trước kia không có vẻ già chút nào, ngược lại anh lại sống không vui trong năm.

"Lý Thái, anh tìm được bạn gái mới lúc nào?" Hàn Na nhìn dáng dấp cô gái này không tệ, nhưng sao cô cảm giác, cô ta vẫn luôn nhìn Đoạn Tuấn Hiền, cô không phải là bị Lý Thái nắm tay sao?

Lý Thái cười liếc mắt nhìn Ngải Hểu Giai "Nói cái gì vậy? Cô ấy không phải là bạn gái của tôi, là nhân viên công ty ."

Ngải Hểu Giai tránh thoát anh nắm tay, sau đó cũng không nhiều lời liền rời đi hành lang, Lý Thái nhìn Đoạn Tuấn Hiền cũng ở đây, liền ngượng ngùng lại đuổi theo.

Đoạn Tuấn Hiền cảm thấy Ngải Hểu Giai rất lạnh lùng, thật vất vả lần nữa gặp mặt được cô, nhưng cô lại đối xử với anh như thế hay sao? Lại đem anh thành người xa lạ!

"Cô ấy làm công việc gì?" anh hỏi.

Lý Thái nhún nhún vai "Không biết, tôi vừa mới thấy cô lần đầu tiên, tôi cũng muốn hỏi rõ ràng, nhưng cái gì cô ấy đều không nói, chẳng lẽ cô ấy không biết chúng ta có thể tra ra thông tin của người trong công ty, chỉ chốc lát tất cả tư liệu của cô tôi đều sẽ biết sao."

Đoạn Tuấn Hiền nhìn nơi Ngải Hểu Giai rời đi, lần nữa gặp mặt tâm tình của cô là như thế nào đây? Thật bình tĩnh như mặt ngoài sao?

Ngải Hểu Giai kinh ngạc nhìn anh, anh chính là Phó tổng mới tới? Nghe tiểu cô nương nói là người rất đẹp trai, quả nhiên thật đẹp trai, nhưng như vậy thì có cái gì hay? Nhìn thấy phụ nữ liền đuổi theo hỏi tên cùng số điện thoại, người này chính là một người không đứng đắn.

Đối với Ngải Hểu Giai mà nói, cô còn mang theo một chút cảm giác chán ghét đối với người có tiền, cô rất không thích giao thiệp cùng với người có tiền, đặc biệt là vị trước mắt này.

"Thật xin lỗi Phó tổng, tôi không biết là anh, nếu như không có chuyện gì, vậy trước hết tôi trở về phòng làm việc, hi vọng anh không để tâm chuyện mới vừa rồi." Ngải Hểu Giai nói xin lỗi đồng thời cũng cúi mình chào rồi đi.

Hành động như vậy khiến Lý Thái cảm thấy càng ngày càng buồn bực, anh cũng chỉ là muốn kết giao bằng hữu "Đợi chút, tôi chỉ nghĩ muốn kết giao bằng hữu với cô thôi."

Ngải Hểu Giai luôn giữ quan hệ rất rõ ràng, bằng hữu là bằng hữu, đồng nghiệp là đồng nghiệp, hơn nữa cấp trên cùng nhân viên thì nhất định không phải là bằng hữu.

"Phó tổng, chúng ta là quan hệ cấp trên cùng cấp dưới, làm bằng hữu rất thì kỳ quái." Cô cảm thấy rất không thích hợp.

"Có cái gì kỳ quái? Tôi cùng tổng giám đốc cũng là bằng hữu nha." Lý Thái cảm thấy cấp trên cùng nhân viên không có cái gì là trở ngại, hơn nữa anh vẫn nghĩ phát triển tình yêu ở nơi làm việc, Lý Thái nhịn không được cười, lúc nào anh đã sinh ra ý nghĩ như vậy, chẳng lẽ anh thật sự nhất kiến chung tình đối với cô rồi hả ?

Ngải Hểu Giai thấy nụ cười của Lý Thái trong lòng cảm thấy có chút khó hiểu, anh rốt cuộc muốn làm cái gì?

"Đó là chuyện của anh cùng tổng giám đốc, tôi chỉ là nhân viên làm việc ở đây, ở trong phòng làm việc có quan hệ nam nữ, sẽ làm cho môi trường công ty rất phức tạp, tôi hi vọng Phó tổng có thể hiểu." Cô nói xong liền đi về phía trước, tính toán cách xa cái người cấp trên này, thật chỉ biết làm chuyện nhàm chán.

Lý Thái ngẫm nghĩ những lời này của cô, sao nghe lại cảm thấy kỳ quái, giống như anh và tổng giám đốc có sự tình không thể cho ai biết vậy, Lý Thái lần nữa theo sau cô "Tôi cảm thấy hàn huyên với cô rất thú vị, chúng ta lại tiếp tục tán gẫu một chút đi."

Ngải Hểu Giai nhíu mày càng lợi hại, rốt cuộc là anh có vấn đề gì, cô đều đã nói rất rõ ràng.

"Thật xin lỗi, bây giờ là giờ làm việc, tôi còn có rất nhiều công việc phải làm, phiền Phó tổng không nên làm như vậy."

Nói xong lần nữa cô bước nhanh rời đi, hôm nay cô thật không nên chạy xuống đây.

"Đợi chút, tôi còn chưa hỏi xong. . . . . ." Lý Thái không có buông tha dễ dàng như vậy, mặc dù muốn biết cô làm ngành gì rất đơn giản, trở về có thể tra tài liệu của công ty, nhưng muốn quen biết phụ nữ sẽ phải chủ động, những thứ này chính là đề tài.

Nhưng mà Ngải Hểu Giai lại như tránh né ôn thần vội vã đi ngay.

Ở trong quá trình kiểm tra công ty, Đoạn Tuấn Hiền càng ngày càng phiền não, từ lầu trên mãi cho đến lầu dưới công ty, Hàn Na không hề có một khắc không nói chuyện, không ngừng hỏi anh, không có nhìn sắc mặt của anh chút nào.

Dừng ở hành lang, Đoạn Tuấn Hiền thật sự không chịu nổi "Đủ rồi, cô cũng đi theo thật lâu rồi, có thể đi về chứ?"

"Em chính là muốn đi theo anh chứ sao." Hàn Na mở mắt thật to, có chút uất ức .

"Bây giờ là giờ làm việc, đi theo tôi như vậy sẽ làm trở ngại đến công việc của tôi, sau này cô không được vào công ty, đang lúc thời gian làm việc của tôi." Đoạn Tuấn Hiền đã không nhịn được muốn nổi đóa rồi.

Hàn Na cúi đầu"Em chỉ muốn ở trước mặt anh nhiều để cho anh thích em thôi, em chỉ muốn anh thấy được sự tồn tại của em! Nhưng anh vẫn coi thường sự tồn tại của em."

"Mặc kệ cô làm cái gì, tôi đều sẽ không coi trọng, bây giờ cô lập tức rời khỏi công ty cho tôi." Đoạn Tuấn Hiền đã không chịu được rồi.

Cô không vui, ngẩng đầu nhìn anh "Em không muốn đi, em nghĩ muốn đi theo anh !"

Đoạn Tuấn Hiền không có kiên nhẫn lại nói cùng Hàn Na, anh liền trực tiếp xoay người đi.

Hàn Na khó chịu tiến lên ôm lấy anh "Không nên đối với em như vậy, em thật sự thích anh mới có thể đi theo anh, anh để cho tem đi theo không được sao?"

Đoạn Tuấn Hiền không ngờ cô sẽ làm chiêu này, quá khứ Hàn Na vẫn luôn rất quy củ, sẽ không đụng anh, nhưng là hôm nay lại. . . . . .

Bị Lý Thái đuổi theo Ngải Hểu Giai cảm thấy rất phiền, liền chạy nhanh mấy bước lên cầu thang, nhưng mà khi cô sắp đi tới phòng làm việc của mình , thì lại phát hiện có một đôi nam nữ đang ôm nhau bên ngoài hành lang, mà người đàn ông kia lại là chồng trước của cô Đoạn Tuấn Hiền.

Ngải Hểu Giai nắm chặt tay lại, bởi vì cho tới bây giờ cô cũng chưa có nghĩ tới sẽ gặp được anh ở trong công ty, cô cảm thấy có chút hưng phấn, vì hai người gặp lại lần nữa mà cảm thấy vui mừng, nhưng khi vừa nhìn thấy trong ngực Đoạn Tuấn Hiền còn có người phụ nữ khác, thì cô lại cảm thấy mất mác.

Nhưng càng làm cho Ngải Hểu Giai cảm thấy đáng sợ là, khi chứng kiến Đoạn Tuấn Hiền ôm người phụ nữ khác, thì tim của mình lại có thể biết đau, trải qua thời gian năm, tim của mình lại vẫn còn bởi vì anh mà đau.

Âm thanh giày cao gót của Ngải Hểu Giai đã quấy rầy hai người, nhưng Hàn Na vẫn không có buông Đoạn Tuấn Hiền ra, bởi vì không có ai có thể cắt đứt bọn họ, cô cũng cho rằng đối phương thấy được sẽ rời đi, tuy nhiên lại không có như vậy.

Đoạn Tuấn Hiền liền nhìn về phía người vừa tới, dĩ nhiên cũng phát hiện người đi về phía bọn họ, lại là vợ trước của mình Ngải Hểu Giai.

Cô sao lại ở chỗ này? nhịp tim Đoạn Tuấn Hiền bắt đầu gia tăng tốc độ, tựa như lần đầu tiên lúc anh nhìn thấy Ngải Hểu Giai cũng kích động như vậy, anh nghĩ muốn xông lên hỏi cô, mấy năm này cô đi nơi nào, làm cái gì, tại sao năm đó lại muốn ly hôn? Nhưng lý trí nói cho Đoạn Tuấn Hiền, hiện tại cái gì anh đều không thể hỏi.

Hai người đều tại chỗ yên lặng nhìn nhau.

Sau đó Lý Thái đuổi tới, một phát liền bắt được tay Ngải Hểu Giai "Cuối cùng cũng đuổi kịp cô, cô mang giày cao gót sao chạy nhanh hơn so với tôi vậy?"

Đoạn Tuấn Hiền thấy Lý Thái bắt được tay Ngải Hểu Giai liền chau mày, bọn họ quen biết lúc nào vậy? Hơn nữa còn thân mật như thế?

Hàn Na nghe được âm thanh Lý Thái, liền buông Đoạn Tuấn Hiền ra nhìn về phía người vừa tới.

Lý Thái phát giác có gì không đúng, mới phát hiện thì ra Đoạn Tuấn Hiền cùng Hàn Na ở chỗ này "Các ngươi sao lại ở chỗ này vậy?"

Hàn Na rất không vui mừng, vốn chính là bọn họ xuất hiện ở chỗ này trước "Là các người quấy rầy chúng ta!"

"Thật xin lỗi, chỉ là tôi vừa khéo đi ngang qua mà thôi, lần sau sẽ không quấy rầy hai người." Lý Thái cười nói.

Ngải Hểu Giai cùng Đoạn Tuấn Hiền vẫn nhìn nhau, nghe Lý Thái nói như vậy, Ngải Hểu Giai cũng hiểu được quan hệ của hai người, là tình yêu đi, thì ra là anh sống rất ổn, so với mình giống như không hiểu được buông tha là như thế nào rồi.

"Đúng rồi, cô không biết tôi, vậy cũng không biết anh ta đi, anh ta chính là tổng giám đốc của công ty." Lý Thái giới thiệu nói.

Ngải Hểu Giai có chút kinh ngạc, thì ra anh chính là tổng giám đốc, bây giờ cô là nhân viên của anh?

Cô lạnh nhạt nhếch mép một cái "Tổng giám đốc tốt."

Đoạn Tuấn Hiền có chút tức giận, cô đang làm bộ như hai người không quen biết.

Năm năm không thấy, ngược lại Ngải Hểu Giai trở nên quật cường lên không ít, nhưng bề ngoài của cô không có biến hóa quá lớn, vẫn giống như cô gái trước kia không có vẻ già chút nào, ngược lại anh lại sống không vui trong năm.

"Lý Thái, anh tìm được bạn gái mới lúc nào?" Hàn Na nhìn dáng dấp cô gái này không tệ, nhưng sao cô cảm giác, cô ta vẫn luôn nhìn Đoạn Tuấn Hiền, cô không phải là bị Lý Thái nắm tay sao?

Lý Thái cười liếc mắt nhìn Ngải Hểu Giai "Nói cái gì vậy? Cô ấy không phải là bạn gái của tôi, là nhân viên công ty ."

Ngải Hểu Giai tránh thoát anh nắm tay, sau đó cũng không nhiều lời liền rời đi hành lang, Lý Thái nhìn Đoạn Tuấn Hiền cũng ở đây, liền ngượng ngùng lại đuổi theo.

Đoạn Tuấn Hiền cảm thấy Ngải Hểu Giai rất lạnh lùng, thật vất vả lần nữa gặp mặt được cô, nhưng cô lại đối xử với anh như thế hay sao? Lại đem anh thành người xa lạ!

"Cô ấy làm công việc gì?" anh hỏi.

Lý Thái nhún nhún vai "Không biết, tôi vừa mới thấy cô lần đầu tiên, tôi cũng muốn hỏi rõ ràng, nhưng cái gì cô ấy đều không nói, chẳng lẽ cô ấy không biết chúng ta có thể tra ra thông tin của người trong công ty, chỉ chốc lát tất cả tư liệu của cô tôi đều sẽ biết sao."

Đoạn Tuấn Hiền nhìn nơi Ngải Hểu Giai rời đi, lần nữa gặp mặt tâm tình của cô là như thế nào đây? Thật bình tĩnh như mặt ngoài sao?

Ngải Hiểu Giai kinh ngạc nhìn anh, anh chính là Phó tổng mới tới? Nghe tiểu cô nương nói là người rất đẹp trai, quả nhiên thật đẹp trai, nhưng như vậy thì có cái gì hay? Nhìn thấy phụ nữ liền đuổi theo hỏi tên cùng số điện thoại, người này chính là một người không đứng đắn.

Đối với Ngải Hểu Giai mà nói, cô còn mang theo một chút cảm giác chán ghét đối với người có tiền, cô rất không thích giao thiệp cùng với người có tiền, đặc biệt là vị trước mắt này.

"Thật xin lỗi Phó tổng, tôi không biết là anh, nếu như không có chuyện gì, vậy trước hết tôi trở về phòng làm việc, hi vọng anh không để tâm chuyện mới vừa rồi." Ngải Hểu Giai nói xin lỗi đồng thời cũng cúi mình chào rồi đi.

Hành động như vậy khiến Lý Thái cảm thấy càng ngày càng buồn bực, anh cũng chỉ là muốn kết giao bằng hữu "Đợi chút, tôi chỉ nghĩ muốn kết giao bằng hữu với cô thôi."

Ngải Hểu Giai luôn giữ quan hệ rất rõ ràng, bằng hữu là bằng hữu, đồng nghiệp là đồng nghiệp, hơn nữa cấp trên cùng nhân viên thì nhất định không phải là bằng hữu.

"Phó tổng, chúng ta là quan hệ cấp trên cùng cấp dưới, làm bằng hữu rất thì kỳ quái." Cô cảm thấy rất không thích hợp.

"Có cái gì kỳ quái? Tôi cùng tổng giám đốc cũng là bằng hữu nha." Lý Thái cảm thấy cấp trên cùng nhân viên không có cái gì là trở ngại, hơn nữa anh vẫn nghĩ phát triển tình yêu ở nơi làm việc, Lý Thái nhịn không được cười, lúc nào anh đã sinh ra ý nghĩ như vậy, chẳng lẽ anh thật sự nhất kiến chung tình đối với cô rồi hả ?

Ngải Hểu Giai thấy nụ cười của Lý Thái trong lòng cảm thấy có chút khó hiểu, anh rốt cuộc muốn làm cái gì?

"Đó là chuyện của anh cùng tổng giám đốc, tôi chỉ là nhân viên làm việc ở đây, ở trong phòng làm việc có quan hệ nam nữ, sẽ làm cho môi trường công ty rất phức tạp, tôi hi vọng Phó tổng có thể hiểu." Cô nói xong liền đi về phía trước, tính toán cách xa cái người cấp trên này, thật chỉ biết làm chuyện nhàm chán.

Lý Thái ngẫm nghĩ những lời này của cô, sao nghe lại cảm thấy kỳ quái, giống như anh và tổng giám đốc có sự tình không thể cho ai biết vậy, Lý Thái lần nữa theo sau cô "Tôi cảm thấy hàn huyên với cô rất thú vị, chúng ta lại tiếp tục tán gẫu một chút đi."

Ngải Hểu Giai nhíu mày càng lợi hại, rốt cuộc là anh có vấn đề gì, cô đều đã nói rất rõ ràng.

"Thật xin lỗi, bây giờ là giờ làm việc, tôi còn có rất nhiều công việc phải làm, phiền Phó tổng không nên làm như vậy."

Nói xong lần nữa cô bước nhanh rời đi, hôm nay cô thật không nên chạy xuống đây.

"Đợi chút, tôi còn chưa hỏi xong. . . . . ." Lý Thái không có buông tha dễ dàng như vậy, mặc dù muốn biết cô làm ngành gì rất đơn giản, trở về có thể tra tài liệu của công ty, nhưng muốn quen biết phụ nữ sẽ phải chủ động, những thứ này chính là đề tài.

Nhưng mà Ngải Hểu Giai lại như tránh né ôn thần vội vã đi ngay.

Ở trong quá trình kiểm tra công ty, Đoạn Tuấn Hiền càng ngày càng phiền não, từ lầu trên mãi cho đến lầu dưới công ty, Hàn Na không hề có một khắc không nói chuyện, không ngừng hỏi anh, không có nhìn sắc mặt của anh chút nào.

Dừng ở hành lang, Đoạn Tuấn Hiền thật sự không chịu nổi "Đủ rồi, cô cũng đi theo thật lâu rồi, có thể đi về chứ?"

"Em chính là muốn đi theo anh chứ sao." Hàn Na mở mắt thật to, có chút uất ức .

"Bây giờ là giờ làm việc, đi theo tôi như vậy sẽ làm trở ngại đến công việc của tôi, sau này cô không được vào công ty, đang lúc thời gian làm việc của tôi." Đoạn Tuấn Hiền đã không nhịn được muốn nổi đóa rồi.

Hàn Na cúi đầu"Em chỉ muốn ở trước mặt anh nhiều để cho anh thích em thôi, em chỉ muốn anh thấy được sự tồn tại của em! Nhưng anh vẫn coi thường sự tồn tại của em."

"Mặc kệ cô làm cái gì, tôi đều sẽ không coi trọng, bây giờ cô lập tức rời khỏi công ty cho tôi." Đoạn Tuấn Hiền đã không chịu được rồi.

Cô không vui, ngẩng đầu nhìn anh "Em không muốn đi, em nghĩ muốn đi theo anh !"

Đoạn Tuấn Hiền không có kiên nhẫn lại nói cùng Hàn Na, anh liền trực tiếp xoay người đi.

Hàn Na khó chịu tiến lên ôm lấy anh "Không nên đối với em như vậy, em thật sự thích anh mới có thể đi theo anh, anh để cho tem đi theo không được sao?"

Đoạn Tuấn Hiền không ngờ cô sẽ làm chiêu này, quá khứ Hàn Na vẫn luôn rất quy củ, sẽ không đụng anh, nhưng là hôm nay lại. . . . . .

Bị Lý Thái đuổi theo Ngải Hểu Giai cảm thấy rất phiền, liền chạy nhanh mấy bước lên cầu thang, nhưng mà khi cô sắp đi tới phòng làm việc của mình , thì lại phát hiện có một đôi nam nữ đang ôm nhau bên ngoài hành lang, mà người đàn ông kia lại là chồng trước của cô Đoạn Tuấn Hiền.

Ngải Hểu Giai nắm chặt tay lại, bởi vì cho tới bây giờ cô cũng chưa có nghĩ tới sẽ gặp được anh ở trong công ty, cô cảm thấy có chút hưng phấn, vì hai người gặp lại lần nữa mà cảm thấy vui mừng, nhưng khi vừa nhìn thấy trong ngực Đoạn Tuấn Hiền còn có người phụ nữ khác, thì cô lại cảm thấy mất mác.

Nhưng càng làm cho Ngải Hểu Giai cảm thấy đáng sợ là, khi chứng kiến Đoạn Tuấn Hiền ôm người phụ nữ khác, thì tim của mình lại có thể biết đau, trải qua thời gian năm, tim của mình lại vẫn còn bởi vì anh mà đau.

Âm thanh giày cao gót của Ngải Hểu Giai đã quấy rầy hai người, nhưng Hàn Na vẫn không có buông Đoạn Tuấn Hiền ra, bởi vì không có ai có thể cắt đứt bọn họ, cô cũng cho rằng đối phương thấy được sẽ rời đi, tuy nhiên lại không có như vậy.

Đoạn Tuấn Hiền liền nhìn về phía người vừa tới, dĩ nhiên cũng phát hiện người đi về phía bọn họ, lại là vợ trước của mình Ngải Hểu Giai.

Cô sao lại ở chỗ này? nhịp tim Đoạn Tuấn Hiền bắt đầu gia tăng tốc độ, tựa như lần đầu tiên lúc anh nhìn thấy Ngải Hểu Giai cũng kích động như vậy, anh nghĩ muốn xông lên hỏi cô, mấy năm này cô đi nơi nào, làm cái gì, tại sao năm đó lại muốn ly hôn? Nhưng lý trí nói cho Đoạn Tuấn Hiền, hiện tại cái gì anh đều không thể hỏi.

Hai người đều tại chỗ yên lặng nhìn nhau.

Sau đó Lý Thái đuổi tới, một phát liền bắt được tay Ngải Hểu Giai "Cuối cùng cũng đuổi kịp cô, cô mang giày cao gót sao chạy nhanh hơn so với tôi vậy?"

Đoạn Tuấn Hiền thấy Lý Thái bắt được tay Ngải Hểu Giai liền chau mày, bọn họ quen biết lúc nào vậy? Hơn nữa còn thân mật như thế?

Hàn Na nghe được âm thanh Lý Thái, liền buông Đoạn Tuấn Hiền ra nhìn về phía người vừa tới.

Lý Thái phát giác có gì không đúng, mới phát hiện thì ra Đoạn Tuấn Hiền cùng Hàn Na ở chỗ này "Các ngươi sao lại ở chỗ này vậy?"

Hàn Na rất không vui mừng, vốn chính là bọn họ xuất hiện ở chỗ này trước "Là các người quấy rầy chúng ta!"

"Thật xin lỗi, chỉ là tôi vừa khéo đi ngang qua mà thôi, lần sau sẽ không quấy rầy hai người." Lý Thái cười nói.

Ngải Hểu Giai cùng Đoạn Tuấn Hiền vẫn nhìn nhau, nghe Lý Thái nói như vậy, Ngải Hểu Giai cũng hiểu được quan hệ của hai người, là tình yêu đi, thì ra là anh sống rất ổn, so với mình giống như không hiểu được buông tha là như thế nào rồi.

"Đúng rồi, cô không biết tôi, vậy cũng không biết anh ta đi, anh ta chính là tổng giám đốc của công ty." Lý Thái giới thiệu nói.

Ngải Hểu Giai có chút kinh ngạc, thì ra anh chính là tổng giám đốc, bây giờ cô là nhân viên của anh?

Cô lạnh nhạt nhếch mép một cái "Tổng giám đốc tốt."

Đoạn Tuấn Hiền có chút tức giận, cô đang làm bộ như hai người không quen biết.

Năm năm không thấy, ngược lại Ngải Hểu Giai trở nên quật cường lên không ít, nhưng bề ngoài của cô không có biến hóa quá lớn, vẫn giống như cô gái trước kia không có vẻ già chút nào, ngược lại anh lại sống không vui trong năm.

"Lý Thái, anh tìm được bạn gái mới lúc nào?" Hàn Na nhìn dáng dấp cô gái này không tệ, nhưng sao cô cảm giác, cô ta vẫn luôn nhìn Đoạn Tuấn Hiền, cô không phải là bị Lý Thái nắm tay sao?

Lý Thái cười liếc mắt nhìn Ngải Hểu Giai "Nói cái gì vậy? Cô ấy không phải là bạn gái của tôi, là nhân viên công ty ."

Ngải Hểu Giai tránh thoát anh nắm tay, sau đó cũng không nhiều lời liền rời đi hành lang, Lý Thái nhìn Đoạn Tuấn Hiền cũng ở đây, liền ngượng ngùng lại đuổi theo.

Đoạn Tuấn Hiền cảm thấy Ngải Hểu Giai rất lạnh lùng, thật vất vả lần nữa gặp mặt được cô, nhưng cô lại đối xử với anh như thế hay sao? Lại đem anh thành người xa lạ!

"Cô ấy làm công việc gì?" anh hỏi.

Lý Thái nhún nhún vai "Không biết, tôi vừa mới thấy cô lần đầu tiên, tôi cũng muốn hỏi rõ ràng, nhưng cái gì cô ấy đều không nói, chẳng lẽ cô ấy không biết chúng ta có thể tra ra thông tin của người trong công ty, chỉ chốc lát tất cả tư liệu của cô tôi đều sẽ biết sao."

Đoạn Tuấn Hiền nhìn nơi Ngải Hểu Giai rời đi, lần nữa gặp mặt tâm tình của cô là như thế nào đây? Thật bình tĩnh như mặt ngoài sao?

Truyện Chữ Hay