Cái tay lúc đầu còn e thẹn nhưng giờ này còn lớn mặt hơn, chủ động vòng qua cổ của Hàn Thiên Nhược, chớp chớp đôi mắt câu hồn nhìn anh chăm chú.
Bước đi của Hàn Thiên Nhược khẽ khựng lại, cúi đầu nhìn xuống Mặc Âu.
Bốn mắt nhìn nhau, tia lửa điện xẹt qua, vừa ấm áp lại vừa kích thích.
Tình cảm của hai người có vẻ như đã tăng thêm một bậc.
Hàn Thiên Nhược không nói gì, chỉ thực hiện một hành động nhỏ duy nhất là cúi đầu hôn nhẹ vào môi Mặc Âu một cái như chuồn chuồn lướt nước, rồi mới tiếp tục sải những bước đi đều đặn mà áp bách lên bậc tam cấp.
Nhưng hành động này lại khiến hội trường thêm một phen kinh ngạc, mắt tròn mắt dẹt liếc mắt nhìn nhau.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
.
Vườn Bách Thảo
.
Phong Tổng: Sủng Thê Trọn Kiếp
.
Bông Hồng Cuối Cùng
.
Ánh Trăng Nơi Thiên Đường
=====================================
Rốt cuộc bọn họ đang nhìn thấy cái quỷ gì vậy trời!!!
Rõ ràng đây là lão đại của tổ chức Death luôn kín tiếng là không bao giờ có tiếp xúc thân mật, cũng không thích phụ nữ.
Mà bây giờ trong lòng hắn lại có một người phụ nữ, lại còn đích thân bế người phụ nữ kia.
Hôm nay động trời rồi!
Nhưng mà ít nhất thì cũng phải là ôm ấp một mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành hay danh viện thiên kim nào đó mới hợp lí chứ?!
Đằng này lại ôm một người phụ nữ không những nhan sắc tầm thường, mà ngay cả cách ăn mặc cũng thuộc dạng bình thường.
Không có gì đặc sắc, cũng chẳng có gì cuốn hút, sao ngài Death lại có thể vừa mắt người này được chứ? Có phải gu của ngài ấy có chút mặn mòi rồi không?
Nhưng mọi ánh mắt nghi kì, chế nhạo ngay lập tức bị đánh đổ bởi sự góp mặt của hai người đàn ông: Giang Lục - Nhất đệ của thủ lĩnh Mabel, Tống Diệp - Tam đệ mới được thu nhận của thủ lĩnh Mabel.
Sở dĩ mọi người nhận ra Tống Diệp là bởi Mặc Âu đã cho Truy Bạch tung tin cô mới thu nhận thêm một tiểu tam đệ là Tống Diệp, còn kèm theo lời cảnh cáo: Nếu ai động vào đệ ấy cũng là đắc tội với cả Mabel này.
Nhận thấy có sự góp mặt của hai vị tiểu đệ, nhưng lại không thấy vị nữ thủ lĩnh kia đâu.
Mọi người không hẹn mà cùng lúc nhìn về phía cô gái đang ngồi yên vị trên đùi của ngài nào…
Ngồi trên đùi Hàn Thiên Nhược, Mặc Âu khó chịu, thỉnh thoảng nhích sang đây một cái, nhích sang kia một cái để đổi tư thế tránh tê chân.
Nhưng hành động tưởng như là vô ý này khiến Hàn Thiên Nhược đen mặt, lấy một tay ghim chặt cô lại, không cho cô cử động lung tung nữa.
Cơ hồ hiểu được vì sao anh không cho cô nhúc nhích nữa, Mặc Âu đỏ chín cả mặt, ngoan ngoãn ngồi im như đứa trẻ nghe lời thầy giáo.
Cái đó của anh… cứng thật, lại còn quá nóng.
Chọc phải vào mông cô có chút ngứa ngáy, khó chịu, người cô cũng nóng ran lên rồi.
Chưa bao giờ cô phải trải qua tình cảnh rối rắm như lúc này.
Hàn Thiên Nhược dãn đuôi lông mày khi thấy Mặc Âu không quậy nữa, quay sang liệt kê một loạt nhiệm vụ cho Tần Quân:
“Cậu đi lấy cho tôi một cái bọc chườm đá, thuốc mỡ của Lưu tiên sinh, dành một chút hình phạt cấp độ hai cho nữ nhân viên kia, riêng Lâm Bác thì cậu kêu Gia Vỹ thu mua lại công ty của ông ta, còn ả Lâm Như kia…”
Hàn Thiên Nhược nói đến đây liền cúi đầu xuống hỏi ý kiến Mắc Âu: “Em muốn tự ra tay đánh cô ta hay cho người đánh cô ta?”
Mặc Âu trầm tư chốc lát rồi nói: “Trước tiên anh giúp em trả một trăm nghìn tệ cho cô ta đã, sau đó anh muốn xử như thế nào thì xử, em không muốn bẩn tay.’’
Hàn Thiên Nhược xoa đầu Mặc Âu: “Tốt, vừa hay lại hợp ý anh.”
Tần Quân gật đầu đi làm nhiệm vụ.
Vừa quay người lại với Hàn Thiên Nhược, Tần Quân kín đáo thở phào một hơi.
May mà cậu ta quên chuyện anh nói những dự đoán không hay mà trúng phóc về ngài Mabel rồi.
Nhưng vừa bước thêm được hai bước, Hàn Thiên Nhược từ phía sau cất lên chất giọng âm hồn: “Xử lí xong thì tự đi nhận phạt mười roi.”
Tần Quân khóc không ra nước mắt.
Đừng tưởng mười roi là ít ỏi, chỉ có người từng bị roi được đặc chế riêng của Death quất vào làn da trần mới hiểu được cảm giác… Đúng là thốn đến cùng cực!!!
Đúng là cái mồm hại cái thân..