Vô Thường (Đường Môn Cao Thủ Tại Dị Thế)

chương 1158 : mục tiêu thứ ba của chiến vô song

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Sắc mặt đám người vây quanh Đường Phong chần chờ một chút, liền nhanh chóng tản ra hai bên, lộ ra một con đường rộng thênh thang ở giữa. Đường Phong một bước bước ra liền mang theo một vết máu, đó là máu tươi của chính hắn chảy ra, bước tiến không nhanh không chậm, giống như đại tướng quân chiến thắng trở về, trong đám người thong dong mà đi qua. Sắc mặt cao thủ của bốn thế lực lớn đều vô cùng xấu hổ, tuy có người lòng đầy nhiệt huyết hận không thể lao ra chặn lại Đường Phong, nhưng điểm rục rịch này trong nháy mắt liền bị sợ hãi và khiếp đảm đánh tan, chỉ có thể đứng yên tại chỗ. Dần dần, Đường Phong biến mắt trong tầm nhìn của mọi người, chỉ để lại một đạo máu tươi tạo thành một đường. Chiến Vô Song nâng Chiến Kiền lên, ánh mắt thâm độc chăm chú nhìn vào trên bónglưng Đường Phong, đến tận lúc này mới hung hăng nắm chặt tay, dùng sức mạnh mẽ, để cho lòng bàn tay đều trắng bệch. Mặc dù trước khi hắn bố trí cạm bẫy này cũng đã mơ hồ đoán được khả năng sẽ không làm gì được Đường Phong, nhưng hắn tuyệt đối không nghĩ tới dĩ nhiên một trận chiến này lại thất bại thảm hại đến như vậy. Vốn là hắn phán đoán, ma đầu dưới sự liên hợp vây công của cao thủ bốn thế lực lớn, ngay cả có thể bảo vệ được tính mệnh nhưng cũng sẽ không quá dễ dàng, kết quả cuối cùng không thể nghi ngờ là bỏ lại nữ tử bên người, một mình chạy trốn, nếu như vậy, nữ tử này liền là vật trong lòng bàn tay của mình. Thế nhưng, hiện thực lại hung hăng tát một cái vào miệng Chiến Vô Song! Ma đầu đi, mang theo nàng kia cùng nhau đi, vẻ mặt vô cùng thong dong. Trận đại chiến này, chính mình dĩ nhiên rơi vào kết quá dã tràng lấp bể. Không, còn không có kết thúc! Liên hợp bốn thế lực lớn bày ra thiên la địa võng, không đơn giản chỉ là vì đối phó ma đầu mà thôi! Suy nghĩ đến tận đây, sắc mặt Chiến Vô Song biến hóa nhanh đến giật mình, chậm rãi giơ lên một tay, khi hắn vừa giơ lên một tay này, ánh mắt mọi người đều bị hấp dẫn qua, một ít người không biết bàn tay này đại biểu cho ý tứ gì, nhưng bầu không khí hiện trường đột nhiên trở nên khó mà phân biệt, mơ hồ lạ có sát khí lan tràn. Xoay chuyển ánh mắt, Chiến Vô Song nhìn về phía người phụ trách của Cổ gia trong Dị Bảo Điện – Cổ Trường Phong, lạnh lùng nói: - Trận chiến vừa rồi chư vị đã thấy rồi, Cổ gia bội bạc, thầm nghĩ kết giao ma đầu, coi rẻ đại nghĩa thiên hạ, vẽ đường cho hươu chạy, tiếp tay cho giặc, tội này nhất định phải tru diệt! Một người Cổ gia nghe được trong lòng giật mình, Cổ Trường Phong đang định nói, Chiến Vô Song lại vung mạnh tay xuống, từ trong miệng phun ra một chữ: - Giết! Khi tay hắn vừa đưa xuống, những cao thủ của Chiến gia và Tư Đồ thế gia đồng loạt đánh ra sát chiêu nhằm vào những người Cổ gia bên cạnh, đám người Cổ gia căn bản không nghĩ tới sẽ phát sinh chuyện này, có thể nói là không hề phòng bị. Chỉ lát trước mọi người còn đồng lòng hợp sức đánh ma đầu, nhưng sau một lát dĩ nhiên biến thành quan hệ đối địch, loại chuyển biến này thật quá nhanh rồi. Trong nháy mắt, cao thủ Cổ gia liền bị ngã xuống ba bốn người, máu tươi bắn ra, tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên. Cho đến lúc này, người của Cổ gia mới kịp thời phản ứng, thực lực Cổ Trường Phong cũng không phải tầm thường, như vậy mới có thể bổ nhiệm làm người phụ trách điện thứ bảy, trên tay làm sao không có lá bài bảo mệnh? Nếu như hai người Chiến Kiền và Phong Tiếu Thiên còn không bị thương nặng, Cổ Trường Phong sợ là chạy đằng trời, nhưng hiện tại hai Linh Giai thượng phẩm cực mạnh đã bị Đường Phong phế đi, trong những người này Cổ Trường Phong cơ bản là cao thủ đệ nhất, trong tay mở ra trường kiếm, một mặt chống đỡ một vị cao thủ Chiến gia tập kích, một mặt cao giọng quát lên: - Vô Song công tử, ngươi biết mình đang làm gì sao? Bốn thế lực lớn an ổn mấy trăm đến hơn một nghìn năm, trong khoảng thời gian đó không phải không có ma sát, chỉ bất quá tranh đấu gay gắt nhất từ trước đến giờ cũng đều có chừng mực, chưa bao giờ gióng trống khua chiêng triển khai giết chóc giống như ngày hôm nay. Chiến Vô Song chậm rãi đứng thẳng dậy, cười lạnh nói: - Bản công tử biết, bản công tử cũng hy vọng các ngươi biết chính mình đang làm cái gì. Cổ Trường Phong nghe xong trong lòng giật mình, căn bản không nghĩ tới Chiến Vô Song đã điên cuồng tới loại trình độ này, không để ý cố kỵ nội tình Cổ gia cất giữ hơn một nghìn năm, cư nhiên muốn ở đây khai chiến cùng Cổ gia. Bất quá vừa nghĩ lại, Chiến Vô Song không phải kẻ ngu, nếu hắn đã quyết định xé rách da mặt, khẳng định là có chỗ dựa vào, trong lúc vội vàng, Cổ Trường Phong thình lình phát hiện, không chỉ đệ tử Chiến gia đối với đám người Cổ gia tàn nhẫn hạ sát thủ, ngay cả Tư Đồ thế gia cũng như vậy, nhưng thật ra đám người Trảm Hồn Tông kia lại sững sờ tại chỗ không nhúc nhích. Sự quật khởi của Tư Đồ thế gia và lực chống đỡ mạnh mẽ của Chiến gia có liên quan lớn lao, cho đến bên giờ quan hệ của hai nhà vẫn luôn mật thiết. Hiện tại liên hợp lại cùng nhau cũng không có gì lạ. Tình huống đám người Cổ gia không lạc quan mấy, vốn là bị đồng minh đánh lén, một lát liền chết vài người, hiện tại phải lấy một địch hai, trên cơ bản tất cả mọi người ở vào thế bất lợi, nếu đánh tiếp nữa, chỉ sợ sẽ tổn thất càng nhiều người. - Đi! Cổ Trường Phong giận giữ quát một tiếng, các cao thủ Cổ gia chỉ chờ những lời này, lập tức đồng loạt đánh ra một hư chiêu, mạnh mẽ lui lại về phía sau, chạy tán ra bốn phương tám hướng. - Có thể đi được sao? Chiến Vô Song đã quyết định khai chiến cùng Cổ gia, đương nhiên không thể để mặc cho bọn họ rời đi như vậy. Vốn tại trong kế hoạch của hắn, có một người Linh Giai thượng phẩm như Chiến Kiền tọa trấn, một người của Cổ gia cũng đừng nghĩ chạy trốn, nhưng Chiến Kiền lại bị Đường Phong đánh cho bị thương nặng, hiện tại căn bản không thể tái chiến, mất đi sức chiến đấu của một Linh Giai thượng phẩm như hắn, mưu đồ của Chiến Vô Song tự nhiên gặp rất nhiều biến số. Dù là như vậy, Chiến Vô Song vẫn có một cách tự tin đánh chết đại đa số cao thủ Cổ gia, bởi vì, số người hắn bố trí không chỉ có một điểm ít ỏi như trước mắt. Khi đám người Cổ gia tứ tán né ra, đột nhiên từ bốn phía tuôn ra một ít cao thủ sinh khí dồi dào, những người này chính là lợi thế trên tay Chiến Vô Song, bọn họ vẫn ẩn núp tại bốn phía, cũng không tham dự đối phó Đường Phong, mục tiêu của bọn họ chỉ là Cổ gia. Số lượng những người này không nhiều lắm, chỉ có mười người mà thôi. Đây là số cao thủ Chiến Gia và Tư Đồ thế gia để dành được trong trận chiến. Nhìn thấy một màn này, trong lòng Cổ Trường Phong trầm xuống, hắn đột nhiên phát hiện ra, sợ là từ ban đầu Chiến Vô Song đã muốn âm mưu ra tay với Cổ gia, mà vây công ma đầu chỉ là một trò diễn kịch phía trước mà thôi. Ngoại trừ Đường Phong và Chung Lộ, Cổ gia là mục tiêu thứ ba của Chiến Vô Song! Mười người này đột nhiên xuất hiện, không sai biệt lắm cũng tương đương với phân nửa số lượng cao thủ Cổ gia, những người này ở phạm vi bên ngoài phối hợp cùng những người khác, trong nháy mắt liền bao vây các cao thủ Cổ gia. Bị người bao vây, nhất thời các cao thủ Cổ gia không dám manh động, sắc mặt Cổ Trường Phong âm trầm, nhìn Chiến Vô Song đang bước từng bước một đi tới bên này phẫn nộ quát: - Chiến Vô Song, lẽ nào ngươi thực sự muốn khai chiến cùng Cổ gia? - Cổ gia? Chiến Vô Song ha ha cười một tiếng: - Không ra một tháng, Cổ gia sẽ bị xóa tên trong bốn thế lực lớn! Sắc mặt Cổ Trường Phong trầm xuống, tâm tư nhanh chóng suy nghĩ, kinh hãi vạn phần nói: - Khẩu vị của Chiến gia thật lớn! Tuy rằng tư chất Chiến Vô Song xuất sắc, được cho là một đời cao thủ đệ nhất trong đám thanh niên, nhưng chuyện khai chiến cùng Cổ gia lớn như vậy sợ là hắn không có tư cách làm chủ, có thể làm ra quyết định như vậy duy nhất chỉ có cao tầng của Chiến gia, gia chủ Chiến gia! Cổ Trường Phong vốn cho rằng chuyện phát sinh chiến đấu ở đây chỉ là một mình Chiến Vô Song gây nên, hiện tại thoạt nhìn không phải như vậy. Nhất định hắn chiếm được chỉ thị nào đó, cho nên mới to gan lớn mật như vậy. Câu trả lời của Chiến Vô Song không chỉ để tim Cổ Trường Phong đập nhanh dị thường, ngay cả Phong Tiếu Thiên ở một bên chữa thương cũng vô cùng ngạc nhiên, từ khi bắt đầu đến giờ, Phong Tiếu Thiên còn không rõ ràng tình huống, cho nên người của Trảm Hồn Tông vẫn không động thủ, lúc này Phong Tiếu Thiên nghe vậy không nhịn được mở miệng nói: - Vô Song công tử, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Lúc hỏi lên câu này, sắc mặt Phong Tiếu Thiên cũng không được tốt lắm. Tuy rằng hiện tại Chiến gia và Tư Đồ thế gia liên thủ đối phó Cổ gia, nhìn như không có quan hệ gì cùng Trảm Hồn Tông, nhưng Chiến Vô Song dám can đảm nói ra câu nói ngông cuồng, xóa tên Cổ gia trong bốn thế lực lớn, liền làm cho Phong Tiếu Thiên không thể không coi trọng. Một con ngựa đau, cả tàu bỏ cỏ, môi hở răng lạnh, nếu như Chiến gia thực sự có thủ đoạn làm cho Cổ gia bị xóa tên, mục tiêu kế tiếp chưa chắc đã không phải Trảm Hồn Tông. Hơn nữa, việc này đã không phải lần đầu tiên, hơn một trăm năm trước thế lực lớn ở Tây Lĩnh xuống đốc, liền có quan hệ lớn cùng Chiến gia. Việc này ở bên ngoài là việc cơ mật, nhưng trong bốn thế lực lớn cũng rất rõ ràng, tất cả mọi người đều biết trong đó rốt cuộc xảy ra cái gì. Câu hỏi của Phong Tiếu Thiên, Chiến Vô Song cũng không dám chậm chễ, hiện tại Chiến gia và Cổ gia đã kết thành thù hận, nếu như đắc tội Trảm Hồn Tông, buộc bọn họ cùng nhau liên thủ, kế hoạch lúc này sợ rằng múc muối đổ biển, lập tức mở miệng nói: - Phong phó tông chủ yên tâm một chút, nếu ngươi có nghi hoặc chỗ nào, cứ việc hỏi, bản công tử nhất định trả lời rõ ràng. Phong Tiếu Thiên thở hổn hển một hơi, nhíu mày nói: - Vì sao sẽ động thủ với Cổ gia? Chiến Vô Song đạm nhiên cười: - Từ cục diện trong một trận đánh vừa rồi, chẳng lẽ Phong phó tông chủ còn không nhìn ra nguyên nhân sao? Đối với Chiến Vô Song ăn nói lấp lửng, Phong Tiếu Thiên có vẻ không nhịn được, nhưng vẫn tỉ mỉ nghĩ lại, một lát sau lông mi nhíu lại, chần chờ nói: - Cổ gia và ma đầu... - Chính là như vậy. Sắc mặt Chiến Vô Song âm trầm: - Tin tưởng Phong phó tông chủ cũng nghe đến một ít đồn đãi, gia chủ Cổ gia và ma đầu có chút quan hệ cá nhân, bản công tử có thể nói cho Phong phó tông chủ, đồn đãi này là thật, trong đại hội đồ mà gia chủ Cổ gia nhường nhịn ma đầu, đám người Cổ gia càng lười nhác tiêu cực, không làm thực sự, mặc dù có cơ hội tốt làm thương nặng ma đầu bọn họ cũng không ra tay, bởi vậy có thể thấy được, Cổ gia đã liên hợp cùng ma đầu, ý đồ khống chế đại thế thiên hạ. Lời này có chút quá là vu khống, ai cũng đều biết là giả, đầu tiên không nói Cổ gia rốt cuộc có loại tâm tư này hay không, mặc dù là có, lấy tình huống của Cổ gia cũng không có năng lực này. Nhưng sự tình đến mức này, thật thật giả giả lại có quan hệ gì? Huống chi, vừa rồi đám người Cổ gia chiến đấu kịch liệt cùng mà đầu Đường Phong, xác thực không phải là thật. Công kích của bọn họ thoạt nhìn hung mãnh, nhưng đều là diễn trò vẽ tranh mà thôi, điểm này Phong Tiếu Thiên cũng nhìn tại trong mắt. - Thiên hạ và ma đầu không đội trời chung, nếu Cổ gia dĩ nhiên kết giao cùng ma đầu, vậy thì Cổ gia chính là kẻ địch của thiên hạ! Chiến gia ta tất nhiên không thể ngồi im mặc kệ! Chiến Vô Song rèn sắt khi còn nóng, liền chụp thêm một chậu phân nữa lên đầu Cổ gia. Cổ Trường Phong giận dữ nói: - Tiểu nhi vô tri, đừng có ngậm máu phun người! Chiến Vô Song cười lạnh một tiếng, sắc mặt bình tĩnh, căn bản không để ý tới Cổ Trường Phong, đối với một người đã chết, còn để ý tới hắn làm cái gì? Nhìn về phía Phong Tiếu Thiên, Chiến Vô Song nói: - Trảm Hồn Tông là thế lực lớn thứ hai trong thiên hạ, chuyện bao vây diệt trừ đồng lõa của ma đầu, Phong phó tông chủ hẳn là sẽ không ngồi im mặc kệ? Trong lòng Phong Tiếu Thiên giật mình, hắn đã biết việc trước mắt là một phiền phức lớn, nhưng không nghĩ tới cư nhiên Chiến Vô Song nghĩ kéo chính mình xuống nước. Mình là phó tông chủ Trảm Hồn Tông, một khi động thủ cùng Cổ gia ở chỗ này, đó không thể nghi ngờ là biểu lộ thái độ Trảm Hồn Tông. Nếu như thật sự có thể diệt trừ tận gốc Cổ gia cũng thôi, sợ là đánh rắn không chết, còn bị rắn cắn. Đây là một bút buôn bán không hề lợi nhuận, Phong Tiếu Thiên không phải người ngu, tự nhiên rõ ràng nên lựa chọn thế nào, lập tức nói: - Việc này rốt cuộc là đúng sai còn phải suy xét, huống chi bản thân Phong mỗ bị trọng thương cần điều dưỡng, Vô Song công tử thứ lỗi, Trảm Hồn Tông trước cáo từ trước. Sắc mặt Chiến Vô Song lạnh lùng, nhìm chằm chằm Phong Tiếu Thiên, sát khí trên mặt bắt đầu khởi động, nhưng một lát sau vẻ mặt lại ôn hòa nói: - Nếu Phong phó tông chủ nói như vậy, Vô Song không thể miễn cưỡng rồi. Chỉ là hiện tại ma đầu thường lui tới Hư Thiên Điện, Phong phó tông chủ phải cẩn thận, tốt nhất thời gian chữa thương không nên rời khỏi Dị Bảo Điện, miễn cho gặp phải ma đầu liền bị chết oan uổng, vậy thì có chút lợi bất cập hại rồi.

Truyện Chữ Hay