Vô Thiên Đế

chương 14: khảo thí

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Lý Thiên Hành đi tới ngồi đối diện nàng trên gương mặt tinh xảo kia lại ảm đạm đi vài phần nếu cứ tiếp tục như thế này hắn vẫn chưa làm ăn được gì thì nàng đã ngủm mất, hắn lấy ra vài món ăn mới để lên bàn bắt đầu thưởng thức.

- Sao này nàng cứ ăn trước, không cần phải đợi ta trở lại.

Nàng nghe hắn nói vẫn thờ ơ ánh mắt nhìn ra bên ngoài, Lý Thiên Hành thấy không có hiệu quả liền đổi chiêu.

- Nàng không thích ăn mấy món này sao? Vậy ta sẽ đổi mấy món khác.

- Không cần.

Nữ tử nói xong liền rời đi.

- Này ta không khát đâu nàng không cần phải lấy nước.

Hắn nhìn nàng ngồi trên giường khẽ nhíu mày, con hàng này đúng là khó chơi.

- Lão tử không tin với mị lực thiên kiều bá mị của mình lại không thể làm nàng động tâm.

Hắn lấy ra một túi trữ vật đặt lên trên bàn.

- Thức ăn ta để trong này khi nào nàng dùng hết thì nói, ta sẽ mang đến.

Lý Thiên Hành nói xong liền rời đi, nữ tử liếc nhìn túi trữ vật trên bàn sao đó lại tiếp tục thất thần.

Sáng hôm sao Lý Thiên Hành xuất phát đi đến hoàng gia học viện, hắn nhìn tòa kiến trúc trước mắt giống như một quần thể lâu đài nhưng khá cũ, mỗi tòa đều tỏa ra một khí tức hoang sơ giống như mấy ngôi mộ lúc trước hắn từng gặp.

- Đây đúng là một nơi lý tưởng để lão tử làm ổ.

Hắn nhìn vài chục ngàn người đang chen lấn trước mặt khẽ nhíu mày với tình hình này không biết tới khi nào mới đến lượt hắn.

Bên ngoài hoàng gia học viện có cổng chính, bên cạnh cổng chính còn có cổng phụ, Lý Thiên Hành đi một vòng tìm một cổng ít người nhất đăng kí, hắn nhìn tấm thẻ trên tay tức là phía trước hắn vẫn còn người, hắn đứng qua một bên quan sát ở chỗ khảo thí một trung niên nam tử đang cầm một cây quạt muỗi quét từ trên xuống dưới như đang kiểm ta thứ gì đó.

- Cốt linh thông qua, người tiếp theo.

Lúc này một thanh niên khác tiến lên hắn bỏ vào hộp viên linh thạch sao đó tiến lại chỗ trung niên nam tử.

- Cốt linh thông qua.

Lý Thiên Hành nhìn một lúc liền biết đây là ải đầu tiên kiểm ta tuổi, ngoài tất cả đề bị loại.

- Lão tử chỉ vừa di cư đến đây nếu tính ra thì lão tử chỉ mới hơn một tháng tuổi, một tháng tuổi trúc cơ trung kì nói ra còn không tin không hù chết các người.

Lý Thiên Hành càng nghĩ càng đắc ý nói không chừng ngay cả lão viện trưởng còn phải đến tận cửa để cầu xin hắn.

- .

Lý Thiên Hành ngẩn mặt, ưỡng ngực bước lên hắn lấy ra viên hạ phẩm linh thạch bỏ vào sao đó hướng trung niên nam tử đi đến.

- Cốt linh , thông qua.

Hắn tiến vào bên trong liền phát hiện mấy ngàn người xếp hàng trước mặt, phía trước là một kháng đài cao khoảng m bên trên có mấy chục người đang ngồi ánh mắt liên tục liếc nhìn phía dưới thỉnh thoảng lảm nhảm cái gì đó, trước mặt họ là mấy chục viên thủy tinh cầu.

- Người tiếp theo.

Một nhóm người tiến lên sao đó truyền linh lực vào bên trong, khu vực phía trước lâu đài phát sáng, đầy đủ màu sắc từ bên trong thủy tinh cầu bắn ra, đợi ánh sáng biến mất bên trong mỗi viên thủy tinh cầu đều để lại một màu sắc.

Viên thủy tinh cầu này gọi là trắc linh cầu dùng để kiểm tra phẩm cấp linh mạch, bên trong có màu đỏ, cam, vàng, lục, lam, chàm, tím mỗi một màu đại diện cho một phẩm cấp, màu đỏ tương đương với nhất cấp, màu tím tương đương với thất cấp.

Lý Thiên Hành nhìn sơ qua một vòng bên trong mấy chục viên linh thạch đa số là màu đỏ với màu cam thỉnh thoảng mới có màu vàng.

- Không biết linh mạch của lão tử như thế nào, trong tỉ người lão ca chỉ chọn được một mình lão tử cũng có thể xem như là thiên tài bên trong trăm vạn vạn người có ít nhất cũng phải là thất cấp linh mạch.

Một tu chân giả muốn bước vào trúc cơ chỉ cần có thiên phú cùng tài nguyên nhưng muốn bước vào kim đan thì cần phải ít nhất là tam phẩm linh mạch nếu không phải có tứ phẩm luyện dược sư hổ trợ hoặc là cơ thể thuần thuộc tính.

Trong lúc hắn đang suy nghĩ đột nhiên phía trước ồ lên một tiếng bên trong một quả cầu thủy tinh suất hiện một luồn lục sắc tượng trưng cho tứ phẩm linh mạch.

- Lần này khảo thí không tồi đây đã là người thứ có được tứ phẩm linh mạch.

Một lão giả trên kháng đài khẽ gật đầu hài lòng tứ phẩm linh mạch tương đương cường giả nguyên anh kì, lão già vừa nói xong một luồn lam sắc hiện lên chói sáng cả kháng đài.

- Ngũ phẩm linh mạch.

Vài lão già trên kháng đài vài người không giữ được bình tỉnh đứng bật lên, vẻ mặt vô cùng mừng rỡ, ngũ phẩm linh mạch tương đương với một tên hóa thần cảnh, bên trong vương quốc cũng chỉ có vài lão hóa thần cảnh mà thôi.

- Tốt tốt tốt.

Vài lão giả tiến lên có ý định thu người này làm đệ tử nhưng đều bị hắn từ chối xem ra ánh mắt tên này rất cao, một lúc sao một luồn lục sắc lại hiện lên thêm một ngũ phẩm linh mạch xuất hiện làm cho mấy lão già cười đến không ngậm miệng lại được.

- Không ngờ lại có đến hai ngũ phẩm linh mạch năm nay đúng là mai mắn.

Lý Thiên Hành cũng thấy bất ngờ trong một khu lại có đến hai tên ngũ phẩm linh mạch nên biết bên trong vương quốc cũng chỉ có vài tên hóa thần cảnh mà thôi, hắn đợi khoảng một canh giờ cuối cùng cũng tới lượt mình, Lý Thiên Hành bước lên phía trước, truyền một tia linh lực vào bên trong quả cầu, trong lòng có chút hồi hợp.

- Lão tử không cần gì nhiều chỉ cần một màu tím là được.

Trắc linh cầu lóe sáng bên trong hiện lên một màu cam đậm rõ ràng là nhị phẩm linh thạch.

- Không thể nào?

Lý Thiên Hành hét lên một tiếng tất cả mọi người xung quanh đều quay lại nhìn hắn sao đó thấy màu cam bên trong trắc linh cầu liền trực tiếp bỏ qua, Lý Thiên Hành nhìn trắc linh cầu trước mặt vẻ mặt hoàn toàn không tin tưởng, với tốc độ tu luyện thần sầu cùng thiên phú trăm vạn vạn người có một làm sao chỉ có thể là nhị phẩm linh mạch.

- Không lẽ viên cầu này bị mị lực của ta ảnh hưởng.

Trong lúc hắn đang ngơ ngác một người tiếng lại khẽ vỗ vai hắn.

- Huynh đệ không cần lo lắng không phải vẫn còn trắc nghiệm thuộc tính sao? Người vẫn còn cơ hội.

- Đa tạ.

- Không cần đa tạ, nếu không có chuyện gì thì mời người sang một bên nhường chỗ cho ta.

- À.

Lý Thiên Hành vừa đi vừa nghiến răng nghiến lợi, hắn tiếp tục đi vào bên trong, phía trước có mấy chục căn phòng mỗi phòng đều có một lão già cùng một cây trụ, bên trên khảm viên ngọc tượng trưng cho thuộc tính kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, băng, phong, lôi, quang, ám, không gian, thời gian.

Lý Thiên Hành nhìn mấy người xung quanh có người hưng phấn, có người thất vọng, hắn hít sâu một hơi sao đó tiếng vào, đây là cửa cuối cùng quyết định tương lai sao này của hắn.

Lý Thiên Hành vận linh lực truyền vào, quang trụ từ từ phát ra ánh sáng từng viên ngọc cũng bắt đầu biển đổi đầu tiên là viên ngọc màu đỏ, xanh, lam, cuối cùng là kim sắc, lão già ngồi một bên nhìn thấy cảnh tượng này liền trợn mắt há hốc, ngón tay rung rẩy chỉ về phía quang trụ, miệng lắp bắp.

- Bốn thuộc tính không ngờ tiểu tử người lại đồng tu bốn thuộc tính.

Mỗi một tu luyện giả đều có thuộc tính của bản thân nhưng có người lại thuần chất có người lại là tạp chất, tốc độ tu luyện của người có thân thể thuần chất so với tạp chất cách biệt như trời với đất, mà hắn lại có thể tinh thuần loại thuộc tính tương đương với tốc độ tu luyện nhanh gấp lần một tên thuần thể đơn thuộc tính, nói một cách đơn giản nhất chỉ cần hắn không chết chắc chắn sẽ trở thành cường giả.

Lão giả sao khi hoảng sợ liền lấy lại bình tỉnh đánh giá thanh niên trước mặt sao khi quét qua vài lần khẽ nhíu mày.

- Không đúng rõ ràng là bốn thuộc tính tiểu tử người tu luyện kiểu gì đến bây giờ chỉ mới có trúc cơ trung kì.

Lý Thiên Hành nghe lão nói xong thân thể cảm thấy vô cùng ngứa ngái đặt biện là hai tay, hắn cố nặng ra một nụ cười.

- Tiểu bối chỉ là nhị phẩm linh mạch.

Lão già nghe hắn nói khẽ gật đầu sao đó lại lắc đầu.

- Không đúng cho dù là nhị phẩm linh mạch cũng không thể sánh với tốc độ của người e là trên đại lục chỉ có tiểu tử người mới làm được chuyện này. (sỉ nhục)

Lý Thiên Hành áp chế kích động cố gắn nhớ rõ gương mặt lão già này nếu có cơ hội nhất định sẽ âm lão một trận.

Lão già nhìn thấy hắn toàn thân rung rẩy liền mỉm cười.

- Tiểu tử người không cần lo lắng nếu người tiến vào hoàng gia học viện cho dù tư chất của người có tới đâu đi nữa học viện cũng có thể biến người thành cường giả.

Lão nói xong lấy ra một miếng ngọc bội đưa cho hắn.

- Đây là thẻ học đồ của người bên trên có ghi số phòng bây giờ người chính thức trở thành học đồ bên trong hoàng gia học viện, hiện tại tiểu tử người cũng có thể dọn vào bên trong để ở.

Lý Thiên Hành cảm thây máu huyết bên trong cơ thể đang sôi sục đối với một tên trộm mộ chuyên nghiệp như hắn bị chửi ngu ngốc là điều không thể chấp nhận được, hắn hít một hơi thật sâu để ổn định cơ thể.

- Đa… đa tạ.

- Tiểu tử người không cần phải cảm tạ, đây là việc ta nên làm.

Hắn rời khỏi căn phòng trên mặt tràn đầy sát khí mấy người bên cạnh đều tránh đường như gặp thú dữ, Lý Thiên Hành bước đi một lúc mới lấy lại được bình tỉnh, hắn dùng một tia thần thức truyền vào bên trong lập tức nhìn thấy hình ảnh D của hắn, bên dưới là điểm cống hiến và cuối cùng là một dấu chứng nhận, bây giờ việc hắn cần làm là đi đăng kí chức nghiệp.

- Tiểu tử người muốn đăng kí làm luyện đan sư sao?

- Không sai.

Lý Thiên Hành gật đâu khẳng định.

- Đưa ngọc bài của người cho ta.

Trung niên nam tử cầm lấy ngọc bài sao đó khắc thêm vài cái vào bên trong rồi trả lại cho hắn.

- Được rồi ngày mai người có thể tới đan viện để học.

Lý Thiên Hành cầm lấy tấm ngọc bài vừa nhìn liền thấy hình bên trong của hắn đang bị một chiếc lồng bao phủ bên trên ghi hai chữ đan viện.

- Tạo hình cũng tạm được.

Truyện Chữ Hay