“Sau khi thu mua được rất nhiều đan dược thì Tạ Vân bắt đầu bế quan luyện đan,cậu ta lần này muốn luyện chế ra viên đạn dược lục phẩm-Thoát Hồn Đan.
Viên đạn dược này rất có ích trong việc tu bổ thần hồn nhưng rất khó luyện chế vì vậy mà giá của viên đạn dược này gần bằng với viên đan dược thất phẩm.
Trong quá trình luyện đan,Tạ Vân có chút lo lắng cho La Vân tuy biết cô sẽ tạm thời không sao nhưng cậu không biết đi tới đâu mới có thể tìm được cô ấy.
Vì điều này mà Tạ Vân rất nhiều lần thấy bại trong quá trình luyện chế,cậu dường như đã xuất hiện tâm ma cản trở quá trình tu luyện của cậu.
Tạ Vân dùng rất nhiều dược liệu mà không thể luyện chế được,tuy phần do khó luyện chế nhưng bên cạnh đó vẫn là sự an toàn của La Vân quan trọng hơn.
Sau hai ngày trôi qua thì Tạ Vân cuối cùng cũng luyện chế được viên.
Cậu vội vàng luyện hóa nó rồi lập tức quay về Đại Đế Điện.
Nhiệm vụ giao cho,Tạ Vân vẫn chưa thể hoàn thành được.
Tạ Vân được giao cho nhiệm vụ trong đó có nhiệm vụ là giám sát trận đấu còn lại là thiết lập trận pháp ở trung tâm đấu trường và bên ngoài đấu trường.
Vì tôn nghiêm của Đại Đế mà đâu pháp mỗi năm đều tổ chức ở đâu trường bên ngoài Đại Đế Điện vậy nên trận pháp mỗi trăm năm cần thiết lập lại lần.
Trùng hợp là việc này được giao cho cậu.
Tạ Vân được Phi Thiên đưa cho bùa phù,chỉ cần cho những bùa phù này xuống những nơi đã được đánh dấu trong bản hướng dẫn thì liền cho thế thiết lập thành công trận pháp.
Tuy nhiên cần phải truyền lượng lớn linh khí vào mới có thể hoàn toàn chết ngự trận pháp vì vậy mà Tạ Vân cần phải nhanh chóng thiết lập nếu không tới ngày diễn ra trận đấu,cậu sẽ không hồi phục kịp.
Lúc này có tiếng gọi từ xa tới,người tới là đệ tử ở Đại Đế Điện.
-Bái kiến thần tử.
Vì Tạ Vân chỉ là trưởng lão dự bị nên không được gọi là trưởng lão mà chỉ được gọi là thần tử.
Ở Đại Đế Điện tính cả Tạ Vân cũng chỉ có thần tử.
-Có chuyện gì sao ?
Người này mang dáng vẻ yêu kiều của thiếu nữ,thân mang tu vi Thiên Tiên trung kì là thiên tài tới từ Cửu Đại Thần Tông.
-Bẩm thần tử,ta phát hiện ra có số bùa phù đã bị rách ở phía Bắc.
Tạ Vân rất ngạc nhiên vì cậu ta vừa thiết lập bùa phù ở đó vậy sao lại có chuyện rách bùa phù được.
Tạ Vân biết chuyện này nhất định có người gây ra nên liền đi tới đó xem thử.
Trước khi đi cậu còn không quên hỏi tên của cô nương ấy.
-Cô tên là gì ?
Cô ta giọng ấp úng nói.
-Ta tên là Diệp Thiên Vận.
Tạ Vân liền gật đầu rồi nói.
-Được rồi,nếu chuyện này đúng như những gì ngươi nói thì ta sẽ bẩm báo với trưởng lão ban thưởng cho ngươi.
Nói xong Tạ Vân liền rời đi.
Diệp Thiên Vận nhìn theo Tạ Vân rời đi,trong lòng cảm thấy rất vui.
Tạ Vân tới nơi mà Diệp Thiên Vận nói,cậu ta kiểm tra thử thì đúng như những gì cô ấy nói.
Hắn rất tức giận vì có người dám phá hoại trận đấu pháp,nhưng điều mà hắn lo nhất vẫn chính là tu vi của người này.
Tu vi của Tạ Vân cũng là cường giả Kim Tiên,khi dùng linh khí truyền vào bùa phù dải dưới đất thì chỉ có người tu vi cao hơn mới có thể phá hoại mà Đại Đế Điện là nơi phòng vệ nghiêm ngặt,khi có người đi vào kể cả có tu vi thấp hay cao tới này nữa thì cũng bị cường giả phát hiện ra.
Vậy mà người có tu vi cao hơn Tạ Vân có thể ngang nhiên làm hỏng pháp trận,Tạ Vân có phần suy đoán người này không phải là người của Địa Tinh.
Ngoài các Đại Đế ra thì không ai có thể làm được việc này,tu vi cao bằng các Đại Đế thì mới có khả năng.
Nếu có cường giả từ bên ngoài Địa Tinh tới thì rất có thể người này có liên quan tới đám người đưa La Vân đi.
Tuy đó chỉ là suy đoán nhưng cũng làm cho Tạ Vân có tia hi vọng nhỏ nhoi.
Nếu người này đã làm hỏng trận pháp thì có thể tới trận đấu pháp hắn sẽ còn tới nữa,lúc đó thì Tạ Vân có thể hỏi thăm về thân thế của người đó.
Vậy nên cậu lẳng lặng sửa trận pháp rồi bẩm báo cho các trưởng lão,là do sai sót của hắn.
Cứ như vậy Tạ Vân có thể giấu kín hành tung của người kia.
Toàn bộ hi vọng của cậu tập trung trên người của hắn nên không thể để hắn bị phát hiện ra quá sớm.
Tạ Vân sau khi thiết lập xong trận pháp thì liền quay về động phủ riêng của cậu ở Đại Đế Điện,ở trong Đại Đế Điện đã lâu nhưng đây là lần đầu cậu được ở trong động phủ trong điện.
Tạ Vân ra sức tu luyện chỉ mong có thể tìm được La Vân càng sớm càng tốt.
Tuy nhiên sự nôn nóng của cậu đã làm cho cậu sản sinh ra tâm mà từ lúc nào mà không biết vì vậy mà tu luyện của cậu có phần đình trệ.
Tạ Vân ngày ngày luyện kiếm nhưng nào có biết kiếm đang phản ta.
”