Cả hai đã dùng xong bữa sáng, Tĩnh Di thì tự lấy xe mình đi làm.
Còn Lạc Uyển thì nằm ở trên sofa buồn chán chơi điện thoại, thời gian này đúng thật sự là nhàn rỗi thật.
Từ sáng đến chiều chị có việc nghỉ ngơi rồi tối làm đến khuya thôi, cô chỉ cần nghỉ ngơi ở buổi trưa tiếng là đã có năng lượng cho buổi tối đi làm rồi.
Cô quyết định sẽ tìm công việc làm thêm để giết bớt thời gian, còn có thêm nguồn thu nhập cho bản thân nữa.
Nói vậy cô liền lên mạng tìm xem những chỗ xung quanh mình, nhưng những công việc này thời gian không phù hợp với cô lắm.
Lạc Uyển nhận thấy tìm công việc qua mạng không khả thi cho lắm nên cô quyết định sẽ tự đi tìm.
Nói vậy cô đi thay quần áo rồi thoa nhẹ một tí son để thêm phần tươi tắn rồi khoá cửa cẩn thận.
Lạc Uyển quyết tâm sẽ tìm đến giờ Tĩnh Di nghỉ trưa, nghĩ vậy rồi cô lái xe đi tìm.
Đến tận khoảng hơn tiếng đồng hồ, cô tìm thấy một tiệm sách cũ trong một con hẻm nhỏ bên ngoài treo bảng cần tuyển người trông tiệm.
Cô mở cửa bước vào.
Tuy nhìn bên ngoài tiệm sách này đã rất cũ kĩ nhưng bên trong lại rất ấm cúng, vừa bước vào cô đã nghe được mùi sách toả lên.
Bắt gặp có một ông lão khoảng chừng t đang ngồi cặm cụi đếm số sách, ông thấy có người đi vào liền niềm nở chào:
"Xin chào quý khách"
"Chào ông ạ"
Ông lão đưa mắt nhìn cô.
Cô thấy có ghế đối diện liền ngồi xuống hỏi chuyện:
"Cháu thấy bên ngoài có treo bảng cần người trông tiệm.
Cho hỏi là ông còn cần không ạ?"
Ông lão cười cười nói:"Còn đó cháu, cháu đến đây để làm việc sao?"
"Dạ đúng ạ"- cô cười nói
"Thật ra ta tuyển người trông tiệm sách vì còn bà ở nhà nữa, ta cần dành nhiều thời gian cho bà ấy hơn nhưng cũng không thể nào đóng cửa tiệm vì nó là kho tài sản quý báu nhất của ta.
Ta trả lương theo tiếng đấy, rảnh thì đến trông tiệm là được rồi"
Cô mừng rỡ:"Thật vậy sao ạ, công việc này cháu thật sự rất thích"
Ông lão cười cười gật gật nói:"Vậy thì từ ngày mai cháu bắt đầu làm hay sao?"
"Vâng ạ"
"Vậy thì để ông hướng dẫn cháu một chút để khỏi phải bỡ ngỡ nhé"
Cô vui mừng vì đã tìm được công việc như ý thích của mình.
Sau p trao đổi thì cô gật đầu đồng ý ngay
"Cháu nhất định sẽ làm ạ, xin phép ông cháu về trước mai cháu lại ghé"
"Tạm biệt cháu"
Ông lão vẫy tay chào tạm biệt cô, cô với gương mặt hớn hở quay về nhà.
Thật không uổng công mình đã tận dụng hơn tiếng để tìm được công việc này, bản thân cô đã mơ ước được có một phòng sách riêng tuy đã không làm được nhưng công việc giết thời gian của cô đó chính là trông cả một tiệm sách, vậy là ngày nào cô cũng có thể ngồi đó và xem được nhiều sách hay nữa rồi.
Cô chợt nhớ lại những thức ăn để chế biến trong tủ lạnh cũng đã gần hết.
Nên ghé sang cửa hàng tiện lợi để mua vài món về chế biến, chỉ cần p là cô đã có được giỏ đồ mà mình muốn.
Cô đi vào nhà trong sự vui vẻ, vừa đi vừa hát hò lại còn làm trò mèo mà chỉ mình bản thân thấy.
Cô cất mọi thứ vào tủ lạnh để một chút nữa có thể chế biến rồi lại lên sofa nằm xem điện thoại.
Lạc Uyển lại lên wechat của Tĩnh Di xem thì thấy cô đăng những dòng trạng thái đầy phấn khởi vì chuyển được sang nơi ở mới lại có thêm một người bạn đồng hành, đọc được những lời như vậy trong lòng cô khấp khởi mừng thầm.
Cô nhìn lại wechat của mình thì thấy bản thân chẳng đăng gì cả nên ngồi suy nghĩ xem mình nên đăng gì để wechat không bị nhạt nhẽo khi nhìn vào.
Nghĩ một lúc cũng chẳng ra nên cô đành bỏ cuộc rồi lướt web không nghĩ đến nữa