Chương
Tô Mục Tuyết gật đầu: “Đúng vậy, chị thường nghe Triệu Nam Thiên nói qua, cũng luôn miệng khen ngợi anh ta nhưng là chưa thấy qua. Sau này nếu có cơ hội chúng ta phải cùng nhau ăn một bữa cơm mới được.”
Nói xong, cô dừng chủ đề này lại.
Cô tin rằng Lý Khả Hân là một cô gái thông minh, cô ta sẽ hiểu ý tứ của cô.
Nghĩ xong cô lại cảm thấy buôn Cười.
Chính vì Triệu Nam Thiên không hiểu thấu mọi chuyện đã đưa cô về nhà mình. Anh chàng xấu xa kia có đáng để cô quan tâm như vậy không?
Khi Triệu Nam Thiên đi xuống lầu, liền nhìn thấy một chiếc xe.Jeep Wrangler đang chờ ở bên kia đường.
anh chưa kịp mở miệng đã nghe thấy Đường Bảo Khiết trêu chọc: “Rất đặc sắc nha…!”
“Gái gì?”
Triệu Nam Thiên ngạc nhiên, sau đó nhìn theo ánh mắt của cô, quay đầu nhìn lại.
Hành lang tâng hướng ra đường lớn, từ nơi này có thể nhìn thấy rất rõ ràng mọi chuyện.
Đường Bảo Khiết cười nói: “Tôi không cố ý, chỉ là giọng nói lớn quá, tôi đành ở đây xem một chút.”
“Nhìn không ra, vợ của anh cũng rất có khả năng nha, một người phụ nữ đanh đá như vậy, chỉ nói vài cầu đã bị cô ấy thu phục hoàn toàn.”
“Nhưng thành thật mà nói, cô Tô thật sự vượt quá dự liệu của tôi, quả thực rất xinh đẹp.”
“Hiện tại tôi rất tò mò, cô ấy vì cái gì lại thích anh như vậy?”
Nói xong, điệu bộ của cô ta đầy bát quái: “Không lẽ cô ấy bị bệnh gì không tiện nói ra? Bằng không làm sao cô ấy có thể theo anh đến ở một nơi như thế này chứ?”
Triệu Nam Thiên ánh mắt trở nên lạnh lẽo: “Trưởng phòng Đường, xin cô nói rõ ràng một chút, chỗ này thì sao chứ?”
Đường Bảo Khiết bị ánh mắt lạnh băng của Triệu Nam Thiên làm cho giật mình, vừa rồi cô ta chỉ thuận miệng nói ra, cũng không quan tâm cố ky cái gì.
Xét cho cùng, quận Giang Bắc luôn gây cho cô một ấn tượng không tốt nhưng vụ trộm cắp, cướp giật và lưu manh phạm tội thường xuyên xảy ra ở đây.
Tô Mục Tuyết dù sao cũng là Tổng giám đốc tập đoàn Tô Phong, cho dù hoàn cảnh của Tô Phong không tốt, giá trị bị thu hẹp lại nhưng vẫn không có cách nào kết nối cô ấy với nơi hỗn loạn và lộn xộn của quận Giang Bắc này lại một chỗ.
Kết quả không nghĩ tới lại khiến Triệu Nam Thiên bị tổn thương. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Cô ta muốn nói lời xin lỗi nhưng khi lời nói đến bên miệng cô mới nhận ra rằng không có gì để xin lỗi cả, chẳng lẽ lời cô ta nói không phải sự thật sao?
Một vị đại tiểu thư nhà họ Tô được giáo dục tốt, sao có thể yêu Triệu Nam Thiên?
Triệu Nam Thiên không đợi cô ta mở miệng nói: “Quên đi, không cần giải thícht”
“Tôi biết Trưởng phòng Đường cao cao tại thượng, không thể quen được mấy nhân vật nhỏ chợ búa như chúng tôi nhưng ở trong mắt tôi, cô chưa chắc đã cao quý hơn tôi!”
Đường Bảo Khiết quay đầu lại, ánh mắt như muốn ăn thịt người: “Triệu Nam Thiên anh thật quá đáng, tôi vừa rồi tùy tiện nói vài câu, anh lại dám nói nhân cách tôi không tốt sao?”
Triệu Nam Thiên chế nhạo: “Ở trong mắt cô, chia người thành năm bảy loại người không phải là đang đả kích nhân cách người khác sao, chẳng lẽ đây là chuyện đương nhiên?”
Hiếm thấy ánh mắt cô ta bỗng nhiên chột dạ, quay đầu lại nói: “Quên đi, tôi không muốn cãi nhau với anh thứ đồ kia đâu?”