Chương
Sau đó, cô ta liếc nhìn anh với vẻ ngạc nhiên: “Cậu có vẻ rất quan tâm đến công ty này?”
Triệu Nam Thiên mơ hồ mang đáp: “Không, chỉ là tôi tò mò chút thôi.”
“Đúng rồi, ở đây còn tuyển dụng nhân viên phục vụ không?”
Cao Thanh Hương lắc đầu: “Tạm thời thì không, cậu hỏi cái này làm gì?”
Triệu Nam Thiên cười cười: “Tùy tiện hỏi thăm một chút.”
Không biết làm sao đột nhiên anh nghĩ đến Lý Khả Hân.
Chỉ là đáng tiếc trình độ học vấn của cô ta không đủ, muốn rời khỏi anh trai để tìm được công việc phù hợp ở Đông Châu chỉ sợ không dễ dàng.
Nếu như có thể, anh ngược lại muốn đem người đó đến đây làm.
Mặc dù cũng là nhân viên phục vụ nhưng mà hoàn cảnh ở đây tốt, tiền lương cao, phúc lợi lại không kém.
Thêm vào đó đây là công ty là chính phủ, nói ra cũng có thể diện hơn, có khả năng sẽ làm lâu dài.
Chủ yếu là có thể tiếp xúc với mấy người trong này, họ đều là các nhân tài trong các ngành nghề khác nhau, không chừng có thể đi theo họ học được một ít kỹ năng có ích, nếu không thì ít nhất cũng có thể thu thêm được ít kiến thức mới.
Cao Thanh Hương nhìn ra manh mối: “Với tôi còn cần khách sáo gì chứ?
Có chuyện gì mau nói đi!”
Nói xong cô ta lại đem phần rau xanh mình không thích ăn đẩy qua cho anh.
Triệu Nam Thiên bất đặc dĩ, cười cười sau đó lau miệng nói: “Được rồi, tôi có một em gái, vừa đến Đông Châu vân chưa tìm được công việc phù hợp.”
Cao Thanh Hương chống cằm, giọng nghi ngờ: “Chưa từng nghe nói cậu có em gái nha, em họ nội, em họ ngoại, hay là em gái mưa?”
“Nếu là một trong hai cái đầu tiên thì dễ nói chuyện rồi, chỉ cần tôi nói một câu là được rồi, còn nếu là em gái mưa thì tôi xin kiếu không nhận người!”
Triệu Nam Thiên cười khổ: “Nghe cậu nói kìa, tôi là loại người đó sao? Đó là em gái của một người bạn, anh trai của cô ấy thuê nhà của tôi!”
Cao Thanh Hương gật đầu: “Được, ngày mai anh đưa người đến đây, chỉ cần cô ấy không có vấn đề gì, tôi sẽ giúp cậu sắp xếp một chút.”
Triệu Nam Thiên gật đầu tỏ vẻ cảm kích: “Vậy thì tốt, cảm ơn cậu nhiều!”
Cao Thanh Hương quay đầu: ‘Ít nói lời vô dụng đi, nếu thật sự muốn cảm ơn tôi, lựa ngày nào đó mời tôi uống rượu đi!”
Nói tới đây cô ta đột nhiên nhớ lại: “Đúng rồi, ngày mai lớp chúng ta có tổ chức hợp lớp, cậu đi không?”
Triệu Nam Thiên nhíu mày: “Tôi đã nghe Vu Chiến nói rồi, không muốn đi.”
Cao Thanh Hương nổi hứng nhiều chuyện: “Tại sao không muốn đi, không lẽ là không dám đi sao? Tôi nghe nói Dương Nhật Lệ cũng đi đó!”
Triệu Nam Thiên vội vàng bác bỏ: “Tôi thì có liên quan gì đến cô ta?”
Cao Thanh Hương ầm: “Lúc trước cậu ít đến trường cho nên không biết, mấy người trong lớp đều đồn đại rằng hai người đang quen nhau đó!”