"Hạng mục năm nay đây thưa giám đốc"
"Để đó,cậu đi làm tiếp công việc của mình đi"
"Vâng"
Nghiêm nghị,đoan chính lẫn lạnh lùng.Đó là tất cả những gì có thể tả người đàn ông trước mắt này,mẫu người lí tưởng của toàn bộ phụ nữ.Ai cũng biết ở cái thành phố này chỉ tồn tại một ông hoàng mà thôi,chính là Trịnh Khương Nghị anh là ngừơi lạnh lùng,khó gần cũng như quyết đoán trong công việc.Là một con quỷ trên thương trường,nếu muốn nhấm vào anh thì coi như cũng xác nhận cuộc đời mình.
Tính tình anh rất thất thường cũng rất khó chiều.Một tảng băng ngàn năm,nhưng tảng băng này lại bị nung chảy bởi một người con gái có tên Lưu Y Nhan,cô ấy là một người rất bình thường lại đôn hậu,nay đang làm thư kí cho tổng giám đốc,hai người rất tâm đầu ý hợp,đã phải trãi qua rất nhiều sống gió mới có thể công khai quan hệ yêu đương của mình trong khi anh đã có một người vợ.Nhưng tình yêu của hai người lại rất được nhiều người ủng hộ lẫn ngưỡng mộ,ai cũng biết người vợ hộp pháp của anh là vị tiểu thư của Tạ gia Tạ Yên Ninh,hai người lấy nhau chỉ vì giao tình của hai nhà,cuộc hôn nhân không có tình yêu,cũng có thể nói là chỉ có vị Tạ tiểu thư đó yêu đơn phương ông hoàng Trịnh Khương Nghị thôi.
"reng..reng"
"Alo"
"Thưa Trịnh tổng tôi có chuyện muốn nói,là như vầy..."Đầu dây bên kia đương nhiên là bác sĩ Từ,ông gọi điện chính là muốn kể lại sự việc lúc sáng cho anh nghe.
"..."
"Chuyện là như vậy đấy ạ"
"Được rồi,tôi đã biết"Giọng anh trầm trầm,khiến cho bác sĩ Từ không bị đe doạ gì như vẫn rùn mình một cái.
"vâng"
Trịnh Khương Nghị tắt máy để điện thoại trở lại bàn,gở mắt kính ra người dựa vào ghế,tay mệt mõi xoa huyệt thái dương.
Tạ Yên Ninh bị mất trí nhớ tạm thời?Cô ta đang định giở trò gì nữa đây?Tạ Yên Ninh,lúc trước đã cảnh cáo cô một lần mà vẫn còn cứng đầu sao,được lắm vậy thì tôi cũng không cần phải kiêng dè gì nữa.Đây chính là cô tự chuốc lấy khổ đấy,đừng trách ai.
....
"..."
Tạ Yên Ninh (từ nay mình đỗi Tô Nhiễm thành Tạ Yên Ninh nhé,cho dễ gọi) nhìn vào gương mà y tá giúp mình cầm.Xuyên rồi,xuyên thật rồi,không ngờ chuyện hoang đường nhất năm lại sảy ra trên người cô.Nhìn xem nhìn xem,người con gái trong gương kia chính là minh chứng rõ ràng nhất.
Mắt hạnh mài ngài,đôi môi ướt át,khuôn mặt xinh đẹp nhất trong năm cô sống trền đời này gặp đựơc,mái tóc xoã dài bồng bềnh duy trên trán bị băng quấn lại khiến cho tóc bị ôm lại một chổ,dù là đang mặt áo bệnh nhân nhưng vẫn hiện rõ mồn một thân hình gợi cảm,muốn mông có mông,muốn ngực có ngực.Trời ơi,từ một người xấu đến ma chê quỷ hờn như cô lại chỉ vì một tai nạn giao thông mà hoá thành một mỹ nhân vạn người mê,thật là không tiếp thu nỗi.
Tạ Yên Ninh ngẫn người một hồi lâu mới phát hiện mình hơi luống cuống,khiến cho cô y tá cầm gương từ nãy giờ chắc mõi tay lắm nhỉ!
"A xin lỗi,được rồi cảm ơn cô"
"không sao,vậy cô cứ nghĩ ngơi,tôi đi trước"
"Vâng,cô đi vui vẻ haha"cười ngượng tiễn cô y tá.
Chết rồi chết thật rồi,cô không lẽ cứ như thế xuyên thành Tạ Y Ninh nữ phụ đanh đá kia?
Tạ Y Ninh,Trịnh Khương Nghị...hai cái tên này quá quen rồi đi,vì đây là tên nhân vật nam chính cùng nữ phụ trong truyện mà cô mới đọc cách đây ngày trước,"Vì Yêu Em" đúng là truyện cũng như tên,nam chính yêu nữ chính rất nhiều,hai người phải nói là rất đẹp đôi,cô cũng rất thích nam nữ chính.Nhưng chỉ tệ một chuyện là nam chính đã có vợ là nữ phụ trước khi quen nữ chính a.
Truyện kể về Trịnh Khương Nghị một người đàn ông làm mưa làm gió trên trên thương trường.Tổng giám đốc của công ty nỗi tiếng JTA,một tập đoàn hùng mạnh nhất cả thành phố B rộng lớn.Tác giả cho một nam chính phải nói là đúng chuẩn mẫu người cô thích,dù lạnh lùng nhưng lại rất yêu thương nữ chính,cũng có đôi lúc lại đáng yêu không tả nỗi.Hai người gặp nhau cũng như bao cặp nam nữ chính trong các truyện tổng giám đốc và thư kí khác,nữ chính Lưu Y Nhan là một cô gái mồ côi nhưng lại rất dễ thương,có nhan sắc hơn người đi đến xin làm thư ký cho tổng giám đốc.
Và lại cũng như bao truyện khác nam chính Trịnh Khương Nghị khó tính trong công việc nên đã đuổi việc rất nhiều thư ký khác và khi nữ chính đến đã cảm hoá tính tình của ai kia,hai người cứ như thế nảy sinh tình cảm với nhau nhưng đâu dể dễ đến với nhau như thế,thứ cản trở hai người chính là phía gia đình và con gián đánh mãi không chết nữ phụ Tạ Yên Ninh.
Tạ Yên Ninh là con gái của Tạ Trạch bạn tốt với Trịnh Khắc cha của nam chính,hai người đã đựơc hai nhà định hôn ước với nhau từ nhỏ và đã kết hôn vào hai năm trước khi Trịnh Khương Nghị gặp Lưu Y Nhan.Tạ Yên Ninh luôn yêu đơn phương Trịnh Khương Nghị từ lúc nhỏ cho nên cũng đâu dễ dàng gì cho hai người kia đến với nhau,lợi dụng thân phận vợ hộp pháp với Trịnh Khương Nghị mà náo đủ điều,ba lần bốn lược xém làm nữ chính mất mạng...và trường hợp ngày hôm nay cũng là lần ám xát Lưu Y Nhan nhưng không thành công lại tự hại lại chính mình.
Vì tai nạn bất ngờ đó mà Tô Nhiễm đã oanh oanh liệt liệt xuyên vào thân thể này,thay thế cho số phận nữ phụ của Tạ Yên Ninh!!!Chết rồi,nếu như vậy không lẽ cô sẽ là người thế mạng cho Tạ Yên Ninh sao?
Không,không thể để chuyện đó sảy ra được.Cái mạng nhỏ này của cô khó khăn lắm với vớt lại được,không thể cứ như thế mà chết đi một lần nữa.
Làm Sao đây,làm sao đây?A đúng rồi,không phải nam chính vẫn là nam chính sao,nhân vật hùng mạnh nhất truyện!Chỉ cần ngoan ngoãn an phận thủ thường không hại nữ chính nữa thì sẽ an toàn mà sống,chờ cho đến khi nam chính đưa đơn ly hôn rồi kí vào là đựơc.Đúng,phải ôm đùi con rùa vàng an nhàn không gây chuyện thì sẽ được miễn tội,có khi lúc ly hôn thì cũng có thể thấy cô đã quay đầu mà tha cho cô một con đường sống.
Đúng,phải như vậy.
Tạ Yên Ninh nhìn cách tay trái bị bó bột của mình mà thở dài,ngay cả chân cũng đau như thế nào mới ôm đùi anh ta được chứ!haizz đành phải an tĩnh dưỡng thương mới có thể ngoan ngoãn làm nhân vật phụ rồi.Tạ Yên Ninh cố lên,mày có thể làm được mà không cần sợ gì hết.