Vợ Tôi Là Đại Minh Tinh

chương 112: 112: vợ anh vui là được

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trái ngược với bầu không khí dạt dào ý tình thơ mộng của đôi tình nhân đang say sưa trong cuộc yêu cuồng nhiệt, thì phòng bên cạnh lại ngọt ngào nhẹ nhàng như một đôi thanh mai trúc mã, thẹn thùng tuổi mới lớn.

Lần đầu tiên Hạ Tiểu Hi hiền dịu như chú mèo con nhỏ nhỏ xinh xinh, cô đang ngồi ngay ngắn trên giường với thái độ vô cùng ngoan ngoãn để Thừa Mạnh Quân đút cháo cho mình.

" Ngon không? Đây là lần đầu tiên anh nấu đó, không biết có vừa khẩu vị của em không?"

" Ngon.

Em cũng đâu có biết nấu ăn, tiểu Kỳ cứ hay nói sau này không có con ma nào chịu ưng một đứa vừa tệ, vừa bướng bỉnh lại không đảm đang như em.

Chắc là vậy thật rồi, anh xem anh Hạo Phong cưng chiều tiểu Kỳ như vậy chắc chắn là vì cậu ấy vừa hiền lại vừa dễ thương, lại còn nghe lời, đặc biệt thức ăn tiểu Kỳ nấu rất ngon."

Nhắc đến An Kỳ, Hạ Tiểu Hi đã long lanh hai mắt cứ như rất ái mộ người bạn này của mình vậy, làm Thừa Mạnh Quân bật cười, anh đút muỗng cháo cuối cùng trong tô cho cô rồi nói:

" Không con ma nào dám ưng em là phải, vì đã có anh ở ngay đây rồi, còn ai dám tới gần em."

Thừa Mạnh Quân cong môi cười nói rồi lấy khăn giấy lau miệng cho Hạ Tiểu Hi sau đó đưa ly trà gừng cho cô uống, rồi lại cầm lấy túi chườm ấm ngang nhiên vén chiếc áo ngủ hello kitty màu hồng lên, chườm ấm cho vùng bụng đang âm ỉ đau.

" Còn chuyện anh hai cưng chiều chị dâu vì điều gì thì anh không biết.

Anh chỉ biết là anh cũng sẽ cưng chiều em hết mức có thể, em không biết nấu ăn, cũng không được dịu dàng như chị dâu nhưng anh làm được.

Em xem, hôm nay anh mang tới cho em thứ gì..."

" Là, giấy hôn ước?"

Hạ Tiểu Hi vô cùng bất ngờ khi nhìn thấy tờ giấy trong tay Thừa Mạnh Quân.

Không ngờ rằng chỉ mới qua hơn một tuần mà Thừa Mạnh Quân đã giải quyết được một rắc rối lớn đến thế.

Vậy mà cô cứ tưởng vòng tam giác này sẽ còn kéo dài, dây dưa khó dứt, kể cả là hi vọng cô cũng không dám đặt quá nhiều, chưa gì Thừa Mạnh Quân đã giải quyết xong tất cả, cô vui đến suýt nữa thì bật khóc, cuối cùng cô cũng có thể an tâm ở bên cạnh người đàn ông của mình rồi.

" Từ giờ không còn ai quấy rầy tình cảm của chúng ta nữa."

Xoạt, xoạt, xoạt

Mảnh giấy cản trở tình yêu của cả hai giờ đây đã được Thừa Mạnh Quân xé vụn thành từng mảnh nhỏ, ném vào thùng rác.

Anh nhẹ nhàng ôm Hạ Tiểu Hi vào lòng, tận sâu trong đáy lòng chưa bao giờ cảm thấy thoải mái, nhẹ nhỏm như lúc này.

Sau biết bao trắc trở, suýt nữa thì vụt mất nhau mãi mãi nhưng đến phút cuối họ vẫn vượt qua được tất cả, mang thứ tình cảm chân thành đến thấu hiểu đối phương.

Bão giông nào rồi cũng có lúc qua đi, trả lại ánh sáng cho bầu trời trong xanh.

Tình yêu cũng thế, chỉ cần yêu thương đủ lớn, đủ bao dung, đủ thấu hiểu rồi hạnh phúc sẽ viên mãn.

................!

Hơn giờ đêm, tưởng chừng ai nấy đều đã ngủ say nhưng lúc này hai cửa phòng cạnh nhau lại mở cùng lúc, hai người đàn ông không hẹn mà gặp, cả hai đều vội đưa tay lên miệng ra hiệu nhỏ tiếng rồi cùng nhau đi xuống lầu.

" Em tưởng giờ này hai người đã ôm nhau chìm vào mộng tình rồi chứ."

" Vậy còn em?"

" Em xuống bếp lấy nước uống."

" Anh cũng vậy."

" À...!haha, vậy là chúng ta giống nhau, đều không được toại nguyện ý đồ xấu xa."

Trình Hạo Phong chợt cong môi cười xót thương cho số phận của người em mình.

Qua câu nói vừa rồi thì cũng đủ hiểu được là mỡ đã treo tới tận miệng mèo rồi mà vẫn không được ăn đây mà.

Vậy chứng tỏ họ đâu có giống nhau.

Trình Hạo Phong vừa cùng bạn tình của mình trải qua một màn vô cùng "mãnh liệt, ướt át" trong phòng tắm ấy chứ.

Lâm ba trận liên tục từ phòng tắm cho tới tận giường ngủ kéo dài gần ba tiếng chứ mấy, một cuộc yêu trọn vẹn đến mức tiểu bạch thỏ của anh đã thiếp đi ngay sau khi kết thúc trận cuối cùng.

Nhớ lại những cảnh tượng tuyệt vời ấy, Trình Hạo Phong chẳng thể giấu được sự vui sướng trong lòng mà cứ bẽn lẽn mỉm cười.

" Em cứ cho là vậy đi."

Anh nhướng mày, ung dung trả lời qua loa rồi bắt đầu vào chuyện chính.

"Chuyện anh kêu em tìm mấy nhà thiết kế nổi tiếng đã tìm tới đâu rồi?"

" Tổng cộng có năm người, hai nam ba nữ.

Giờ chỉ lấy số đo rồi đưa mẫu cho anh chọn là tiến hành thực hiện được rồi."

" Tốt.

Em đưa cho họ đi, số đo trong đó."

Thừa Mạnh Quân cầm lấy chiếc sổ nhỏ trên bàn lên, càng xem mặt anh càng biến sắc, chính là nét mặt đi từ bất ngờ này sang bất ngờ khác.

" Chân m, vai , tay , vòng một , eo , vòng ba , không đúng nha, số đo này sao em thấy nó cứ sao sao á, người anh lực lưỡng thế kia mà eo , ngực , mông là không thể nào, số đo này bị sai rồi, để em giúp anh đo lại."

" Ai nói đây là số đo của anh?"

Thừa Mạnh Quân chỉ vừa nhổm mông dậy khỏi mặt ghế sô pha, còn chưa kịp đứng lên đã phải ngồi trở lại cùng với nét mặt ngáo ngơ, chẳng hiểu chuyện gì.

Rõ ràng là Trình Hạo Phong kêu anh tìm nhà thiết kế để may trang phục mà giờ không lấy so đo của anh thì lấy của ai đây?

" Vậy anh kêu em tìm nhà thiết kế là thiết kế trang phục cho ai? Không phải anh chuẩn bị vest cưới sao?"

" Ai nói anh chuẩn bị vest cưới? Trang phục anh mặc đã có nhà thiết kế riêng rồi còn tìm gì nữa."

Thừa Mạnh Quân vẫn còn đơ ra, mãi tới vài giây sau mới lộ ra bộ mặt "ta đây đã hiểu".

Anh ném quyển sổ lên bàn, tấm lưng rắn chắn tùy ý ngã ra sau thành sô pha.

" Hóa ra là thiết kế trang phục cho chị dâu trình diễn vào đêm bán kết, vậy mà em tưởng là chuẩn bị vest chú rể, váy cô dâu."

" Mấy thứ đó đã chuẩn bị từ lâu rồi."

" Wow, vậy anh định khi nào sẽ cầu hôn chị dâu, nhanh nhanh để em nối bước theo sau nữa chứ."

" Vậy sao không tổ chức cùng một lượt cho vui càng thêm vui."

"Anh không nói em cũng không nghĩ tới nha."

Nghe đến đây hai mắt của Thừa Mạnh Quân đã sáng rỡ cả lên, còn gì tuyệt bằng khi được thành thân cùng một ngày với cặp đôi hoàn mỹ khó ai sánh bằng này đâu chứ.

" Nhưng còn phải xem năng lực của em có sớm thuần phục được nữ nhân của mình không rồi hãy tính.

Còn giờ thì hối thúc đám người đó trong vòng một tuần phải giao cho anh những bộ trang phục lộng lẫy nhất, họ cần gì cứ cung cấp đầy đủ không cần phải thông qua ý kiến của anh."

" Một tuần, anh thật biết cách làm khó người ta mà."

Thừa Mạnh Quân lắc đầu, khẽ thở dài thương xót thay cho số phận của năm nhà thiết kế được chọn.

Còn ai đó thì vẫn ung dung, thong thả như không có chuyện gì.

Trước khi lên phòng còn không quên bỏ lại một câu.

" Chỉ cần vợ anh vui là được."

................!

《 Truyện sắp hoàn rồi nha mọi người, dự định chắc khoảng - chap nữa.

Mong mọi người tiếp tục ủng hộ mình và những tác phẩm kế tiếp.

NHỚ LIKE+ FL TRUYỆN ĐỂ MÌNH CÓ ĐỘNG LỰC RA CHAP ĐỀU NHA! 》.

Truyện Chữ Hay